Tuyệt Thế Cường Long

Chương 389

Hoa Tiến Tửu

10/11/2023



Chương 391

Nói xong hắn nhìn Tề Đẳng Nhàn, nói tiếp: “Haiz, không phải vừa nãy còn muốn dạy dỗ tôi cơ mà?”

“Bây giờ thì sao, sợ rồi à?”

“Nào nào nào, đánh tôi đi này, để tôi xem anh có bản lĩnh gì.”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Đương nhiên sẽ xử lý ông, chỉ là, bị nhiều máy quay rọi vào như thế, tôi không quen.”

“Hahaha, ngu ngốc…” Cục trưởng Cao cười lớn, “Được, chơi đùa với đồ phế vật như anh chả có ý nghĩa gì, lập tức cùng tôi quay về tiếp nhận điều tra!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Bây giờ thì quen hơn rồi.”

Nói dứt lời, hắn nhe răng cười.

Lý Vân Uyển đứng bên cạnh cảm thấy da đầu tê dại, chỉ biết cục trưởng Cao đen đủi rồi.

Mọi người chỉ nhìn thấy, áo của cục trưởng Cao bị Tề Đẳng Nhàn túm lấy, cả người ông ta nhẹ như rơm rạ, trong chốc lát đã bị nhấc bổng lên trời rồi quật xuống!

“Bịch!”

Cơ thể của cục trưởng Cao tiếp xúc mạnh với mặt đất, đau đến mức ông ta kêu thảm thiết, cả người dường như muốn ngất luôn đi vậy.

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, nhấc cục trưởng Cao từ dưới đất lên, xách lên trời rồi lại quật xuống!

“Bịch!”



Lần này, tiếng kêu thảm thiết đã nhỏ hơn, thâm chí còn rên rỉ như người sắp chết.

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, một tay nhấc bổng cục trưởng Cao quật đi quật lại, lên lên xuống xuống mấy lần.

“Bịch!”

“Bịch!”

“Bịch!”

m thanh vật nặng va đập xuống đất lặp đi lặp lại bên tai, ước chừng va đập bảy tám lần.

Miệng mũi cục trưởng Cao chảy máu, một cánh tay đã gãy xương, xương sườn không biết đã đập gãy mấy cái, cả người cuộn thành một cục nằm trên mặt đất, đau đến mức chỉ còn những âm thanh rên rỉ yếu ớt.

Hiện trường yên tĩnh không một tiếng động, mọi người đều trợn mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn đập đi đập lại cục trưởng Cao như đập rơm rạ, điện thoại đang quay của một số người còn trực tiếp rơi xuống đất.

“Nhanh, báo cảnh sát! Tên điên này lại dám đánh cục trưởng Cao, nhất định phải để cảnh sát bắt hắn lại.” Một người hoảng hốt kêu lớn.

Một số người vẫn còn cứng đờ tại chỗ, cả người sởn gai ốc, cách Tề Đẳng Nhàn xử lý cục trưởng Cao quá thô bạo quá dã man rồi, nhìn đến mức khiến da đầu người ta tê dại.

Người bên Tư Bản Thiên Lại nhìn thấy cảnh tượng này, cũng cảm thấy cả người nổi da gà, vị chủ tịch hằng ngày nhìn vô cùng bình thường này, lại dám ra tay, còn bạo lực như thế!

“Lần này, tai họa lớn rồi, chắc chắn sẽ phải ngồi tù!” Dương Quan Quan liếc Tề Đẳng Nhàn một cái, trong lòng vẫn còn sợ hãi nghĩ.

Mặc dù Lý Vân Uyển cảm thấy vô cùng hả giận, nhưng cũng không biết Tề Đẳng Nhàn định dùng thủ đoạn gì xử lý chuyện này, dù sao, đối phương là một người có quyền lực trong chính phủ, cứng đối cứng như vậy, sợ rằng chỉ có một con đường chết.

Tề Đằng Nhàn đã ông ta một cái lật nghiêng lại, sau đó đĩnh đạc ngồi lên người ông ta, giơ tay vỗ vỗ vào mặt ông ta, nói: “Bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra. Đạo lý này, thầy ông không dạy ông à?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Thế Cường Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook