Chương 467
Hoa Tiến Tửu
10/11/2023
Chương 469
“Loại người này ngu thật đấy, kiến nghị chủ tiệm gọi cảnh sát đến bắt hắn ta đi, kiện hắn tội trộm cướp”.
“Đúng đấy, không có bản lĩnh gì mà còn ở đây ồn ào, nhìn thôi đã khiến người khác chán ghét”.
Đám người nhìn dáng vẻ của Tề Đẳng Nhàn,tất cả đều cười nhạo hắn, cảm thấy hắn giả vờ có hơi quá rồi.
Ngay lập tức, điện thoại được kết nối. Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: ”Lão Vương,tôi nhờ anh một chuyện”.
“Tôi nhìn trúng trung tâm thương mại Phi Mã rồi, anh ra giá đi”
“Tôi muốn mua trung tâm thương mại này của anh trong vòng một tiếng”
“Có vấn đề gì không? “
Sau khi nói xong, cũng không đợi câu trả lời của Vương Vạn Kim. Tề Đẳng Nhàn tiện tay bỏ điện thoại xuống.
“Lão Vương? Hahaha,đùa kiểu gì vậy? Ở thành phố Trung Hải, ai dám gọi người giàu nhất Trung Hải như vậy chứ”
“Dám gọi Vương Vạn Kim tiên sinh là lão Vương, sợ chỉ có người đứng đầu chính quyền tỉnh Đông Hải của chúng ta thôi”
“Khoác lác quá rồi đấy, không nhìn nổi nữa rồi, thật sự muốn đánh chết hắn”
Vương Đông cũng không tự chủ được mà lắc đầu, lộ ra nụ cười nhếch: ”Lão Vương? Người cậu vừa gọi là bố tôi? Ha…!”
Tề Đẳng Nhàn trả lời: ”Đúng thế, bố cậu là một người chính trực như vậy, cũng không biết sao lại sinh ra một đứa con trai khốn nạn như thế chứ”.
Vương Đông lập tức hét lên giận dữ: ”Đủ rồi”
“Đồ rác rưởi, từ đầu đến giờ cậu ở đây bày trò, không thấy ghê tởm à?”
“Bây giờ, cậu còn giả bộ gọi cho bố tôi?”
“Cho dù bố tôi đem trung tâm thương mại này bán cho cậu thật, một tên ngốc như cậu có mua nổi không?”
“Trung tâm thương mại này có giá năm mươi tỷ, cậu lấy cái gì để mua?”
Dương Phỉ Phỉ cũng khinh thường nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: ”Cậu tưởng rằng có thể khiến Triệu Hắc Long cúi đầu, thì có thể muốn làm gì thì làm ở Trung Hải này chắc ?”
“Triệu Hắc Long còn kém ngài Vương vài bậc”
“Hôm nay tôi lại muốn xem xem, cậu mua trung tâm thương mại này kiểu gì?”
“Còn không cho tôi mua đồ ở đây,thật nực cười, nếu cậu mà không mua nổi cái trung tâm thương mại này, tôi sẽ mua một đống đồ, trực tiếp đánh chết cậu”
Vương Đông ra hiệu, lập tức có một đám bảo vệ đi lên
“Tôi cho cậu mười phút, nếu sau mười phút, tôi không nhận được cuộc gọi của bố tôi, vậy tôi sẽ trực tiếp cho người đưa cậu đến đồn cảnh sát, kiện cậu tội trộm cướp” Vương Đông cười nham hiểm nói
Tề Đẳng Nhàn cũng không thèm để ý, tùy ý đưa chiếc túi trong tay cho Dương Quan Quan đang ngồi bên cạnh, nói: ”Thích thì cầm lấy,đây là món quà tôi tặng cô”
Dương Quan Quan ngẩn người, có chút lúng túng cầm chiếc túi trong tay, lộ ra sự áy náy
“Vương thiếu, không phải vừa rồi cậu nói không cho tôi mở cửa hàng ở đây sao? Tôi nghĩ kĩ rồi, tôi không chỉ mở cửa hàng, mà còn mở thêm một chi nhánh nữa” Chủ tiệm túi xách Chanel cũng không nhịn được mà cười lớn
“Không thành vấn đề,về sau tôi giúp cậu thu xếp ,miễn ba tháng thuê mặt bằng” Vương Đông cười nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.