Chương 1: Xuyên không! Nhất định phải trả thù!!!
Dương Lan Tâm Nhi
23/08/2017
Ở trên ngọn núi, Lam Tuyết có một đôi phu thê sắc đẹp nghiêng nước
nghiêng thành, theo sau đó là một cô bé mới 7 tuổi nhưng lại xinh đẹp
đến nỗi yêu nghiệt. Mẫu thân của cô bé đó dù quần áo dính bao nhiêu máu
nhưng khuôn mặt vẫn như vậy vẫn làm cho người ta ghen tỵ không ít. Da
thì trắng như tuyết, đôi môi đỏ mọng, tóc màu bạch kim dài óng ả, đôi
mắt màu xanh bích đẹp không sao tả xiếc. Người đàn ông bên cạnh còn muốn đẹp hơn một ít. Riêng nói về con của hai người họ lại làm cho mọi người ghen tức.
Bao quanh họ là hơn mấy nghìn người đang chuẩn bị để chiến đấu. Họ cảm thấy ghen tức tại sao cái gì đẹp đều thuộc về gia đình nhà kia. Gia đình kia tài giỏi lại có một người con gái nội lực hơn người bọn họ phải giết chết bọn họ nếu không thì sẽ gây ra tai họa cho võ lâm. Mục đích khác là bọn họ muốn lấy bí kiếp võ công của Người đàn ông kia.
- Diệp Dạ ngươi còn không mau mang bí kiếp võ công của người ra đây nếu không đừng trách ta giết chết ngươi. Một lão già mặc một bộ quần áo màu trắng khuôn mặt rất hung dữ dùng khinh công đến gần chỗ của gia đình họ.
- Đừng mơ, các ngươi sẽ không bao giờ nhận được quyến bí kiếp võ công đó, Mai Nhi chạy đi con. Vừa nói xong người đàn ông và người phụ nữ truyền hết nội lực vào người con bé rôì đẩy con bé xuống núi.
- Mẫu thân, Phụ thân!!!!!!!!! Cô bé hét ta lên rồi từ từ xuống núi.
- Nếu các ngươi đã muốn chết ta tại nguyện cho ngươi. Lão già vừa nói vừa tung chiêu vào đôi phu thê rồi từ từ họ chết.
------ Ta là đường phân cách đáng yêu đừng ghét ta-------
Nơi này là đâu, mình nhớ rõ ràng đang đi làm nhiệm vụ mà nhỉ. Nhắc mới tức đáng trên đường về ngủ có tý mà nghe tiếng đánh nhau rồi… hình như quên rồi thì phải. Mà nơi này là đâu, sao tày của mình lại nhỏ như thế này cơ chứ còn rất là trắng trẻo, tay của mình dù có trắng nhưng do cầm súng nhiều năm nên cũng có vài vết chai không còn mịn như thế này nữa rồi. Bỗng một dòng ký ức xông vào não Tuyết Mai.
Thì là thân chủ của thân thể này cũng tên là Diệp Tuyết Mai, năm nay bảy tuổi, mà còn nỗi thù giết cha mẹ nữa. Tuyết Mai vừa đặt tay lên cục đá dùng tý lực cục đá liền vỡ tung. Wou nội lực thật thâm hậu nha không khổ danh. Nỗi thù của cô bé này nhất định mình phải trả nếu không chết cũng không sống được yên bình. Hứ dám xem thường Tuyết Mai cô chờ ngày chết đi.
Khi nhận biết được mọi thứ, cô liền đi thằng vào một hang động. Trời trong đây toàn là Mị quả tăng nội lực lên một cách nhanh chóng nhất. Mà cô cũng là người chết động rất giỏi, cũng chữa độc rất giỏi nên chẳng sợ gì. Mở nhẫn ma thuật ra cô thấy quyến bí kíp võ công và lời nhắn nhủ của cha mẹ.
“ Tuyết Mai, sau khi con đọc xong lá thư này có lẽ Mẫu thân và Phụ thân cũng không sống nổi nữa rồi. Đó là quyển bí kíp võ công con hãy dùng mà luyện tập. Nội lực của con đã qua cả mẫu thân và phụ thân trên thế gian này sợ chỉ có vài người sánh làm đối thủ. Con lúc tròn 10 tuổi hãy lên Thanh Lam Môn bái sự học nghệ, ở đó có sư bá sẽ giúp đỡ con. Yêu con.”
Đọc xong bức thư đấy, giọt nước mắt đầu tiên của Tuyết Mai bắt đầu rơi ra. Tuyết Mai nguyên chủ cô đừng lo tôi sẽ thay cô sống thật tốt cứ yên tâm mà ra đi nhé. Còn Thánh Vân Môn cứ đợi đấy sẽ có ngày tôi khiến nó không còn xuất hiện trên giang hồ nữa đâu. Cứ chờ đi.
Bao quanh họ là hơn mấy nghìn người đang chuẩn bị để chiến đấu. Họ cảm thấy ghen tức tại sao cái gì đẹp đều thuộc về gia đình nhà kia. Gia đình kia tài giỏi lại có một người con gái nội lực hơn người bọn họ phải giết chết bọn họ nếu không thì sẽ gây ra tai họa cho võ lâm. Mục đích khác là bọn họ muốn lấy bí kiếp võ công của Người đàn ông kia.
- Diệp Dạ ngươi còn không mau mang bí kiếp võ công của người ra đây nếu không đừng trách ta giết chết ngươi. Một lão già mặc một bộ quần áo màu trắng khuôn mặt rất hung dữ dùng khinh công đến gần chỗ của gia đình họ.
- Đừng mơ, các ngươi sẽ không bao giờ nhận được quyến bí kiếp võ công đó, Mai Nhi chạy đi con. Vừa nói xong người đàn ông và người phụ nữ truyền hết nội lực vào người con bé rôì đẩy con bé xuống núi.
- Mẫu thân, Phụ thân!!!!!!!!! Cô bé hét ta lên rồi từ từ xuống núi.
- Nếu các ngươi đã muốn chết ta tại nguyện cho ngươi. Lão già vừa nói vừa tung chiêu vào đôi phu thê rồi từ từ họ chết.
------ Ta là đường phân cách đáng yêu đừng ghét ta-------
Nơi này là đâu, mình nhớ rõ ràng đang đi làm nhiệm vụ mà nhỉ. Nhắc mới tức đáng trên đường về ngủ có tý mà nghe tiếng đánh nhau rồi… hình như quên rồi thì phải. Mà nơi này là đâu, sao tày của mình lại nhỏ như thế này cơ chứ còn rất là trắng trẻo, tay của mình dù có trắng nhưng do cầm súng nhiều năm nên cũng có vài vết chai không còn mịn như thế này nữa rồi. Bỗng một dòng ký ức xông vào não Tuyết Mai.
Thì là thân chủ của thân thể này cũng tên là Diệp Tuyết Mai, năm nay bảy tuổi, mà còn nỗi thù giết cha mẹ nữa. Tuyết Mai vừa đặt tay lên cục đá dùng tý lực cục đá liền vỡ tung. Wou nội lực thật thâm hậu nha không khổ danh. Nỗi thù của cô bé này nhất định mình phải trả nếu không chết cũng không sống được yên bình. Hứ dám xem thường Tuyết Mai cô chờ ngày chết đi.
Khi nhận biết được mọi thứ, cô liền đi thằng vào một hang động. Trời trong đây toàn là Mị quả tăng nội lực lên một cách nhanh chóng nhất. Mà cô cũng là người chết động rất giỏi, cũng chữa độc rất giỏi nên chẳng sợ gì. Mở nhẫn ma thuật ra cô thấy quyến bí kíp võ công và lời nhắn nhủ của cha mẹ.
“ Tuyết Mai, sau khi con đọc xong lá thư này có lẽ Mẫu thân và Phụ thân cũng không sống nổi nữa rồi. Đó là quyển bí kíp võ công con hãy dùng mà luyện tập. Nội lực của con đã qua cả mẫu thân và phụ thân trên thế gian này sợ chỉ có vài người sánh làm đối thủ. Con lúc tròn 10 tuổi hãy lên Thanh Lam Môn bái sự học nghệ, ở đó có sư bá sẽ giúp đỡ con. Yêu con.”
Đọc xong bức thư đấy, giọt nước mắt đầu tiên của Tuyết Mai bắt đầu rơi ra. Tuyết Mai nguyên chủ cô đừng lo tôi sẽ thay cô sống thật tốt cứ yên tâm mà ra đi nhé. Còn Thánh Vân Môn cứ đợi đấy sẽ có ngày tôi khiến nó không còn xuất hiện trên giang hồ nữa đâu. Cứ chờ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.