Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia
Chương 17: Xem xét thị trường
Y Y Máu Lạnh
05/08/2021
Trái ngược với kinh thành Kỳ Nguyệt vào đêm vô cùng náo nhiệt thì , tại vương triều Thiên Mạc , phủ Hàn vương lại một mảnh yên tĩnh , nhưng không thiếu phần trang trọng và nghiêm minh
Trong thư phòng một thiếu niên cực kỳ anh tuấn , đẹp mà không giống phàm nhân . Thiếu niên ấy không ai khác đó chính là Nam Cung Hàn Thần Hàn vương điện hạ của vương triều Thiên Mạc, khoác trên người một bộ bạch y , gương mặt mị hoặc chúng sinh , khí thế như một bậc vương giả , ánh mắt lạnh nhạt nhưng sắc bén vô cùng .
Nam Cung Hàn Thần một thiếu niên 20 tuổi , với khuôn mặt như một bức tượng được điêu khắc hoàn mỹ đến mỗi góc cạnh , hàng lông mi dài cong giống như đôi cánh bướm , cái mũi cao thẳng, cánh môi thản nhiên gợi lên một độ cong tuyệt mỹ , sắc môi hồng nhuận sáng bóng mê người , trong con người lạnh nhạt ấy có ai đoán được hắn phúc hắc , bá đạo , cuồng ngạo như thế nào chỉ có hắn mới biết hắn đang cần gì , muốn gì .
" Tin tức như thế nào rồi , nàng ấy hiện giờ đang ở đâu " Nam Cung Hàn Thần vẫn lạnh nhạt và lãnh tình hỏi
" Ân , vương gia thuộc hạ đã dốc toàn lực đi điều tra nhưng vẫn không tra được hiện giờ Hàn cô nương đang ở đâu " tên hắc y nhân cung kính quỳ trước mặt Nam Cung Hàn Thần
" Ta muốn ngươi điều tra Hàn Lâm thừa tướng của Kỳ Nguyệt " chàng đã đoán được một phần về thân thế của nàng
Nàng trong lời Nam Cung Hàn Thần không ngoài ai khác là người mà 5 năm trước chàng gặp ở đỉnh Vô Nhai năm đó Hàn Nguyệt Băng Y , một người chàng mới gặp một lần mà đã nhớ mãi không quên , chàng 5 năm rất muốn gặp lại nàng , muốn nói chuyện với nàng , muốn sang sẽ những điều trong lòng với nàng , muốn cùng nàng vui vẻ bên cạnh nhau . Nói chung lại chỉ có một câu chàng muốn nói với nàng là " CHÀNG NHỚ NÀNG , RẤT NHỚ " .
Chàng đã điều tra thông qua một cái tên nàng để lại cho chàng năm đó là Băng Y , nhưng giờ chàng chưa chắc người đó phải là nàng thật không hay chỉ là giống một cái tên mà thôi .
" Ân , vương gia " hắc y nhân đáp xong liền xoay người đi mất dạng . hắc y nhân ấy là một trong những ám vệ của vương phủ mà chính tay hắn bồi dưỡng nên
" Không biết giờ nàng có nhớ ta không " hắn tự hỏi liệu giờ nàng có nhớ hắn như hắn nhớ nàng không . Nhưng hắn không biết ở một nơi nào đó nàng không hề nhớ hắn mà chỉ lo khảo sát thị trường của nàng , chàng mà biết được người chàng ngày nhớ đêm mong không hề nhớ ra chàng chắc chàng tức phun máu ra luôn quá .
Chàng một vương gia của vương triều Thiên Mạc , tuấn mỹ yêu nghiệt , tất cả cô gái trong thiên hạ hận không thể leo lên giường của chàng , nhưng giờ chàng đã đem lòng thương một cô gái mà cô gái ấy chẳng hề hay biết .
Nhưng tại kinh thành Kỳ Nguyệt vào đêm lại vô cùng náo nhiệt đặc biệt là những kỹ viện lớn nhất kinh thành lại càng đông đúc .
" Woa.......náo nhiệt thiệt .....tiểu...a...công tử đợi em với " hồng y nữ tử vui vẻ chạy khắp gian hàng này tới gian hàng khác .
" Y Xuân đừng náo loạn " Y Hạ nếu áo Y Xuân lại nhìn tiểu thư lắc đầu bó tay
" Thôi tụi em đi chơi đi ta muốn đi một mình " hôm nay Băng Y cải trang thành nam nhân đi lại trên đường phố xem thị trường
" Tiểu thư......công tử không cần tụi em theo sao ...." Y Đông lên tiếng
" Không , tụi em đi đi " nàng muốn đi một mình cho yên tĩnh
Trong thư phòng một thiếu niên cực kỳ anh tuấn , đẹp mà không giống phàm nhân . Thiếu niên ấy không ai khác đó chính là Nam Cung Hàn Thần Hàn vương điện hạ của vương triều Thiên Mạc, khoác trên người một bộ bạch y , gương mặt mị hoặc chúng sinh , khí thế như một bậc vương giả , ánh mắt lạnh nhạt nhưng sắc bén vô cùng .
Nam Cung Hàn Thần một thiếu niên 20 tuổi , với khuôn mặt như một bức tượng được điêu khắc hoàn mỹ đến mỗi góc cạnh , hàng lông mi dài cong giống như đôi cánh bướm , cái mũi cao thẳng, cánh môi thản nhiên gợi lên một độ cong tuyệt mỹ , sắc môi hồng nhuận sáng bóng mê người , trong con người lạnh nhạt ấy có ai đoán được hắn phúc hắc , bá đạo , cuồng ngạo như thế nào chỉ có hắn mới biết hắn đang cần gì , muốn gì .
" Tin tức như thế nào rồi , nàng ấy hiện giờ đang ở đâu " Nam Cung Hàn Thần vẫn lạnh nhạt và lãnh tình hỏi
" Ân , vương gia thuộc hạ đã dốc toàn lực đi điều tra nhưng vẫn không tra được hiện giờ Hàn cô nương đang ở đâu " tên hắc y nhân cung kính quỳ trước mặt Nam Cung Hàn Thần
" Ta muốn ngươi điều tra Hàn Lâm thừa tướng của Kỳ Nguyệt " chàng đã đoán được một phần về thân thế của nàng
Nàng trong lời Nam Cung Hàn Thần không ngoài ai khác là người mà 5 năm trước chàng gặp ở đỉnh Vô Nhai năm đó Hàn Nguyệt Băng Y , một người chàng mới gặp một lần mà đã nhớ mãi không quên , chàng 5 năm rất muốn gặp lại nàng , muốn nói chuyện với nàng , muốn sang sẽ những điều trong lòng với nàng , muốn cùng nàng vui vẻ bên cạnh nhau . Nói chung lại chỉ có một câu chàng muốn nói với nàng là " CHÀNG NHỚ NÀNG , RẤT NHỚ " .
Chàng đã điều tra thông qua một cái tên nàng để lại cho chàng năm đó là Băng Y , nhưng giờ chàng chưa chắc người đó phải là nàng thật không hay chỉ là giống một cái tên mà thôi .
" Ân , vương gia " hắc y nhân đáp xong liền xoay người đi mất dạng . hắc y nhân ấy là một trong những ám vệ của vương phủ mà chính tay hắn bồi dưỡng nên
" Không biết giờ nàng có nhớ ta không " hắn tự hỏi liệu giờ nàng có nhớ hắn như hắn nhớ nàng không . Nhưng hắn không biết ở một nơi nào đó nàng không hề nhớ hắn mà chỉ lo khảo sát thị trường của nàng , chàng mà biết được người chàng ngày nhớ đêm mong không hề nhớ ra chàng chắc chàng tức phun máu ra luôn quá .
Chàng một vương gia của vương triều Thiên Mạc , tuấn mỹ yêu nghiệt , tất cả cô gái trong thiên hạ hận không thể leo lên giường của chàng , nhưng giờ chàng đã đem lòng thương một cô gái mà cô gái ấy chẳng hề hay biết .
Nhưng tại kinh thành Kỳ Nguyệt vào đêm lại vô cùng náo nhiệt đặc biệt là những kỹ viện lớn nhất kinh thành lại càng đông đúc .
" Woa.......náo nhiệt thiệt .....tiểu...a...công tử đợi em với " hồng y nữ tử vui vẻ chạy khắp gian hàng này tới gian hàng khác .
" Y Xuân đừng náo loạn " Y Hạ nếu áo Y Xuân lại nhìn tiểu thư lắc đầu bó tay
" Thôi tụi em đi chơi đi ta muốn đi một mình " hôm nay Băng Y cải trang thành nam nhân đi lại trên đường phố xem thị trường
" Tiểu thư......công tử không cần tụi em theo sao ...." Y Đông lên tiếng
" Không , tụi em đi đi " nàng muốn đi một mình cho yên tĩnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.