Tuyệt Đại Con Rể

Chương 96: Điên Rồi!

Thiên Lang

17/01/2023

Lão gia tử lạnh lùng mở miệng: “Lăng Thành làm ra loại chuyện cầm thú này, con là ba nó, ta không thể tha thứ cho con được! Hôm nay nếu như con không nhận sai, ta thà đánh chết con còn hơn!”

Chát! Chát! Dây roi từng nhát từng nhát đánh vào trên người của ba Lăng Thành, máu tươi đã chảy đầy đất! Tô Nguyệt khóc nghẹn đến mức cuống họng bỏng rát: “Mấy người đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, còn đánh nữa sẽ xảy ra án mạng mất... Đừng đánh nữa mà...”

“Không đánh?” Trần Vân tiến lên một bước, quay về phía lão gia tử nói: “Ông nội, con thấy Lăng Thiên Hằng chính là chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ, cho là ông nội lớn tuổi rồi, trong lòng nhân từ không nhẫn tâm được.” “Đúng vậy ông nội!” Tiểu bối xung quanh cũng dồn dập kêu lên: “Ông nội, nếu như không nghiêm trị một nhà ba người Lăng Thành thì khó mà làm cho mọi người tin phục được!”

Nghe thấy lời mọi người nói, sắc mặt Lăng lão gia tử tái xanh: “Người đâu, dùng gia pháp!” Tê! Nghe được ba chữ “dùng gia pháp”, không ít con cháu Lăng Gia cũng không nhịn được mà hít vào vài ngụm khí lạnh. Vẻ mặt Lăng Thiên Hằng trở nên sửng sốt, toàn thân không chịu được mà run rẩy.

Gia pháp của Lăng Gia có tiếng là kinh khủng! Có thể xưng là cực hình! Pháo Lạc*! Không sai, chính là cực hình mà thời cổ đại Thương Trụ Vương đã phát minh ra, Pháo Lạc! Trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng khách biệt thự yên tĩnh như chết.

Rất nhanh sau đó, mấy chục tên con cháu trong gia tộc lấy ra một cây ống đồng cực lớn, sau đó đổ dầu lên ống đồng, đốt cho đến khi ống đồng bị nung đỏ! Bên trong biệt thự lớn như vậy nhưng lại không có chút âm thanh nào! Tất cả mọi người đều choáng váng, một câu cũng nói không nên lời!

“Ta hỏi con một lần cuối, có nhận sai hay không?!” Lão gia tử nhìn chòng chọc vào Lăng Thiên Hằng. Mồ hôi lạnh chảy dọc theo trán Lăng Thiên Hằng! Nói không sợ là không thể nào. Thế nhưng một nhà ba người bọn họ không làm gì sai cả, tại sao lại muốn ông nhận sai!

“Tiểu Thành không thể nào làm loại chuyện đó được, không thể nào!” Ánh mắt Lăng Thiên Hằng vô cùng kiên định! “Làm càn!” Trần Vân đi lên phía trước, hai bàn tay vung lên, tát vào mặt Lăng Thiên Hằng: “Ông còn mạnh miệng? Con của ông không bằng heo chó súc sinh! Đã đến lúc này rồi mà ông vẫn còn mạnh miệng à!”

“Người đâu, đặt nó lên trên ống đồng!” Lão gia tử lửa giận ngút trời, lớn tiếng quát! Nghe thấy lời của lão gia tử, mười mấy thanh niên của gia tộc lập tức vây qua, trói gô Lăng Thiên Hằng lại, đưa đến bên cạnh ống đồng.

“Không!” Tô Nguyệt đứt gan đứt ruột kêu lên, cả người hoàn toàn sụp đổ! Ống đồng bị nung đỏ, nếu đặt người lên trên thì khác gì bỏ mạng ở chỗ này! “Không nhận sai đúng không?” Lão gia tử lạnh mặt: “Đặt nó lên!”

Âm thanh vừa dứt, mười mấy tên tráng hán trực tiếp khiêng Lăng Thiên Hằng đặt lên trên ống đồng! “A...” Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, vang vọng thật lâu trong sảnh chính! “Con trai tôi trong sạch, con trai tôi trong sạch!” Lăng Thiên Hằng khàn cả giọng kêu lên, làn da bị đốt cháy khét hoàn toàn! Con trai tôi nhất định trong sạch, con trai tôi sẽ không làm loại chuyện đó, sẽ không…

Nước mắt Lăng Thiên Hằng thi nhau rơi xuống, giờ phút này, ông đã hoàn toàn tuyệt vọng!



“Mẹ kiếp mấy người! Tôi muốn mạng của mấy người! Aaa!” Trong nháy mắt này, một tiếng hét truyền đến! Từ xa nhìn lại, Lăng Thành cầm Ẩm Huyết Kiếm trong tay, hai mắt đỏ như máu, giống như phát điên mà xông qua! Ở phía sau hắn, Tôn Đại Thánh cầm một cây búa trong tay, giống như sát thần! Phía sau bọn hắn là mấy trăm tên tráng hán quần áo thuần một màu đen!

“Mấy người đáng chết, tất cả mấy người đều đáng chết!” Lăng Thành đã hoàn toàn điên rồi! Ẩm Huyết Kiếm điên cuồng vung lên chặt xuống, gặp người là chém! Ba bị đốt cháy khét dù vẫn còn ý thức! Phẫn nộ đã hoàn toàn chiến thắng lý trí! Giết, giết, giết! Lúc này ở trong đầu của hắn chỉ quanh quẩn một chữ này!

“Súc sinh, súc sinh!” Lão gia tử lập tức đứng lên, chỉ vào Lăng Thành, tức giận đến mức toàn thân phát run: “Mày là đồ vong ơn phụ nghĩa, còn dám trở về. Bắt nó lại cho ta! Bắt nó lại cho ta!”

Âm thanh vừa dứt, mười mấy thanh niên trẻ tuổi của Lăng Gia trực tiếp xông qua! Tôn Đại Thánh vung tay lên, hơn 200 tên tráng hán sau lưng hắn giống như thủy triều ùa lên, trong nháy mắt hỗn chiến đã xảy ra!

“Ba, ba à...” Lăng Thành đỏ hồng hai mắt, Ẩm Huyết Kiếm chặt đứt dây thừng, một phát ôm lấy Lăng Thiên Hằng. Lúc này Lăng Thiên Hằng đã thương tích đầy mình! Trên người bốc lên mùi da thịt cháy khét, quần áo và thịt bị dính vào một chỗ, máu thịt be bét!

“Con trai à...” Môi Lăng Thiên Hằng trắng bệch, đau đớn kịch liệt khiến cho toàn thân hắn đều đang run rẩy: “Con trai à, con nói cho ba biết, rốt cuộc con có làm loại chuyện đó hay không?!”

“Con không có, con không có!” Lăng Thành nước mắt giàn giụa ào ào rơi xuống! “Không có... là tốt rồi...” Lăng Thiên Hằng dùng hết sức lực toàn thân, cố nặn ra vẻ tươi cười, hai mắt nhắm lại, không rõ sống chết!

“Ba!” Lăng Thành giống như phát điên mà gào lên, cuống họng đã khàn đặc! “Ba, ba đừng dọa con, ba đừng dọa con mà!” Hắn không ngừng lung lay thân thể của ba hắn nhưng không có tác dụng gì cả, cơ bản chẳng ăn thua gì!

“Đừng kêu nữa, ba cậu cho dù chết cũng là trừng phạt đúng tội thôi.” Chị dâu Trần Vân nhấc giày cao gót đi tới, chỉ vào Lăng Thành kêu to: “Cậu từ nhỏ đã sống tại Lăng Gia, bây giờ lại mang người về gia tộc gây chuyện, cậu không sợ thương thiên hại lý hay sao, cậu không sợ thiên lôi đánh xuống hay sao!”

Bá! Trong nháy mắt này, Lăng Thành chậm rãi đứng lên, đôi mắt hắn đỏ lựng như máu! Từng bước một đi về phía Trần Vân! “Cậu, cậu muốn làm gì...” Thân thể Trần Vân run lên, loại ánh mắt này cô cả đời cũng không thể quên được! Cực kỳ đáng sợ!

“Ba!” Lăng Thành hung hăng cho Trần Vân một cái tát, cái tát này, hắn dùng hết toàn lực! Chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau vang lên, cơ thể Trần Vân cứ như vậy bị tát bay! Ước chừng bay ra ngoài mười mấy mét, cuối cùng rơi xuống đất!

“Phốc!” Trần Vân nhổ ra một ngụm máu tươi. Còn không đợi cô ta đứng lên, Lăng Thành một lần nữa đi lên phía trước, bạt tai từng cái từng cái rơi trên mặt Trần Vân!



Chát! Chát! Chát! Cái tiếng vang lanh lảnh kia làm cho tất cả mọi người hãi hùng khiếp vía! Quải trượng trong tay lão gia tử đã rơi trên mặt đất, ông tức giận đến mức ngực phập phồng kịch liệt, run run đứng lên, thế nhưng cuống họng giống như bị nghẹn lại, vậy mà một câu cũng không nói ra được.

“Lăng Thành, mày dám đánh chị dâu mày à?!” Lăng Nghệ lập tức kêu lên, tiện tay nắm lấy một cây gậy gỗ đánh về hướng Lăng Thành! “Cạch!” Cây gậy gỗ nặng nề đánh vào trên người Lăng Thành sau đó đứt gãy! Thế nhưng cơ thể Lăng Thành vẫn vững vàng như tảng đá, từ từ quay đầu lại.

“Chát!” Lại một cái tát rơi xuống, cả người Lăng Nghệ cũng bay ra ngoài, rầm một cái đâm vào tường, trượt xuống như một bãi bùn nhão! Nhưng mà chân của hắn còn chưa chạm đất thì hắn đã cảm nhận được một đôi tay lớn gắt gao bóp lấy cổ của mình! Khóe miệng Lăng Thành mang theo ý cười, cánh tay bóp lấy cổ của Lăng Nghệ càng ngày càng dùng sức!

Hô hấp của Lăng Nghệ trở nên khó khăn, khuôn mặt trở nên tím bầm. “Ba năm trước, anh nói tôi tự tiện tham ô tài chính gia tộc, đuổi tôi ra khỏi gia tộc.” Lăng Thành lạnh lùng mở miệng, mặt không biểu cảm: “Thế nhưng nào có ai biết, 800 triệu mua cổ phiếu dầu thô đó là số tiền tôi tích lũy từng đồng từng hào một. 800 triệu kia là tiền của tôi, mỗi một phân tiền đều là tiền sạch sẽ, mỗi một phân tiền đều không có quan hệ gì với mấy người hết!”

“Mày...” Lăng Nghệ đã sắp tắt thở, hắn muốn giãy dụa nhưng không có chút sức lực nào! “Một tháng trước, tôi giúp đỡ gia tộc 30 tỷ, mấy người nói tôi mưu đồ làm loạn! Thế nhưng nào có ai biết, tôi chỉ là muốn báo ân, Lăng Gia đối với tôi có ơn dưỡng dục, mấy người bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa!”

“Một tuần trước, vợ Vương Viêm bị làm nhục, mấy người nói tôi làm chuyện thương thiên hại lí! Tôi nói rồi, không phải do tôi làm, mấy người cmn nghe không hiểu tiếng người hay sao!” Lăng Thành điên cuồng kêu lên, hoàn toàn mất đi lý trí!

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Lăng Thành, một câu cũng nói không nên lời! “Đông!” Lăng Thành buông tay ra, cơ thể Lăng Nghệ lập tức rơi xuống đất. Hắn từng ngụm từng ngụm hít lấy không khí, một tay che lấy cổ, trong lòng còn sợ hãi!

Cùng lúc đó, con cháu Lăng Gia đã bị người của Tôn Đại Thánh đánh đến mức không đánh trả lại được, tất cả đều ngã rạp trên đất! Yên tĩnh, im lặng! Lăng Gia lớn như vậy, lúc này lại yên lặng như chết!

“Lăng Thành tôi nhận được ơn dưỡng dục của ông nội.” Giờ phút này, Lăng Thành cầm Ẩm Huyết Kiếm trong tay, nội lực bọc lấy âm thanh truyền khắp mọi nơi!

“Ba tôi bây giờ không rõ sống chết.” Lăng Thành nắm chặt tay, móng tay bấm vào thịt, máu tươi chảy xuống ròng ròng, nhưng hắn không cảm nhận được sự đau đớn! Thanh âm lạnh lùng từ trong miệng hắn một lần nữa truyền đến: “Nếu tôi ba sống. Ân oán xóa bỏ. Nếu tôi ba chết, tôi sẽ để cả Lăng Gia chôn cùng.”

“Oanh!” Âm thanh vừa dứt, một đạo tiếng sấm vang lên, mưa to như trút rơi xuống! Lăng Thành ôm lấy ba hắn, từng bước một đi ra khỏi Lăng Gia, bước đi không quay đầu lại!

* Pháo Lạc là một loại hình tra tấn của Trung Quốc thời cổ đại. Kẻ bị tra tấn sẽ bị trói vào một cây ống đồng. Cây ống đồng sẽ được đốt cho đến khi bỏng rát, kẻ bị tra tấn sẽ bị thiêu bỏng cho đến chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Đại Con Rể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook