Chương 321
Hoa Tiến Tửu
10/11/2023
Chương 323
Hai minh tinh bị sự bá đạo của Dương Văn Khải làm khuất phục, trong ánh mắt lộ lên tia lấp lánh, hận không thể lập tức nằm vào lòng anh ta, có người như vậy che chở, sau này nhất định sẽ thăng quan tiến chức!
“Cho mày một trăm lá gan, mày cũng không dám động vào tao nữa!” Dương Văn Khải hừ lạnh một tiếng.
Vừa dứt lời, liền thấy tay Tề Đẳng Nhàn đã nâng lên.
Còn chưa kịp nói, chỉ cảm thấy trên mặt một trận đau điếng, trước mắt tối sầm, không đứng vững nổi ngã lăn xuống đất!
“Chậc!”
Dương Văn Khải đã khiến Tề Đẳng Nhàn ra tay đánh đến mức đầu ong ong quay cuồng, ngã khụy xuống đất.-
Lý Vân Uyển đứng bên cạnh bị doạ cho phát ngốc, đây là công tử con nhà tỉnh trưởng a, Tề Đẳng Nhàn sao có thể cho con nhà người ta ăn tát như vậy, sau này có muốn sống ở Đông Hải này nữa không đây?
Người đến xem náo nhiệt cùng hai tiểu minh tinh cũng ngây người ra tại chỗ, ai nấy đều khiếp sợ, đây là con trai của tỉnh trưởng, lại bị người ta tát lật mặt xuống đất thế kia?
“Con trai tỉnh trưởng thì lợi hại lắm sao? Hơn tôi một cái đầu, hay hơn tôi hai cái tay?” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh hỏi.
Hai minh tinh lập tức hét toáng lên và chạy đến đỡ Dương Văn Khải lên khỏi mặt đất.
“Tên khốn nhà quê chết tiệt, dám đánh Dương công tử cao quý, ngươi chết chắc rồi!”
“Tên nhà quê hôi hám, thứ không biết sống chết là gì, dám ra tay với Dương công tử, ngươi có trăm cái mạng cũng không đủ dùng!”
Dương Văn Khải lảo đảo đứng dậy, lắc lắc cái đầu, quyệt vết máu vừa chảy ra nơi khoé miệng.
Cái tát thẳng vào mặt này, làm mặt anh ta sưng vù, khoé miệng cũng nứt toác.
Trong đời này của anh ta, đây thật sự là lần đầu tiên bị mất máu nhiều như vậy!
“Hôm nay nếu không xin lỗi, chuyện này còn chưa kết thúc đâu.”Tề Đẳng Nhàn nhìn Dương Văn Khải, hai tay đút túi quần, bình tĩnh nói.
Dương Văn Khải hai mắt cơ hồ có thể phun ra lửa, hàm răng cắn chặt, trên trán gân xanh cũng đang nhảy múa, nói: “Tốt, rất tốt, lá gan của mày cũng không nhỏ!”
“Mày không cần nói, chuyện hôm nay, cũng sẽ không dừng lại như vậy thôi đâu!”
“Không ngờ ở Trung Hải này lại có thằng điên như mày, ngay cả tao mà mày cũng dám động!”
Đang nói chuyện, một chiếc ô tô sang trọng chạy tới, dừng ở chỗ đỗ xe, cửa bị đẩy ra, Lý Thiên Lạc cùng một người đàn ông chừng năm sáu mươi tuổi từ trên xe bước xuống.
Lý Thiên Lạc sải bước tiến lên phía trước, nói: “Dương công tử, sao còn chưa đi vào? Tôi thật không dám kêu cậu chờ tôi.”
Dương Văn Khải quay đầu lại, khiến Lý Thiên Lạc không khỏi giật mình, hai má của Dương Văn Khải sưng tấy, khóe miệng rướm máu, ánh mắt trở nên thâm độc và hung ác.
“Đây…Dương công tử làm sao vậy? !” Lý Thiên Lạc kinh hãi hỏi.
Dương Văn Khải cười gằn nói: “Lý thiếu, anh tới đúng lúc quá, tôi vừa rồi bị người ta đánh, anh xem phải xử lý làm sao đây?”
Lý Thiên Lạc thậm chí còn kinh hoảng hơn, Dương Văn Thái là con trai của tỉnh trưởng, cư nhiên lại bị người khác đánh? Còn có đạo lý không, còn có pháp luật không?
Anh ta ngước mắt lên nhìn, thì thấy Tề Đẳng Nhàn đứng đối diện Dương Văn Khải, anh ta lại sửng sốt lần nữa.
Là tên gia hoả này sao?
Ăn tim hùm mật gấu gì lại dám cả gan đánh Dương Văn Khải!
Người đàn ông đứng bên cạnh Lý Thiên Lạc cũng khẽ cau mày, trong mắt hiện lên một tia không vui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.