Chương 2: Trở về (1)
Thạch Anh Tím
17/09/2015
Năm 2010, nước Mĩ.
Tập đoàn tài chính quốc tế FS, trụ sở chính, Los Angles.
“Đại tiểu thư, một hồi cuộc họp cổ đông sẽ diễn ra, sau đó 12:00 trưa nay ngài muốn cùng Dewell tiên sinh dùng bữa, đầu giờ chiều Clayman thiếu gia gửi thiệp mời hy vọng ngài đến dự party sinh nhật, Anbert tiểu thư hẹn ngài dùng bữa vào 7:00 tối nay, còn có…”
Nữ thư kí tóc vàng mặc một thân váy ngắn công sở, thân hình gợi cảm, trên tay cầm một cuốn sổ tay, chân đeo một đôi giày gót nhọn, vừa nói, vừa chú ý đuổi theo cước bộ của thiếu nữ bên cạnh. Chỉ thấy thiếu nữ tầm mười sáu, mười bảy tuổi, thân hình cao ngất, tóc dài như thác, khuôn mặt nga đản, hai tròng mắt sâu thẳm xanh biếc mang theo một tia lạnh lùng lãnh ngạnh, trên người là một thân đồ tây màu trắng đẹp đẽ quý giá, phong thái trầm ổn, khí vũ hiên ngang, hoàn toàn mang hình tượng quý tiểu thư hòan mỹ.
“Ngoại trừ việc công, còn lại những lời mời tư nhân có thể san điệu. Sau này cũng không cần đề lên nhật trình của tôi, Claura.” Thiếu nữ âm trầm cất lời, không hề dừng cước bộ tiến vào thang máy. Nữ thư kí khẽ dừng lại một chút, có lẽ bởi vì thiếu nữ khí chất lạnh lẽo khiến cô nàng có một tia ớn lạnh nhưng rất nhanh lại hồi phục tinh thần, cô có chút khiếp sợ đuổi kịp cước bộ của thiếu nữ.
Mộ Tử Hi, người thừa kế tập đoàn tài chính quốc tế FS, thiếu nữ thiên tài, tuổi trẻ nhiều kim, hơn nữa còn có một vẻ ngoài mỹ mạo, tình nhân trong mộng của đám đàn ông. Tuổi tuy nhỏ nhưng đã sớm tiếp quản dần dần sự vụ gia tộc, là một người thừa kế cực kỳ có thực lực, danh đúng với thực.
Mộ Tử Hi là con lai. Mẹ cô là người Mĩ, hiện đang là thượng nghị sĩ Thượng viện quốc hội Liên bang Hoa Kỳ - Ryna Cruise phu nhân. Cha là một thương nhân khôn khéo người Trung quốc chính thống, chủ tịch tập đoàn tài chính quốc tế FS thuộc Đế Quốc Mộ thị. Sinh ra trong một gia tộc vàng son, Mộ Tử Hi ngay từ nhỏ vận mệnh đã không giống như những người bình thường khác. Dù ở bất kỳ đâu cô cũng luôn là một viên sao tinh chói mắt. Vì thế rất nhiều người hâm mộ, ghen tỵ, ước ao Mộ Tử Hi. Cuộc đời của cô quá mức thông thuận khiến người ghé mắt. Nhưng cũng bởi vậy Mộ Tử Hi từ nhỏ đã luôn đúng mực, khuôn phép, nghiêm túc, lạnh lẽo, quyết tuyệt và thiếu cảm tình. Những điều đó khiến cô trở nên già dặn so với bạn cùng lứa.
“Đại tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi.” Tiếng Claura kêu gọi khiến Mộ Tử Hi đang suy nghĩ miên man bỗng hồi thần lại. Cô bước chân vào phòng họp, đối phó với đám lão già hồ ly này Mộ Tử Hi cũng không phải mới lạ.
Cuộc họp kéo dài khoảng hai tiếng, xoay quanh vấn đề cũng rất nhiều nhưng Mộ Tử Hi cũng không có một chút áp lực. FS vốn là tập đoàn khổng lồ, xử lý công việc hằng ngày một mớ lớn nhưng không phải việc nào cũng qua tay của cô, nếu không bọn họ nuôi một đám nhân viên để làm gì? Huống chi Mộ Tử Hi hiện tại cũng cần nhanh chóng kết thúc công việc tại Mĩ, nhớ tới ngày hôm qua ông nội gọi điện thoại đến hối thúc, rồi thêm cô em gái song sinh khóc lóc, nếu Mộ Tử Hi còn không trở về, nhất định Mộ Tử Nhu sẽ thu xếp hành lý sang đây. Lúc đó thì phiền toái rồi.
Nhắc đến Mộ Tử Nhu, Mộ Tử Hi liền đau đầu. Bọn họ ít nhất cũng đã một năm chưa gặp mặt. Một năm trước khi Mộ Tử Hi đến Mĩ tiếp nhận công tác, đây cũng xem như là thử thách đầu tiên Mộ gia giao cho cô, vậy nên Mộ Tử Hi rất trọng thị chuyến công tác lần này, nhưng vấn đề là cô không muốn mang theo Mộ Tử Nhu. Đối với một kẻ chuyên gây tai họa như người em gái song sinh này, chỉ cần đến bất kỳ nơi đâu đều có khả năng phát nổ.
Chính vì vậy ông nội không đồng ý để Mộ Tử Nhu theo Mộ Tử Hi đến Mĩ, hắn đã thuê một giáo viên lễ nghi về nhà giáo dục Mộ Tử Nhu, mục đích là để cô nàng trở nên thục nữ và ngoan ngoãn hơn. Nào ngờ Mộ Tử Hi đi được một ngày, Mộ Tử Nhu đêm đó liền trốn thoát bảo an trèo tường rời khỏi nhà, ý định đến nước Mĩ tìm Mộ Tử Hi. Xui xẻo là vừa bước chân đến sân bay, chưa kịp mua vé liền bị đám vệ sĩ tìm ra, áp giải trở lại Mộ gia. Sau này vì ngăn ngừa Mộ Tử Nhu tinh quái trốn đi, lão thái gia và Mộ chủ tịch liền tăng cường số lượng vệ sĩ trông coi Mộ Tử Nhu lên gấp hai. Tuyệt không cho cô nàng có cơ hội trốn thoát lần nữa, ngay cả trường học đều xin nghỉ phép. Từ đó Mộ Tử Nhu bi ai tiếp tục kiếp sống gia giáo, học tập làm thục nữ, học làm người vợ hiền cho tương lai.
Vì vậy cho nên nếu không có gì thay đổi, việc Mộ Tử Hi về nước nhất định sẽ đề lên nhật trình.
“Đại tiểu thư, Dawson thiếu gia liên tục gọi điện thoại, cậu ấy muốn gặp ngài ngay bây giờ, ngài…” Sau phiên họp, Claura đi đến bên cạnh Mộ Tử Hi, vẻ mặt khó xử nhìn cô, nhận thấy thiếu nữ có chút không kiên nhẫn, cô vội vàng im bặt.
“Tôi không phải đã nói rồi hay sao? Những việc như vậy sau này đừng báo cáo lại, trừ phi là công việc quan trọng. Nếu còn muốn làm việc yên ổn tại FS thì nên biết chính mình phải làm những gì, Claura. Và tôi nhớ rằng trước khi trở thành thư ký của tôi lẽ ra cô đã được nhắc nhở những điều này rồi chứ?” Mộ Tử Hi lời nói một chút cũng không hề thương hương tiếc ngọc. Về phần vị Dawson thiếu gia kia, cô tỏ vẻ chẳng qua là bọn họ có cùng nhau ăn một bữa tối mà thôi, không hơn. Không nghĩ hắn ta lại dai như vậy, cắn không chịu buông, khiến Mộ Tử Hi thật đau đầu.
Claura im lặng không lại dám lên tiếng. Cô cũng không muốn vừa mới thăng chức lại bị đuổi việc nhanh như vậy, nhất định sẽ thành trò cười cho đám nữ nhân trong công ty, nhất là những kẻ sớm có địch ý với cô.
Mộ Tử Hi bực dọc bước chân ra khỏi cổng công ty, liền nhìn thấy một cỗ Bugatti màu bạc chói mắt vô cùng rêu rao đứng ngay cổng, dần trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn. Nhìn thấy chủ nhân của chiếc xe, nét mặt Mộ Tử Hi mới dần giãn ra. Cô bước chậm rãi đến gần, khẽ cho người nọ một cái ôm thật lớn.
“Tiểu Phong, đã lâu không gặp, em vẫn khỏe chứ?”
“Chị hai, đã lâu không gặp, trông chị gầy nhiều đấy, có phải chị chỉ lo công tác không lo chăm sóc thân thể chính mình phải không? Em nhớ rằng ông nội đã từng gửi cho chị một chuyên gia dinh dưỡng và ẩm thực?”
Thiếu niên thân hình cao ngất, so với Mộ Tử Hi đều cao hơn một cái đầu, ôn nhu ôm lấy Mộ Tử Hi, âm giọng trầm thấp có chút lo lắng. Hai hàng mày kiếm khẽ nhíu, chỉ thấy cặp mắt xanh biếc giống với cặp mắt Mộ Tử Hi ánh lên vài tia không mấy hài lòng.
“Được rồi, được rồi, đến gặp chị cũng không phải để giáo huấn chứ? Con bé Nhu Nhu kia sao rồi?” Mộ Tử Hi buông ra thiếu niên, bất đắc dĩ nói, nhìn thiếu niên có ba phần giống với chính mình, bỗng chốc lại khiến cô nhớ tới cô em gái sinh đôi ngang tàng đang đau khổ học tập lễ nghi ở quốc nội.
Mộ Tử Phong mười bảy tuổi ôn nhu như ngọc, khuôn mặt tuấn mỹ, thân hình cao ngất, giơ tay nhấc chân đều thể hiện ra được một cỗ phong phạm quý tộc, cũng không làm hổ thẹn từ đại gia tộc xuất ra. Điều này khiến Mộ Tử Hi có chút vui mừng lại tự hào, nhớ tới đám thiếu gia thượng lưu ở quốc nội, đều là một đám ăn chơi sa đọa, tuổi trẻ không có chí hướng, chỉ biết tiêu xài hoang phí, núp dưới danh tiếng gia tộc làm chuyện xấu, tất cả đều là một đám bại gia tử. Mộ Tử Hi thật may mắn Mộ Tử Phong không cùng bọn họ học xấu.
Mộ Tử Phong tuy bị ảnh hưởng bởi Mộ Tử Nhu lúc còn nhỏ mà nhân cách có chút vặn vẹo, hay gây chuyện nhưng ít ra hắn cũng chưa bao giờ làm mất danh dự gia tộc. Còn Mộ Tử Nhu con bé kia, Mộ Tử Hi thật bất đắc dĩ, cũng không thể đem cô nàng thế nào. Thôi thì chỉ có thể tùy bọn họ, ngang tàn chút cũng tốt, bốc đồng, kiêu ngạo chút cũng tốt. Chỉ cần một khi Mộ gia còn, Mộ Tử Hi còn, liền không ai có thể làm được gì bọn họ.
“Chị hai, chị mau về đi, ác quỷ nhà chúng ta sắp chịu đựng không xong, chuẩn bị phát rồ rồi. Chị không biết từ lúc chị đến Mĩ, con bé điên kia không biết hành hạ bao nhiêu người, tiếng oán than sắp ngập trời rồi, cũng may là cha và ông nội không thả cô ta ra khỏi nhà.”
Mộ Tử Phong bất đắc dĩ nói, nghĩ đến còn có chút cảm giác sống sót sau tai nạn. Ngay cả giáo viên dạy lễ nghi còn bị cô ta dọa chạy, ông nội và cha đều mau hết cách, còn ai có thể thu phục tiểu ác ma này ngoại trừ Mộ Tử Hi? Mộ Tử Phong cảm thấy chị cả hắn quả nhiên là phật tổ chuyển thế, có thể thu phục hầu yêu. o[︶︿︶]o ai ~~!
“Giống em nói đáng sợ như vậy sao? Thật khoa trương.”
Mộ Tử Hi khẽ cười nói, hằng năm mặt lãnh hiện tại như băng tan rã, khiến cho người có cảm giác thực tốt đẹp. Mộ Tử Phong cảm thấy chị cả quả nhiên cười rộ lên là đẹp nhất, nếu như có thể cười thường xuyên, bỏ ra lớp mặt than liền cực kỳ hoàn mỹ. Hắn không khỏi nghĩ đến chị ba Mộ Tử Nhu, hai người kia là song sinh cùng trứng nhưng vì sao cũng không giống nhau chút nào. Tuy rằng hai người bọn họ là sinh đôi nhưng ngay từ nhỏ liền rất dễ dàng phân biệt.
Mộ Tử Nhu kế thừa Ryna Cruise phu nhân mái tóc màu nâu vàng, nhưng đôi mắt lại màu đen giống người Châu Á. Ngược lại Mộ Tử Hi lại kế thừa người Châu Á tóc đen nhưng đôi mắt lại có màu xanh biếc giống Ryna Cruise phu nhân. Hai người bọn họ lại thêm khí chất khác nhau nên nhìn qua ngoại trừ tám phần giống còn lại cái gì cũng không giống. Nếu nói kế thừa hoàn toàn huyết mạch của Ryna Cruise phu nhân thì phải nói đến Mộ Tử Phong, hắn sở hữu cả mái tóc nâu vàng và đôi mắt xanh biếc giống mẹ, cùng cặp song sinh Mộ Tử Hi, Mộ Tử Nhu một chút cũng không giống, dù sao hắn vốn là dị trứng. Bởi thế nên lúc nào cũng ra rìa là vậy. O(╯□╰)o
“Được rồi, hôm nay đến đây là nghe theo ông nội hộ tống chị về nước, mọi người đều rất nhớ chị. Hơn nữa công việc cũng đã xong rồi.” Tất nhiên mục đích chính là mong muốn Mộ Tử Hi mau chóng thu phục ác ma Mộ Tử Nhu, điều này Mộ Tử Phong đương nhiên chỉ dám nói thầm trong lòng.
Mộ Tử Hi khẽ gật đầu. Dù sao thời tiết ở quốc nội vẫn quen thuộc hơn với cô. Hơn nữa có lẽ Mộ Tử Hi tạm thời được nghỉ ngơi một chút, thời gian này đối với Mộ Tử Hi mà nói có chút mệt nhọc. Vừa phải chứng minh năng lực trước hội đồng quản trị, vừa phải thể hiện thực lực trước mặt gia tộc, hội nghị, cuộc họp, tổ chức họp báo kéo dài không dứt. Cô cũng không muốn chính mình còn trẻ sớm thệ.
Ngồi lên xe, Mộ Tử Hi nhìn quanh một lát, âm thầm gật đầu : “Chiếc này cũng không tệ, lại đổi?”
“Chị biết mà, hàng mới nhập dù sao có chút hứng thú. Em cũng đang đặt một con Lamborghini Reventon số lượng có hạn nha, lúc đó sẽ tặng cho chị một chiếc.”
Mộ Tử Hi hiểu rõ cậu em trai này cực kỳ mê xe, rất thích sưu tập xe đua làm thú vui. Cô nhớ trong gara không thiếu các loại xe danh tiếng, đúng là kẻ bại hoại, rất biết tiêu tiền. Nhưng ít ra cũng còn nhớ đến người chị này, xem như không tệ. Tuy Mộ Tử Hi không mê xe như Mộ Tử Phong yêu xe như mạng, nhưng cô rất thích chiêm ngưỡng các loại xe đẹp, ngồi lên cũng là một loại phong cách, rất có thời thượng.
“Lần này lại tốn bao nhiêu? Nghe nói hàng Lamborghini cũng không phải rẻ?” Mộ Tử Hi tùy tiện hỏi một chút, dù sao cũng quá rõ tính tiêu pha vào bộ sưu tập xe đua của cậu em trai. Chỉ nghe thấy Mộ Tử Phong rất tùy ý nói ra một con số mà người bình thường nghe rất có cảm giác khủng hoảng.
“1,6 triệu USD”
“Ông nội sẽ khóc mất!” Mộ Tử Hi khẽ đáp lại, trong lòng nghĩ đến cảnh ông nội tiếc đến đứt ruột, một số tiền lớn liền không cánh mà bay, dù sao người già, vẫn không chịu được tiêu pha khổng lồ như thế tuy Mộ gia vốn không thiếu một món tiền đó.
“Chị phải biết là hiện tại khắp quốc nội còn chưa kẻ nào sở hữu được nó, cả thế giới chỉ xuất xưởng mười chiếc. Tỷ phú trên thế giới cũng không phải số ít, ai biết được ngày mai Bill Gates nổi hứng đến tóm lấy một chiếc làm của riêng hay ngày mốt Warren Buffet cũng nổi điên đến tranh giành một phen?”
Nghe đến đó, Mộ Tử Hi không khỏi bó tay bật cười : “Tốt, tốt, em cũng không có sợ mấy lão tỷ phú đó, nói năng thật có khí phách.”
Mộ Tử Phong hiện tại có thể xem như khắp quốc nội, thậm chí trên quốc tế là một kẻ sành xe đua cực kỳ có tiếng tăm, thậm chí Mộ đại thiếu gia còn được Forbes liệt vào danh sách những người sở hữu bộ sưu tập xe đua đáng ngưỡng mộ nhất thế giới.
“Tiền nhiều như vậy, không sử dụng để hưởng thụ thì để làm chi? Chị nhìn con bé Tử Nhu kia liền biết, khắp danh môn thời thượng cực kỳ có tiếng tiêu xài hoang phí chính là cô ta. Nhìn mỗi lần cô nàng loát thẻ tín dụng còn không nhẹ tay chút nào.”
Mộ Tử Hi tay bưng cái trán, không biết Mộ gia làm sao ra hai cái kẻ này, cực kỳ biết xài tiền, ra tay phong độ một chút cũng không thương tiếc. Châm ngôn của bọn họ chính là nay làm lại hưởng thụ, hết tiền lại làm, làm rồi lại hưởng thụ.
Tập đoàn tài chính quốc tế FS, trụ sở chính, Los Angles.
“Đại tiểu thư, một hồi cuộc họp cổ đông sẽ diễn ra, sau đó 12:00 trưa nay ngài muốn cùng Dewell tiên sinh dùng bữa, đầu giờ chiều Clayman thiếu gia gửi thiệp mời hy vọng ngài đến dự party sinh nhật, Anbert tiểu thư hẹn ngài dùng bữa vào 7:00 tối nay, còn có…”
Nữ thư kí tóc vàng mặc một thân váy ngắn công sở, thân hình gợi cảm, trên tay cầm một cuốn sổ tay, chân đeo một đôi giày gót nhọn, vừa nói, vừa chú ý đuổi theo cước bộ của thiếu nữ bên cạnh. Chỉ thấy thiếu nữ tầm mười sáu, mười bảy tuổi, thân hình cao ngất, tóc dài như thác, khuôn mặt nga đản, hai tròng mắt sâu thẳm xanh biếc mang theo một tia lạnh lùng lãnh ngạnh, trên người là một thân đồ tây màu trắng đẹp đẽ quý giá, phong thái trầm ổn, khí vũ hiên ngang, hoàn toàn mang hình tượng quý tiểu thư hòan mỹ.
“Ngoại trừ việc công, còn lại những lời mời tư nhân có thể san điệu. Sau này cũng không cần đề lên nhật trình của tôi, Claura.” Thiếu nữ âm trầm cất lời, không hề dừng cước bộ tiến vào thang máy. Nữ thư kí khẽ dừng lại một chút, có lẽ bởi vì thiếu nữ khí chất lạnh lẽo khiến cô nàng có một tia ớn lạnh nhưng rất nhanh lại hồi phục tinh thần, cô có chút khiếp sợ đuổi kịp cước bộ của thiếu nữ.
Mộ Tử Hi, người thừa kế tập đoàn tài chính quốc tế FS, thiếu nữ thiên tài, tuổi trẻ nhiều kim, hơn nữa còn có một vẻ ngoài mỹ mạo, tình nhân trong mộng của đám đàn ông. Tuổi tuy nhỏ nhưng đã sớm tiếp quản dần dần sự vụ gia tộc, là một người thừa kế cực kỳ có thực lực, danh đúng với thực.
Mộ Tử Hi là con lai. Mẹ cô là người Mĩ, hiện đang là thượng nghị sĩ Thượng viện quốc hội Liên bang Hoa Kỳ - Ryna Cruise phu nhân. Cha là một thương nhân khôn khéo người Trung quốc chính thống, chủ tịch tập đoàn tài chính quốc tế FS thuộc Đế Quốc Mộ thị. Sinh ra trong một gia tộc vàng son, Mộ Tử Hi ngay từ nhỏ vận mệnh đã không giống như những người bình thường khác. Dù ở bất kỳ đâu cô cũng luôn là một viên sao tinh chói mắt. Vì thế rất nhiều người hâm mộ, ghen tỵ, ước ao Mộ Tử Hi. Cuộc đời của cô quá mức thông thuận khiến người ghé mắt. Nhưng cũng bởi vậy Mộ Tử Hi từ nhỏ đã luôn đúng mực, khuôn phép, nghiêm túc, lạnh lẽo, quyết tuyệt và thiếu cảm tình. Những điều đó khiến cô trở nên già dặn so với bạn cùng lứa.
“Đại tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi.” Tiếng Claura kêu gọi khiến Mộ Tử Hi đang suy nghĩ miên man bỗng hồi thần lại. Cô bước chân vào phòng họp, đối phó với đám lão già hồ ly này Mộ Tử Hi cũng không phải mới lạ.
Cuộc họp kéo dài khoảng hai tiếng, xoay quanh vấn đề cũng rất nhiều nhưng Mộ Tử Hi cũng không có một chút áp lực. FS vốn là tập đoàn khổng lồ, xử lý công việc hằng ngày một mớ lớn nhưng không phải việc nào cũng qua tay của cô, nếu không bọn họ nuôi một đám nhân viên để làm gì? Huống chi Mộ Tử Hi hiện tại cũng cần nhanh chóng kết thúc công việc tại Mĩ, nhớ tới ngày hôm qua ông nội gọi điện thoại đến hối thúc, rồi thêm cô em gái song sinh khóc lóc, nếu Mộ Tử Hi còn không trở về, nhất định Mộ Tử Nhu sẽ thu xếp hành lý sang đây. Lúc đó thì phiền toái rồi.
Nhắc đến Mộ Tử Nhu, Mộ Tử Hi liền đau đầu. Bọn họ ít nhất cũng đã một năm chưa gặp mặt. Một năm trước khi Mộ Tử Hi đến Mĩ tiếp nhận công tác, đây cũng xem như là thử thách đầu tiên Mộ gia giao cho cô, vậy nên Mộ Tử Hi rất trọng thị chuyến công tác lần này, nhưng vấn đề là cô không muốn mang theo Mộ Tử Nhu. Đối với một kẻ chuyên gây tai họa như người em gái song sinh này, chỉ cần đến bất kỳ nơi đâu đều có khả năng phát nổ.
Chính vì vậy ông nội không đồng ý để Mộ Tử Nhu theo Mộ Tử Hi đến Mĩ, hắn đã thuê một giáo viên lễ nghi về nhà giáo dục Mộ Tử Nhu, mục đích là để cô nàng trở nên thục nữ và ngoan ngoãn hơn. Nào ngờ Mộ Tử Hi đi được một ngày, Mộ Tử Nhu đêm đó liền trốn thoát bảo an trèo tường rời khỏi nhà, ý định đến nước Mĩ tìm Mộ Tử Hi. Xui xẻo là vừa bước chân đến sân bay, chưa kịp mua vé liền bị đám vệ sĩ tìm ra, áp giải trở lại Mộ gia. Sau này vì ngăn ngừa Mộ Tử Nhu tinh quái trốn đi, lão thái gia và Mộ chủ tịch liền tăng cường số lượng vệ sĩ trông coi Mộ Tử Nhu lên gấp hai. Tuyệt không cho cô nàng có cơ hội trốn thoát lần nữa, ngay cả trường học đều xin nghỉ phép. Từ đó Mộ Tử Nhu bi ai tiếp tục kiếp sống gia giáo, học tập làm thục nữ, học làm người vợ hiền cho tương lai.
Vì vậy cho nên nếu không có gì thay đổi, việc Mộ Tử Hi về nước nhất định sẽ đề lên nhật trình.
“Đại tiểu thư, Dawson thiếu gia liên tục gọi điện thoại, cậu ấy muốn gặp ngài ngay bây giờ, ngài…” Sau phiên họp, Claura đi đến bên cạnh Mộ Tử Hi, vẻ mặt khó xử nhìn cô, nhận thấy thiếu nữ có chút không kiên nhẫn, cô vội vàng im bặt.
“Tôi không phải đã nói rồi hay sao? Những việc như vậy sau này đừng báo cáo lại, trừ phi là công việc quan trọng. Nếu còn muốn làm việc yên ổn tại FS thì nên biết chính mình phải làm những gì, Claura. Và tôi nhớ rằng trước khi trở thành thư ký của tôi lẽ ra cô đã được nhắc nhở những điều này rồi chứ?” Mộ Tử Hi lời nói một chút cũng không hề thương hương tiếc ngọc. Về phần vị Dawson thiếu gia kia, cô tỏ vẻ chẳng qua là bọn họ có cùng nhau ăn một bữa tối mà thôi, không hơn. Không nghĩ hắn ta lại dai như vậy, cắn không chịu buông, khiến Mộ Tử Hi thật đau đầu.
Claura im lặng không lại dám lên tiếng. Cô cũng không muốn vừa mới thăng chức lại bị đuổi việc nhanh như vậy, nhất định sẽ thành trò cười cho đám nữ nhân trong công ty, nhất là những kẻ sớm có địch ý với cô.
Mộ Tử Hi bực dọc bước chân ra khỏi cổng công ty, liền nhìn thấy một cỗ Bugatti màu bạc chói mắt vô cùng rêu rao đứng ngay cổng, dần trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn. Nhìn thấy chủ nhân của chiếc xe, nét mặt Mộ Tử Hi mới dần giãn ra. Cô bước chậm rãi đến gần, khẽ cho người nọ một cái ôm thật lớn.
“Tiểu Phong, đã lâu không gặp, em vẫn khỏe chứ?”
“Chị hai, đã lâu không gặp, trông chị gầy nhiều đấy, có phải chị chỉ lo công tác không lo chăm sóc thân thể chính mình phải không? Em nhớ rằng ông nội đã từng gửi cho chị một chuyên gia dinh dưỡng và ẩm thực?”
Thiếu niên thân hình cao ngất, so với Mộ Tử Hi đều cao hơn một cái đầu, ôn nhu ôm lấy Mộ Tử Hi, âm giọng trầm thấp có chút lo lắng. Hai hàng mày kiếm khẽ nhíu, chỉ thấy cặp mắt xanh biếc giống với cặp mắt Mộ Tử Hi ánh lên vài tia không mấy hài lòng.
“Được rồi, được rồi, đến gặp chị cũng không phải để giáo huấn chứ? Con bé Nhu Nhu kia sao rồi?” Mộ Tử Hi buông ra thiếu niên, bất đắc dĩ nói, nhìn thiếu niên có ba phần giống với chính mình, bỗng chốc lại khiến cô nhớ tới cô em gái sinh đôi ngang tàng đang đau khổ học tập lễ nghi ở quốc nội.
Mộ Tử Phong mười bảy tuổi ôn nhu như ngọc, khuôn mặt tuấn mỹ, thân hình cao ngất, giơ tay nhấc chân đều thể hiện ra được một cỗ phong phạm quý tộc, cũng không làm hổ thẹn từ đại gia tộc xuất ra. Điều này khiến Mộ Tử Hi có chút vui mừng lại tự hào, nhớ tới đám thiếu gia thượng lưu ở quốc nội, đều là một đám ăn chơi sa đọa, tuổi trẻ không có chí hướng, chỉ biết tiêu xài hoang phí, núp dưới danh tiếng gia tộc làm chuyện xấu, tất cả đều là một đám bại gia tử. Mộ Tử Hi thật may mắn Mộ Tử Phong không cùng bọn họ học xấu.
Mộ Tử Phong tuy bị ảnh hưởng bởi Mộ Tử Nhu lúc còn nhỏ mà nhân cách có chút vặn vẹo, hay gây chuyện nhưng ít ra hắn cũng chưa bao giờ làm mất danh dự gia tộc. Còn Mộ Tử Nhu con bé kia, Mộ Tử Hi thật bất đắc dĩ, cũng không thể đem cô nàng thế nào. Thôi thì chỉ có thể tùy bọn họ, ngang tàn chút cũng tốt, bốc đồng, kiêu ngạo chút cũng tốt. Chỉ cần một khi Mộ gia còn, Mộ Tử Hi còn, liền không ai có thể làm được gì bọn họ.
“Chị hai, chị mau về đi, ác quỷ nhà chúng ta sắp chịu đựng không xong, chuẩn bị phát rồ rồi. Chị không biết từ lúc chị đến Mĩ, con bé điên kia không biết hành hạ bao nhiêu người, tiếng oán than sắp ngập trời rồi, cũng may là cha và ông nội không thả cô ta ra khỏi nhà.”
Mộ Tử Phong bất đắc dĩ nói, nghĩ đến còn có chút cảm giác sống sót sau tai nạn. Ngay cả giáo viên dạy lễ nghi còn bị cô ta dọa chạy, ông nội và cha đều mau hết cách, còn ai có thể thu phục tiểu ác ma này ngoại trừ Mộ Tử Hi? Mộ Tử Phong cảm thấy chị cả hắn quả nhiên là phật tổ chuyển thế, có thể thu phục hầu yêu. o[︶︿︶]o ai ~~!
“Giống em nói đáng sợ như vậy sao? Thật khoa trương.”
Mộ Tử Hi khẽ cười nói, hằng năm mặt lãnh hiện tại như băng tan rã, khiến cho người có cảm giác thực tốt đẹp. Mộ Tử Phong cảm thấy chị cả quả nhiên cười rộ lên là đẹp nhất, nếu như có thể cười thường xuyên, bỏ ra lớp mặt than liền cực kỳ hoàn mỹ. Hắn không khỏi nghĩ đến chị ba Mộ Tử Nhu, hai người kia là song sinh cùng trứng nhưng vì sao cũng không giống nhau chút nào. Tuy rằng hai người bọn họ là sinh đôi nhưng ngay từ nhỏ liền rất dễ dàng phân biệt.
Mộ Tử Nhu kế thừa Ryna Cruise phu nhân mái tóc màu nâu vàng, nhưng đôi mắt lại màu đen giống người Châu Á. Ngược lại Mộ Tử Hi lại kế thừa người Châu Á tóc đen nhưng đôi mắt lại có màu xanh biếc giống Ryna Cruise phu nhân. Hai người bọn họ lại thêm khí chất khác nhau nên nhìn qua ngoại trừ tám phần giống còn lại cái gì cũng không giống. Nếu nói kế thừa hoàn toàn huyết mạch của Ryna Cruise phu nhân thì phải nói đến Mộ Tử Phong, hắn sở hữu cả mái tóc nâu vàng và đôi mắt xanh biếc giống mẹ, cùng cặp song sinh Mộ Tử Hi, Mộ Tử Nhu một chút cũng không giống, dù sao hắn vốn là dị trứng. Bởi thế nên lúc nào cũng ra rìa là vậy. O(╯□╰)o
“Được rồi, hôm nay đến đây là nghe theo ông nội hộ tống chị về nước, mọi người đều rất nhớ chị. Hơn nữa công việc cũng đã xong rồi.” Tất nhiên mục đích chính là mong muốn Mộ Tử Hi mau chóng thu phục ác ma Mộ Tử Nhu, điều này Mộ Tử Phong đương nhiên chỉ dám nói thầm trong lòng.
Mộ Tử Hi khẽ gật đầu. Dù sao thời tiết ở quốc nội vẫn quen thuộc hơn với cô. Hơn nữa có lẽ Mộ Tử Hi tạm thời được nghỉ ngơi một chút, thời gian này đối với Mộ Tử Hi mà nói có chút mệt nhọc. Vừa phải chứng minh năng lực trước hội đồng quản trị, vừa phải thể hiện thực lực trước mặt gia tộc, hội nghị, cuộc họp, tổ chức họp báo kéo dài không dứt. Cô cũng không muốn chính mình còn trẻ sớm thệ.
Ngồi lên xe, Mộ Tử Hi nhìn quanh một lát, âm thầm gật đầu : “Chiếc này cũng không tệ, lại đổi?”
“Chị biết mà, hàng mới nhập dù sao có chút hứng thú. Em cũng đang đặt một con Lamborghini Reventon số lượng có hạn nha, lúc đó sẽ tặng cho chị một chiếc.”
Mộ Tử Hi hiểu rõ cậu em trai này cực kỳ mê xe, rất thích sưu tập xe đua làm thú vui. Cô nhớ trong gara không thiếu các loại xe danh tiếng, đúng là kẻ bại hoại, rất biết tiêu tiền. Nhưng ít ra cũng còn nhớ đến người chị này, xem như không tệ. Tuy Mộ Tử Hi không mê xe như Mộ Tử Phong yêu xe như mạng, nhưng cô rất thích chiêm ngưỡng các loại xe đẹp, ngồi lên cũng là một loại phong cách, rất có thời thượng.
“Lần này lại tốn bao nhiêu? Nghe nói hàng Lamborghini cũng không phải rẻ?” Mộ Tử Hi tùy tiện hỏi một chút, dù sao cũng quá rõ tính tiêu pha vào bộ sưu tập xe đua của cậu em trai. Chỉ nghe thấy Mộ Tử Phong rất tùy ý nói ra một con số mà người bình thường nghe rất có cảm giác khủng hoảng.
“1,6 triệu USD”
“Ông nội sẽ khóc mất!” Mộ Tử Hi khẽ đáp lại, trong lòng nghĩ đến cảnh ông nội tiếc đến đứt ruột, một số tiền lớn liền không cánh mà bay, dù sao người già, vẫn không chịu được tiêu pha khổng lồ như thế tuy Mộ gia vốn không thiếu một món tiền đó.
“Chị phải biết là hiện tại khắp quốc nội còn chưa kẻ nào sở hữu được nó, cả thế giới chỉ xuất xưởng mười chiếc. Tỷ phú trên thế giới cũng không phải số ít, ai biết được ngày mai Bill Gates nổi hứng đến tóm lấy một chiếc làm của riêng hay ngày mốt Warren Buffet cũng nổi điên đến tranh giành một phen?”
Nghe đến đó, Mộ Tử Hi không khỏi bó tay bật cười : “Tốt, tốt, em cũng không có sợ mấy lão tỷ phú đó, nói năng thật có khí phách.”
Mộ Tử Phong hiện tại có thể xem như khắp quốc nội, thậm chí trên quốc tế là một kẻ sành xe đua cực kỳ có tiếng tăm, thậm chí Mộ đại thiếu gia còn được Forbes liệt vào danh sách những người sở hữu bộ sưu tập xe đua đáng ngưỡng mộ nhất thế giới.
“Tiền nhiều như vậy, không sử dụng để hưởng thụ thì để làm chi? Chị nhìn con bé Tử Nhu kia liền biết, khắp danh môn thời thượng cực kỳ có tiếng tiêu xài hoang phí chính là cô ta. Nhìn mỗi lần cô nàng loát thẻ tín dụng còn không nhẹ tay chút nào.”
Mộ Tử Hi tay bưng cái trán, không biết Mộ gia làm sao ra hai cái kẻ này, cực kỳ biết xài tiền, ra tay phong độ một chút cũng không thương tiếc. Châm ngôn của bọn họ chính là nay làm lại hưởng thụ, hết tiền lại làm, làm rồi lại hưởng thụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.