Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Chương 34: ĐẠI HỘI BẮT ĐẦU
Tiêu Thất Gia
20/02/2017
Buổi trưa canh ba.
Xung quanh võ đài, khán giả hứng thú bừng bừng thảo luận thắng thua, có người thừa dịp trận tỷ thí này để đánh cược, đương nhiên, về cơ bản mọi người đều cho rằng Mộ Đình Nhi, võ giả cấp 4 có thể đạt hạng nhất.
Hạng bét sao, đương nhiên là Mộ Như Nguyệt rồi, ai bảo nữ nhân kia là một phế vật.
“Tiếp theo, Mộ gia Mộ Đình Nhi và Hầu gia Trương Nhã Hân.”
Mộ Đình Nhi cuối cùng cũng lên đài.
Tâm tình mọi người hưng phấn tập trung chú ý vào thiếu nữ mặc đồ màu xanh, tựa như rất hưởng thụ những ánh mắt như vậy, Mộ Đình Nhi tươi cười ưu nhã khéo léo, nhẹ nhàng bước lên đài cao.
“Cha, Đình Nhi tỷ tỷ lên sân khấu.” Mộ Y Tuyết kéo ống tay áo Mộ Tình, hưng phấn nhảy dựng lên, “Đình Nhi tỷ tỷ quả nhiên lợi hại, vừa lên đài toàn bộ võ trường đã lặng ngắt như tờ, ngoài Đình Nhi tỷ tỷ còn ai có thể làm được như vậy nữa?”
Mộ Y Tuyết hơi nâng cằm, tươi cười đắc ý. Có một tỷ tỷ ưu tú như vậy sao nàng không tự hào cho được?
Bọn vương tôn công tử ở Phượng thành này đều nhìn Mộ Đình Nhi bằng ánh mắt ái mộ, có điều, trong mắt đối phương chỉ có một người, ánh mắt chứa đựng ôn nhu si mê lưu luyến chỉ nhìn Dạ Thiên Phong.
Khi bọn công tử ái mộ Mộ Đình Nhi này thấy trong mắt nàng chỉ có Dạ Thiên Phong, bất giác tim đều nát bét, bất quá cũng chỉ có nam nhân ưu tú như Dạ Thiên Phong mới xứng với giai nhân.
Bọn họ mới là trai tài gái sắc ông trời tác hợp, Mộ Như Nguyệt bị Dạ Thiên Phong từ hôn kia thì có là cái gì? Sao có thể so được với Mộ Đình Nhi?
Đổi lại là mình, chắc chắn cũng chọn Mộ Đình Nhi mà không phải phế vật uống phí mỹ mạo kia.
“Trương tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi.” Mộ Đình Nhi quay đầu nhìn Trương Nhã Hân, nở nụ cười thân thiện. Bất kì ai nhìn thấy nụ cười này đều không thể sinh ra ác cảm với nữ nhân này.
“Mộ cô nương, vậy ta không khách khí.” Trương Nhã Hân cười khẽ, rút trường tiên bên hông ra công kích, trường tiên đỏ tươi sắc bén xẹt qua không trung.
Tiếng gió gào thét bên tai, Mộ Đình Nhi nghiêng người tránh thoát công kích của đối phương, sau đó thân thể nhanh chóng xuyên qua võ đài, di chuyển ra phía sau đối thủ.
Cảm giác trường kiếm lạnh băng đặt trên cổ, thân thể Trương Nhã Hân chấn động, cười khổ nói: “Mộ cô nương, ta không phải đối thủ của ngươi, cam nguyện nhận thua.”
“Đa tạ.” Mộ Đình Nhi thu hồi trường kiếm, liếc mắt đưa tình với trọng tài Dạ Thiên Phong.
Kết quả trận tỷ thí này nằm trong dự kiến của mọi người, dù sao thì thực lực hai người cũng cách xa nhau, căn bản không có gì để so sánh, Trương Nhã Hân tuyệt đối không phải đối thủ của Mộ Đình Nhi.
Xem ra đại hội lần này, quán quân không ai khác ngoài nàng.
“Phong Nhi, đó là nữ tử ngươi yêu mến sao?” Tử Nguyệt hoàng nhẹ nhàng vuốt chòm râu, cười nói, “Không tồi, bất kể là thiên phú hay tính tình đều rất tốt, ánh mắt ngươi thật tốt, trong ba nữ nhi Mộ gia chỉ có Mộ Đình Nhi không cùng huyết thống là kiệt xuất nhất.”
“Hoàng gia gia thích là tốt rồi.” Dạ Thiên Phong giật mình, xem ra lần này Hoàng gia gia cũng thích Đình Nhi rồi, cứ như vậy, dù sư phụ không ra mặt, Hoàng gia gia cũng không ngăn cản hắn cưới Đình Nhi.
Nghe đối thoại của hai ông cháu, Cơ Như Nhã bên cạnh bĩu môi, trong mắt xẹt qua tia khinh thường, Mộ Đình Nhi kia đúng là rất đẹp, thiên phú cũng không tồi, nhưng khiến người ta cảm thấy quá dối trá.
Thật ra nàng cảm thấy thưởng thức Mộ Như Nguyệt hơn.
Đúng lúc này, thanh âm tuyên chiến lại vang lên.
“Tiếp theo, Mộ gia Mộ Như Nguyệt và Hộ quốc tướng quân Lý Lộ.”
Xung quanh võ đài, khán giả hứng thú bừng bừng thảo luận thắng thua, có người thừa dịp trận tỷ thí này để đánh cược, đương nhiên, về cơ bản mọi người đều cho rằng Mộ Đình Nhi, võ giả cấp 4 có thể đạt hạng nhất.
Hạng bét sao, đương nhiên là Mộ Như Nguyệt rồi, ai bảo nữ nhân kia là một phế vật.
“Tiếp theo, Mộ gia Mộ Đình Nhi và Hầu gia Trương Nhã Hân.”
Mộ Đình Nhi cuối cùng cũng lên đài.
Tâm tình mọi người hưng phấn tập trung chú ý vào thiếu nữ mặc đồ màu xanh, tựa như rất hưởng thụ những ánh mắt như vậy, Mộ Đình Nhi tươi cười ưu nhã khéo léo, nhẹ nhàng bước lên đài cao.
“Cha, Đình Nhi tỷ tỷ lên sân khấu.” Mộ Y Tuyết kéo ống tay áo Mộ Tình, hưng phấn nhảy dựng lên, “Đình Nhi tỷ tỷ quả nhiên lợi hại, vừa lên đài toàn bộ võ trường đã lặng ngắt như tờ, ngoài Đình Nhi tỷ tỷ còn ai có thể làm được như vậy nữa?”
Mộ Y Tuyết hơi nâng cằm, tươi cười đắc ý. Có một tỷ tỷ ưu tú như vậy sao nàng không tự hào cho được?
Bọn vương tôn công tử ở Phượng thành này đều nhìn Mộ Đình Nhi bằng ánh mắt ái mộ, có điều, trong mắt đối phương chỉ có một người, ánh mắt chứa đựng ôn nhu si mê lưu luyến chỉ nhìn Dạ Thiên Phong.
Khi bọn công tử ái mộ Mộ Đình Nhi này thấy trong mắt nàng chỉ có Dạ Thiên Phong, bất giác tim đều nát bét, bất quá cũng chỉ có nam nhân ưu tú như Dạ Thiên Phong mới xứng với giai nhân.
Bọn họ mới là trai tài gái sắc ông trời tác hợp, Mộ Như Nguyệt bị Dạ Thiên Phong từ hôn kia thì có là cái gì? Sao có thể so được với Mộ Đình Nhi?
Đổi lại là mình, chắc chắn cũng chọn Mộ Đình Nhi mà không phải phế vật uống phí mỹ mạo kia.
“Trương tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi.” Mộ Đình Nhi quay đầu nhìn Trương Nhã Hân, nở nụ cười thân thiện. Bất kì ai nhìn thấy nụ cười này đều không thể sinh ra ác cảm với nữ nhân này.
“Mộ cô nương, vậy ta không khách khí.” Trương Nhã Hân cười khẽ, rút trường tiên bên hông ra công kích, trường tiên đỏ tươi sắc bén xẹt qua không trung.
Tiếng gió gào thét bên tai, Mộ Đình Nhi nghiêng người tránh thoát công kích của đối phương, sau đó thân thể nhanh chóng xuyên qua võ đài, di chuyển ra phía sau đối thủ.
Cảm giác trường kiếm lạnh băng đặt trên cổ, thân thể Trương Nhã Hân chấn động, cười khổ nói: “Mộ cô nương, ta không phải đối thủ của ngươi, cam nguyện nhận thua.”
“Đa tạ.” Mộ Đình Nhi thu hồi trường kiếm, liếc mắt đưa tình với trọng tài Dạ Thiên Phong.
Kết quả trận tỷ thí này nằm trong dự kiến của mọi người, dù sao thì thực lực hai người cũng cách xa nhau, căn bản không có gì để so sánh, Trương Nhã Hân tuyệt đối không phải đối thủ của Mộ Đình Nhi.
Xem ra đại hội lần này, quán quân không ai khác ngoài nàng.
“Phong Nhi, đó là nữ tử ngươi yêu mến sao?” Tử Nguyệt hoàng nhẹ nhàng vuốt chòm râu, cười nói, “Không tồi, bất kể là thiên phú hay tính tình đều rất tốt, ánh mắt ngươi thật tốt, trong ba nữ nhi Mộ gia chỉ có Mộ Đình Nhi không cùng huyết thống là kiệt xuất nhất.”
“Hoàng gia gia thích là tốt rồi.” Dạ Thiên Phong giật mình, xem ra lần này Hoàng gia gia cũng thích Đình Nhi rồi, cứ như vậy, dù sư phụ không ra mặt, Hoàng gia gia cũng không ngăn cản hắn cưới Đình Nhi.
Nghe đối thoại của hai ông cháu, Cơ Như Nhã bên cạnh bĩu môi, trong mắt xẹt qua tia khinh thường, Mộ Đình Nhi kia đúng là rất đẹp, thiên phú cũng không tồi, nhưng khiến người ta cảm thấy quá dối trá.
Thật ra nàng cảm thấy thưởng thức Mộ Như Nguyệt hơn.
Đúng lúc này, thanh âm tuyên chiến lại vang lên.
“Tiếp theo, Mộ gia Mộ Như Nguyệt và Hộ quốc tướng quân Lý Lộ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.