Chương 400
Hoa Tiến Tửu
10/11/2023
Chương 402
Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Tùy anh nói như thế nào thì nói, chuyện này lại không liên quan gì đến tôi, sao tôi phải đi quản?”
Phó Phong Vân nói: “Tề tiên sinh, nếu cậu đồng ý ra tay thì đó là góp sức vì quốc gia, là thể hiện lòng yêu nước! Nếu Sở Vô Đạo đã hết lòng đề cử cậu với tôi, vậy chứng minh chắc chắn bản lĩnh của cậu không tầm thường, hà tất phải của mình mình quý làm gì?”
“Bởi vì tôi thật sự không có hứng thú gì mà!” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Là không có hứng thú, hay là chỉ là hư danh, căn bản không dám?!” Người đàn ông cao gầy lạnh giọng hỏi.
“Vẫn là câu nói kia, tùy anh nói như thế nào thì nói.” Tề Đẳng Nhàn hơi hơi mỉm cười, “Phó lão, tạm biệt, đi trước!”
Sau khi nói xong lời này, hắn xoay người chuẩn bị rời đi.
Người đàn ông cao gầy lại bước chân như điện, vụt vụt hai lần, lượn vòng quanh, trong nháy mắt đã tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn.
“Phó lão không nói gì, cậu nói đi là đi?” Người đàn ông cao gầy nói.
“Như thế nào, bây giờ vẫn là xã hội phong kiến à? Tôi thấy quan lớn thì phải cáo từ, phải ba quỳ chín lạy rồi mới được đi?” Hai tay Tề Đẳng Nhàn nhét ở trong túi, lười biếng mà nhìn hắn.
Người đàn ông cao gầy nói: “Vừa thấy cậu tôi liền không thoải mái, một đấng nam nhi lại không có chút tinh thần, lỏng lỏng lẻo lẻo giống một người chết! Thật không biết tại sao Sở Vô Đạo lại bị mù, đề cử loại phế vật như cậu tới?”
Sắc mặt Phó Phong Vân cũng có chút khó coi, đúng là lần đầu tiên trong cuộc đời này có người không cho ông ấy mặt mũi như vậy.
Người đàn ông cao gầy nói: “Phó lão, không cần cầu xin người này, Hoa Quốc chúng ta không thiếu nhất chính là nhân tài!”
Phó Phong Vân vẫy vẫy tay, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Nếu Tề tiên sinh không muốn, vậy đi đi thôi.”
“Hừ, họ Tề đều là một cái dáng vẻ này, hèn nhát không gánh vác nổi.”
“Khó trách sự kiện lúc trước muốn một mình mẹ của cậu gánh vác, cha cậu ngay cả cái rắm cũng không dám thả!”
“cậu và cha cậu đều là một loại mặt hàng.”
Người đàn ông cao gầy vô cùng khinh bỉ mà nhìn Tề Đẳng Nhàn, nói: “Cút đi, đừng làm ô nhiễm không khí ở chỗ này!”
Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị đi, sau khi nghe xong lời này, quay đầu lại, mặt không biểu tình mà nhìn người đàn ông cao gầy, nói: “Muốn chết à?”
Người đàn ông cao gầy thấy Tề Đẳng Nhàn dừng lại, đầy mặt khinh thường hỏi: “Sao thế, dẫm phải cái chân đau của cậu rồi à?”
“Nếu bản thân mình không có bản lĩnh ấy, vậy thì hãy thành thành thật thật mà cút đi.”
“Tôi rất hoan nghênh cậu đến phục thù, sẵn sàng tiếp đón!”
Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng gật đầu một cái, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Tôi chắc chắn, anh chính là đang tìm chết.”
Người đàn ông cao gầy đầy mặt khinh thường, nói: “Có phải tôi đang tìm chết hay không, cậu cứ thử xem chẳng phải sẽ biết rồi?”
Chân phải Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng nhấc lên phía trước, sau đó hạ xuống đất trong nháy mắt, chân trái cũng tiến lên nửa bước theo, cùng lúc đó, một quyền đánh thẳng vào bụng người đàn ông cao gầy!
“Thật nhanh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.