Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 264: Không ai có thể học được

Mèo Yêu Thành Tinh

28/05/2024

Trương Phàm không rời Thanh Cảng ngay.

Mặc dù đã giao Lưu Đại Phúc lại cho bên có thẩm quyền.

Nhìn có vẻ như rất thần kỳ.

Nhưng thật ra, cho tới bây giờ vẫn chưa xác minh được dù chỉ một chuyện.

Vậy nên, muốn xác minh thì cần thời gian.

Nhưng mà có lẽ cũng không cần quá nhiều thời gian.

Ví dụ như, trong số chứng cứ Lưu Đại Phúc khai có chỗ bí mật nào trong phòng ở, chỉ cần đi kiểm tra là có thể biết lúc trước Lưu Đại Phúc có nói thật không.

Mà chỉ cần nghiệm chứng được một chuyện thì những chuyện còn lại sẽ dễ làm.

“Cung phụng Trương, rốt cuộc lúc đó làm cách nào vậy?” Khổng Vân Huy không can dự vào việc của cục võ quản Thanh Cảng mà ở lại cùng Trương Phàm.

Trương Phàm cười nói: “Cách của riêng mình tôi... Không ai có thể học được!”

Tức là không thể giải thích



Quý Hải Phàm là tông sư hậu kỳ thì cũng chỉ có tỉnh khí thần cô đọng tuyệt đối chứ chưa sinh ra tỉnh thần lực,

Mặc dù chưa gặp qua siêu phàm, không biết cổ võ giả siêu phàm có sinh ra tỉnh thần lực không nhưng ít nhất, Gian Vân Huy không thể dùng được cách của hắn.

Thật ra tỉnh thần lực được sử dụng trong rất nhiều việc.

Trong nháy mắt ảnh hưởng đến tư duy của một người, tạo ra ảo cảnh, khiến con người ta sa vào ảo giác... Có thể nói, bất cứ “chuyện ma” kỳ dị gì không thể giải thích rõ ràng thì đều có thể tạo ra trong ảo cảnh.

Đợi khi tỉnh thần lực mạnh lên... Khả năng ảnh hưởng cũng lớn lên.

Nếu không đã không nói tỉnh thần lực là cốt lõi của tu tiên.

Thật ra trong tu tiên, dù cơ thể mạnh mẽ, chân khí đồi dào cũng rất quan trọng nhưng đều không phải thứ cốt lõi.

Cốt lõi của tu tiên mới chính là tỉnh thần lực, mà tỉnh thần lực lại đại diện cho linh hồn.

Điều này giống như càng tu luyện lên cao thì càng chú trọng tới cảm ngô pháp tắc, cắm ngộ của bản thân, chính là kết nối trực tiếp với linh hồn.

“Xem ra, gặp phải phần tử tội phạm cứng miệng thì tìm cung phụng Trương là chuẩn rồi!” Quý Hải Phàm vừa cười vừa nói.

“Tông sư Quý nói không sai, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể cống hiến sức lực, mà cũng không phu phí đâu nhét” Hiện tại thì hắn rất hài lòng với cách làm việc của cục võ quản, vậy nên hẳn sẽ không ngần ngại tỏ thái độ muốn hòa nhập vào cục võ quản.



“Vậy thì tốt Đặc biệt là một số gián điệp nước ngoài cần bị bắt, miệng bọn chúng khó cạy lắm, nhiều khi tốn bao công sức mới bắt được nhưng hầu như đều khô thu được thông tin gì! Nếu có thể khiến bọn chúng ngoan ngoãn mở miệng, khai hết tất cả, thế thì quá là thần kỳ rồi!” Khổng Vân Huy cảm thán: “Hơn nữa, cung phụng Trương yên tâm, cục võ quản sẽ không để ai làm không công! Cậu làm được việc gì thì sẽ có thưởng cần ấy! Lấy vụ này làm ví dụ, nếu án này được giải quyết thật, công đầu chắc chắn thuộc vẽ cậu, và tất nhiên sẽ có phần tương tương xứng!”

Trương Phàm cười cười, điểm cống hiến cho nhiệm vụ thì được bao nhiêu chứ?

Thứ hắn quan tâm là cách trị bệnh cứu người và cảm ngộ trận pháp, đương nhiên, sau này Luyện Thể Đan và Cửu Luyện Đoán Thể cũng mang về một số lượng lớn điểm cống hiển.

Thậm chí, chỉ cần cục võ quản có thể khiến hắn nhìn thấy được nhiều tài nguyên và lợi ích thì hẳn không ngại lấy ra thứ tốt hơn.

Sợ là sợ điểm cống hiến của hắn nhiều vô số, mà chỗ điểm cống hiến này lại không đổi được đồ hắn cần.

Hạ Lan Sơn và Phó Trường Thành làm việc rất nhanh, cũng huy động rất nhiều nhân lực.

Vậy nên chỉ trong nửa giờ đồng hồ, chuyện đầu tiên được xác thực.

Trong vòng hai tiếng, hơn sáu chuyện Lưu Đại Phúc nói đã được xác thực.

Lúc này, đã không còn bất cứ người nào nghi ngờ kết quả thẩm tra Lưu Đại Phúc của Trương Phàm.

“Cậu muốn gặp ông chủ của hải sản Thanh Cảng?” Khi Phó Trường Thành dẫn đội trở về, Trương Phàm tìm tới anh ta.

“Đúng vậy! Có thể gặp không?” Trương Phàm hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook