Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Của Lão Công Hắc Ám

Chương 29: Cô Vốn Là Người Thay Thế!

Nguyệt Ảnh Nhi

22/10/2019

Cảnh Mộng vừa trở về nhà,đột nhiên có một ai đó tát cô.Cô ngã xuống sàn đất lạnh ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang sảy ra.Cô ngửa mặt lên nhìn,thì ra là Cát Cát.Cảnh Mộng đứng dậy phủi quần áo rồi đưa bàn tay ra...cô tát cho Cát Cát một bạt tai.Cát Cát ngã xuống đất ngửa mặt lên lườm Cảnh Mộng.Cảnh Mộng cười chế diễu,cô nhìn Cát Cát bằng đôi mắt khinh bỉ.

- Lấy lí do gì mà tát tôi?

- Tiện nhân!

- Ai là tiện nhân chắc cô cũng phải hiểu chứ Cát Cát,bây giờ ít nhất tôi cũng là vị hôn thê của Bắc Thần và cũng là chủ nhân của cái nhà này...cô vào nhà tôi,mà còn dám đánh tôi...có phải cô không xem chồng chưa cưới của tôi ra gì không?

- Cô...cô...

- Mà kể cả cô không có xem Bắc Thần ra gì đi nữa thì cô cũng phải nể mặt Long gia chứ...ông nội Bắc Thần hiện tại chỉ coi tôi là cháu dâu...cô dám tát tôi ngay trong nhà tôi?Coi tôi là đứa hầu sao?

Cát Cát run sợ cúi mặt xuống dưới đất, Cát Cát cảm thấy sát khí tỏa ra nghi ngút xung quanh Cảnh Mộng.Có cảm giác như Cát Cát đang là một động vật run sợ trước khí thế của vị chúa sơn lâm.

-Sao?Sợ rồi...cút ra khỏi nhà tôi ngay...

Dù run sợ nhưng Cát Cát vẫn cố tỏ ra bình tĩnh mà đứng dậy...

- Run sợ một kẻ thay thế,đúng là nực cười...

- Kẻ thay thế?

- Không hiểu sao!Ý là cô chỉ là kẻ thay thế tôi thôi...sắp rồi cô cũng phải rời khỏi và giao cho tôi chức vụ làm vợ của Bắc Thần thôi...

- Yên tâm đi...đến lúc đó dù cô có là gì thì cũng là người nhặt rác của tôi thải ra thôi...nghe chưa!

- Ha...cô thì giỏi lắm sao?Cô nói chức vụ ấy là rác vậy sao còn ngồi vào đó...

- Đương nhiên là vì khi ở trong tay tôi nó là bảo bối nhưng khi từ tay tôi sang tay cô thì chỉ là đồ bỏ nhận mà cô nhận từ tôi thôi!

- Haha...cũng không xem xem bây giờ ai mới là người nhặt rác...cô ở bên một người không yêu cô,chán ghét cô thì cô có khác gì nắm giữ đồ vật không dùng được...

- Cô nói đúng a~

- Vậy còn không cút...

Cảnh Mộng cười khẩy rồi cô giả vờ như cô định đi ra khỏi nhà nhưng lúc Cát Cát đắc ý cười cô quay lại vả cho Cát Cát mấy bạt tai.Hai bên mặt Cát Cát đỏ ửng hằn nguyên bàn tay Cảnh Mộng.Cảnh Mộng cười đắc ý.



- Xin lỗi a,tại tôi quên mất phải tát cho đồ thừa vài cái tát ...ui da,da mặt cô dày thật đấy làm đau hết tay tôi rồi...

- Cô...cô cố ý...

- Đương nhiên là cố ý chứ chẳng nhẽ lại vô tình...

- Đồ tiện nhân...

Cát Cát tức điên nhưng không làm gì được, Cảnh Mộng nhìn thấy những sát khí tỏa ra không ngớt từ phía Cát Cát.Nhưng một chút sợ hãi Cảnh Mộng cũng không sợ, ở Trung Quốc cô cũng đã trải qua trường hợp này nhiều lần,làm sao có chuyện cô sẽ sợ!

-Tốt nhất nên rời đi trước khi bị nhục hơn...nếu cô mà còn ở lại không cẩn thận tôi khồn những tát thôi đâu...

-Cô...cô định làm gì...

- Đương nhiên là định xé hết quần áo rồi đuổi cô ra đường rồi...cô có tư cách gì mà làm đỗ phụ(Ghen)chứ!

Cát Cát cúi gầm mặt xuống

-Đúng...chút tư cách cũng không có...

- Ai nói cô ấy không có tư cách...

Giọng nói quen thuộc lại vang lên, người không nên đến nhất lại đến.Bắc Thần tức giận lườm Cảnh Mộng...

-Ai dô,anh cũng về rồi à...Ai đưa chiều khoá nhà cho cô ta đấy?

- Là tôi đưa...

- Bắc Thần,anh cũng mạnh miệng phết nhỉ?Coi tôi là không khí sao?

- Ai coi ai là không khí vẫn chưa biết đâu?

- Bắc Thần, huhuhuhu...

- Cát Cát,ngoan đi...

- Miệng dẻo thế,đừng quên tôi đang đứng đây nha....



- Có ai vừa gọi anh yêu nào đó trước mặt tôi đó nha...

- Anh trai tôi không gọi anh yêu được sao?

- Cô...

- Sao?Ăn giấm rồi à!

- Không nói với cô nữa...

Bắc Thần bước tới đỡ Cát Cát đứng dậy và định dìu lên phòng nhưng vừa đỡ Cát Cát dậy thì Cảnh Mộng cười lớn.

- Haha...anh không nói với tôi? Được, nhưng ít nhất cũng phải giải thích cho ông nội anh vài câu chứ hả!

Bắc Thần nhìn Cảnh Mộng một cách khó hiểu,anh linh cảm có chuyện không lành sắp diễn ra.

-Cô nói gì,tôi không hiểu? Cảnh Mộng giơ chiếc điện thoại cảm ứng ra,thì ra Cảnh Mộng đã nhanh trí gọi cho ông nội của Bắc Thần khi vừa nghe giọng của anh.Không những là gọi bình thường mà là gọi bằng video.Nên không những nghe thấy hết mà ông nội Bắc Thần còn tận mắt chứng kiến toàn bộ mọi chuyện.

- Bắc Thần,con giỏi lắm...bây giờ còn muốn tạo phản!

Bắc Thần luống cuống thả Cát Cát ra

-Dạ không coa thưa ông!

-Nêú để Cảnh Mộng phải phàn nàn gì thì chuyện mà ta hứa với con coi như bỏ...

-Ông à...

-Có nghe lời ta nói không!

-Có thưa ông...

-Rồi,cháu dâu tắt máy đi...đến giờ ông đi ngủ rồi...

-Dạ thưa ông...

Cảnh Mộng cười gian xảo,Cát Cát chỉ biết khóc không làm gì được... Bắc Thần im lặng bước đi gọi điện cho thư kí tới đón Cát Cát về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Của Lão Công Hắc Ám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook