Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn
Chương 940: Tiểu Gia Mới Là Tiểu Bá Vương*
Phượng Quỳnh
17/04/2021
“Địa đầu xà[ cường hào ác bá/côn đồ] mà thôi, còn dám xưng bá vương? Xuy! Chẳng lẽ không biết, ba chữ tiểu bá vương này chỉ có tiểu gia mới có tư cách dùng?” Đoạn Dạ tay vừa động,nắm trong tay một cái bát tinh phi luân* [ quạt tám sao ] .
Cánh quạt kia nhìn như huyền thiết, nhưng từng trận đồ văn vẽ bên trên, cùng với răng cưa sắc bén phát ra ánh sáng, lại làm ánh mắt tu sĩ Kim Đan nhíu lại, trong mắt xẹt qua tham lam.
Pháp khí!
Đó là một kiện pháp khí không tầm thường! Một kiện pháp khí trên thị trường cực kỳ hiếm thấy ! Nhìn không ra, tiểu tử này lạ có thứ này. Nhưng mà, có thể tùy tay đã lấy ra pháp khí như vậy , nói không chừng, trên người hắn còn bảo bối quý trọng hơn!
Nghĩ vậy, tâm tư của hắn nhanh chóng hoạt động.
“Tiểu tử, ta nhìn ngươi là không muốn sống nữa! Dám ở địa bàn của tiểu gia gây chuyện!” Tên kia bị đánh đến toàn thân đau nhức phải dựa vào hai gã nam tử đỡ, đứng đó căm tức nhìn Đoạn Dạ đang cầm trong tay bát tinh phi luân, muốn tiến lên giáo huấn hắn lần nữa, lại bị trung niên nam tử đứng trước ngăn lại.
“Thúc, tiểu tử này quá kiêu ngạo! Không cho hắn chút giáo huấn, hắn sẽ không biết trời cao đất dày!”
“Không sai, không cho các ngươi chút giáo huấn, các ngươi cũng không biết thế nào là trời cao đất dày!” Đoạn Dạ tán đồng gật gật đầu, bát tinh phi luân trong tay chuyển động, xoay lên ‘vù' một tiếng mang theo khí tức sắc bén cùng sát khí nhè nhẹ, đánh về phía tên trung niên nam tử.
Trong mắt nam tử trung niên xẹt qua một mạt quang mang tính kế , thân hình nháy mắt chợt lóe: “Nếu các hạ không chịu dừng tay, ta đây liền đắc tội!” Tản ra uy áp Kim Đan , sau khi tránh đi công kích của Đoạn Dạ , tay không của hắn đánh thẳng đến bá vai Đoạn Dạ.
“Dám chạm vào tiểu gia? Tiểu gia phế đi cái móng lợn của ngươi!”
Đoạn Dạ hừ lạnh một tiếng, bát tinh phi luân xoay quanh một vòng rồi trở về trong tay hắn, vừa chuyển hướng liền đánh thẳng đến chém đến bàn tay tạo thành trảo đang đánh đến bả vai kia.
“Hưu!”
Nam tử trung niên bị tốc độ cực nhanh của hắn làm cả kinh, theo bản năng thu bàn tay về, lại vẫn cảm giác được cỗ hơi thở thị huyết xẹt qua mu bàn tay, cái loại cảm giác này giống như, nếu vừa rồi hắn rút tay về chậm một chút, cái tay kia chắc chắn sẽ bị chặt bỏ .
Đáng chết! Tiểu tử này chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng sao lại có tốc độ nhanh như vậy?
Hắn lại nào biết đâu rằng, tên tiểu tử kia thân là con cháu hoàng thất , từ nhỏ đã gặp nguy hiểm nhiều vô số kể, thân pháp cùng tốc độ đều là điều cơ bản để chạy trốn giữ mạng , đương nhiên sẽ không có chỗ nào chậm.
Huống chi, bọn họ lại có chút liên hệ cùng Bát Đại Đế Quốc phía trên , nên đều có một ít bí pháp người ngoài vốn dĩ không biết để tu luyện.
“Shh! Tốc độ thiếu niên kia thật nhanh!”
“Đúng vậy, thế nhưng có thể giao thủ cùng tu sĩ Kim Đan , thiếu niên này chui từ đâu ra vậy? Khẳng định không phải con cháu tiểu gia tộc.”
“Gặp phải con cháu thế gia , chắc chắn không dễ dàng ứng phó nói chuyện rồi, nếu bọn họ thật sự dám ở đây làm bị thương tính mạng thiếu niên kia, phỏng chừng gia tộc thiếu niên kia cũng sẽ biết, ta có nghe nói, không ít thế gia quý tộc để con cháu ra cửa rèn luyện, bọn họ đang âm thầm bảo hộ, chỉ cần không bị nguy hiểm đến tính mạng, bọn họ như cũ sẽ không lộ mặt.”
Nghe những người xung quanh đó nói, lại nhìn tốc độ công kích cùng với thân pháp quỷ dị của thiếu niên kia, trên trán tu sĩ Kim Đan chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, vừa lơ đãng, cánh tay đã bị cánh quạt xẹt qua làm bị thương.
Thấy ở đây đánh một trận nữa cho dù thắng cũng không tốt lắm, vì thế, cắn răng một cái nhanh chóng lui về phía sau, một tay lôi kéo tiểu bá vương lao đi, đồng thời để lại một câu.
“Tiểu tử, lần tới đừng để cho ta gặp được ngươi!”
Đoạn Dạ cười nhạo một tiếng, cao giọng nói: “Lần sau đừng để cho tiểu gia gặp lại các ngươi, nếu không, cho các ngươi đẹp mặt!”
[ Bát tinh phi luân : cánh quạt tám cánh,hình dung như một bông hoa tám cánh mà mỗi cánh giống như một lưỡi đao ]
Cánh quạt kia nhìn như huyền thiết, nhưng từng trận đồ văn vẽ bên trên, cùng với răng cưa sắc bén phát ra ánh sáng, lại làm ánh mắt tu sĩ Kim Đan nhíu lại, trong mắt xẹt qua tham lam.
Pháp khí!
Đó là một kiện pháp khí không tầm thường! Một kiện pháp khí trên thị trường cực kỳ hiếm thấy ! Nhìn không ra, tiểu tử này lạ có thứ này. Nhưng mà, có thể tùy tay đã lấy ra pháp khí như vậy , nói không chừng, trên người hắn còn bảo bối quý trọng hơn!
Nghĩ vậy, tâm tư của hắn nhanh chóng hoạt động.
“Tiểu tử, ta nhìn ngươi là không muốn sống nữa! Dám ở địa bàn của tiểu gia gây chuyện!” Tên kia bị đánh đến toàn thân đau nhức phải dựa vào hai gã nam tử đỡ, đứng đó căm tức nhìn Đoạn Dạ đang cầm trong tay bát tinh phi luân, muốn tiến lên giáo huấn hắn lần nữa, lại bị trung niên nam tử đứng trước ngăn lại.
“Thúc, tiểu tử này quá kiêu ngạo! Không cho hắn chút giáo huấn, hắn sẽ không biết trời cao đất dày!”
“Không sai, không cho các ngươi chút giáo huấn, các ngươi cũng không biết thế nào là trời cao đất dày!” Đoạn Dạ tán đồng gật gật đầu, bát tinh phi luân trong tay chuyển động, xoay lên ‘vù' một tiếng mang theo khí tức sắc bén cùng sát khí nhè nhẹ, đánh về phía tên trung niên nam tử.
Trong mắt nam tử trung niên xẹt qua một mạt quang mang tính kế , thân hình nháy mắt chợt lóe: “Nếu các hạ không chịu dừng tay, ta đây liền đắc tội!” Tản ra uy áp Kim Đan , sau khi tránh đi công kích của Đoạn Dạ , tay không của hắn đánh thẳng đến bá vai Đoạn Dạ.
“Dám chạm vào tiểu gia? Tiểu gia phế đi cái móng lợn của ngươi!”
Đoạn Dạ hừ lạnh một tiếng, bát tinh phi luân xoay quanh một vòng rồi trở về trong tay hắn, vừa chuyển hướng liền đánh thẳng đến chém đến bàn tay tạo thành trảo đang đánh đến bả vai kia.
“Hưu!”
Nam tử trung niên bị tốc độ cực nhanh của hắn làm cả kinh, theo bản năng thu bàn tay về, lại vẫn cảm giác được cỗ hơi thở thị huyết xẹt qua mu bàn tay, cái loại cảm giác này giống như, nếu vừa rồi hắn rút tay về chậm một chút, cái tay kia chắc chắn sẽ bị chặt bỏ .
Đáng chết! Tiểu tử này chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng sao lại có tốc độ nhanh như vậy?
Hắn lại nào biết đâu rằng, tên tiểu tử kia thân là con cháu hoàng thất , từ nhỏ đã gặp nguy hiểm nhiều vô số kể, thân pháp cùng tốc độ đều là điều cơ bản để chạy trốn giữ mạng , đương nhiên sẽ không có chỗ nào chậm.
Huống chi, bọn họ lại có chút liên hệ cùng Bát Đại Đế Quốc phía trên , nên đều có một ít bí pháp người ngoài vốn dĩ không biết để tu luyện.
“Shh! Tốc độ thiếu niên kia thật nhanh!”
“Đúng vậy, thế nhưng có thể giao thủ cùng tu sĩ Kim Đan , thiếu niên này chui từ đâu ra vậy? Khẳng định không phải con cháu tiểu gia tộc.”
“Gặp phải con cháu thế gia , chắc chắn không dễ dàng ứng phó nói chuyện rồi, nếu bọn họ thật sự dám ở đây làm bị thương tính mạng thiếu niên kia, phỏng chừng gia tộc thiếu niên kia cũng sẽ biết, ta có nghe nói, không ít thế gia quý tộc để con cháu ra cửa rèn luyện, bọn họ đang âm thầm bảo hộ, chỉ cần không bị nguy hiểm đến tính mạng, bọn họ như cũ sẽ không lộ mặt.”
Nghe những người xung quanh đó nói, lại nhìn tốc độ công kích cùng với thân pháp quỷ dị của thiếu niên kia, trên trán tu sĩ Kim Đan chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, vừa lơ đãng, cánh tay đã bị cánh quạt xẹt qua làm bị thương.
Thấy ở đây đánh một trận nữa cho dù thắng cũng không tốt lắm, vì thế, cắn răng một cái nhanh chóng lui về phía sau, một tay lôi kéo tiểu bá vương lao đi, đồng thời để lại một câu.
“Tiểu tử, lần tới đừng để cho ta gặp được ngươi!”
Đoạn Dạ cười nhạo một tiếng, cao giọng nói: “Lần sau đừng để cho tiểu gia gặp lại các ngươi, nếu không, cho các ngươi đẹp mặt!”
[ Bát tinh phi luân : cánh quạt tám cánh,hình dung như một bông hoa tám cánh mà mỗi cánh giống như một lưỡi đao ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.