Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn
Chương 634: Mạch trần công tử
Phượng Quỳnh
13/10/2018
Nghe vậy lão Quan thở một hơi: “Vậy ông không biết rồi, thiếu niên
đó...” Ông vừa nói đến đó cũng không biết lấy gì để hình dung.
“Nếu ông lo lắng có thể đến nơi khảo hạch xem xem, có điều, hôm nay ta có một chuyện quan trọng hơn muốn nói với ông.” Viện trưởng đặt ly trà xuống nhìn phó viện cười.
“Chuyện quan trọng hơn?” Lão Quan nhìn ông hỏi: “Là chuyện gì?”
“Mạch Trần công tử tới rồi, nói là muốn ở lại viện một thời gian.” Viện trưởng nói, không ngoài ý nhìn lão Quan với vẻ mặt kinh ngạc.
“Thật, thật ư?”
Gương mặt Quan lão kích động: “Cũng là hôm nay đến à? Sao tôi vẫn không thấy?”
Viện trưởng gật đầu: “Chắc sẽ đến trong hai ngày này.”
“Không được không được, tôi phải ra ngoài xem sao.” Ông nói, vừa dứt lời không đợi viện trưởng đáp lại lập tức ra ngoài.
Mà lúc này Phượng Cửu đang đứng giữa đường của đan viện và dược viện nhìn tụ điểm báo danh hai bên trái phải có chút kinh ngạc.
So với đội ngũ đứng thành hàng dài phía trước, ngoài mười mấy người ở bên dược tễ thì phía đan viện lại chỉ có một lão giả đang chống tay ngồi ngủ gật, nhìn thấy thế nàng thật sự líu lưỡi.
Có cần phải khác biệt lớn đến vậy không? Không phải nói luyện đan sư đặc biệt được ưa thích hay sao? Không phải nói luyện đan sư càng có địa vị tôn quý hơn sao? Hơn trăm vạn tử đệ báo danh kia mà lại chỉ có một mình nàng đến khảo hạch đan viện thôi ư?
Lúc nàng đang nghĩ thì thấy đằng sau lão giả kia có mấy nam tử ủ rủ cúi đầu đi ra với bộ dạng bị đả kích hướng về phía cửa chính học viện mà đi.
“Ngươi là đến báo danh khảo hạch đan viện?” Lão giả kia nhìn thấy thiếu niên áo đỏ đứng kia đã lâu mà không bước lên trước liền mở miệng, nói: “Tới đây tới đây.”
Phượng Cửu lấy lại tinh thần bước về trước thi lễ: “Bái kiến đạo sư.” Mặc ông có phải đạo sư hay không, người ta không trách đa lễ.
“Đăng ký vào tài liệu này.” Lão giả trực tiếp đẩy danh sách trên bàn lại cho nàng.
Phượng Cửu nhận lấy danh sách liếc nhìn, thấy chỉ là những tư liệu cơ bản nên cầm bút lên viết, tuy nàng có tinh lệnh không cần tham gia khảo hạch cũng có thể vào học viện nhưng nàng muốn xem xem khảo hạch của Tinh Vân này nghiêm khắc đến đâu?
Mà lão giả kia liếc nhìn thiếu niên áo đỏ mắt đảo qua tư liệu kia lúc nhìn thấy là người từ cửu đẳng quốc đến, trợn tròn mắt lập tức đứng lên.
“Người đến từ cửu đẳng quốc?”
“Đúng vậy!” Nàng gật đầu đáp lời.
Nghe vậy, lão giả trừng mắt giáo huấn: “Đúng cái gì mà đúng? Số người của mười cửu đẳng quốc năm nay đã sớm trình lên rồi, ngươi lại từ đâu mọc ra vậy? Lẽ nào không biết số người báo danh của cửu đẳng quốc chỉ có mười người, mười người trong đó cũng chẳng có một người qua khảo, người là đơn thuần đến lãng phí thời gian của ta sao?”
“Nhưng ta có thư giới thiệu!” Trong lúc nói nàng đưa ra thư giới thiệu, đây là của chợ đen mang tới, có thứ này thì dù là cửu đẳng quốc cũng có thể tham gia khảo hạch, mà ca ca nàng cũng có một tờ.
Vừa nhìn thấy thư giới thiệu lão giả như ăn phải ruồi nhặng trợn mắt nhìn mà không nói nên lời, ông cầm lấy thư giới thiệu nhìn tới nhìn lui, nhìn tên được viết trên thư giới thiệu nhiều lần xác nhận: “Ngươi là Phượng Cửu?”
“Đúng vậy.” Nàng vẫn gật đầu nét mặt thuần lương nhìn ông.
Thấy vậy lão giả thở nhẹ một cái tức giận nói: “Vào thì cứ vào đi! Nhìn dáng vẻ ngươi cũng biết sẽ không qua được, đơn thuần cũng chỉ là đến đây chơi đùa.”
“Nếu ông lo lắng có thể đến nơi khảo hạch xem xem, có điều, hôm nay ta có một chuyện quan trọng hơn muốn nói với ông.” Viện trưởng đặt ly trà xuống nhìn phó viện cười.
“Chuyện quan trọng hơn?” Lão Quan nhìn ông hỏi: “Là chuyện gì?”
“Mạch Trần công tử tới rồi, nói là muốn ở lại viện một thời gian.” Viện trưởng nói, không ngoài ý nhìn lão Quan với vẻ mặt kinh ngạc.
“Thật, thật ư?”
Gương mặt Quan lão kích động: “Cũng là hôm nay đến à? Sao tôi vẫn không thấy?”
Viện trưởng gật đầu: “Chắc sẽ đến trong hai ngày này.”
“Không được không được, tôi phải ra ngoài xem sao.” Ông nói, vừa dứt lời không đợi viện trưởng đáp lại lập tức ra ngoài.
Mà lúc này Phượng Cửu đang đứng giữa đường của đan viện và dược viện nhìn tụ điểm báo danh hai bên trái phải có chút kinh ngạc.
So với đội ngũ đứng thành hàng dài phía trước, ngoài mười mấy người ở bên dược tễ thì phía đan viện lại chỉ có một lão giả đang chống tay ngồi ngủ gật, nhìn thấy thế nàng thật sự líu lưỡi.
Có cần phải khác biệt lớn đến vậy không? Không phải nói luyện đan sư đặc biệt được ưa thích hay sao? Không phải nói luyện đan sư càng có địa vị tôn quý hơn sao? Hơn trăm vạn tử đệ báo danh kia mà lại chỉ có một mình nàng đến khảo hạch đan viện thôi ư?
Lúc nàng đang nghĩ thì thấy đằng sau lão giả kia có mấy nam tử ủ rủ cúi đầu đi ra với bộ dạng bị đả kích hướng về phía cửa chính học viện mà đi.
“Ngươi là đến báo danh khảo hạch đan viện?” Lão giả kia nhìn thấy thiếu niên áo đỏ đứng kia đã lâu mà không bước lên trước liền mở miệng, nói: “Tới đây tới đây.”
Phượng Cửu lấy lại tinh thần bước về trước thi lễ: “Bái kiến đạo sư.” Mặc ông có phải đạo sư hay không, người ta không trách đa lễ.
“Đăng ký vào tài liệu này.” Lão giả trực tiếp đẩy danh sách trên bàn lại cho nàng.
Phượng Cửu nhận lấy danh sách liếc nhìn, thấy chỉ là những tư liệu cơ bản nên cầm bút lên viết, tuy nàng có tinh lệnh không cần tham gia khảo hạch cũng có thể vào học viện nhưng nàng muốn xem xem khảo hạch của Tinh Vân này nghiêm khắc đến đâu?
Mà lão giả kia liếc nhìn thiếu niên áo đỏ mắt đảo qua tư liệu kia lúc nhìn thấy là người từ cửu đẳng quốc đến, trợn tròn mắt lập tức đứng lên.
“Người đến từ cửu đẳng quốc?”
“Đúng vậy!” Nàng gật đầu đáp lời.
Nghe vậy, lão giả trừng mắt giáo huấn: “Đúng cái gì mà đúng? Số người của mười cửu đẳng quốc năm nay đã sớm trình lên rồi, ngươi lại từ đâu mọc ra vậy? Lẽ nào không biết số người báo danh của cửu đẳng quốc chỉ có mười người, mười người trong đó cũng chẳng có một người qua khảo, người là đơn thuần đến lãng phí thời gian của ta sao?”
“Nhưng ta có thư giới thiệu!” Trong lúc nói nàng đưa ra thư giới thiệu, đây là của chợ đen mang tới, có thứ này thì dù là cửu đẳng quốc cũng có thể tham gia khảo hạch, mà ca ca nàng cũng có một tờ.
Vừa nhìn thấy thư giới thiệu lão giả như ăn phải ruồi nhặng trợn mắt nhìn mà không nói nên lời, ông cầm lấy thư giới thiệu nhìn tới nhìn lui, nhìn tên được viết trên thư giới thiệu nhiều lần xác nhận: “Ngươi là Phượng Cửu?”
“Đúng vậy.” Nàng vẫn gật đầu nét mặt thuần lương nhìn ông.
Thấy vậy lão giả thở nhẹ một cái tức giận nói: “Vào thì cứ vào đi! Nhìn dáng vẻ ngươi cũng biết sẽ không qua được, đơn thuần cũng chỉ là đến đây chơi đùa.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.