Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 526: Chương 526: Vô Sự Hiến Ân Cần (1)
Đêm Bắc
07/09/2018
Lộ Uy Kiệt đem hết mọi sự thật nói rõ ràng với Long Kỳ, Ninh Nhuệ muốn dùng bọn họ làm qua loa cho qua, cũng phải xem Long Kỳ có tin hay không!
“Ta đợi đến hôm nay, ân đoạn nghĩa tuyệt với học viện Phong Hoa! Nếu như học viện vì tư lợi mà gian lận như vậy, Lộ Uy Kiệt ta đây khinh thường! Hôm nay, không phải học viện Phong Hoa các người không cần bọn ta, mà là bọn ta không muốn tiếp tục ở lại nơi dơ bẩn này!” Lộ Uy Kiệt mở miệng một cách kiên định, nói xong cũng không quay đầu lại mà rời đi, không muốn nhìn tới nơi này.
Các đệ tử khác bị trục xuất khỏi học viện Phong Hoa cũng theo đó rời đi, chỉ để lại vô số nghi vấn và suy đoán cho các đệ tử của học viện Phong Hoa.
Trong một lúc, học viện Phong Hoa sôi sùng sục, tất cả mọi người bàn luận ầm ĩ.
Bóng dáng nhỏ nhắn của Mạt Kiều ôm con Hắc Miêu lặng lẽ rời đi.
Lộ Uy Kiệt cũng không phải ngu xuẩn, nếu như bị học viện Phong Hoa đội chiếc mũ lấp lửng này, thà phơi bày tất cả ra, rời khỏi một cách đại nghĩa hào hùng, mà lại có thể rửa sạch tội danh của mình.
Phương thức này, hoặc có thể vì tiền đồ của hắn cá cược một bàn.
Coi như là người hiểu biết.
Quân Vô Tà rời khỏi đám người trong yên lặng, nàng biết được, sau ngày hôm nay Ninh Hinh dù có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không có khả năng rửa sạch lòng nghi kỵ của đệ tử trong học viện Phong Hoa, dù sao người ở lại là nàng ta, người bị buộc rời đi là Lộ Uy Kiệt bọn họ.
Trò hay mới vừa bắt đầu, Ninh Hinh, ngươi chịu nổi không?
Rất nhanh, chuyện rời đi của đám người Lộ Uy Kiệt truyền đến tai Ninh Nhuệ, nghe nói tất cả những điều này ông ta tức đến muốn nổ tung, nhưng cũng biết cách làm này của Lộ Uy Kiệt có thể coi như là báo thù đối với Ninh Hinh.
Bây giờ khắp nơi trong học viện Phong Hoa đều lưu truyền ý đồ mưu tài hại mệnh của Ninh Hinh, sau khi thất bại lại dự định hãm hại đồng môn.
Trong nhất thời, danh tiếng Ninh Hinh như từ trên mây rơi xuống bùn lầy!
Ninh Hinh lần này không dám rời khỏi phòng của mình nửa bước, vốn lo lắng Long Kỳ sẽ không từ bỏ, kết quả bị Lộ Uy Kiệt đâm một nhát, lúc này trong học viện nơi nơi đều bàn luận ầm ĩ về nàng ta, không ít thiếu niên từng ngưỡng mộ nàng ta bây giờ bởi vì lời đồn đại mà chán ghét và chê bai khuôn mặt xinh đẹp độc ác đó.
Ninh Nhuệ muốn gỡ gạt một lần cho Ninh Hinh, cho một số đệ tử phát tán ngôn luận xunh quanh, nói Lộ Uy Kiệt mến mộ Ninh Hinh không thành, bây giờ làm ra chuyện hại người, bị trục xuất học viện mới mang trong lòng thù hận, rời đi mà còn muốn bôi nhọ Ninh Hinh.
Những lời này tuy có làm giảm nhiệt dư luận, cũng để cho các đệ tử tâm trí lung lay tin vào, nhưng có nhiều đệ tử vẫn còn bán tin bán nghi, dù là không công khai bàn tán nhưng lại âm thầm nói, cũng không ít.
Lần này Ninh Hinh cũng không còn cách nào duy trì hình tượng Ninh sư tỷ hoàn hảo đó nữa.
Những ngày hào nhoáng sớm đã đi xa, bây giờ chỉ cần nàng ta dám xuất hiện trước mặt những đệ tử khác tại học viện Phong Hoa, nghênh tiếp đều đã không phải là sự quý mến và kính ngưỡng nữa, mà là sự hoài nghi và không tin tưởng.
Mặc dù không trải qua cảm giác bị nhiều người chỉ trích, nhưng mùi vị này đã làm cho Ninh Hinh quen được mọi người cưng chiều đứng ngồi không yên, nàng ta khổ sở tìm một cơ hội có thể cho nàng ta thoát khỏi tất cả những điều này. Đến cuối không có phương pháp nào thích hợp, nàng ta chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, đem những lời bàn luận kia vùi sâu vào đáy lòng, nhưng lúc một mình lại không biết đập vỡ bao nhiêu đồ, xé nát bao nhiêu khăn gấm.
Lộ Uy Kiệt, coi như ngươi giỏi!
Ninh Hinh cắn răng nghiến lợi, không còn cách ngăn chặn tất cả lời đồn, lại không thể không tiến hành bước kế tiếp.
Sáng ngày hôm đó, nàng ta ăn mặc trau chuốt rồi nhanh chân đi tới tiểu viện Trúc Lâm yên tĩnh, kiểm tra một lần dung mạo của mình ở ngoài cửa xong mới gõ của lớn của tiểu viện Trúc Lâm.
…
“Ta đợi đến hôm nay, ân đoạn nghĩa tuyệt với học viện Phong Hoa! Nếu như học viện vì tư lợi mà gian lận như vậy, Lộ Uy Kiệt ta đây khinh thường! Hôm nay, không phải học viện Phong Hoa các người không cần bọn ta, mà là bọn ta không muốn tiếp tục ở lại nơi dơ bẩn này!” Lộ Uy Kiệt mở miệng một cách kiên định, nói xong cũng không quay đầu lại mà rời đi, không muốn nhìn tới nơi này.
Các đệ tử khác bị trục xuất khỏi học viện Phong Hoa cũng theo đó rời đi, chỉ để lại vô số nghi vấn và suy đoán cho các đệ tử của học viện Phong Hoa.
Trong một lúc, học viện Phong Hoa sôi sùng sục, tất cả mọi người bàn luận ầm ĩ.
Bóng dáng nhỏ nhắn của Mạt Kiều ôm con Hắc Miêu lặng lẽ rời đi.
Lộ Uy Kiệt cũng không phải ngu xuẩn, nếu như bị học viện Phong Hoa đội chiếc mũ lấp lửng này, thà phơi bày tất cả ra, rời khỏi một cách đại nghĩa hào hùng, mà lại có thể rửa sạch tội danh của mình.
Phương thức này, hoặc có thể vì tiền đồ của hắn cá cược một bàn.
Coi như là người hiểu biết.
Quân Vô Tà rời khỏi đám người trong yên lặng, nàng biết được, sau ngày hôm nay Ninh Hinh dù có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không có khả năng rửa sạch lòng nghi kỵ của đệ tử trong học viện Phong Hoa, dù sao người ở lại là nàng ta, người bị buộc rời đi là Lộ Uy Kiệt bọn họ.
Trò hay mới vừa bắt đầu, Ninh Hinh, ngươi chịu nổi không?
Rất nhanh, chuyện rời đi của đám người Lộ Uy Kiệt truyền đến tai Ninh Nhuệ, nghe nói tất cả những điều này ông ta tức đến muốn nổ tung, nhưng cũng biết cách làm này của Lộ Uy Kiệt có thể coi như là báo thù đối với Ninh Hinh.
Bây giờ khắp nơi trong học viện Phong Hoa đều lưu truyền ý đồ mưu tài hại mệnh của Ninh Hinh, sau khi thất bại lại dự định hãm hại đồng môn.
Trong nhất thời, danh tiếng Ninh Hinh như từ trên mây rơi xuống bùn lầy!
Ninh Hinh lần này không dám rời khỏi phòng của mình nửa bước, vốn lo lắng Long Kỳ sẽ không từ bỏ, kết quả bị Lộ Uy Kiệt đâm một nhát, lúc này trong học viện nơi nơi đều bàn luận ầm ĩ về nàng ta, không ít thiếu niên từng ngưỡng mộ nàng ta bây giờ bởi vì lời đồn đại mà chán ghét và chê bai khuôn mặt xinh đẹp độc ác đó.
Ninh Nhuệ muốn gỡ gạt một lần cho Ninh Hinh, cho một số đệ tử phát tán ngôn luận xunh quanh, nói Lộ Uy Kiệt mến mộ Ninh Hinh không thành, bây giờ làm ra chuyện hại người, bị trục xuất học viện mới mang trong lòng thù hận, rời đi mà còn muốn bôi nhọ Ninh Hinh.
Những lời này tuy có làm giảm nhiệt dư luận, cũng để cho các đệ tử tâm trí lung lay tin vào, nhưng có nhiều đệ tử vẫn còn bán tin bán nghi, dù là không công khai bàn tán nhưng lại âm thầm nói, cũng không ít.
Lần này Ninh Hinh cũng không còn cách nào duy trì hình tượng Ninh sư tỷ hoàn hảo đó nữa.
Những ngày hào nhoáng sớm đã đi xa, bây giờ chỉ cần nàng ta dám xuất hiện trước mặt những đệ tử khác tại học viện Phong Hoa, nghênh tiếp đều đã không phải là sự quý mến và kính ngưỡng nữa, mà là sự hoài nghi và không tin tưởng.
Mặc dù không trải qua cảm giác bị nhiều người chỉ trích, nhưng mùi vị này đã làm cho Ninh Hinh quen được mọi người cưng chiều đứng ngồi không yên, nàng ta khổ sở tìm một cơ hội có thể cho nàng ta thoát khỏi tất cả những điều này. Đến cuối không có phương pháp nào thích hợp, nàng ta chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, đem những lời bàn luận kia vùi sâu vào đáy lòng, nhưng lúc một mình lại không biết đập vỡ bao nhiêu đồ, xé nát bao nhiêu khăn gấm.
Lộ Uy Kiệt, coi như ngươi giỏi!
Ninh Hinh cắn răng nghiến lợi, không còn cách ngăn chặn tất cả lời đồn, lại không thể không tiến hành bước kế tiếp.
Sáng ngày hôm đó, nàng ta ăn mặc trau chuốt rồi nhanh chân đi tới tiểu viện Trúc Lâm yên tĩnh, kiểm tra một lần dung mạo của mình ở ngoài cửa xong mới gõ của lớn của tiểu viện Trúc Lâm.
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.