Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn
Chương 343: Chương 350: Lại đến rừng cửu phục
Phượng Quỳnh
14/08/2018
Chỉ là vừa gặp nhau xong, bây giờ ông lại không tìm thấy bóng dáng của nàng ở trong phủ nữa, vừa nhìn thấy Lãnh Sương từ bên ngoài đi vào đã vội vàng hỏi: “Lãnh Sương, Phượng nha đầu đâu rồi?”
“Lão thái gia, chủ tử đi rồi, người dẫn La Vũ đi cùng rồi!”
“Con nha đầu này, chỉ dẫn theo một mình La Vũ đi đến rừng Cửu Phục, nếu như gặp phải chuyện gì nguy hiểm thì phải làm sao? Không được, ta phải sai mấy tên nữa đuổi theo bảo vệ nó mới được!” Giọng lão thái gia vô cùng lo lắng, quay người đi tìm mấy tên Phượng vệ.
Lãnh Sương định gọi ông lại nhưng nghĩ một lúc lại thôi. Lúc chủ tử đi đã căn dặn mấy tên Phượng vệ kia bảo vệ tốt Phượng phủ, bảo vệ gia chủ cho tốt, nếu như bọn họ nghe lệnh của chủ tử rồi mà lại còn nghe lệnh của lão thái gia nữa, vậy thì chắc chắn chủ tử sẽ không bỏ qua cho mấy tên Phượng vệ này.
Lúc lão thái gia tìm thấy bảy người khác thì bảy người này đang ngồi trong đình, bởi vì bọn họ vừa bị gọi đến đây, nhưng lại được giao nhiệm vụ không giống nhau, nghĩ đến chuyện người đi cùng với đại tiểu thư là La Vũ, sắc mặt bọn họ lại có chút kỳ lạ.
“Mọi người nói xem, tại sao đại tiểu thư lại dẫn một mình La Vũ đi cùng?”
“So về thực lực, trong số chúng ta La Vũ cũng chỉ thuộc hạng trung, tại sao ra ngoài lại dẫn hắn đi cùng?”
Phạm Lâm vừa cười nói: “Trong số chúng ta cũng chỉ có La Vũ nhận chủ, không dẫn hắn theo thì dẫn ai theo?”
“Nhưng chúng ta cũng không nói là không nhận chủ mà!”
“Đây là đang kiểm tra chúng ta!”
Một người khác cười nói rồi lắc đầu: “Thôi đi, dù sao cũng bảo chúng ta ở lại trông chừng nơi này, vậy thì chúng ta cứ ở đây canh giữ cho tốt là được rồi!”
“Lão thái gia đến rồi!” Một người trong đám đứng lên nói, sau đó bảy người cùng đứng dậy.
“Chào lão thái gia!” Bảy người cung kính hành lễ.
Lão thái gia xua tay nói: “Mấy người các ngươi về chuẩn bị đi rồi nhanh chóng lên đường, Phượng nha đầu chỉ dẫn theo một mình La Vũ đến rừng Cửu Phục nên ta cảm thấy không yên tâm!”
Rừng Cửu Phục?
Bảy người quay sang nhìn nhau, bọn họ chỉ biết đại tiểu thư dẫn theo La Vũ ra ngoài chứ không biết rằng bọn họ đi đến rừng Cửu Phục, nơi đó là nơi nguy hiểm trùng trùng, nàng đến đó làm gì không biết!
Nhưng bọn họ lại hơi sững lại, cũng không trả lời gì mà chỉ nói lời xin lỗi: “Lão thái gia, thứ cho chúng thuộc hạ không thể tuân lệnh.”
Lão thái gia sững người hỏi: “Tại sao lại không?”
“Trước khi đại tiểu thư đi đã lệnh cho chúng thuộc hạ phải canh giữ Phượng phủ, bảo vệ lão thái gia với gia chủ, cho nên trước khi đại tiểu thư quay về, chúng thuộc hạ không thể rời khỏi đây được!”
Nghe những lời này, lão thái gia sững lại một lát, nhất thời không nói lên lời. Lúc này ông cũng hiểu được dụng ý của Phượng nha đầu. Rõ ràng là muốn xem xem rốt cuộc mấy tên Phượng vệ này nghe theo mệnh lệnh của nàng đến mức độ nào.
Thấy vậy, ông cũng chỉ đành thở dài: “Vậy thì bỏ đi!”
Sau đó ông lại nghĩ, không biết có nên phái mấy người khác đi theo hay không?
Mấy tên Phượng vệ dường như hiểu được tâm tư của ông, nhìn nhau một cái rồi ra dấu bảo Phạm Lâm nói.
“Lão thái gia!”
Phạm Lâm chắp tay cung kính nói: “Thực ra lão thái gia không cần lo lắng quá cho an nguy của đại tiểu thư, với sự hiểu biết của chúng thuộc hạ về đại tiểu thư thì nàng sẽ không làm những việc mà bản thân không nắm chắc đâu, dù sao nàng cũng dẫn La Vũ cùng đi mà, vậy nên chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì đâu, huống hồ điều làm nàng lo lắng nhất bây giờ lại chính là sự an toàn ở trong nhà.”
Lão thái gia nhìn bọn họ một lượt, khuôn mặt lộ ra vẻ đồng tình: “Mấy người các ngươi là Phượng vệ giỏi nhất được chọn ra, có thể đi cùng Phượng nha đầu cũng là phúc lớn của các ngươi!”
Thấy sắc mặt của bọn họ có chút nghi hoặc và không hiểu nên ông đành cười lớn lên: “Chuyện này… sau này các ngươi sẽ biết thôi!”
Nói xong, ông phất tay áo rồi rời đi.
“Lão thái gia, chủ tử đi rồi, người dẫn La Vũ đi cùng rồi!”
“Con nha đầu này, chỉ dẫn theo một mình La Vũ đi đến rừng Cửu Phục, nếu như gặp phải chuyện gì nguy hiểm thì phải làm sao? Không được, ta phải sai mấy tên nữa đuổi theo bảo vệ nó mới được!” Giọng lão thái gia vô cùng lo lắng, quay người đi tìm mấy tên Phượng vệ.
Lãnh Sương định gọi ông lại nhưng nghĩ một lúc lại thôi. Lúc chủ tử đi đã căn dặn mấy tên Phượng vệ kia bảo vệ tốt Phượng phủ, bảo vệ gia chủ cho tốt, nếu như bọn họ nghe lệnh của chủ tử rồi mà lại còn nghe lệnh của lão thái gia nữa, vậy thì chắc chắn chủ tử sẽ không bỏ qua cho mấy tên Phượng vệ này.
Lúc lão thái gia tìm thấy bảy người khác thì bảy người này đang ngồi trong đình, bởi vì bọn họ vừa bị gọi đến đây, nhưng lại được giao nhiệm vụ không giống nhau, nghĩ đến chuyện người đi cùng với đại tiểu thư là La Vũ, sắc mặt bọn họ lại có chút kỳ lạ.
“Mọi người nói xem, tại sao đại tiểu thư lại dẫn một mình La Vũ đi cùng?”
“So về thực lực, trong số chúng ta La Vũ cũng chỉ thuộc hạng trung, tại sao ra ngoài lại dẫn hắn đi cùng?”
Phạm Lâm vừa cười nói: “Trong số chúng ta cũng chỉ có La Vũ nhận chủ, không dẫn hắn theo thì dẫn ai theo?”
“Nhưng chúng ta cũng không nói là không nhận chủ mà!”
“Đây là đang kiểm tra chúng ta!”
Một người khác cười nói rồi lắc đầu: “Thôi đi, dù sao cũng bảo chúng ta ở lại trông chừng nơi này, vậy thì chúng ta cứ ở đây canh giữ cho tốt là được rồi!”
“Lão thái gia đến rồi!” Một người trong đám đứng lên nói, sau đó bảy người cùng đứng dậy.
“Chào lão thái gia!” Bảy người cung kính hành lễ.
Lão thái gia xua tay nói: “Mấy người các ngươi về chuẩn bị đi rồi nhanh chóng lên đường, Phượng nha đầu chỉ dẫn theo một mình La Vũ đến rừng Cửu Phục nên ta cảm thấy không yên tâm!”
Rừng Cửu Phục?
Bảy người quay sang nhìn nhau, bọn họ chỉ biết đại tiểu thư dẫn theo La Vũ ra ngoài chứ không biết rằng bọn họ đi đến rừng Cửu Phục, nơi đó là nơi nguy hiểm trùng trùng, nàng đến đó làm gì không biết!
Nhưng bọn họ lại hơi sững lại, cũng không trả lời gì mà chỉ nói lời xin lỗi: “Lão thái gia, thứ cho chúng thuộc hạ không thể tuân lệnh.”
Lão thái gia sững người hỏi: “Tại sao lại không?”
“Trước khi đại tiểu thư đi đã lệnh cho chúng thuộc hạ phải canh giữ Phượng phủ, bảo vệ lão thái gia với gia chủ, cho nên trước khi đại tiểu thư quay về, chúng thuộc hạ không thể rời khỏi đây được!”
Nghe những lời này, lão thái gia sững lại một lát, nhất thời không nói lên lời. Lúc này ông cũng hiểu được dụng ý của Phượng nha đầu. Rõ ràng là muốn xem xem rốt cuộc mấy tên Phượng vệ này nghe theo mệnh lệnh của nàng đến mức độ nào.
Thấy vậy, ông cũng chỉ đành thở dài: “Vậy thì bỏ đi!”
Sau đó ông lại nghĩ, không biết có nên phái mấy người khác đi theo hay không?
Mấy tên Phượng vệ dường như hiểu được tâm tư của ông, nhìn nhau một cái rồi ra dấu bảo Phạm Lâm nói.
“Lão thái gia!”
Phạm Lâm chắp tay cung kính nói: “Thực ra lão thái gia không cần lo lắng quá cho an nguy của đại tiểu thư, với sự hiểu biết của chúng thuộc hạ về đại tiểu thư thì nàng sẽ không làm những việc mà bản thân không nắm chắc đâu, dù sao nàng cũng dẫn La Vũ cùng đi mà, vậy nên chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì đâu, huống hồ điều làm nàng lo lắng nhất bây giờ lại chính là sự an toàn ở trong nhà.”
Lão thái gia nhìn bọn họ một lượt, khuôn mặt lộ ra vẻ đồng tình: “Mấy người các ngươi là Phượng vệ giỏi nhất được chọn ra, có thể đi cùng Phượng nha đầu cũng là phúc lớn của các ngươi!”
Thấy sắc mặt của bọn họ có chút nghi hoặc và không hiểu nên ông đành cười lớn lên: “Chuyện này… sau này các ngươi sẽ biết thôi!”
Nói xong, ông phất tay áo rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.