Tuyển Thủ E-Sports Tài Năng

Chương 10

Tô Bún Riêu

04/12/2024

Tên này một mực lôi kéo cậu kể chuyện đến tận 4 giờ sáng, mắt cậu cứ nhắm lên nhắm xuống, nhưng vẫn phải cố tình để nghe tên này lải nhải. Cứ một chút cậu ta cứ hỏi cậu còn tỉnh không, không thấy cậu trả lời cứ gọi tên cậu suốt.

Đến 4 giờ sáng, thì câu chuyện nó cũng kết thúc.

“Này, cậu có tính toán gì chưa?”

Chu Sóc thật sự đã rất buồn ngủ, trong người lại còn đang có mầm bệnh thật sự không tài nào nghe thêm được nữa, khi vừa kết thúc cậu chuyện cậu đã lăn người ra ngủ rồi.

Thấy đối phương không trả lời thì nghĩ chắc cậu ấy cũng ngủ rồi, đầu dây bên kia cũng tắt rồi lại gửi đến cho cậu một vài tin nhắn.

Cua : Tui nghe thấy rồi. Hôm qua chắc chắn trong số các hồ sơ người mới có cậu.

- Cua : Thành tích cậu rất tốt, người được chọn có khi sẽ là cậu.

- Cua : Còn nữa, tui nghe nói HiNo TV tính cho các streamer về WOG một cuộc gặp mặt giải đấu, đội tuyển bọn tui cũng hợp tác có khi sẽ có vé mời, cậu đi thi đấu đi. Tui cố thuyết phục mọi người đến đấy tạo cơ hội cậu thể hiện.

Vì thức đến 4 giờ, Chu Sóc ngủ một mạch đến 1 giờ chiều ngày hôm sau. Khi đầu cậu đau như búa gõ vậy, khó chịu đến mức như muốn bổ đầu ra lấy cái đau vậy.

Bỗng nhiên bà ngoại của Chu Sóc bước vào, trên tay bà cụ còn cầm theo một tô cháo và một bịch thuốc, đi lại đặt tô cháo và thuốc lên kệ tủ bên cạnh, còn bà thì ngồi ngay bên cạnh cậu, đưa tay sờ nhẹ lên trán của cậu.

“Cháu xem, cháu còn yếu hơn cả bà nữa, ngồi ngoài đấy bà chưa bị thế mà giờ cháu đã sốt rồi.”



Trong người vừa nóng vừa khó chịu, cậu không còn sức nào để trả lời câu nói của bà cụ, chỉ nằm im trên giường mà nhìn bà cầm tô cháo đảo đều.

“Cháu dậy ăn một chút, xong rồi uống thuốc.”

Chu Sóc thật sự không muốn ăn một chút nào, nhưng bà cụ đã nấu cậu không ăn cũng không được. Chu Sóc cố ngồi dậy, dựa người vào thành giường, cầm lấy tô cháo ăn chậm từng chút từng chút một.

“Bắc Kinh sau thời gian chắc sẽ có nắng ấm và bước vào mùa hè, khi ấy chúng ta về Vân Nam.”

Nghe câu nói này Chu Sóc có hơi khựng lại, cậu có ý định sẽ ở lại thành phố hoa lệ Bắc Kinh này vì có một chuyện cậu chưa thực hiện được, nên cậu chưa muốn rời khỏi nơi này.

“Tiểu Sóc, thế nào?”

Cậu không muốn trả lời câu hỏi này, tay đang múc chào của cậu cũng dừng lại. Cậu đưa đôi mắt ngậm nước pha chút viền đỏ dưới khóe mắt lên nhìn bà cụ.

“Cháu chưa muốn về Vân Nam.”

Khi nghe câu trả lời này bà cụ không mấy là bất ngờ lắm.

“Ừ, ta biết, nhưng từ đây đến hè nếu cháu còn trì hoãn thì phải về.”

Chu Sóc nghe câu này quả thật khiến cậu bất ngờ, cậu không ngờ bà của mình lại biết được rằng mình đang trì hoãn lại việc trở thành một tuyển thủ. Nhưng thật sự cậu không muốn vào những chiến đội khác, nơi cậu muốn vào là...ZR!

Không phải cậu chưa từng thử, 2 năm về trước cậu đã từng thử nộp hồ sơ cho ZR nhưng chẳng nhận lại được sự hồi đáp nào, khi cậu hỏi thì người bạn của cậu chỉ nói Hàn Kì Đông đã được chọn. Cho nên từ trước đến nay cậu luôn từ chối mọi chiến đội, 1 phần vì khi nào chắc chắn không được vào hàng ghế chính thức, thứ cậu nhắm đến là muốn thi đấu trên đấu, phần còn lại là không phải ZR.



“Được ạ.”

Hai năm ròng rã, cậu luôn muốn một vị trí chính thức vô cùng khó, thật sự cậu không muốn phải đợi chờ thêm hy vọng nào nữa. Khi vừa ăn xong cháo, uống xong thuốc, cậu cuốn người trong chăn lướt Weibo, vừa mở Weibo lên thì liền thấy một bài thông báo bên trụ sở chính của ZR. Đại khái cũng chỉ là Hàn Kì Đông kết thúc hợp đồng và hành vi cậu ta vi phạm hợp đồng, không có thông tin gì về chiêu mộ thêm Jungle mới.

Sau đó cậu thấy Wechat hiện lên 3 tin nhăn, liền ấn vào xem thử, là từ ‘Cua’. Đọc một chút cậu chẳng suy nghĩ được gì, quả thật chuyện ZR để ý đến cậu cũng bình thường. Vì cậu từng nộp hồ sơ và cũng là người có lưu lượng cao trên HiNo TV.

Vấn đề kế tiếp, cách đây không lâu HiNo TV có đăng tải chiêu mộ những streamer game WOG tham gia thi đấu với nhau tại sàn đấu Nhạc Hạ ở Bắc Kinh, mục đích của cuộc đấu này nhằm tìm ra streamer tài năng nhất trên nền tảng HiNo TV. Phần thưởng cũng rất lớn, có khi sẽ được gặp các tuyển thủ ngay tại khu thi đấu.

Chu Sóc vốn không định tham gia vào trận đấu của HiNo TV, vốn không định tham gia vì cậu không thân quen ai trên nền tảng và cậu không muốn lộ diện trước mặt các ‘fan mẹ’ của mình.

Chu Sóc cầm điện thoại mình lên trực tiếp gọi ngay cho người tên ‘Cua’ kia, đầu dây bên kia cũng nhanh chóng đáp lại. Giọng nói bên kia có chút ngái ngủ, nghe là biết là bị đánh thức.

“Vũ, tôi sẽ tham gia trận đấu streamer, cậu dám chắc là dẫn tới không?”

Chu Sóc có vẻ không nhịn được nữa rồi liền đi thẳng vào vấn đề chính muốn nói.

“Hửm...? A..chuyện đó..đảm bảo với cậu sẽ dắt tới.”

Chu Sóc vì bệnh trong người nên làm biếng gửi tin nhắn và đợi phản hồi cho nên mới gọi trực tiếp cho Tiền Vũ như vậy.

Tiền Vũ là bạn của cậu, hồi trước khi đấu rank có gặp nhau, vì Tiền Vũ đi vị trí Support còn Chu Sóc lại chọn đi rừng, lâu lâu bị tranh lane thì cậu lấy AD, cùng cộng tác với Tiền Vũ rất ăn í. Hai người nói chuyện lại rất hợp, tính cách của Tiền Vũ sôi nổi còn Chu Sóc khá ít nói, nhưng chơi với nhau rất ăn ý nên hai người trở thành bạn bè. Sau này thì Chu Sóc cũng biết được Tiền Vũ là Support cho ZR và đối phương cũng biết cậu đang là streamer. Vào 2 năm trước người thông báo cho Chu Sóc việc Hàn Kì Đông được chọn cho vị trí Jungle cũng là Tiền Vũ, khi ấy Tiền Vũ cũng rất tức giận, nhiều tháng vẫn ấm ức thay cho bạn mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyển Thủ E-Sports Tài Năng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook