Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 343: Chương 343: Cường địch (6)
Đêm Bắc
11/08/2018
Hoa Dao và Kiều Sở kinh ngạc nhìn Quân Vô Tà, phía sau tấm lưng gầy nhỏ kia là một sự quyết tâm không ai sánh được!
“Ta không cần các ngươi bảo vệ, giữa ta và các ngươi chỉ là quan hệ hợp tác, các ngươi không cần thiết phải hy sinh tính mạng vì ta, ta sợ đền đáp không nổi.” Quân Vô Tà nàng đã nợ tên ngốc kia một cái mạng, nàng không muốn lại phải mắc nợ thêm bất kỳ ai nữa.
Hoa Dao và Kiều Sở ngây ngẩn cả người, chăm chú nhìn Quân Vô Tà thân hình nhỏ bé, trong ánh mắt ẩn chứa vài tia phức tạp.
Lời nói của Quân Vô Tà, lạnh lùng xa cách nghe có vẻ vô tình là vậy, nhưng bọn họ đều hiểu rằng, sở dĩ nàng nói như thế là bởi vì không muốn liên lụy đến bọn họ.
“Không cần ngươi phải báo đáp, đây hoàn toàn là do chúng ta can tâm tình nguyện.” Kiều Sở nhoẻn miệng cười.
Bóng lưng Quân Vô Tà cứng đờ, không dám quay đầu lại.
Người đàn ông y phục trắng sốt ruột nhìn ba người đang đứng trước mắt nói qua nói lại, không nhịn được đành phải ngắt lời: “Tiểu quỷ, cái ta cần là giới linh của ngươi, nếu ngươi không muốn nhìn thấy bạn ngươi vì ngươi mà chết thì mau thành thật giao giới linh ra đây cho ta.”
Thành thật mà nói, dù ba người này có hợp sức lại đi chăng nữa thì một tay hắn cũng có thể xử lý cả ba người bọn họ.
“Ngươi bớt nói linh tinh đi! Muốn động đến Tiểu Tà Tử ư, trước hết bước qua xác chúng ta đi đã!” Việc nhân đức Kiều Sở quyết không nhường ai, khí tức trên người hắn bắt đầu tỏa ra, chưa từng nghĩ đến linh lực trên người hắn lại là tử linh!
Linh lực trên người Hoa Dao cũng bắt đầu bộc phát ra bên ngoài, linh khí màu tím đang dần dần tỏa ra khắp người hắn!
Trên người bọn họ, hóa ra lại là tử linh!
Quân Vô Tà kinh ngạc nhìn Hoa Dao và Kiều Sở, hai người này chỉ lớn hơn nàng mấy tuổi nhưng tử linh trên người họ lại có thể là tử linh đỉnh cao như vậy!
Đã từ hàng trăm năm nay, trong thiên hạ không hề có tử linh xuất hiện, mà hai người này vẫn còn trẻ như thế, sao có thể là tử linh được!
Người đàn ông y phục trắng nhìn Kiều Sở và Hoa Dao đang không ngừng tỏa ra tử linh khắp người, trong phút chốc ánh mắt không khỏi kinh ngạc nhưng nhanh chóng nở một nụ cười.
“Linh lực bị ép đẩy lên cao như vậy, chỉ sợ là cũng không giúp các ngươi chống đỡ được bao lâu! Tử linh... Hừ, ta đoán đây cũng thứ mạnh nhất mà các ngươi có thể tạo ra ngay lúc này rồi, chỉ tiếc là... tử linh của các ngươi, không đáng để ta cho vào mắt!” Người đàn ông y phục trắng hơi nheo đuôi mắt lại rồi lập tức xông về phía Hoa Dao và Kiều Sở hòng lấy mạng họ!
Kiều Sở cùng Hoa Dao đem tất cả linh lực có được hợp sức chống lại khí lực ghê gớm của người đàn ông y phục trắng kia, ngay cả Hắc Xà và gấu Âm Dương sau đó cũng đã bất ngờ xông lên. Quân Vô Tà thấy thế không khỏi sốt ruột, nhưng lại không thể cứ đứng nhìn như vậy nên không còn cách nào khác đành đem theo hắc thú lao vào trận chiến.
Cuộc chiến một chọi sáu như vậy, vốn dĩ không có gì phải nghi ngờ về kết quả, nhưng ở tình huống này, thực sự khiến người ta khó có thể tự tin về thắng bại cuối cùng.
Người đàn ông y phục trắng dù phải đối phó với sáu lực lượng tấn công cùng một lúc nhưng sức mạnh vẫn giống như trước đó, vô cùng khủng khiếp!
Ngay cả hai cường giả tử linh kia hợp sức lại cũng không phải là đối thủ của một mình hắn.
Và càng không nên nhắc tới Quân Vô Tà, người vừa rồi bất ngờ phá vỡ tranh linh.
Người đàn ông y phục trắng chỉ cười nhạt đáp lại, một chưởng đã chặt đứt đuôi Hắc Xà, tung chân một phát liền đá bay gấu Âm Dương. Ngay sau đó thân thể hắn vọt ra giữa không trung, bắt đầu vung tay ngang dọc, một tay siết chặt bả vai Hoa Dao, ngay lập tức cơn đau nhức lan ra khắp cơ thể, xương cốt toàn thân như muốn nứt gãy, tiếp đến hắn vung tay một cái khiến Hoa Dao ngã văng ra ngoài. Tay còn lại siết chặt thành nắm đấm nhằm gò má Kiều Sở mà lao tới!
Ngay lập tức!
Máu văng tung tóe khắp nơi!
Chân mày của Kiều Sở bị đánh nứt, máu từ miệng vết thương ồ ạt chảy xuống, một bên khuôn mặt hắn xuất hiện vết máu đông lớn.
Hắc thú từ phía sau đánh về phía người đàn ông y phục trắng nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị hắn nhấc bổng lên, nói:
“Tiểu quỷ, nếu còn đánh nữa, bạn bè của ngươi đều sẽ phải chết đấy!” Người đàn ông y phục trắng hơi siết tay vào cổ hắc thú, nụ cười vô cùng hiểm độc.
Toàn thân Quân Vô Tà đã chằng chịt vết thương, tay trái trong lúc chiến đấu cũng đã bị bẻ gãy. Nàng mím chặt môi, lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông đáng sợ đang đứng trước mặt mình.
“Ta không cần các ngươi bảo vệ, giữa ta và các ngươi chỉ là quan hệ hợp tác, các ngươi không cần thiết phải hy sinh tính mạng vì ta, ta sợ đền đáp không nổi.” Quân Vô Tà nàng đã nợ tên ngốc kia một cái mạng, nàng không muốn lại phải mắc nợ thêm bất kỳ ai nữa.
Hoa Dao và Kiều Sở ngây ngẩn cả người, chăm chú nhìn Quân Vô Tà thân hình nhỏ bé, trong ánh mắt ẩn chứa vài tia phức tạp.
Lời nói của Quân Vô Tà, lạnh lùng xa cách nghe có vẻ vô tình là vậy, nhưng bọn họ đều hiểu rằng, sở dĩ nàng nói như thế là bởi vì không muốn liên lụy đến bọn họ.
“Không cần ngươi phải báo đáp, đây hoàn toàn là do chúng ta can tâm tình nguyện.” Kiều Sở nhoẻn miệng cười.
Bóng lưng Quân Vô Tà cứng đờ, không dám quay đầu lại.
Người đàn ông y phục trắng sốt ruột nhìn ba người đang đứng trước mắt nói qua nói lại, không nhịn được đành phải ngắt lời: “Tiểu quỷ, cái ta cần là giới linh của ngươi, nếu ngươi không muốn nhìn thấy bạn ngươi vì ngươi mà chết thì mau thành thật giao giới linh ra đây cho ta.”
Thành thật mà nói, dù ba người này có hợp sức lại đi chăng nữa thì một tay hắn cũng có thể xử lý cả ba người bọn họ.
“Ngươi bớt nói linh tinh đi! Muốn động đến Tiểu Tà Tử ư, trước hết bước qua xác chúng ta đi đã!” Việc nhân đức Kiều Sở quyết không nhường ai, khí tức trên người hắn bắt đầu tỏa ra, chưa từng nghĩ đến linh lực trên người hắn lại là tử linh!
Linh lực trên người Hoa Dao cũng bắt đầu bộc phát ra bên ngoài, linh khí màu tím đang dần dần tỏa ra khắp người hắn!
Trên người bọn họ, hóa ra lại là tử linh!
Quân Vô Tà kinh ngạc nhìn Hoa Dao và Kiều Sở, hai người này chỉ lớn hơn nàng mấy tuổi nhưng tử linh trên người họ lại có thể là tử linh đỉnh cao như vậy!
Đã từ hàng trăm năm nay, trong thiên hạ không hề có tử linh xuất hiện, mà hai người này vẫn còn trẻ như thế, sao có thể là tử linh được!
Người đàn ông y phục trắng nhìn Kiều Sở và Hoa Dao đang không ngừng tỏa ra tử linh khắp người, trong phút chốc ánh mắt không khỏi kinh ngạc nhưng nhanh chóng nở một nụ cười.
“Linh lực bị ép đẩy lên cao như vậy, chỉ sợ là cũng không giúp các ngươi chống đỡ được bao lâu! Tử linh... Hừ, ta đoán đây cũng thứ mạnh nhất mà các ngươi có thể tạo ra ngay lúc này rồi, chỉ tiếc là... tử linh của các ngươi, không đáng để ta cho vào mắt!” Người đàn ông y phục trắng hơi nheo đuôi mắt lại rồi lập tức xông về phía Hoa Dao và Kiều Sở hòng lấy mạng họ!
Kiều Sở cùng Hoa Dao đem tất cả linh lực có được hợp sức chống lại khí lực ghê gớm của người đàn ông y phục trắng kia, ngay cả Hắc Xà và gấu Âm Dương sau đó cũng đã bất ngờ xông lên. Quân Vô Tà thấy thế không khỏi sốt ruột, nhưng lại không thể cứ đứng nhìn như vậy nên không còn cách nào khác đành đem theo hắc thú lao vào trận chiến.
Cuộc chiến một chọi sáu như vậy, vốn dĩ không có gì phải nghi ngờ về kết quả, nhưng ở tình huống này, thực sự khiến người ta khó có thể tự tin về thắng bại cuối cùng.
Người đàn ông y phục trắng dù phải đối phó với sáu lực lượng tấn công cùng một lúc nhưng sức mạnh vẫn giống như trước đó, vô cùng khủng khiếp!
Ngay cả hai cường giả tử linh kia hợp sức lại cũng không phải là đối thủ của một mình hắn.
Và càng không nên nhắc tới Quân Vô Tà, người vừa rồi bất ngờ phá vỡ tranh linh.
Người đàn ông y phục trắng chỉ cười nhạt đáp lại, một chưởng đã chặt đứt đuôi Hắc Xà, tung chân một phát liền đá bay gấu Âm Dương. Ngay sau đó thân thể hắn vọt ra giữa không trung, bắt đầu vung tay ngang dọc, một tay siết chặt bả vai Hoa Dao, ngay lập tức cơn đau nhức lan ra khắp cơ thể, xương cốt toàn thân như muốn nứt gãy, tiếp đến hắn vung tay một cái khiến Hoa Dao ngã văng ra ngoài. Tay còn lại siết chặt thành nắm đấm nhằm gò má Kiều Sở mà lao tới!
Ngay lập tức!
Máu văng tung tóe khắp nơi!
Chân mày của Kiều Sở bị đánh nứt, máu từ miệng vết thương ồ ạt chảy xuống, một bên khuôn mặt hắn xuất hiện vết máu đông lớn.
Hắc thú từ phía sau đánh về phía người đàn ông y phục trắng nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị hắn nhấc bổng lên, nói:
“Tiểu quỷ, nếu còn đánh nữa, bạn bè của ngươi đều sẽ phải chết đấy!” Người đàn ông y phục trắng hơi siết tay vào cổ hắc thú, nụ cười vô cùng hiểm độc.
Toàn thân Quân Vô Tà đã chằng chịt vết thương, tay trái trong lúc chiến đấu cũng đã bị bẻ gãy. Nàng mím chặt môi, lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông đáng sợ đang đứng trước mặt mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.