Chương 28:
Miss, Z_19
15/10/2024
Bây giờ là mùa hè, tuy nàng không sợ lạnh nhưng lại mưa nhiều, với cái thân thể nhỏ bé này, nhỡ bị ướt một hai trận mà không có tiền tìm thầy thuốc thì chỉ có thể chờ chết.
Tần Ngũ Nha ngồi xuống, tựa lưng vào cây dã hương rồi hái nho dại ném vào miệng, vừa nhai ngọt miệng vừa nghĩ, chờ lát nữa dọn dẹp lại nơi này rồi đi cắt ít lá cỏ lau, phơi khô sau đó phủ lên giấy vải dầu, cũng coi như là một nóc nhà giản dị.
Tiếc là Tần Ngũ Nha chỉ lấy được một miếng giấy vải dầu trong Tần gia, không phải nàng không muốn lấy nhiều mà thật sự là Tần gia ngay cả giấy vải dầu rẻ nhất này cũng chẳng có mấy tấm, lấy nhiều thì sợ Tần lão hán nghi ngờ, không để yên cho mình.
Bây giờ cái nhà nhỏ của nàng tuy đã có nóc nhưng không có tường bao quanh. Tuy cũng có thể nói là có điều hòa tổng, bốn phía đều thông gió, 360° không góc chết có gió tự nhiên, vừa tiết kiệm năng lượng vừa bảo vệ môi trường, thoải mái vô cùng.
Tần Ngũ Nha tự giễu, cười khổ nhưng cũng không dám nghỉ ngơi, đặt hết lương thực và bọc đồ trên người vào trong căn nhà nhỏ” của mình. Nàng xách liềm cắt cỏ cho lợn thường mang theo mình rồi đi về phía bụi cỏ lau, phải dọn dẹp “căn nhà nhỏ” cho thật thỏa đáng trước khi trời tối mới được.
Cỏ lau có tên khoa học là Ngũ Diệp Mang, là loài thực vật họ lúa quần sinh ngoài tự nhiên, dù là bây giờ hay đời sau thì loài này đều mọc loạn khắp núi đồi, vàng óng cả một vùng, phóng tầm mắt ra xa có thể thấy nó nằm rải rác khắp nơi. Lá cỏ lau rất giống lá cây sậy. Chỉ là cỏ lau mỏng, dài và nhỏ hơn, khi cắt phải vô cùng cẩn thận, vì cạnh của nó có chứa silica để làm kính nên nếu cắt vào da thịt thì sẽ đau vô cùng.
Chẳng qua vào mùa hè, cỏ lau ít nước nên sau khi cắt, chỉ cần phơi dưới nắng nửa ngày là khô rồi, tới lúc đó dùng để đắp lên nóc nhà là không thể tốt hơn được nữa. Tuy không sánh bằng rơm rạ, thế nhưng thắng ở chỗ số lượng nhiều, dễ tìm, lại còn không mất tiền. Nhưng thứ này không thể đem ra để trải giường chiếu, trừ phi bạn muốn cả người đầy vết thương sau khi ngủ một giấc.
Tần Ngũ Nha hài lòng bó đống cỏ lau đã cắt xong thành một đon, tuy nàng đã vô cùng cẩn thận nhưng trên tay vẫn đầy vết cắt nhỏ, hơi đau. Nhưng bây giờ Tần Ngũ Nha không để ý được nhiều đến vậy, với tình hình của mình hiện tại, nếu không phải gãy tay gãy chân thì hoàn toàn không phải vấn đề gì lớn.
Đặt đại đon cỏ lau đã xử lý xong sang một bên, Tần Ngũ Nha thả liềm xuống, đi tới đống đất bên cạnh, động đất này có rất nhiều lá màu xanh nhạt, lá có dạng hình tim, nhọn ở phần đuôi, trong đám lá là những quả màu xanh và vàng nhạt. Tần Ngũ Nha mừng rỡ hái một quả, đặt dưới mũi ngửi một cái, mùi thơm mát xộc lên.
Nàng phát hiện khóm củ từ dại này khi đi cắt cỏ lau, lúc đó nàng chỉ thấy có vẻ giống nên đã tiện tay đánh dấu mà không hy vọng gì lắm. Bây giờ nhìn lại, quả nhiên là củ từ dại.
Mùa hoa của củ từ là tháng sáu đến tháng bảy, mùa ra củ là tháng bảy tới tháng mười, lịch âm bây giờ là tháng sáu, kiếp trước, món điểm tâm ngọt mà Tần Ngũ Nha thích nhất chính là việt quất củ từ.
Chung củ từ lên, cắt thành từng miếng hoặc từng khối nhỏ rồi đổ sốt việt quất lên, ăn vô cùng ngon và ngọt. Mà giá trị dinh dưỡng của củ từ cũng rất cao, có thể ích khí, dưỡng huyết, giảm hư nhược, dưỡng da, dù là mùa nào cũng thích hợp để ăn, vô cùng bổ dưỡng.
Chỉ tiếc là bây giờ chưa đào củ từ được, chỉ có thể chờ đầu đông, cành lá bên trên khô héo mới đào củ từ bên dưới lên ăn được. Tuy Tận Ngũ Nha rất thèm nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn thôi.
Cũng may quả của cây củ từ cũng là thứ tốt, trong quả có nhiều axit amin, protein, không chỉ mùi thanh mát mà còn có thể làm thuốc: quả của cây củ từ có thể kiện tỳ vị, bổ phế thận, cũng có thể điều trị các vấn đề như tiêu chảy, ho khan.
Dù sao hết mùa cũng không có tác dụng, không bằng mình cứ hái trước đi, Ngũ Nha nghĩ, nếu nơi này có một bụi thì có lẽ trên núi Tây này vẫn còn rất nhiều, không bằng hái nhiều một chút rồi sau đó lên hiệu thuốc trên thị trấn hỏi xem sao.
Không biết họ có thu mua quả củ từ không, bây giờ mình nghèo rớt mùng tơi, nếu hái xong đổi được vài đồng tiền thì không thể tốt hơn được nữa, mà nếu không bán được thì giữ lại nướng ăn, cũng không phí.
Tần Ngũ Nha ngồi xuống, tựa lưng vào cây dã hương rồi hái nho dại ném vào miệng, vừa nhai ngọt miệng vừa nghĩ, chờ lát nữa dọn dẹp lại nơi này rồi đi cắt ít lá cỏ lau, phơi khô sau đó phủ lên giấy vải dầu, cũng coi như là một nóc nhà giản dị.
Tiếc là Tần Ngũ Nha chỉ lấy được một miếng giấy vải dầu trong Tần gia, không phải nàng không muốn lấy nhiều mà thật sự là Tần gia ngay cả giấy vải dầu rẻ nhất này cũng chẳng có mấy tấm, lấy nhiều thì sợ Tần lão hán nghi ngờ, không để yên cho mình.
Bây giờ cái nhà nhỏ của nàng tuy đã có nóc nhưng không có tường bao quanh. Tuy cũng có thể nói là có điều hòa tổng, bốn phía đều thông gió, 360° không góc chết có gió tự nhiên, vừa tiết kiệm năng lượng vừa bảo vệ môi trường, thoải mái vô cùng.
Tần Ngũ Nha tự giễu, cười khổ nhưng cũng không dám nghỉ ngơi, đặt hết lương thực và bọc đồ trên người vào trong căn nhà nhỏ” của mình. Nàng xách liềm cắt cỏ cho lợn thường mang theo mình rồi đi về phía bụi cỏ lau, phải dọn dẹp “căn nhà nhỏ” cho thật thỏa đáng trước khi trời tối mới được.
Cỏ lau có tên khoa học là Ngũ Diệp Mang, là loài thực vật họ lúa quần sinh ngoài tự nhiên, dù là bây giờ hay đời sau thì loài này đều mọc loạn khắp núi đồi, vàng óng cả một vùng, phóng tầm mắt ra xa có thể thấy nó nằm rải rác khắp nơi. Lá cỏ lau rất giống lá cây sậy. Chỉ là cỏ lau mỏng, dài và nhỏ hơn, khi cắt phải vô cùng cẩn thận, vì cạnh của nó có chứa silica để làm kính nên nếu cắt vào da thịt thì sẽ đau vô cùng.
Chẳng qua vào mùa hè, cỏ lau ít nước nên sau khi cắt, chỉ cần phơi dưới nắng nửa ngày là khô rồi, tới lúc đó dùng để đắp lên nóc nhà là không thể tốt hơn được nữa. Tuy không sánh bằng rơm rạ, thế nhưng thắng ở chỗ số lượng nhiều, dễ tìm, lại còn không mất tiền. Nhưng thứ này không thể đem ra để trải giường chiếu, trừ phi bạn muốn cả người đầy vết thương sau khi ngủ một giấc.
Tần Ngũ Nha hài lòng bó đống cỏ lau đã cắt xong thành một đon, tuy nàng đã vô cùng cẩn thận nhưng trên tay vẫn đầy vết cắt nhỏ, hơi đau. Nhưng bây giờ Tần Ngũ Nha không để ý được nhiều đến vậy, với tình hình của mình hiện tại, nếu không phải gãy tay gãy chân thì hoàn toàn không phải vấn đề gì lớn.
Đặt đại đon cỏ lau đã xử lý xong sang một bên, Tần Ngũ Nha thả liềm xuống, đi tới đống đất bên cạnh, động đất này có rất nhiều lá màu xanh nhạt, lá có dạng hình tim, nhọn ở phần đuôi, trong đám lá là những quả màu xanh và vàng nhạt. Tần Ngũ Nha mừng rỡ hái một quả, đặt dưới mũi ngửi một cái, mùi thơm mát xộc lên.
Nàng phát hiện khóm củ từ dại này khi đi cắt cỏ lau, lúc đó nàng chỉ thấy có vẻ giống nên đã tiện tay đánh dấu mà không hy vọng gì lắm. Bây giờ nhìn lại, quả nhiên là củ từ dại.
Mùa hoa của củ từ là tháng sáu đến tháng bảy, mùa ra củ là tháng bảy tới tháng mười, lịch âm bây giờ là tháng sáu, kiếp trước, món điểm tâm ngọt mà Tần Ngũ Nha thích nhất chính là việt quất củ từ.
Chung củ từ lên, cắt thành từng miếng hoặc từng khối nhỏ rồi đổ sốt việt quất lên, ăn vô cùng ngon và ngọt. Mà giá trị dinh dưỡng của củ từ cũng rất cao, có thể ích khí, dưỡng huyết, giảm hư nhược, dưỡng da, dù là mùa nào cũng thích hợp để ăn, vô cùng bổ dưỡng.
Chỉ tiếc là bây giờ chưa đào củ từ được, chỉ có thể chờ đầu đông, cành lá bên trên khô héo mới đào củ từ bên dưới lên ăn được. Tuy Tận Ngũ Nha rất thèm nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn thôi.
Cũng may quả của cây củ từ cũng là thứ tốt, trong quả có nhiều axit amin, protein, không chỉ mùi thanh mát mà còn có thể làm thuốc: quả của cây củ từ có thể kiện tỳ vị, bổ phế thận, cũng có thể điều trị các vấn đề như tiêu chảy, ho khan.
Dù sao hết mùa cũng không có tác dụng, không bằng mình cứ hái trước đi, Ngũ Nha nghĩ, nếu nơi này có một bụi thì có lẽ trên núi Tây này vẫn còn rất nhiều, không bằng hái nhiều một chút rồi sau đó lên hiệu thuốc trên thị trấn hỏi xem sao.
Không biết họ có thu mua quả củ từ không, bây giờ mình nghèo rớt mùng tơi, nếu hái xong đổi được vài đồng tiền thì không thể tốt hơn được nữa, mà nếu không bán được thì giữ lại nướng ăn, cũng không phí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.