Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia
Chương 114: Đơn phương lại đau như vậy sao?
Y Y Máu Lạnh
05/08/2021
Cảm ơn mọi người theo dõi
Không phụ lòng mọi người, ngày đầu tiên mình về là có chương mới cho m.n đây
Mong m.n ủng hộ tiếp nhak...
-------------------------------------********------------------------------------
" Tham kiến thái tử, thái tử vạn an " mọi người đồng loạt hành lễ nhưng ai cũng đã phát hiện ra thái tử đang có khách lại là nữ nhân
Không thể tin vào mắt mình được, thái tử từ trước giờ chưa bao giờ nghe nói có bằng hữu là nữ nhân, nhưng nhìn lại thái tử hôm nay rất lạ, ánh mắt của ngày ấy luôn nhìn vào nữ nhân tử y này, ánh mắt ấy dường như rất có ý vị khác.....
" Miễn lễ, ngũ muội, thất đệ cũng có nhã hứng du thuyền nữa sao? " thật là đám người phá rối, thật hiếm khi có cơ hội ở riêng cùng nàng vậy mà bị đám người này phá hư, thật tức chết hắn mà.
" Hoàng huynh, hôm nay huynh cũng có nhã hứng lắm đấy " Thất hoàng tử Hiên Viên Huyền Dương nhìn sắc mặt không cao hứng của hoàng huynh là biết họ đang phá đám huynh ấy rồi.
" Không biết vị cô nương này là ai " đám người Hiên Viên Huyền Dương điều không thấy mặt được Băng Y vì nàng đang ngồi đối diện cùng Hiên Viên Huyền Diệp, nhưng nhìn từ sau lưng nàng cũng biết nàng không phải người thường, ít nhất cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc nếu không cũng không vào mắt xanh của Thái tử
Nhưng người có sắc mặt khó coi nhất là Mộ Nhược Ly, từ khi nàng hiểu biết nàng đã thích thái tử nhưng ngài ấy nhường như không có nhìn thấy nàng, nhưng cũng không sao ngài ấy cũng không thích bất kì ai khác nên nàng cũng có cơ hội, nhưng bây giờ thì sao ngài ấy động tâm mất rồi nàng còn có cơ hội sao.
Ánh mắt của ngài ấy nhìn vị cô nương này nàng nhìn là biết ngay, vì ánh mắt ấy là sự say đắm cuồng nhiệt chỉ có thích một người thật nhiều mới có thể nhìn như vậy thôi, không biết vị cô nương này là ai nhưng nàng (MNL) biết chắc nàng (HNBY) không phải là người thường xung quanh nàng ấy tản mát ra sự cao quý không ai bì, chỉ nhìn từ đằng sau thì nàng (MNL) đã không bằng nàng (HNBY). Hiện giờ nàng thật muốn khóc nhưng hoàn cảnh xung quanh không cho phép nàng rơi lệ ....
" Nàng là bằng hữu của ta Hàn Nguyệt Băng Y " khi nhắc tới Băng Y thì ánh mắt của Hiên Viên Huyền Diệp sáng lên lạ thường
" Thì ra là bằng hữu của thái tử, hân hạnh hân hạnh " mọi người đều giữ lễ nhất định làm không khí trở nên cứng nhắc
" Nếu hôm nay mọi người cùng có nhã hứng vậy chúng ta cùng ngắm phong cảnh chung vậy " từ đầu đến giờ nàng vẫn không lên tiếng làm không khí trở nên dị thường cứng nhắc
" Nếu Băng Y đã nói vậy mọi người cùng nhau đi " tuy hắn thật tình không muốn nhưng nếu nàng nói vậy thì cứ thế mà làm
" Ân, vậy bọn ta không khách khí nữa "
" Hiên Viên sau hôm nay ta cũng xin phép cáo từ " nàng không thể nam nhân của nàng đợi quá lâu được
" Hảo " đi sớm vậy sao, nàng phải về với hắn rồi
" Vậy hôm nay không say không về vậy "
" Hảo, vậy chúng ta cùng ra ngoài cho thoải mái đi " nói xong nàng cũng đứng lên xoay người lại
" Rầm "
Trời đất ơi............ nàng, nàng thật sự, thật sự .......
Đẹp, rất đẹp, rất rất đẹp
Sống cho tới bây giờ bọn hắn thấy qua vô số loại người, tuyệt sắc giai nhân gặp cũng không ít nhưng có ai có thể so với nàng không
Nàng rất đẹp, không thể hình dung được dung mạo của nàng
Bọn người Mộ Nhược Ly cũng nhìn muốn rớt con mắt ra ngoài
Bằng hữu của thái tử có cần đẹp vậy không, nữ nhân như vậy ai có thể xứng với nàng ấy đây.
Hàn Nguyệt tiêu sái bước đi theo chân là Hiên Viên Huyền Diệp giờ chỉ còn đám người của Hiên Viên Vũ Nhi bên trong như tượng
" Biểu ca, huynh đúng là thâm tàng bất lộ quen biết được mỹ nhân khuynh thành như vậy cũng không giới thiệu cho bọn đệ biết " Hạ Thiên Ân là người lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng
" Thiên Ân nói đúng, hoàng huynh dấu đủ sâu " mọi người đều đồng loạt nở nụ cười trêu chọc nhưng có một người lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc nữa người đó ngoài Mộ Nhược Ly thì còn ai vào đây
" Các người hay lắm, tới bổn hoàng tử mà các ngươi cũng dám trêu, chắc khá lâu các ngươi chưa được ăn đoàn phải không? " nhìn mọi người hòa đồng hắn cũng thật vui vẻ, nhìn nàng không bài xích đám người bọn họ thì hắn đã mừng lắm rồi nhưng không ngờ nàng lại vui cười cùng bọn họ, hắn nên vui mừng hay nên ghen tỵ nàng đây. Lúc đầu khó lắm hắn mới được nàng xem là bằng hữu mà đối đãi nhưng hiện giờ nhìn nàng hòa nhã hơn thì.....thật bất công với hắn thật mà, hay nàng có nam nhân đó nên nàng cũng cởi mở hơn trước nghĩ đến nam nhân đó lòng hắn thật đau nhưng biết làm sao đây, người nàng thương không phải hắn.
Ánh mắt chợt đau thương đó không ai nhìn thấy nhưng lại không qua được ánh mắt của Mộ Nhược Ly nàng, nhưng tại sao thái tử lại có ánh mắt như vậy không lẽ....
Ánh mắt nghi ngờ của Mộ Nhược Ly nhìn qua Băng Y, nàng muốn biết điều gì làm cho ngài ấy lại chợt có ánh mắt như vậy....nhưng nàng không tìm được bất cứ điều gì
" Hiếm thấy mọi người có mặt đầy đủ như vậy, chúng ta không say không về " Hiên Viên Huyền Diệp che dấu cảm xúc của mình rất tốt
" Hảo, không say không về " Băng Y là người sảng khoái nhất, đem chén rượu trong tay uống một hơi cạn sạch
" Hảo tửu lượng "
" Kính, Hàn cô nương "
" Kính...."
Mọi người cũng đồng loạt uống cạn chén rượu của mình, mọi người ai cũng vui vẻ nói cười không một ai chú ý ánh mắt lạnh băng của nam nhân đang trên một chiếc thuyền xa hoa khác cách bọn họ một khoảng khá xa
Tuy xa nhưng đối với một người có võ công kinh người thì có xa hơn nữa thị lực của hắn cũng nhìn rất rõ.
Không phụ lòng mọi người, ngày đầu tiên mình về là có chương mới cho m.n đây
Mong m.n ủng hộ tiếp nhak...
-------------------------------------********------------------------------------
" Tham kiến thái tử, thái tử vạn an " mọi người đồng loạt hành lễ nhưng ai cũng đã phát hiện ra thái tử đang có khách lại là nữ nhân
Không thể tin vào mắt mình được, thái tử từ trước giờ chưa bao giờ nghe nói có bằng hữu là nữ nhân, nhưng nhìn lại thái tử hôm nay rất lạ, ánh mắt của ngày ấy luôn nhìn vào nữ nhân tử y này, ánh mắt ấy dường như rất có ý vị khác.....
" Miễn lễ, ngũ muội, thất đệ cũng có nhã hứng du thuyền nữa sao? " thật là đám người phá rối, thật hiếm khi có cơ hội ở riêng cùng nàng vậy mà bị đám người này phá hư, thật tức chết hắn mà.
" Hoàng huynh, hôm nay huynh cũng có nhã hứng lắm đấy " Thất hoàng tử Hiên Viên Huyền Dương nhìn sắc mặt không cao hứng của hoàng huynh là biết họ đang phá đám huynh ấy rồi.
" Không biết vị cô nương này là ai " đám người Hiên Viên Huyền Dương điều không thấy mặt được Băng Y vì nàng đang ngồi đối diện cùng Hiên Viên Huyền Diệp, nhưng nhìn từ sau lưng nàng cũng biết nàng không phải người thường, ít nhất cũng là một mỹ nhân tuyệt sắc nếu không cũng không vào mắt xanh của Thái tử
Nhưng người có sắc mặt khó coi nhất là Mộ Nhược Ly, từ khi nàng hiểu biết nàng đã thích thái tử nhưng ngài ấy nhường như không có nhìn thấy nàng, nhưng cũng không sao ngài ấy cũng không thích bất kì ai khác nên nàng cũng có cơ hội, nhưng bây giờ thì sao ngài ấy động tâm mất rồi nàng còn có cơ hội sao.
Ánh mắt của ngài ấy nhìn vị cô nương này nàng nhìn là biết ngay, vì ánh mắt ấy là sự say đắm cuồng nhiệt chỉ có thích một người thật nhiều mới có thể nhìn như vậy thôi, không biết vị cô nương này là ai nhưng nàng (MNL) biết chắc nàng (HNBY) không phải là người thường xung quanh nàng ấy tản mát ra sự cao quý không ai bì, chỉ nhìn từ đằng sau thì nàng (MNL) đã không bằng nàng (HNBY). Hiện giờ nàng thật muốn khóc nhưng hoàn cảnh xung quanh không cho phép nàng rơi lệ ....
" Nàng là bằng hữu của ta Hàn Nguyệt Băng Y " khi nhắc tới Băng Y thì ánh mắt của Hiên Viên Huyền Diệp sáng lên lạ thường
" Thì ra là bằng hữu của thái tử, hân hạnh hân hạnh " mọi người đều giữ lễ nhất định làm không khí trở nên cứng nhắc
" Nếu hôm nay mọi người cùng có nhã hứng vậy chúng ta cùng ngắm phong cảnh chung vậy " từ đầu đến giờ nàng vẫn không lên tiếng làm không khí trở nên dị thường cứng nhắc
" Nếu Băng Y đã nói vậy mọi người cùng nhau đi " tuy hắn thật tình không muốn nhưng nếu nàng nói vậy thì cứ thế mà làm
" Ân, vậy bọn ta không khách khí nữa "
" Hiên Viên sau hôm nay ta cũng xin phép cáo từ " nàng không thể nam nhân của nàng đợi quá lâu được
" Hảo " đi sớm vậy sao, nàng phải về với hắn rồi
" Vậy hôm nay không say không về vậy "
" Hảo, vậy chúng ta cùng ra ngoài cho thoải mái đi " nói xong nàng cũng đứng lên xoay người lại
" Rầm "
Trời đất ơi............ nàng, nàng thật sự, thật sự .......
Đẹp, rất đẹp, rất rất đẹp
Sống cho tới bây giờ bọn hắn thấy qua vô số loại người, tuyệt sắc giai nhân gặp cũng không ít nhưng có ai có thể so với nàng không
Nàng rất đẹp, không thể hình dung được dung mạo của nàng
Bọn người Mộ Nhược Ly cũng nhìn muốn rớt con mắt ra ngoài
Bằng hữu của thái tử có cần đẹp vậy không, nữ nhân như vậy ai có thể xứng với nàng ấy đây.
Hàn Nguyệt tiêu sái bước đi theo chân là Hiên Viên Huyền Diệp giờ chỉ còn đám người của Hiên Viên Vũ Nhi bên trong như tượng
" Biểu ca, huynh đúng là thâm tàng bất lộ quen biết được mỹ nhân khuynh thành như vậy cũng không giới thiệu cho bọn đệ biết " Hạ Thiên Ân là người lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng
" Thiên Ân nói đúng, hoàng huynh dấu đủ sâu " mọi người đều đồng loạt nở nụ cười trêu chọc nhưng có một người lại nở nụ cười còn khó coi hơn khóc nữa người đó ngoài Mộ Nhược Ly thì còn ai vào đây
" Các người hay lắm, tới bổn hoàng tử mà các ngươi cũng dám trêu, chắc khá lâu các ngươi chưa được ăn đoàn phải không? " nhìn mọi người hòa đồng hắn cũng thật vui vẻ, nhìn nàng không bài xích đám người bọn họ thì hắn đã mừng lắm rồi nhưng không ngờ nàng lại vui cười cùng bọn họ, hắn nên vui mừng hay nên ghen tỵ nàng đây. Lúc đầu khó lắm hắn mới được nàng xem là bằng hữu mà đối đãi nhưng hiện giờ nhìn nàng hòa nhã hơn thì.....thật bất công với hắn thật mà, hay nàng có nam nhân đó nên nàng cũng cởi mở hơn trước nghĩ đến nam nhân đó lòng hắn thật đau nhưng biết làm sao đây, người nàng thương không phải hắn.
Ánh mắt chợt đau thương đó không ai nhìn thấy nhưng lại không qua được ánh mắt của Mộ Nhược Ly nàng, nhưng tại sao thái tử lại có ánh mắt như vậy không lẽ....
Ánh mắt nghi ngờ của Mộ Nhược Ly nhìn qua Băng Y, nàng muốn biết điều gì làm cho ngài ấy lại chợt có ánh mắt như vậy....nhưng nàng không tìm được bất cứ điều gì
" Hiếm thấy mọi người có mặt đầy đủ như vậy, chúng ta không say không về " Hiên Viên Huyền Diệp che dấu cảm xúc của mình rất tốt
" Hảo, không say không về " Băng Y là người sảng khoái nhất, đem chén rượu trong tay uống một hơi cạn sạch
" Hảo tửu lượng "
" Kính, Hàn cô nương "
" Kính...."
Mọi người cũng đồng loạt uống cạn chén rượu của mình, mọi người ai cũng vui vẻ nói cười không một ai chú ý ánh mắt lạnh băng của nam nhân đang trên một chiếc thuyền xa hoa khác cách bọn họ một khoảng khá xa
Tuy xa nhưng đối với một người có võ công kinh người thì có xa hơn nữa thị lực của hắn cũng nhìn rất rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.