Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn
Chương 1148: Không Phải Địch Nhân Là Được.
Phượng Quỳnh
05/06/2021
Tuy rằng nói quả trứng này cũng không phải nó sinh, nhưng tốt xấu gì nó cũng bảo hộ lâu như vậy, hiện giờ lại thành của người khác, nghĩ như thế nào, thì rào cản trong lòng kia cũng không vượt qua được , cục tức này cũng không thể nuốt trôi.
“ Grào!”
Đột nhiên,một tiếng gấu gầm truyền đến,,ngay sau đó,liên tiếp vang lên tiếng gấu rống lên,tiếng rống to chấn động đến dòng khí trong không khí cũng dao động,chỉ nghe tiếng ‘ uỳnh uỳnh uỳnh’ truyền đến,giống như có thứ gì đó đang chạy đến bên này.
“ Là con Thực Nhân Hùng kia!’
Diều hâu nói xong, đứng dậy nhìn về phía trong khu rừng , nói với mấy người :” Đi mau! Thực Nhân Hùng ở vùng này có không ít ,hơn nữa trong đó có một con đã đạt tới cấp bậc thần thú,lực của Thực Nhân Hùng lớn vô cùng,các ngươi không phải đối thủ,đi mau!”
“ Grào!”
“ Rầm rầm !”
Diều hâu vừa dứt lời ,đã thấy trong rừng vọt ra mấy con gấu đen lớn,con nào con đấy thân cao hai ba mét,nửa cúi người xuống vươn ra móng vuốt sắc bén nhìn bọn họ chằm chằm,nhếch môi nhe răng gầm rú về phía bọn họ.
Khi Phượng Cửu đề khí nhảy lên nhìn thấy bầy gấu đen ,lại cảm thấy quen thuộc,bởi vì nghĩ đến Tiểu Hắc giúp nàng trông coi động phủ ,bọn họ không có chiến đấu, sau khi diều hâu vỗ cánh bay lên,nàng cũng mang theo Ninh Lang nhảy lên Phi Vũ bay vào không trung, dừng ở giữa không trung nhìn đám gấu đen lớn ở phía dưới đang nhìn bọn họ chằm chằm.
Một con trong đó từ phía sau ‘rầm rầm rầm’ đi ra, cái đầu so với những con Thực Nhân Hùng khác còn to hơn một chút,con Thực Nhân Hùng đó nhìn chằm chằm hai người,cuối cùng nhìn về phía diều hâu,rồi mới xoay người rời đi.
Ninh Lang thở phào nhẹ nhõm :” May mắn,nếu lại tái chiến,có lẽ ta lại thương càng thêm thương.”
“ Được rồi,chúng ta đi thôi! Đi hội họp với mấy người Đoạn Dạ trước.” Phượng Cửu nói ,mang theo Ninh Lang ngồi Phi Vũ trở về,mà diều hâu lại đi trước mở đường cho bọn họ, không bao lâu,đã nhìn thấy mấy người Đoạn Dạ ngự kiếm đi về phía bên này.
´ Phượng Cửu,Ninh Lang ,các ngươi không sao chứ?’
Nhìn thấy hai người bọn họ đều còn sống,tâm tình của mấy người cũng buông lỏng,cuối cùng cũng yên lòng.
“ Ta bị thương, bị tương không nhẹ,đau chết ta.” Ninh Lang bày ra gương mặt đau khổ,nhưng,nghĩ tới vật nhỏ trong lòng ngực,lộ ra tươi cười hưng phấn :” Đúng rồi,ta nói với các ngươi nha! Ta nhặt được một con chim nhỏ ,không phải chim nhỏ bình thường.”
Hắn đem con chim nhỏ trong lòng ngực ra như hiến vật quý cho bọn họ xem :” Các ngươi nhìn,chính là nó!”
Diều hâu ở một bên nhìn hừ hừ,ngoảnh mặt đi không nói chuyện.
Mà mấy người Đoạn Dạ thì kinh ngạc không thôi,nhìn con chim nhỏ kia.... Kỳ thật ,bọn học cảm thấy không khác gì một con gà nhỏ,khác biệt chính là,lông chim trên người vật nhỏ này đủ mọi màu sắc không khác gi anh vũ.[vẹt]
“ Được rồi,ở giữa không trung nói có cái gì để nói đâu? Xuống phía dưới đi.” Phượng Cửu nói ,mang theo Ninh Lang đi xuống khu rừng bên dưới,mấy người phía sau cũng đi theo.
“ Chúng ta theo tín hiệu đuổi lại đây,cũng may có Thôn Vân ở,nếu không ở giữa không trung găp phải đám chim chân dài đó chắn đường không tới được.” Lạc Phi nói,nhìn về phía Phượng Cửu hỏi :” Con diều hâu kia là thế nào ? Sao nó lại theo tới đây?”
Nghe vậy, Phượng Cửu cười nói một chút chuyện đã trải qua với bọn họ,cuối cùng mới nói :” Cứ như vậy,thay vì nói nó đi theo chúng ta,chi bằng nói nó đi theo con chim nhỏ khế ước kia của Ninh Lang.”
“ Vậy là tốt rồi, không công kích chúng ta là được.” Lạc Phi thở ra nhẹ nhàng,ít nhất biết con thần thú này không hề đối địch vậy là tốt rồi,bằng không, lại thêm một cái địch nhân như vậy,lấy thực lực của bọn họ chịu đựng không nổi.
“ Grào!”
Đột nhiên,một tiếng gấu gầm truyền đến,,ngay sau đó,liên tiếp vang lên tiếng gấu rống lên,tiếng rống to chấn động đến dòng khí trong không khí cũng dao động,chỉ nghe tiếng ‘ uỳnh uỳnh uỳnh’ truyền đến,giống như có thứ gì đó đang chạy đến bên này.
“ Là con Thực Nhân Hùng kia!’
Diều hâu nói xong, đứng dậy nhìn về phía trong khu rừng , nói với mấy người :” Đi mau! Thực Nhân Hùng ở vùng này có không ít ,hơn nữa trong đó có một con đã đạt tới cấp bậc thần thú,lực của Thực Nhân Hùng lớn vô cùng,các ngươi không phải đối thủ,đi mau!”
“ Grào!”
“ Rầm rầm !”
Diều hâu vừa dứt lời ,đã thấy trong rừng vọt ra mấy con gấu đen lớn,con nào con đấy thân cao hai ba mét,nửa cúi người xuống vươn ra móng vuốt sắc bén nhìn bọn họ chằm chằm,nhếch môi nhe răng gầm rú về phía bọn họ.
Khi Phượng Cửu đề khí nhảy lên nhìn thấy bầy gấu đen ,lại cảm thấy quen thuộc,bởi vì nghĩ đến Tiểu Hắc giúp nàng trông coi động phủ ,bọn họ không có chiến đấu, sau khi diều hâu vỗ cánh bay lên,nàng cũng mang theo Ninh Lang nhảy lên Phi Vũ bay vào không trung, dừng ở giữa không trung nhìn đám gấu đen lớn ở phía dưới đang nhìn bọn họ chằm chằm.
Một con trong đó từ phía sau ‘rầm rầm rầm’ đi ra, cái đầu so với những con Thực Nhân Hùng khác còn to hơn một chút,con Thực Nhân Hùng đó nhìn chằm chằm hai người,cuối cùng nhìn về phía diều hâu,rồi mới xoay người rời đi.
Ninh Lang thở phào nhẹ nhõm :” May mắn,nếu lại tái chiến,có lẽ ta lại thương càng thêm thương.”
“ Được rồi,chúng ta đi thôi! Đi hội họp với mấy người Đoạn Dạ trước.” Phượng Cửu nói ,mang theo Ninh Lang ngồi Phi Vũ trở về,mà diều hâu lại đi trước mở đường cho bọn họ, không bao lâu,đã nhìn thấy mấy người Đoạn Dạ ngự kiếm đi về phía bên này.
´ Phượng Cửu,Ninh Lang ,các ngươi không sao chứ?’
Nhìn thấy hai người bọn họ đều còn sống,tâm tình của mấy người cũng buông lỏng,cuối cùng cũng yên lòng.
“ Ta bị thương, bị tương không nhẹ,đau chết ta.” Ninh Lang bày ra gương mặt đau khổ,nhưng,nghĩ tới vật nhỏ trong lòng ngực,lộ ra tươi cười hưng phấn :” Đúng rồi,ta nói với các ngươi nha! Ta nhặt được một con chim nhỏ ,không phải chim nhỏ bình thường.”
Hắn đem con chim nhỏ trong lòng ngực ra như hiến vật quý cho bọn họ xem :” Các ngươi nhìn,chính là nó!”
Diều hâu ở một bên nhìn hừ hừ,ngoảnh mặt đi không nói chuyện.
Mà mấy người Đoạn Dạ thì kinh ngạc không thôi,nhìn con chim nhỏ kia.... Kỳ thật ,bọn học cảm thấy không khác gì một con gà nhỏ,khác biệt chính là,lông chim trên người vật nhỏ này đủ mọi màu sắc không khác gi anh vũ.[vẹt]
“ Được rồi,ở giữa không trung nói có cái gì để nói đâu? Xuống phía dưới đi.” Phượng Cửu nói ,mang theo Ninh Lang đi xuống khu rừng bên dưới,mấy người phía sau cũng đi theo.
“ Chúng ta theo tín hiệu đuổi lại đây,cũng may có Thôn Vân ở,nếu không ở giữa không trung găp phải đám chim chân dài đó chắn đường không tới được.” Lạc Phi nói,nhìn về phía Phượng Cửu hỏi :” Con diều hâu kia là thế nào ? Sao nó lại theo tới đây?”
Nghe vậy, Phượng Cửu cười nói một chút chuyện đã trải qua với bọn họ,cuối cùng mới nói :” Cứ như vậy,thay vì nói nó đi theo chúng ta,chi bằng nói nó đi theo con chim nhỏ khế ước kia của Ninh Lang.”
“ Vậy là tốt rồi, không công kích chúng ta là được.” Lạc Phi thở ra nhẹ nhàng,ít nhất biết con thần thú này không hề đối địch vậy là tốt rồi,bằng không, lại thêm một cái địch nhân như vậy,lấy thực lực của bọn họ chịu đựng không nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.