Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Chương 95: LẦN NỮA TRANH TÀI (1)
Tiêu Thất Gia
20/02/2017
Mọi người đều không biết cái tên này đại biểu cho cái gì nhưng thấy ba
lão giả đều hít một ngụm khí, bọn họ cũng sớm đoán được nam nhân hắc bào này không phải người thường, thì ra là đệ tử đắc ý của người nọ.
“Thế nào? Cái tên này khiến các ngươi kinh ngạc sao? Hay là muốn trục xuất ta?” Lăng Dạ cười âm lãnh, trong đôi mắt sau hắc bào mang ý cười trào phúng, “Đáng tiếc, ta không phạm quy, các ngươi không thể hủy bỏ tư cách thi đấu của ta, quán quân trận tỷ thí này nhất định thuộc về ta rồi.”
Hắn cũng không thích nghề đan dược này cho nên không luyện tập gì nhiều, nhưng dù là như thế, việc đánh bại nhóm thiên chi kiêu tử này cũng không phải việc gì khó, chẳng qua cứ thắng dễ dàng như thế chẳng phải quá không thú vị? Nếu là tới quấy rối, vậy cứ làm trận đấu hoàn toàn rối loạn đi, để cho những người này biết đệ tử của họ cũng chẳng ra gì.
Hỏa lão cùng Hà lão cười khổ, nếu như quán quân lần này thật sự thuộc về đệ tử người nọ, chỉ sợ thể diện của mấy lão già này cũng mất hết.
Dù sao lúc trước là bọn họ trục xuất người nọ ra khỏi đan hội.
Trong lúc bọn họ còn đang tuyệt vọng lại thấy Mộ Như Nguyệt đi đến trước đan đỉnh, híp mắt nhìn đống dược liệu, sau đó chậm rãi đặt tay lên phía trên...
“Chẳng lẽ nàng cũng muốn học nam nhân kia lấy khí dưỡng dược?”
“Mọi người đều biết loại phương pháp trong truyền thuyết này sao?”
“Có lẽ nàng muốn thử xem...”
Mọi người đều cười nhạo nhìn động tác của Mộ Như Nguyệt.
Lăng Dạ nhăn mày, khóe môi sau hắc bào cười âm lãnh, ánh mắt đánh giá kĩ thiếu nữ kia, đáy mắt xẹt qua một tia trào phúng.
Nhưng ánh mắt đám người hỏa lão lại sáng lên, có lẽ, không chừng nha đầu này có thể tạo ra kì tích...
Thật sự có kì tích.
Sau khi Mộ Như Nguyệt đặt tay lên phía trên dược liệu, trong nháy mắt dược liệu khô héo tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, không những trở nên bừng bừng sinh cơ mà còn lớn hơn không chỉ một tấc so với lúc trước.
Những người vừa nãy còn cười nhạo đều ngây ngẩn cả người, trừng lớn mắt, bộ dáng như nhìn thấy quỷ.
“Kì tích, đây là kì tích, ha ha ha!” Hỏa lão sảng khoái cười ha hả, trong lòng hắn thật kích động, ngửa đầu cười to vài tiếng, “Lăng Dạ, thế nào? Ở đây không phải chỉ có mình ngươi có thể lấy khí dưỡng dược, hơn nữa dược liệu của nàng còn lớn hơn lên rất nhiều... Ách, lớn lên?
Hỏa lão kinh ngạc há hốc mồm, bây giờ hắn mới phát hiện, dược liệu kia đã lớn hơn rất nhiều.
Vốn chỉ là dược liệu năm mươi năm thôi, nháy mắt đã biến thành trăm năm? Này... đây là quái vật sao? Lấy khí dưỡng dược cũng có công hiệu này?
“Quái vật này rốt cuộc là đệ tử của ai? Nếu là một đan dược sư không bằng ta, có lẽ ta còn có thể thương lượng với bọn họ một chút, nhường đệ tử này cho ta.”Ánh mắt hỏa lão đảo đảo, một mầm non tốt như vậy, nếu không áp dụng hành động gì hắn sẽ cảm thấy như có một cây đao cắm trong lòng hắn.
“Hừ” Sắc mặt Lăng Dạ xanh mét, hơi nheo mắt, đáy mắt xẹt qua tia lãnh ý.
Phương pháp lấy khí dưỡng dược này là hắn nhìn thấy trong một cuốn sách cổ của sư phó, không ngờ ở đây cũng có người biết được phương pháp này, xem ra hắn đã quá coi thường đan hội lần này.
Nhưng mặc kệ thế nào, hắn cũng nhất quyết đoạt được ngôi quán quân.
“Nếu chỉ có hai người có thể tham gia tỷ thí, vậy quán quân lần này để hai người các ngươi định đoạt đi.”
“Thế nào? Cái tên này khiến các ngươi kinh ngạc sao? Hay là muốn trục xuất ta?” Lăng Dạ cười âm lãnh, trong đôi mắt sau hắc bào mang ý cười trào phúng, “Đáng tiếc, ta không phạm quy, các ngươi không thể hủy bỏ tư cách thi đấu của ta, quán quân trận tỷ thí này nhất định thuộc về ta rồi.”
Hắn cũng không thích nghề đan dược này cho nên không luyện tập gì nhiều, nhưng dù là như thế, việc đánh bại nhóm thiên chi kiêu tử này cũng không phải việc gì khó, chẳng qua cứ thắng dễ dàng như thế chẳng phải quá không thú vị? Nếu là tới quấy rối, vậy cứ làm trận đấu hoàn toàn rối loạn đi, để cho những người này biết đệ tử của họ cũng chẳng ra gì.
Hỏa lão cùng Hà lão cười khổ, nếu như quán quân lần này thật sự thuộc về đệ tử người nọ, chỉ sợ thể diện của mấy lão già này cũng mất hết.
Dù sao lúc trước là bọn họ trục xuất người nọ ra khỏi đan hội.
Trong lúc bọn họ còn đang tuyệt vọng lại thấy Mộ Như Nguyệt đi đến trước đan đỉnh, híp mắt nhìn đống dược liệu, sau đó chậm rãi đặt tay lên phía trên...
“Chẳng lẽ nàng cũng muốn học nam nhân kia lấy khí dưỡng dược?”
“Mọi người đều biết loại phương pháp trong truyền thuyết này sao?”
“Có lẽ nàng muốn thử xem...”
Mọi người đều cười nhạo nhìn động tác của Mộ Như Nguyệt.
Lăng Dạ nhăn mày, khóe môi sau hắc bào cười âm lãnh, ánh mắt đánh giá kĩ thiếu nữ kia, đáy mắt xẹt qua một tia trào phúng.
Nhưng ánh mắt đám người hỏa lão lại sáng lên, có lẽ, không chừng nha đầu này có thể tạo ra kì tích...
Thật sự có kì tích.
Sau khi Mộ Như Nguyệt đặt tay lên phía trên dược liệu, trong nháy mắt dược liệu khô héo tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, không những trở nên bừng bừng sinh cơ mà còn lớn hơn không chỉ một tấc so với lúc trước.
Những người vừa nãy còn cười nhạo đều ngây ngẩn cả người, trừng lớn mắt, bộ dáng như nhìn thấy quỷ.
“Kì tích, đây là kì tích, ha ha ha!” Hỏa lão sảng khoái cười ha hả, trong lòng hắn thật kích động, ngửa đầu cười to vài tiếng, “Lăng Dạ, thế nào? Ở đây không phải chỉ có mình ngươi có thể lấy khí dưỡng dược, hơn nữa dược liệu của nàng còn lớn hơn lên rất nhiều... Ách, lớn lên?
Hỏa lão kinh ngạc há hốc mồm, bây giờ hắn mới phát hiện, dược liệu kia đã lớn hơn rất nhiều.
Vốn chỉ là dược liệu năm mươi năm thôi, nháy mắt đã biến thành trăm năm? Này... đây là quái vật sao? Lấy khí dưỡng dược cũng có công hiệu này?
“Quái vật này rốt cuộc là đệ tử của ai? Nếu là một đan dược sư không bằng ta, có lẽ ta còn có thể thương lượng với bọn họ một chút, nhường đệ tử này cho ta.”Ánh mắt hỏa lão đảo đảo, một mầm non tốt như vậy, nếu không áp dụng hành động gì hắn sẽ cảm thấy như có một cây đao cắm trong lòng hắn.
“Hừ” Sắc mặt Lăng Dạ xanh mét, hơi nheo mắt, đáy mắt xẹt qua tia lãnh ý.
Phương pháp lấy khí dưỡng dược này là hắn nhìn thấy trong một cuốn sách cổ của sư phó, không ngờ ở đây cũng có người biết được phương pháp này, xem ra hắn đã quá coi thường đan hội lần này.
Nhưng mặc kệ thế nào, hắn cũng nhất quyết đoạt được ngôi quán quân.
“Nếu chỉ có hai người có thể tham gia tỷ thí, vậy quán quân lần này để hai người các ngươi định đoạt đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.