Đấu La Đại Lục 2: Tuyệt Thế Đường Môn
Quyển 4 - Chương 337: Đánh cược Hắc Ám Thanh Long (thượng)
Đường Gia Tam Thiểu
13/11/2014
- Bắt đầu rút thăm!
Khi nghe được người dẫn chương trình nói ra bốn chữ này, số 18 cố ý đem ánh mắt liếc đến trên người Hoắc Vũ Hạo đang ngồi ở xe lăn so với những người khác thì thấp hơn một đoạn. Đôi môi khẽ nhúc nhích, hình dáng của miệng khi phát âm giống như muốn nói: “Cầu nguyện sao?”
Hoắc Vũ Hạo cười, cười vô cùng quỷ dị, đúng a! Ta nên cầu nguyện, cầu nguyện cho ngươi bị rút trúng ta.
Phương thức rút thăm rất đơn giản, một quả cầu thủy tinh lớn, có sáu quả cầu nhỏ bên trong, phía trên mỗi quả cầu nhỏ đều có nam châm, ở trong quả cầu thủy tinh có ba khu vực cũng được gắn hai miếng nam châm. Khi Thủy Tinh Cầu chuyển động, những quả cầu nam châm bị hút vào với nhau ở cùng một khu vực, sẽ trở thành đối thủ của trận đấu hôm nay.
Hai quả cầu nhỏ mang số 12 và số 18 đã được chia ra bị hút vào hai khu vực khác nhau, chứng tỏ trận đấu hôm nay hai người tuyệt đối sẽ không chạm mặt. Bốn quả cầu nhỏ khác đều ở dưới đáy.
- Tốt lắm, mọi người, ta bắt đầu mở ra cầu thủy tinh rút thăm hôm nay. Chuyển!
Người dẫn chương trình A Kim nhấn một cái nút phía dưới Thủy Tinh Cầu, ngay lập tức, Thủy Tinh Cầu chậm rãi chuyển động.
Cùng với tốc độ quay của nó càng lúc càng nhanh, bốn quả cầu nhỏ phía dưới cũng dần dần bị vung lên, nhanh chóng xoay tròn. Chỉ có ba khu vực có chứa nam châm là không chuyển động.
Rất nhanh, quả cầu nhỏ đầu tiên bị hút đi ra ngoài, hút đến khu vực trống không duy nhất trong ba khu vực kia.
- Tốt, khu số 3, số 88. Không thể không nói, Hồn Đạo Sư thần bí số 88, ngài thật là may mắn. Ngài không có đụng phải hai vị Hồn Đạo Sư cấp sáu cường đại mà chúng ta nhận định định lúc trước.
Hòa Thái Đầu là người thứ nhất bị rút ra. Hồn Đạo Sư số 18 ánh mắt cũng cùng lúc rơi vào trên người Hoắc Vũ Hạo, giống như muốn nói, ngươi đụng phải chúng ta tỷ lệ sẽ càng lớn.
Đúng lúc này, "Sưu" hạ xuống, lại là một quả cầu bị hút lên. Lần này, bị hút vào khu vực có số 12.
- Số 37 đấu với số 12. Khu vực số 1.
Số 37 ngay lập tức chán nản, hắn tự nghĩ nếu như gặp phải Hòa Thái Đầu có lẽ còn có thể có cơ may thắng, nhưng lại đụng phải số 12 người đã được nhận định là Hồn Đạo Sư cấp sáu, hơn nữa còn có thể có đao khắc nằm trong nhóm bảng khắc đao, mình là một chút cơ hội cũng không có.
- Tốt, quả cầu thứ năm cũng đi ra. Số 10 đấu với số 18, khu vực số 2.
Ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo cùng số 18 trong ngay lập tức trở nên khác lạ, đối mắt nhìn nhau, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy đối phương trên mặt nhe răng cười, mà số 18 cũng nhìn thấy trên mặt Hoắc Vũ Hạo là một tia bất đắc dĩ.
Vị trí cuối cùng tất nhiên cũng là không cần tiếp tục rút thăm, số 85 đấu với số 88, khu vực số 3. Hòa Thái Đầu bị rút trúng một quả hồng nhuyễn.
- Tốt, rút thăm kết thúc. Phía dưới, có thêm một khắc thời gian, cho các vị khách quý thay đổi tiền đặt cược. Chỉ có các vị khách quý mới có ưu đãi như vậy nha. Hãy tận dụng thời cơ, một khắc thời gian bắt đầu. Cũng mời các Hồn Đạo Sư tham gia tranh tài vào vị trí. Năm canh giờ kế tiếp, đối với các vị mà nói là rất cực khổ, nhưng người thắng trận cuối cùng, có thể đạt được những kim loại hiếm được chuẩn bị trước ở giữa đài thi đấu. Những thứ này kim loại hiếm này giá trị không thể lường được, bởi vì ở bên ngoài căn bản là mua không được. Mỗi lần năm mươi bốn loại mỗi loại năm cân.
Rút thăm kết thúc, cả đại sảnh cũng lập tức trở nên nhộn nhịp, sau khi rút thăm rất nhiều người cũng có thể thay đổi tiền đặt cược, lúc này đặt cược không thể nghi ngờ là có khả năng thắng cao nhất. Dĩ nhiên, đặt cược trong một khắc này tỉ lệ so với lúc trước thấp hơn rất nhiều. Dù như thế, trong đại sảnh vẫn trở nên hỗn loạn. Toàn bộ ba mươi chỗ ghi đặt cược tạm thời đều vây đầy người.
Hòa Thái Đầu đi tới bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, đẩy xe lăn của hắn hướng khu vực số 2 đi tới. Số 18 cũng đi theo sau.
- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết. Hiện tại nhận thua là cơ hội sống sót duy nhất của ngươi.
Số 18 đắc ý nói:
- Cái này gọi là “người đang làm trời đang nhìn”. Ta để ngươi hống hách, quả nhiên bị rút thăm trúng ta. Ha ha ha ha.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn thoáng qua Hòa Thái Đầu nhíu nhíu mày nói:
- Ta có hống hách sao? Số 18, ngươi tựu khẳng định như vậy có thể đánh bại ta sao?
Số 18 hừ lạnh một tiếng:
- Nếu mà ngay cả ngươi cũng không thắng được thì… hừ hừ.
Hoắc Vũ Hạo cười nói:
- Vậy không bằng chúng ta cũng đánh cuộc thế nào? Vốn là cuộc thi này cũng vì đánh cuộc mà tồn tại.
Số 18 trong mắt hiện lên một tia nghi ngờ:
- Tiểu tử, ngươi còn dám đánh cuộc cùng ta? Đánh cuộc cái gì?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Vậy thì đánh cuộc chuôi đao khắc của ngươi thế nào? Ngươi thua, chuôi đao khắc đó thuộc về ta. Ta cũng không muốn mạng của ngươi. Ngươi xem, ta rất dễ nói chuyện, rất ôn hòa , lại rộng lượng.
- Muốn đao khắc của ta?
Số 18 cũng không phải người ngu, nhìn khuôn mặt mỉm cười của Hoắc Vũ Hạo, giống như một chút lo lắng ý đều không có, trong lòng hắn cũng không khỏi có chút lo lắng, tên này không phải là giả trư ăn cọp chứ?
- Ngươi dùng thứ gì để đánh cuộc? Trừ khi ngươi cũng có đao khắc trong bảng khắc đao, nếu không, không có tư cách cùng ta đánh cuộc.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đao khắc trong bảng khắc đao ta không có, nhưng mà, ta có một hồn đạo khí, ngươi nhìn có được hay không?
Vừa nói, hắn đưa tay vào ngực, lấy ra vật giống như một hộ tâm hồn đạo khí. Chính là hồn đạo khí mà Kính Hồng Trần đã từng cho hắn Hồng Trần Tí Hữu. Hoắc Vũ Hạo đem Hồng Trần Tí Hữu đưa cho Hòa Thái Đầu ở bên cạnh.
- Đại ca, ngươi cầm lấy để cho hắn cảm nhận một chút.
Hòa Thái Đầu cầm Hồng Trần Tí Hữu đi tới trước mặt số 18. Tất cả mọi người đều là Hồn Đạo Sư, đối với phân biệt hồn đạo khí cũng có một chút năng lực, Hòa Thái Đầu chỉ đem pháp trận trung tâm của Hồng Trần Tí Hữu lộ ra cho hắn nhìn thoáng qua, sau đó lại dùng hồn lực hơi rót vào trong đó, thả ra một tia Hồng Trần Tí Hữu, sau đó lại đem hồn đạo khí trả lại cho Hoắc Vũ Hạo .
Ánh mắt số 18 cơ hồ là trong nháy mắt tựu ngốc trệ. Đó là ······ pháp trận trung tâm cỡ nhỏ?
Hồn đạo khí cũng không phải là càng lớn càng tốt, nhất là đối với pháp trận trung tâm mà nói, hồn đạo khí càng nhỏ càng dễ dàng mang theo bên người, giống như Hồng Trần Tí Hữu này, tổng cộng chỉ có độ dày mấy ly mà thôi, nếu như trung tâm pháp trận bên trong quá lớn, làm sao có thể mang theo ngay bên người?
Mà một cái pháp trận trung tâm vẫn giống như trước, dùng phương thức tinh vi để chế tạo, chế tạo so với bình thường khó khăn gấp mười lần. Nói như vậy, chỉ có Hồn Đạo Sư cấp bảy trở lên mới có thể thử chế tạo. Mà mới vừa rồi mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua, số 18 ngay lập tức phát hiện, Hồng Trần Tí Hữu có ít nhất năm trung tâm pháp trận cỡ nhỏ trở lên lộ ra, hơn nữa mỗi cái nhìn qua cũng cực kỳ phức tạp, cũng không phải vật phẩm thí nghiệm. Đây ít nhất cũng là một kiện hồn đạo khí cấp tám trở lên a! Hơn nữa khí tức nồng đậm như vậy. Riêng giá trị mấy trung tâm pháp trận ở bên trong này, đã khó có thể lường được. Bởi vì mỗi một Hồn Đạo Sư cao cấp lúc chế tạo trung tâm pháp trận đều có phương thức đặc biệt của mình. Nếu có thể học được một chút, đối với trung giai Hồn Đạo Sư mà nói, đó quả thật chính là bảo vật.
Số 18 làm sao cũng không nghĩ tới, Hoắc Vũ Hạo lại có thể lấy ra một vật trân quý như thế vật cùng hắn đặt cược. Dĩ nhiên, hắn cũng tự tin, đao khắc của mình giá trị cũng không thua kém hồn đạo khí cấp tám trở lên này.
Lòng tham ở trong lòng bắt đầu sôi trào, hai mắt híp lại, nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo cũng đang nhìn hắn, ánh mắt rất bình tĩnh, thậm chí mang theo một tia khinh miệt.
Có thể là một cái bẫy hay không? Hắn vẫn đang giả trư ăn cọp, đây là muốn làm cho ta căn câu, lấy đi đao khắc của ta.
Số 18 mặc dù kiêu ngạo một chút, nhưng tuyệt không ngu ngốc, nếu không cũng không thể trước ba mươi tuổi đã tu luyện Hồn Đạo Sư tới loại trình độ này. Sau khi cẩn thận suy nghĩ, hắn quyết định từ chối lần đánh cuộc này, mặc dù như vậy khí thế sẽ rơi xuống hạ phong, nhưng đối với việc lấy đao khắc còn trân trọng hơn cả tính mạng bản thân ra mạo hiểm thì hắn thật sự không thể.
Nhưng vừa lúc đó, hắn đột nhiên chú ý tới một chi tiết. Tay phải của Hoắc Vũ Hạo đặt ở trên tay vịn của xe lăn giống như đang siết chặt, đốt ngón tay hơi có chút trắng.
Hồn Đạo Sư cũng có một điểm chung, đó chính là thị lực rất tốt. Nếu không như vậy, thì làm sao có thể chế tạo ra hồn đạo khí tinh vi đây? Thấy bàn tay kia nắm chặc tay vịn, trong lòng số 18 lại động. Tên này căn bản không có nắm chắc thắng ta, chỉ là muốn muốn mượn trận đánh cuộc này áp đảo khí thế của ta?
Vừa nghĩ đến khả năng này, số 18 không khỏi cẩn thận quan sát Hoắc Vũ Hạo. Rất nhanh, hắn vừa phát hiện rất nhiều chi tiết, Hoắc Vũ Hạo kia ... cánh tay giống như đang run rất khẽ. Ánh mắt kia nhìn như bình tĩnh, nhưng mâu quang cũng có chút lóe lên. Nhìn chăm chú vào ánh mắt của mình có một chút dao động. Mặc dù không hề rõ ràng, nhưng khi cẩn thận quan sát, số 18 vẫn chú ý thấy.
- Tốt, ta và ngươi đánh cuộc.
Nụ cười tự tin ở trên gương mặt số 18 hiện ra.
Hoắc Vũ Hạo sửng sốt một chút:
- Ngươi thật muốn cùng ta đánh cược? Ta đang thiếu một thanh đao khắc trong bảng khắc đao đây. Này thật đúng là đa tạ .
Số 18 ánh mắt ngoan độc nhìn lại hắn, nói:
- Ngươi thật sự có lòng tin có thể thắng ta sao? Ta không nhìn thấy được sao? Tiểu tử, ngươi đã muốn tìm chết, vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi toại nguyện.
Hoắc Vũ Hạo lạnh lùng nói:
- Đánh cuộc thì đánh cuộc. Có bản lãnh ngươi công khai đánh cuộc, để cho Tịch Thủy Minh làm chứng cho chúng ta. Nếu không như vậy, chẳng may ngươi thua rồi ăn quỵt thì làm sao bây giờ?
Trong lòng đã sớm nhận định cộng thêm lòng tham lam quấy phá, làm số 18 thế nào cũng cảm thấy Hoắc Vũ Hạo đang mạnh miệng giả bộ che dấu. Khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh:
- Tốt, vậy hãy để cho Tịch Thủy Minh chứng kiến, chứng kiến ngươi là làm sao thua rồi đem hồn đạo khí kia dâng cho ta. Ngươi, tới đây.
Hắn đưa tay lên, hướng người dẫn chương trình A Kim ở cách đó không xa trên đài gọi tới.
A Kim vội vàng đi tới, hắn chỉ là một người dẫn chương trình mà thôi, nào dám đắc tội với Hồn Đạo Sư nghề nghiệp mà Nhật Nguyệt Đế Quốc tôn sùng nhất a!
- Đại nhân, ngài có cái gì sai bảo?
A Kim có chút nịnh hót hỏi.
Hừ lạnh một tiếng, số 18 nói:
- Ta cùng đối thủ của ta muốn tiến hành một cuộc đánh cược, chính là đánh cuộc xem ai trong hai ta có thể thắng. Tịch Thủy Minh các ngươi đến làm nhân chứng.
- A? Được!
A Kim ánh mắt sáng lên, làm người dẫn chương trình của đại sảnh, hắn tất nhiên hiểu được những vị khách quý kia thích xem cái gì, có cảnh náo nhiệt tất nhiên mới có thể mở ra khí thế đặt cược sôi nổi, nhất là tình huống cá cược ngay trước mắt này.
Khi nghe được người dẫn chương trình nói ra bốn chữ này, số 18 cố ý đem ánh mắt liếc đến trên người Hoắc Vũ Hạo đang ngồi ở xe lăn so với những người khác thì thấp hơn một đoạn. Đôi môi khẽ nhúc nhích, hình dáng của miệng khi phát âm giống như muốn nói: “Cầu nguyện sao?”
Hoắc Vũ Hạo cười, cười vô cùng quỷ dị, đúng a! Ta nên cầu nguyện, cầu nguyện cho ngươi bị rút trúng ta.
Phương thức rút thăm rất đơn giản, một quả cầu thủy tinh lớn, có sáu quả cầu nhỏ bên trong, phía trên mỗi quả cầu nhỏ đều có nam châm, ở trong quả cầu thủy tinh có ba khu vực cũng được gắn hai miếng nam châm. Khi Thủy Tinh Cầu chuyển động, những quả cầu nam châm bị hút vào với nhau ở cùng một khu vực, sẽ trở thành đối thủ của trận đấu hôm nay.
Hai quả cầu nhỏ mang số 12 và số 18 đã được chia ra bị hút vào hai khu vực khác nhau, chứng tỏ trận đấu hôm nay hai người tuyệt đối sẽ không chạm mặt. Bốn quả cầu nhỏ khác đều ở dưới đáy.
- Tốt lắm, mọi người, ta bắt đầu mở ra cầu thủy tinh rút thăm hôm nay. Chuyển!
Người dẫn chương trình A Kim nhấn một cái nút phía dưới Thủy Tinh Cầu, ngay lập tức, Thủy Tinh Cầu chậm rãi chuyển động.
Cùng với tốc độ quay của nó càng lúc càng nhanh, bốn quả cầu nhỏ phía dưới cũng dần dần bị vung lên, nhanh chóng xoay tròn. Chỉ có ba khu vực có chứa nam châm là không chuyển động.
Rất nhanh, quả cầu nhỏ đầu tiên bị hút đi ra ngoài, hút đến khu vực trống không duy nhất trong ba khu vực kia.
- Tốt, khu số 3, số 88. Không thể không nói, Hồn Đạo Sư thần bí số 88, ngài thật là may mắn. Ngài không có đụng phải hai vị Hồn Đạo Sư cấp sáu cường đại mà chúng ta nhận định định lúc trước.
Hòa Thái Đầu là người thứ nhất bị rút ra. Hồn Đạo Sư số 18 ánh mắt cũng cùng lúc rơi vào trên người Hoắc Vũ Hạo, giống như muốn nói, ngươi đụng phải chúng ta tỷ lệ sẽ càng lớn.
Đúng lúc này, "Sưu" hạ xuống, lại là một quả cầu bị hút lên. Lần này, bị hút vào khu vực có số 12.
- Số 37 đấu với số 12. Khu vực số 1.
Số 37 ngay lập tức chán nản, hắn tự nghĩ nếu như gặp phải Hòa Thái Đầu có lẽ còn có thể có cơ may thắng, nhưng lại đụng phải số 12 người đã được nhận định là Hồn Đạo Sư cấp sáu, hơn nữa còn có thể có đao khắc nằm trong nhóm bảng khắc đao, mình là một chút cơ hội cũng không có.
- Tốt, quả cầu thứ năm cũng đi ra. Số 10 đấu với số 18, khu vực số 2.
Ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo cùng số 18 trong ngay lập tức trở nên khác lạ, đối mắt nhìn nhau, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy đối phương trên mặt nhe răng cười, mà số 18 cũng nhìn thấy trên mặt Hoắc Vũ Hạo là một tia bất đắc dĩ.
Vị trí cuối cùng tất nhiên cũng là không cần tiếp tục rút thăm, số 85 đấu với số 88, khu vực số 3. Hòa Thái Đầu bị rút trúng một quả hồng nhuyễn.
- Tốt, rút thăm kết thúc. Phía dưới, có thêm một khắc thời gian, cho các vị khách quý thay đổi tiền đặt cược. Chỉ có các vị khách quý mới có ưu đãi như vậy nha. Hãy tận dụng thời cơ, một khắc thời gian bắt đầu. Cũng mời các Hồn Đạo Sư tham gia tranh tài vào vị trí. Năm canh giờ kế tiếp, đối với các vị mà nói là rất cực khổ, nhưng người thắng trận cuối cùng, có thể đạt được những kim loại hiếm được chuẩn bị trước ở giữa đài thi đấu. Những thứ này kim loại hiếm này giá trị không thể lường được, bởi vì ở bên ngoài căn bản là mua không được. Mỗi lần năm mươi bốn loại mỗi loại năm cân.
Rút thăm kết thúc, cả đại sảnh cũng lập tức trở nên nhộn nhịp, sau khi rút thăm rất nhiều người cũng có thể thay đổi tiền đặt cược, lúc này đặt cược không thể nghi ngờ là có khả năng thắng cao nhất. Dĩ nhiên, đặt cược trong một khắc này tỉ lệ so với lúc trước thấp hơn rất nhiều. Dù như thế, trong đại sảnh vẫn trở nên hỗn loạn. Toàn bộ ba mươi chỗ ghi đặt cược tạm thời đều vây đầy người.
Hòa Thái Đầu đi tới bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, đẩy xe lăn của hắn hướng khu vực số 2 đi tới. Số 18 cũng đi theo sau.
- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết. Hiện tại nhận thua là cơ hội sống sót duy nhất của ngươi.
Số 18 đắc ý nói:
- Cái này gọi là “người đang làm trời đang nhìn”. Ta để ngươi hống hách, quả nhiên bị rút thăm trúng ta. Ha ha ha ha.
Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn thoáng qua Hòa Thái Đầu nhíu nhíu mày nói:
- Ta có hống hách sao? Số 18, ngươi tựu khẳng định như vậy có thể đánh bại ta sao?
Số 18 hừ lạnh một tiếng:
- Nếu mà ngay cả ngươi cũng không thắng được thì… hừ hừ.
Hoắc Vũ Hạo cười nói:
- Vậy không bằng chúng ta cũng đánh cuộc thế nào? Vốn là cuộc thi này cũng vì đánh cuộc mà tồn tại.
Số 18 trong mắt hiện lên một tia nghi ngờ:
- Tiểu tử, ngươi còn dám đánh cuộc cùng ta? Đánh cuộc cái gì?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Vậy thì đánh cuộc chuôi đao khắc của ngươi thế nào? Ngươi thua, chuôi đao khắc đó thuộc về ta. Ta cũng không muốn mạng của ngươi. Ngươi xem, ta rất dễ nói chuyện, rất ôn hòa , lại rộng lượng.
- Muốn đao khắc của ta?
Số 18 cũng không phải người ngu, nhìn khuôn mặt mỉm cười của Hoắc Vũ Hạo, giống như một chút lo lắng ý đều không có, trong lòng hắn cũng không khỏi có chút lo lắng, tên này không phải là giả trư ăn cọp chứ?
- Ngươi dùng thứ gì để đánh cuộc? Trừ khi ngươi cũng có đao khắc trong bảng khắc đao, nếu không, không có tư cách cùng ta đánh cuộc.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đao khắc trong bảng khắc đao ta không có, nhưng mà, ta có một hồn đạo khí, ngươi nhìn có được hay không?
Vừa nói, hắn đưa tay vào ngực, lấy ra vật giống như một hộ tâm hồn đạo khí. Chính là hồn đạo khí mà Kính Hồng Trần đã từng cho hắn Hồng Trần Tí Hữu. Hoắc Vũ Hạo đem Hồng Trần Tí Hữu đưa cho Hòa Thái Đầu ở bên cạnh.
- Đại ca, ngươi cầm lấy để cho hắn cảm nhận một chút.
Hòa Thái Đầu cầm Hồng Trần Tí Hữu đi tới trước mặt số 18. Tất cả mọi người đều là Hồn Đạo Sư, đối với phân biệt hồn đạo khí cũng có một chút năng lực, Hòa Thái Đầu chỉ đem pháp trận trung tâm của Hồng Trần Tí Hữu lộ ra cho hắn nhìn thoáng qua, sau đó lại dùng hồn lực hơi rót vào trong đó, thả ra một tia Hồng Trần Tí Hữu, sau đó lại đem hồn đạo khí trả lại cho Hoắc Vũ Hạo .
Ánh mắt số 18 cơ hồ là trong nháy mắt tựu ngốc trệ. Đó là ······ pháp trận trung tâm cỡ nhỏ?
Hồn đạo khí cũng không phải là càng lớn càng tốt, nhất là đối với pháp trận trung tâm mà nói, hồn đạo khí càng nhỏ càng dễ dàng mang theo bên người, giống như Hồng Trần Tí Hữu này, tổng cộng chỉ có độ dày mấy ly mà thôi, nếu như trung tâm pháp trận bên trong quá lớn, làm sao có thể mang theo ngay bên người?
Mà một cái pháp trận trung tâm vẫn giống như trước, dùng phương thức tinh vi để chế tạo, chế tạo so với bình thường khó khăn gấp mười lần. Nói như vậy, chỉ có Hồn Đạo Sư cấp bảy trở lên mới có thể thử chế tạo. Mà mới vừa rồi mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua, số 18 ngay lập tức phát hiện, Hồng Trần Tí Hữu có ít nhất năm trung tâm pháp trận cỡ nhỏ trở lên lộ ra, hơn nữa mỗi cái nhìn qua cũng cực kỳ phức tạp, cũng không phải vật phẩm thí nghiệm. Đây ít nhất cũng là một kiện hồn đạo khí cấp tám trở lên a! Hơn nữa khí tức nồng đậm như vậy. Riêng giá trị mấy trung tâm pháp trận ở bên trong này, đã khó có thể lường được. Bởi vì mỗi một Hồn Đạo Sư cao cấp lúc chế tạo trung tâm pháp trận đều có phương thức đặc biệt của mình. Nếu có thể học được một chút, đối với trung giai Hồn Đạo Sư mà nói, đó quả thật chính là bảo vật.
Số 18 làm sao cũng không nghĩ tới, Hoắc Vũ Hạo lại có thể lấy ra một vật trân quý như thế vật cùng hắn đặt cược. Dĩ nhiên, hắn cũng tự tin, đao khắc của mình giá trị cũng không thua kém hồn đạo khí cấp tám trở lên này.
Lòng tham ở trong lòng bắt đầu sôi trào, hai mắt híp lại, nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo cũng đang nhìn hắn, ánh mắt rất bình tĩnh, thậm chí mang theo một tia khinh miệt.
Có thể là một cái bẫy hay không? Hắn vẫn đang giả trư ăn cọp, đây là muốn làm cho ta căn câu, lấy đi đao khắc của ta.
Số 18 mặc dù kiêu ngạo một chút, nhưng tuyệt không ngu ngốc, nếu không cũng không thể trước ba mươi tuổi đã tu luyện Hồn Đạo Sư tới loại trình độ này. Sau khi cẩn thận suy nghĩ, hắn quyết định từ chối lần đánh cuộc này, mặc dù như vậy khí thế sẽ rơi xuống hạ phong, nhưng đối với việc lấy đao khắc còn trân trọng hơn cả tính mạng bản thân ra mạo hiểm thì hắn thật sự không thể.
Nhưng vừa lúc đó, hắn đột nhiên chú ý tới một chi tiết. Tay phải của Hoắc Vũ Hạo đặt ở trên tay vịn của xe lăn giống như đang siết chặt, đốt ngón tay hơi có chút trắng.
Hồn Đạo Sư cũng có một điểm chung, đó chính là thị lực rất tốt. Nếu không như vậy, thì làm sao có thể chế tạo ra hồn đạo khí tinh vi đây? Thấy bàn tay kia nắm chặc tay vịn, trong lòng số 18 lại động. Tên này căn bản không có nắm chắc thắng ta, chỉ là muốn muốn mượn trận đánh cuộc này áp đảo khí thế của ta?
Vừa nghĩ đến khả năng này, số 18 không khỏi cẩn thận quan sát Hoắc Vũ Hạo. Rất nhanh, hắn vừa phát hiện rất nhiều chi tiết, Hoắc Vũ Hạo kia ... cánh tay giống như đang run rất khẽ. Ánh mắt kia nhìn như bình tĩnh, nhưng mâu quang cũng có chút lóe lên. Nhìn chăm chú vào ánh mắt của mình có một chút dao động. Mặc dù không hề rõ ràng, nhưng khi cẩn thận quan sát, số 18 vẫn chú ý thấy.
- Tốt, ta và ngươi đánh cuộc.
Nụ cười tự tin ở trên gương mặt số 18 hiện ra.
Hoắc Vũ Hạo sửng sốt một chút:
- Ngươi thật muốn cùng ta đánh cược? Ta đang thiếu một thanh đao khắc trong bảng khắc đao đây. Này thật đúng là đa tạ .
Số 18 ánh mắt ngoan độc nhìn lại hắn, nói:
- Ngươi thật sự có lòng tin có thể thắng ta sao? Ta không nhìn thấy được sao? Tiểu tử, ngươi đã muốn tìm chết, vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi toại nguyện.
Hoắc Vũ Hạo lạnh lùng nói:
- Đánh cuộc thì đánh cuộc. Có bản lãnh ngươi công khai đánh cuộc, để cho Tịch Thủy Minh làm chứng cho chúng ta. Nếu không như vậy, chẳng may ngươi thua rồi ăn quỵt thì làm sao bây giờ?
Trong lòng đã sớm nhận định cộng thêm lòng tham lam quấy phá, làm số 18 thế nào cũng cảm thấy Hoắc Vũ Hạo đang mạnh miệng giả bộ che dấu. Khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh:
- Tốt, vậy hãy để cho Tịch Thủy Minh chứng kiến, chứng kiến ngươi là làm sao thua rồi đem hồn đạo khí kia dâng cho ta. Ngươi, tới đây.
Hắn đưa tay lên, hướng người dẫn chương trình A Kim ở cách đó không xa trên đài gọi tới.
A Kim vội vàng đi tới, hắn chỉ là một người dẫn chương trình mà thôi, nào dám đắc tội với Hồn Đạo Sư nghề nghiệp mà Nhật Nguyệt Đế Quốc tôn sùng nhất a!
- Đại nhân, ngài có cái gì sai bảo?
A Kim có chút nịnh hót hỏi.
Hừ lạnh một tiếng, số 18 nói:
- Ta cùng đối thủ của ta muốn tiến hành một cuộc đánh cược, chính là đánh cuộc xem ai trong hai ta có thể thắng. Tịch Thủy Minh các ngươi đến làm nhân chứng.
- A? Được!
A Kim ánh mắt sáng lên, làm người dẫn chương trình của đại sảnh, hắn tất nhiên hiểu được những vị khách quý kia thích xem cái gì, có cảnh náo nhiệt tất nhiên mới có thể mở ra khí thế đặt cược sôi nổi, nhất là tình huống cá cược ngay trước mắt này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.