Tuyệt Thế Luyện Đan Sư: Hoàn Khố Cửu Tiểu Thư
Chương 32: Thêm Tiền Đặt Cược
Dã Bắc
12/11/2022
Đôi mày lão bản hơi hơi nhăn lại, khóe mắt nhìn lướt qua Tô Linh Sanh, lúc này mới ra vẻ công chính nói: “Có thể lý giải như vậy.”
“Nga……” Quý Phong Yên không chút để ý lên tiếng, âm cuối kéo dài thật lâu.
Tô Linh Sanh sắc mặt hơi hoãn, ánh mắt nhìn Quý Phong Yên nói không nên lời chán ghét.
Trong lòng những người trong cửa hàng đều rõ ràng, nhưng là lúc này không có ai sẽ đứng ra vì Quý Phong Yên làm chủ, không ai xuẩn đến mức vì một dã nha đầu không rõ lai lịch, đi đắc tội nữ quan bên người Đại công chúa, huống chi Tô Linh Sanh cùng thiếu thành chủ của bọn họ có quan hệ không đơn giản, bọn họ đều lấy tư thái "người thông minh" bàng quan đứng nhìn.
Sức nóng do sự xuất hiện của U Mộng thạch dần dần rút đi, cửa hàng quy về yên tĩnh, ai cũng không nghĩ tới Quý Phong Yên thế nhưng có thể cùng Tô Linh Sanh đánh “ngang tay”.
Bao gồm chính bản thân Tô Linh Sanh, đều cho rằng đây là vận may từ ông bà tổ tiên mười mấy đời phù hộ, thật đúng là vận cứt chó!
“Ngang tay a, kia nhưng không dễ làm a.” Quý Phong Yên mi mắt khẽ nhếch, hơi hơi gợi lên khóe môi nhìn Tô Linh Sanh, phảng phất đang cười nhạo Tô Linh Sanh cùng lão bản động tác nhỏ ban nãy.
Khi nào thì Tô Linh Sanh phải chịu kiểu ánh mắt trào phúng này, vốn tâm tình đang khó chịu càng bực bội thêm, khẽ cau mày, nhìn Quý Phong Yên nói: “Này một ván thế hòa, không tính, không bằng chúng ta tiếp tục đánh cuộc, như thế nào?”
Nàng cũng không tin, vận khí nha đầu này có thể luôn tốt như vậy!
“Không thành vấn đề.” Quý Phong Yên nhún vai, đối với Tô Linh Sanh hết thảy làm khó dễ, trong mắt nàng, giống như cùng con nít chơi đồ hàng giống nhau, ấu trĩ buồn cười.
Tô Linh Sanh thở nhẹ một hơi, nhìn về phía Quý Phong Yên khi, nàng đáy mắt hiện lên một tia ác độc.
“Nếu đã muốn tiếp tục đánh cuộc, như vậy…… Tiền đặt cược cũng phải tăng gấp bội!”
“Có thể.” Quý Phong Yên cười tủm tỉm nói.
Tô Linh Sanh cười lạnh một tiếng, đồ nhà quê này thật sự cho rằng vận khí của nàng sẽ luôn kéo dài hay sao?
“Hảo, nếu ngươi thua, ta không chỉ muốn ngươi bò một vòng trong thành bò! Còn muốn ngươi cởi hết quần áo, vừa bò vừa học theo chó sủa!" Tô Linh Sanh buột miệng thốt ra ác ngôn, làm tất cả mọi người ở đây ngây ngẩn cả người.
Quý Phong Yên mới vừa rồi có thể thắng, trong mắt người khác là mèo vớ được con chuột chết mà thôi, hiện tại lại tiếp tục đánh cuộc, chỉ sợ vận khí của nàng không hảo, Tô Linh Sanh lại thêm tiền đặt cược lớn như vậy, nếu quý Phong Yên thua, ngày sau còn mặt mũi nào gặp người?
Đây là muốn đem một tiểu cô nương, bức tới tuyệt lộ a!
Trong lúc nhất thời, mọi người khe khẽ nói nhỏ, không ít người đều ở trong tối ngoài sáng cười Quý Phong Yên không biết tốt xấu, thật cho rằng chính mình có thể cùng Tô Linh Sanh đổ thạch, này rõ ràng là tự tìm tử lộ, hiện tại thì hay rồi, hoàn toàn không còn đường lui!
“Ngươi nếu là không dám, hoàn toàn có thể quỳ gối trước mặt ta, dập đầu ba cái thật lớn, ta sẽ xóa bỏ tiền đặt cược.” Tô Linh Sanh hơi hơi nhếch cằm nói.
Quý Phong Yên cười như không cười nhìn Tô Linh Sanh, “Xóa? Vì cái gì muốn xóa? Trò chơi thú vị như vậy, nếu không tiếp tục, thật đáng tiêc." Ai cũng không có chú ý tới, ý cười tại nơi đáy mắt Quý Phong Yên lặng yên không tiếng động hóa thành một cổ lạnh lẽo.
“Nếu Tô tiểu thư đã bỏ thêm tiền đặt cược, như vậy ta cũng liền không chối từ, bất quá ta nói, ta chỉ đối với ngọc bội trên người ngươi có hứng thủ, mặt khác ta cũng không hiếm lạ, cho nên... tiền đặt cược cũng rất đơn giản...."
Quý Phong Yên cười híp đôi mắt, nhẹ nhàng che dấu đi lệ khí lướt qua nơi đáy mắt.
“Chỉ cần ngươi quỳ trên mặt đất, cho ta dập đầu ba cái vang dội, lại hai tay dâng lên ngọc thạch cho ta là được.”
“Hảo!” Tô Linh Sanh cơ hồ đáp ứng không có bất luận do dự, nàng không có khả năng thua!
Quý Phong Yên không tiếp tục nhìn Tô Linh Sanh, mà là nhìn về phía lão bản đứng bên, nói: “Ta đây trước tuyển?”
“Nga……” Quý Phong Yên không chút để ý lên tiếng, âm cuối kéo dài thật lâu.
Tô Linh Sanh sắc mặt hơi hoãn, ánh mắt nhìn Quý Phong Yên nói không nên lời chán ghét.
Trong lòng những người trong cửa hàng đều rõ ràng, nhưng là lúc này không có ai sẽ đứng ra vì Quý Phong Yên làm chủ, không ai xuẩn đến mức vì một dã nha đầu không rõ lai lịch, đi đắc tội nữ quan bên người Đại công chúa, huống chi Tô Linh Sanh cùng thiếu thành chủ của bọn họ có quan hệ không đơn giản, bọn họ đều lấy tư thái "người thông minh" bàng quan đứng nhìn.
Sức nóng do sự xuất hiện của U Mộng thạch dần dần rút đi, cửa hàng quy về yên tĩnh, ai cũng không nghĩ tới Quý Phong Yên thế nhưng có thể cùng Tô Linh Sanh đánh “ngang tay”.
Bao gồm chính bản thân Tô Linh Sanh, đều cho rằng đây là vận may từ ông bà tổ tiên mười mấy đời phù hộ, thật đúng là vận cứt chó!
“Ngang tay a, kia nhưng không dễ làm a.” Quý Phong Yên mi mắt khẽ nhếch, hơi hơi gợi lên khóe môi nhìn Tô Linh Sanh, phảng phất đang cười nhạo Tô Linh Sanh cùng lão bản động tác nhỏ ban nãy.
Khi nào thì Tô Linh Sanh phải chịu kiểu ánh mắt trào phúng này, vốn tâm tình đang khó chịu càng bực bội thêm, khẽ cau mày, nhìn Quý Phong Yên nói: “Này một ván thế hòa, không tính, không bằng chúng ta tiếp tục đánh cuộc, như thế nào?”
Nàng cũng không tin, vận khí nha đầu này có thể luôn tốt như vậy!
“Không thành vấn đề.” Quý Phong Yên nhún vai, đối với Tô Linh Sanh hết thảy làm khó dễ, trong mắt nàng, giống như cùng con nít chơi đồ hàng giống nhau, ấu trĩ buồn cười.
Tô Linh Sanh thở nhẹ một hơi, nhìn về phía Quý Phong Yên khi, nàng đáy mắt hiện lên một tia ác độc.
“Nếu đã muốn tiếp tục đánh cuộc, như vậy…… Tiền đặt cược cũng phải tăng gấp bội!”
“Có thể.” Quý Phong Yên cười tủm tỉm nói.
Tô Linh Sanh cười lạnh một tiếng, đồ nhà quê này thật sự cho rằng vận khí của nàng sẽ luôn kéo dài hay sao?
“Hảo, nếu ngươi thua, ta không chỉ muốn ngươi bò một vòng trong thành bò! Còn muốn ngươi cởi hết quần áo, vừa bò vừa học theo chó sủa!" Tô Linh Sanh buột miệng thốt ra ác ngôn, làm tất cả mọi người ở đây ngây ngẩn cả người.
Quý Phong Yên mới vừa rồi có thể thắng, trong mắt người khác là mèo vớ được con chuột chết mà thôi, hiện tại lại tiếp tục đánh cuộc, chỉ sợ vận khí của nàng không hảo, Tô Linh Sanh lại thêm tiền đặt cược lớn như vậy, nếu quý Phong Yên thua, ngày sau còn mặt mũi nào gặp người?
Đây là muốn đem một tiểu cô nương, bức tới tuyệt lộ a!
Trong lúc nhất thời, mọi người khe khẽ nói nhỏ, không ít người đều ở trong tối ngoài sáng cười Quý Phong Yên không biết tốt xấu, thật cho rằng chính mình có thể cùng Tô Linh Sanh đổ thạch, này rõ ràng là tự tìm tử lộ, hiện tại thì hay rồi, hoàn toàn không còn đường lui!
“Ngươi nếu là không dám, hoàn toàn có thể quỳ gối trước mặt ta, dập đầu ba cái thật lớn, ta sẽ xóa bỏ tiền đặt cược.” Tô Linh Sanh hơi hơi nhếch cằm nói.
Quý Phong Yên cười như không cười nhìn Tô Linh Sanh, “Xóa? Vì cái gì muốn xóa? Trò chơi thú vị như vậy, nếu không tiếp tục, thật đáng tiêc." Ai cũng không có chú ý tới, ý cười tại nơi đáy mắt Quý Phong Yên lặng yên không tiếng động hóa thành một cổ lạnh lẽo.
“Nếu Tô tiểu thư đã bỏ thêm tiền đặt cược, như vậy ta cũng liền không chối từ, bất quá ta nói, ta chỉ đối với ngọc bội trên người ngươi có hứng thủ, mặt khác ta cũng không hiếm lạ, cho nên... tiền đặt cược cũng rất đơn giản...."
Quý Phong Yên cười híp đôi mắt, nhẹ nhàng che dấu đi lệ khí lướt qua nơi đáy mắt.
“Chỉ cần ngươi quỳ trên mặt đất, cho ta dập đầu ba cái vang dội, lại hai tay dâng lên ngọc thạch cho ta là được.”
“Hảo!” Tô Linh Sanh cơ hồ đáp ứng không có bất luận do dự, nàng không có khả năng thua!
Quý Phong Yên không tiếp tục nhìn Tô Linh Sanh, mà là nhìn về phía lão bản đứng bên, nói: “Ta đây trước tuyển?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.