Tuyệt Thế Phàm Nhân

Chương 99: Ngươi chính là Tôn Dương

pTx

30/09/2019

Nhìn thấy Tôn Dương cau có mặt mày không hiểu, Hoạ Thiên đứng bên cạnh đều dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn hỏi " Ngươi không hiểu? "

Tôn Dương cười khổ gật đầu " Đúng là ta không hiểu " Quả thật hắn không hiểu, bởi vì từ lúc bắt đầu nhập đạo đến nay, hắn chưa bao giờ có cơ hội tiếp xúc để hiểu rõ về những phương diện này, vì thế cho nên có nhiều lúc nhìn hắn giống như một tay mơ, so với gà mờ không hơn không kém…

Hoạ Thiên và Thiên n đều ném cho hắn một cái ánh mắt khinh bỉ, sau đó Hoạ Thiên mới lạnh nhạt giản giải cho hắn. Sở dĩ binh khí được chia thành hai loại và giá cả cũng khác nhau đều có nguyên nhân của nó, một món binh khí có phẩm chất cao thì uy lực đương nhiên cũng vô cùng mạnh mẽ, nhưng đó cũng chỉ là một món binh khí có phẩm chất nguyên vẹn, còn chưa qua tẩy luyện và Chú Linh, cho nên tính ra chúng cũng không được người chú ý nhiều cho lắm.

Còn một món binh khí cho dù là phẩm chất tầm thường, nhưng nếu đã được Chú Linh Sư Chú Linh qua thì uy lực của chúng sẽ lập tức tăng vọt, số lần Chú Linh càng nhiều thì uy lực của binh khí càng tăng mạnh, có khi còn vượt qua cả những binh khí có phẩm chất cao là chuyện bình thường, vì vậy cho nên giá trị của chúng cũng căn cứ vào Chú Linh bên trên là bao nhiêu lần mà định ra giá trị.

Một món binh khí, mỗi giai đoạn Chú Linh đều là một sự khó khăn, Chú Linh lên càng cao thì độ khó càng lớn, tiêu hao rất nhiều tài nguyên quý hiếm và tinh lực của Chú Linh Sư, nếu như thành công thì món binh khí đó chính là tuyệt phẩm, đến một giai đoạn nhất định thì sẽ lột xác tự tăng lên phẩm chất, uy lực cũng theo đó mà tăng lên ở một mức không cách nào tưởng tượng nổi. Còn nếu như thất bại thì toàn bộ sẽ tàn thành mây khói, toàn bộ Chú Linh trước đó cũng sẽ tiêu tán trở về con số không? Kiện binh khí kia cũng sẽ biến thành phế phẩm.

" Ồ ta hiểu rồi… Thì ra lại còn có chuyện như vậy? Chú Linh à? Nếu có thể Chí Linh như vậy thì thật tốt… Ta nhất định phải mua Tử phẩm Lưu Tinh Chùy này…" Tôn Dương hai mắt tỏa sáng, coi bộ hắn rất có hứng thú đối với những thứ mà Hoạ Thiên vừa nói. Nhưng khi hắn dò xét chỉ giới kiểm tra lại số lượng nguyên thạch của mình thì cảm thấy có chút không đủ. Mặt dù lúc còn ở trong Hoang Nguyên hắn trắng trợn cướp bóc không ít, nhưng chung quy nếu gom lại để mua một món binh khí Tử phẩm thì vẫn còn thiếu rất nhiều.

Tôn Dương đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, hắn thầm nghĩ bản thân mình thật sự vẫn còn quá nghèo a, lần sau nếu có cơ hội thì nhất định phải kiếm nhiều Nguyên thạch một chút mới được. Suy nghĩ một lát, hắn lấy từ trong chỉ giới ra một cái chỉ giới khác, sau đó liền đi đến khu bán vật phẩm, chưỡng quỷ là một lão nhân tóc hoa râm, vừa thấy Tôn Dương đi đến thì lão nở một nụ cười sáng lạn chào đón hỏi.

" Tiểu huynh đệ này chẳng hay có vật phẩm gì muốn Bách Bảo Đường chúng ta bán giúp? "

Tôn Dương cũng gật đầu xem như đáp lại, sau đó hắn ném chỉ giới lên trước mặt lão chưỡng quỷ nói " Chỗ ta có mười vạn viên Nguyên linh đan trung cấp và năm ngàn viên cao cấp… Tuy số lượng không nhiều lắm nhưng mà hiện tại ta đang cần Nguyên thạch cho nên nhờ quý Đường bán giúp cho…" Lời nói của hắn vừa dứt thì lập tức làm cho lão chưỡng quỷ và những cô gái phục vụ đều giật mình run lên.

Ngay cả Hoạ Thiên và Thiên n cũng là muốn trợn mắt đem tên ôn thần này bóp chết tại chỗ " Mẹ nó, mười vạn viên Nguyên linh trung cấp và năm ngàn viên cao cấp a… Tên quỷ này ở bên trong Hoang Nguyên đã làm ra cái sự tình gì? Tại sao lại có nhiều Nguyên linh đan như vậy?..." Thiên n đố kỵ đến đỏ mặt tía tai, hắn giậm chân hậm hực một vẽ tức giận thay cho bản thân mình, ngày đó hắn suối dục Cẩm Linh đi cướp bóc một phen, nhưng chỉ cướp được mấy nghìn viên, sau đó liền bị một con Siêu cấp Oán Linh dâm tặc truy đuổi phải chạy trối chết, khó khăn lắm mới giữ được cái mạng nhỏ a..

Lão chưỡng quỷ cầm lấy chỉ giới dò xét một phen, sau khi xác định vật phẩm bên trong hoàn toàn đúng như lời Tôn Dương nói thì lão hai tay run rẩy, cầm lấy chỉ giới trên tay hỏi kỹ lại Tôn Dương một lần nữa… " Tiểu huynh đệ, toàn bộ những thứ bên trong ngươi xác định muốn bán hết…? "

" Đúng vậy, nhiu đó không đủ sao? Vậy thì lấy thêm hai mươi vạn viên nửa…" Tôn Dương vẫn ngây ngây ngô ngô không hiểu gia trị của Nguyên linh đan, đồng thời hắn cũng cảm thấy kỳ quái, chỉ là một ít Nguyên linh đan, có cần phải bày ra bộ dáng như gặp đồ hiếm như thế không?



Ngay lúc hắn đang định thật sự lấy ra thêm hai mươi vạn viên nữa thì chỉ nghe ầm một cái, tên thần côn ngã lăn ra đất miệng sùi bọt mép, hai chân chổng lên trời có triệu chứng co giật," cái này thật quá đáng hận rồi…. "" Không không cần nữa, nhường này đủ rồi, tiểu huynh đệ ngươi mau cất lại đồ vật…" Lão chưỡng quỷ lau mồ hôi trên trán, nói thêm với Tôn Dương vài câu, sau đó dặn dò những cô gái phục vụ đưa mấy người bọn hắn vào phòng khách đặc biệt, còn lão thì cầm chỉ giới chạy thẳng một mạch vào sâu trong Bách Bảo Đường.

Một lát sau, lão nhân chạy trở về, phía sau lưng lão còn có thêm hai người, một người là một cô gái trẻ mặc y phục màu Lam nhạt, nàng cũng cỡ tuổi như Tôn Dương, khoảng hai mươi tuổi, cô nàng này dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt rất thùy mị xinh đẹp, vầng trán và đôi mắt đều sáng lạn, toát lên một vẽ thông minh thư thái và trầm ổn.

Còn lão nhân phía sau thì càng thần bí hơn, lão tuy già nhưng dường như không hề yếu, nhất là đôi con ngươi vẫn rất trong suốt tinh minh, không hề có dấu hiệu vẩn đục của tuổi già như bao người khác, thân thể lão gầy còm lung lay như muốn ngã, nhưng nếu nhìn kỹ vào bước chân thì có thể thấy, mỗi bước đi của lão đều rất chắc chắn vững vàng.

Cô gái mặc đồ Lam kia đi đến tự mình ngồi xuống cái ghế chính giữa trong phòng một cách rất tự nhiên, cánh môi mềm mại màu hồng nhạt khẽ cười lên một tiếng như hoa xuân nở rộ, nàng khẽ cúi đầu xem như chào hỏi mấy người Tôn Dương sau đó tự mình giới thiệu, nhưng ngay khi nàng nhìn kỹ lại Tôn Dương thì bỗng nhiên đôi mắt đẹp mở to kinh ngạc kêu lên.

" Tôn Dương… Ngươi có phải là Tôn Dương ở trong Hoang Nguyên Giới…? "

Nghe cô gái gọi lên danh tự Tôn Dương, ngoại trừ Hoạ Thiên và Thiên n ra thì tất cả những người còn lại đều trợn mắt, từ trong mắt bọn họ có thể nhìn thấy sự kính nể cùng khiếp sợ trong đó.

Nghe đối phương có vẻ như nhận ra mình, Tôn Dương cũng không hiểu chuyện gì? Cô gái trước mặt này hắn khẳng định là chưa từng gặp qua, nhưng nghe nàng ta nhắc đến Hoang Nguyên thì hắn cũng có thể đoán ra được, chắc hẳn nàng đã từng nhìn thấy hắn trong Hoang Nguyên Giới. Mặt dù không hiểu sao đối phương chú ý mình, nhưng Tôn Dương vẫn gật đầu xác nhận.

" Ta chính là Tôn Dương… Chẳng hay vị tiểu thư này biết ta sao?.."

" Tiểu nữ là Tử Linh Lung ra mắt Tôn công tử và hai vị khách nhân… " Tử Linh Lung khẽ cười một tiếng, rồi đem chuyện của ba năm trước, lúc mà mọi người tham gia bên trong thí luyện Hoang Nguyên trở về. Sự tình Tôn Dương đã từng một mình giết hơn hai mươi cường giả Địa Tướng cảnh và chiến sáu vị Thiên Tướng, đánh cho cường giả Thiên Tướng người thì chết người thì bỏ chạy. Tất cả những chuyện này sau khi những người kia trở về đã được lan truyền, ở khắp mọi thành trì, chỉ cần trong gia tộc có người đã từng ở trong Hoang Nguyên chứng kiến về trận chiến đó thì ai cũng đều biết. Chuyện này đã từng là một đề tài được bàn tán sôi nổi ở thời điểm ba năm trước.

Nghe Tử Linh Lung nói xong, Tôn Dương chợt hiểu ra, đối với những chuyện kia hắn chưa từng nghĩ đến khi truyền ra ngoài lại oanh động như vậy? Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của hắn. Còn Hoạ Thiên và Thiên n thì đều trợn trừng mắt như mắt ếch, nhìn Tôn Dương như đang nhìn một tên quái vật sống.. " Bà mẹ nó, có để cho người ta sống nửa hay không? Tên khốn kiếp này còn chưa bước vào Thiên Tướng nửa đấy… Thật không biết hăn ăn cái giống gì mà trâu như vậy nữa… Dùng cảnh giới Địa Tướng giết hơn hai mươi cường giả Địa Tướng thì đã thôi đi… Lại chiến cùng sáu cường giả Thiên Tướng mà không bại, ngược lại còn giết đối phương, đây là cái khái niệm gì chứ?.."

Tôn Dương theo thói quen đưa tay vuốt vuốt chóp mũi, có chút ngượng ngùng nói " À chuyện tình năm đó hoàn toàn là do lỡ tay… Là lỡ tay thôi mà…"

Nghe hắn nói một đám người nghiến răng, hận không thể đạp cho tên này mấy cước, thẳng tay đem một đám cao thủ làm thịt như vậy lại còn bảo là lỡ tay.Tôn Dương cũng nhận thấy mình nói đã có phần hơi quá, sau đó hắn liền ho khang một tiếng lại chuyển chủ đề nói " Chuyện này không nhắc đến nữa… Tử tiêu thư mau nói xem đồ của ta có bán được trong ngày hôm nay không… Tại vì phiên đấu giá tới có một vật phẩm ta cần, cho nên hiện tại ta cần phải có Nguyên Thạch.."



" n Tôn công tử, tiểu muội ở chỗ này có một ít Nguyên thạch, hiện tại muốn mua lại toàn bộ Nguyên linh đan trong chỉ giới này mà không thông qua đấu giá, không biết ý của Tôn công tử thế nào?.." Tử Linh Lung cũng không hổ là nữ nhân trong làng mua bán, nàng ta rất biết nắm bắt thời cơ. Chờ cho Tôn Dương vừa chuyển chủ đề thì lập tức chủ động đi vào chuyện chính.

" Ta thì rất thoải mái, chỉ cần có đủ Nguyên thạch… Còn mua bán thế nào thì đều không quan trọng…Giữa mua bán trực tiếp và đấu giá cũng không chênh lệch bao nhiêu cả, cho nên cái nào dễ thì làm thôi..." Tôn Dương rất sảng khoái đáp ứng, tựa như đối với hắn số Nguyên linh đan kia cũng không tính là gì cả?

" Vậy được Tôn công tử cũng thật dễ nói chuyện… Hì hì…. Mười vạn viên Nguyên linh đan trung cấp giá một trăm vạn Nguyên thạch… Năm nghìn viên cao cấp giá tăng gấp ba lần là ba trăm vạn Nguyên thạch… Tổng cộng là bốn trăm vạn… Không biết Tôn công tử có vừa ý với mức giá cả này chưa?..."

Tôn Dương nghe báo giá xong, hắn ngoài mặt tuy vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng đã nhảy lên lộp bộp thầm nghĩ " Cái thứ quỷ Nguyên linh đan này không phải chỉ có Nguyên lực tinh thuần thôi sao? Tại sao giá cả lại nằm trên trời như vậy? " Suy nghĩ trong chốc lát, Tôn Dương cũng không biết đối với giá cả này đã ổn hay chưa? Nhưng số lượng Nguyên thạch nhiều như vậy chắc cũng đã dư sức mua cái Tử phẩm Lưu Tinh Chùy kia rồi. Vì vậy cho nên hắn liền gật đầu đồng ý.

" Được nếu đã đủ Nguyên thạch thì cũng không cần phải nói thêm dài dòng nữa… Ngoài ra ta còn có một chuyện muốn hỏi? "

" Tôn công tử có chuyện gì cần xin cứ nói… Chỉ cần Linh Lung hiểu được thì sẽ trả lời công tử…" Tử Linh Lung cười duyên đáp.

" Trước tiên cô không cần phải gọi công tử này nọ gì cả… Cứ gọi trực tiếp tên ta là được… Thứ hai ta muốn hỏi, ở Lăng Sương Thành ta phải đi nơi nào thì có thể học thuật Chú Linh.? "

Tử Linh Lung nghe xong thì nàng khẽ cười, ánh mắt nhìn về phía lão nhân đang ngồi yên lặng gần nàng, như đang muốn trưng cầu ý kiến. Người này gọi là Phúc lão, thân phận của lão dù là ở bên trong Tử gia hay là Bách Bảo Tông đều có địa vị rất cao.

" Ta không có gì nhờ cậy… Chỉ là ta muốn học một ít thuật Chú Linh, không biết các vị có thể chỉ điểm cho ta nên đến nơi nào để học…? " Tôn Dương thấy đối phương im lặng trong chốc lát, hắn lại mở miệng lên tiếng nói tiếp. Tuy hắn chưa từng sử dụng qua binh khí có Chú Linh cho nên không biết uy lực của chúng thế nào? Nhưng nếu Hoạ Thiện đã mở miệng nói như vậy thì hắn lựa chọn tin tưởng, nguyên nhân cũng bởi vì hắn đã từng nhìn thấy kiếm của Hoạ Thiên, một thanh kiếm có linh tính khát máu tàn bạo như vậy thì tuyệt đối không thể là vật tầm thường. Với lại người như Hoạ Thiên, Tôn Dương không tin hắn lại đi sử dụng một thanh kiếm bình thường được.

Tử Linh Lung và Phúc lão đưa mắt nhìn nhau như trao đổi ý kiến, từ trong mắt của Tử Linh Lung, Phúc lão có thể nhìn ra được nàng đang khẩn cầu lão giúp Tôn Dương. Qua một lúc sau, Phúc lão khẽ thở dài âm thanh khàn khàn lên tiếng hỏi Tôn Dương " Học Chú Linh rất tiêu tốn thời gian và tài nguyên… Tôn tiểu hữu thật sự muốn học…"

Thấy lão nhân lên tiếng, tuy không biết thân phận của lão như thế nào? Nhưng Tôn Dương vẫn kiên định gật đầu. " Đúng vậy.."

" Được rồi… Haiz nếu Tôn tiểu hữu đã muốn học thì lão hủ cũng chỉ đành ra sức một phen tận lực chỉ điểm cho ngươi, còn học được bao nhiêu thì phải xem vào ngộ tính của ngươi rồi…"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Thế Phàm Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook