Chương 93
Hoa Tiến Tửu
10/11/2023
Chương 95
Lâm Vãn Thu càng không kiềm chế được nữa, trầm giọng nói: “Anh Hướng, mau bảo anh ta quỳ xuống tự sát! Để anh ta tự chặt đứt hai tay, nhận sai bồi tội với tôi!”
Hướng Vân gật gật đầu, lạnh lùng nói, “Cậu không xứng nói hai chữ đạo lý này với tôi, Lâm tiểu thư nói như thế nào, cậu liền làm như thế đó.”
“Xem ra cậu đúng là một tên ngốc, cá mè một lứa với Lâm Vãn Thu.” Tề Đẳng Nhàn thở dài, nói.
Hướng Vân giận dữ, giơ tay lên, quát: “Đứng vững cho tôi, vừa rồi cậu đánh Lâm tiểu thư như thế nào, tôi sẽ trả lại cho cậu như thế đó!”
“Ngu ngốc! Trả lại con mẹ mày!”
Hướng Vân còn chưa ra tay, Tề Đẳng Nhàn đã tát vào mặt anh ta một cái
Ba!
Kính gọng vàng của Hướng Vân trực tiếp bay ra ngoài, má anh ta như bị rách da, có máu chảy ra, khóe mặt đều bị nứt ra.
“Tê ——”
Tại hiện trường, chỉ còn lại một mảnh âm thanh hít vào ngụm khí lạnh.
Phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị, em họ của chủ tịch Hướng Đông Tình Hướng Vân, thế nhưng lại bị tên giám ngục tên bảo vệ thối Tề Đẳng Nhàn, tát một cái ngã xuống đất.
Lâm Vãn Thu cũng ngây ngẩn cả người, cô ta thật không ngờ Tề Đẳng Nhàn dám đánh cô ta thì thôi đi, thế mà hắn lại còn dám đánh cả Hướng Vân, không khỏi cũng quá mức không kiêng nể gì!
“Cậu không muốn nói đạo lý thì cũng không sao,vừa đúng lúc tôi cũng là một người không thích nói đạo lý cho lắm. Chuyện có thể ra tay thì tại sao lại phải nói nhảm chứ?” Tề Đẳng Nhàn nhún vai một cái, như không có gì xảy ra, thu tay lại.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Lý Vân Uyển với vẻ mặt ngốc trệ, cười tủm tỉm hỏi,”Cô nói xem tôi nói có đúng không?”
Lý Vân Uyển phục hồi tinh thần lại, theo bản năng nói, “Ách, đúng vậy…”
Nhà tù U Đô đương nhiên không phải là nơi giảng đạo lý, đi giảng đạo lý với những kẻ hung ác kia? Được rồi, chờ cho đến khi bị xé thành từng mảnh đi.
Sở dĩ Tề Đẳng Nhàn muốn nói đạo lý là vì cha hắn đã nhắc nhở hắn, ở trong nhà tù U Đô, nắm đấm của ai lớn thì người đó chính là đạo lý, nhưng đi ra bên ngoài, vẫn phải nói một chút đạo lý.
Có lý đi khắp thiên hạ, vô lý nửa bước khó đi.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn phát hiện, đôi khi thế giới bên ngoài dường như còn vô lý hơn trong nhà tù U Đô.
Cho nên, hắn rất vui lòng nói cho những người không nói đạo lý này biết mình đã từng là một người “nói đạo lý” cỡ nào..
“Anh xong rồi, anh lại dám ra tay đánh phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng Thị chuẩn bị, hơn nữa, còn anh ta còn là em họ của tiểu thư Hướng Đông Tình!” Lâm Vãn Thu hét lớn.
“Lần này không cần tôi nói gì thì tập đoàn Hướng thị nhất định sẽ làm cho tập đoàn Kiều thị hoàn toàn phá sản.”
“Còn có anh, tên cuồng đồ này, tập đoàn Hướng thị cũng sẽ không bỏ qua cho anh!”
“Anh thừa dịp hiện tại còn có mạng ở đây, mau về nhà thành thành thật thật chuẩn bị quan tài đi, cả nhà anh đều bị anh hại chết!”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười nói, “Chuyện có thể ra tay, tại sao lại phải lải nhải? Cô nói nhiều như vậy, nhưng tôi vẫn tốt lắm, cho nên, mau gọi người đi.”
“Nào, đến giết chết tôi đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.