Chương 53: Không cần kiểm tra
Đồng Niên Khoái Nhạc
10/06/2013
Giám thị chính làm như vậy, đã làm trái với quy chế thi, thế nhưng giám thị kia cũng không nói gì, dù sao hắn cũng chỉ là một giáo viên trẻ tuổi, mà giám thị chính đối với hắn chính là một đàn anh đi trước.
Gia Vệ cũng cảm thấy sửng sốt, hắn không biết giám thị coi thi muốn làm gì, chẳng qua hắn ngẫm lại, bất giác nở nụ cười khổ.
Gia Vệ thi ngữ văn đã đạt điểm tối đa, thi trắc nghiệm tổng hợp cũng từng đạt điểm tối đa, thi Anh ngữ cũng đạt điểm tối đa, duy chỉ có môn Gia Vệ am hiểu nhất là số học còn chưa có thi đạt điểm tối đa.
Nguyên nhân dĩ nhiên là vì lúc đầu tuần, Gia Vệ không có tham gia vào cuộc thi trắc nghiệm số học.
Thi tổng cộng có bốn môn, trong đó có đến ba môn Gia Vệ không am hiểu thì lại có thể thi đạt điểm tối đa, vậy môn mà hắn am hiểu nhất là số học có thể hay không thi đạt điểm tối da đây?
Trong văn phòng số học của khối 12 các giáo viên không phải là không có nghĩ đến chuyện này, vì ở trong suy nghĩ của bọn họ, từng môn học khác đều đã xuất hiện điểm tối đa, mà môn số học bọn họ dạy lại không có ai thi được điểm tối đa, đó là phi thường không hợp lý.
Cho nên, lần thi số học này, tổ trưởng tổ số học đã yêu cầu đến để giám thị, thứ nhất là để thám thính một chút xem cái người tên Gia Vệ khiến cho toàn bộ học sinh khối 12 của trường cấp ba Tân Hải khiếp sợ này thực hư ra sao; thứ hai, chính là hắn nghe nói qua Gia Vệ rất thích nộp bài thi sớm, mà nếu như số học của Gia Vệ không được điểm tối đa mà nói, hắn sẽ không để cho Gia Vệ ra khỏi phòng sớm.
Vì vậy, trong kì thi thử lần đầu tiên môn số học, đã xuất hiện một màn không đúng với quy chế thi như vừa rồi.
Giám thị coi thi vậy mà lại có thể đứng ngay bên cạnh giúp thí sinh kiểm tra bài thi, người khác không biết lý do trong đó là gì, nhất định sẽ cho rằng giám thị coi thi này cùng Gia Vệ có chút quan hệ, hắn tới là để trợ giúp cho Gia Vệ có thể thi được điểm cao hơn.
Chẳng qua trong phòng thi lúc này, người cho là như vậy, cũng chỉ có vị phó giám thị kia mà thôi.
Phó giám thị cau mày nhìn giám thị chính đang cầm bài thi trên tay, hắn không có phát hiện, tất cả thí sinh trong phòng học lúc này đều đã dừng bút, bọn họ mặc dù đều không có nhìn hết về phía giám thị chính, nhưng đều giống như đang đợi cái gì đó.
Mà ngay cả người đã làm xong hơn phân nửa bài thi là Gia Cát Uyển Nhi, lúc này cũng dừng bút không tiếp tục làm bài nữa, nàng không có nhìn về phía giám thị chính, mà là nhìn về người đang đứng ở phía trước giám thị chính kia - Gia Vệ.
Gia Vệ lúc này, trên mặt đầy vẻ miễn cưỡng, nhưng nhìn không ra nửa điểm khẩn trương.
Rốt cục, năm phút đồng hồ trôi qua, giám thị chính đem bài thi của Gia Vệ đặt trở lại trên bàn, chau mày trừng mắt với Gia Vệ.
Động tác này của giám thị chính, ở trong mắt phó giám thị, chính là đang nhắc nhở Gia Vệ có câu hỏi đã làm sai, để cho Gia Vệ sửa lại.
Mà những người khác sau khi thấy động tác này của giám thị chính, cũng đồng thời thở phào một hơi, dù sao đây cũng là bài thi số học với những bài toán vô cùng phức tạp. Gia Vệ chỉ dùng hơn nửa giờ đã có thể làm xong, nếu như toàn bộ đáp án đều chính xác mà nói, chẳng phải là quá đả kích người khác sao?
Gia Cát Uyển Nhi cau mày, không chần chờ nữa, tiếp tục làm bài thi của mình.
- Cát lão sư, như vậy có vẻ không tốt lắm.
Thấy giám thị chính muốn mở miệng nói với Gia Vệ cái gì đó, vị phó giám thị kia rốt cục nhịn không được, trực tiếp mở miệng nói.
- Cái gì không tốt lắm?
Giám thị chính, thì ra gọi là Cát lão sư, vẻ mặt nghi hoặc quay qua phó giám thị hỏi.
- Cát lão sư, đây cũng không phải kì thi đại học, mà chỉ là một lần thi thử, mặc dù dưới sự trợ giúp của ngài hắn có thể thi được nhiều điểm, nhưng đối với hắn lại chỉ có hại, không có chỗ tốt gì.
Phó giám thị nói thẳng, lúc này cũng bất chấp sẽ đắc tội với Cát lão sư, nếu như bị học sinh báo cáo lên nhà trường, Cát lão sư đã làm việc lâu năm, khả năng không có việc gì, hắn là giáo viên mới, rất có thể trở thành người chịu tội thay.
Nghe rõ ý tứ của phó giám thị, Cát lão sư lại là lắc đầu cười khổ, nói:
- Cậu đừng hiểu lầm, tôi cũng không có trợ giúp gì em ấy cả.
Phó giám thị không hiểu được câu nói này, vẫn nhíu mày như cũ, không nói gì thêm nữa.
Mà đúng lúc này, Cát lão sư nhẹ giọng đối với Gia Vệ nói:
- Viết tên và lớp học của em viết ở mặt thứ hai, sau đó em có thể ra ngoài.
- Cái gì?
Phó giám thị nghe được lời này của Cát lão sư, sắc mặt hắn cả kinh, chân mày càng nhìu chặt hơn, muốn ngăn cản Cát lão sư này lại.
Gia Vệ thì lại cười khổ nói:
- Thầy, em nghĩ em nên kiểm tra lại một lần nữa.
Mà những thí sinh khác trong phòng học, sau khi nghe thấy lời này của Cát lão sư, mọi người đang làm bài đều đồng thời dừng lại.
Bọn họ biết lời nói này của Cát lão sư là có ý gì, với tư cách là tổ trưởng của tổ số học như hắn, muốn thấy nhất, chính là những học sinh có thể thi được thành tích thật tốt, chứ không đời nào đi trợ giúp học sinh.
Hôm nay hắn giúp Gia Vệ kiểm tra bài thi lại một lần, nếu như trên bài thi của Gia Vệ có câu sai, Cát lão sư cũng chỉ không cho Gia Vệ nộp bài thi sớm mà thôi, chứ không nói đáp án ra cho Gia Vệ biết, càng không mặc kệ cho bài thi Gia Vệ có câu sai mà để cho Gia Vệ nộp bài thi sớm.
Cát lão sư bảo Gia Vệ viết tên cùng lớp học rồi có thể rời khỏi, nói cách khác. Gia Vệ chỉ dùng hơn nửa giờ để làm xong bài thi số học, vậy mà toàn bộ đều chính xác.
Vừa rồi Cát lão sư trừng mắt với Gia Vệ, cũng không phải bởi vì Gia Vệ có câu làm sai, mà là quên viết tên cùng lớp học của mình trên tờ thứ hai.
Điều này làm cho toàn bộ thí sinh trong phòng thi có chuẩn bị tâm lý, cũng đều phải khiếp sợ tột đỉnh.
Gia Cát Uyển Nhi cầm thật chặt bút trong tay, nhìn bài thi làm chưa được một nửa của mình, khuôn mặt vậy mà hơi có chút ửng hồng
Gia Vệ biến thái như thế, Gia Cát Uyển Nhi làm sao có thể thắng được hắn đây?
Nếu Gia Cát Uyển Nhi thua mà nói, trả giá chính là nụ hôn dài năm phút đồng hồ, để cho ma nữ như Gia Cát Uyển Nhi không khỏi đỏ bừng hết cả mặt
- Không cần kiểm tra nữa, trở về ôn tập trắc nghiệm tổng hợp đi, trường học của chúng ta lần này chuẩn bị có tiếng tăm lớn rồi.
Cát lão sư cười nói, dùng ngón tay chỉ vào một chỗ trên bài thi của Gia Vệ, ý bảo Gia Vệ nhanh viết tên của mình vào rồi cút đi ^^.
Gia Vệ chỉ có thể cười khổ viết tên cùng lớp học của mình vào, bất quá hắn mới vừa mới đứng lên, một bàn tay liền đặt vào trên bả vai của hắn, đem Gia Vệ ấn ngồi xuống.
Ngay sau đó, phó giám thị chau mày, vẻ mặt tức giận quay qua Cát lão sư nói:
- Cát lão sư, làm một người thầy, anh tại sao có thể làm như vậy?
Phó giám thị là một giáo viên trẻ tuổi, hắn đối với Cát lão sư - một người đi trước luôn rất tôn kính, bất quá phàm là thanh niên trong lòng đều có một ngọn lửa chính nghĩa rực cháy, hắn nhìn thấy Cát lão sư 'Làm khó' Gia Vệ như vậy, rốt cục nhìn không được mới đứng ra, muốn lấy cái chính nghĩa của mình để ngăn cản Cát lão sư, 'Giải cứu' Gia Vệ.
Bất quá, hành động này của phó giám thị, cũng khiến Gia Vệ phải sửng sốt, chợt Gia Vệ mới nhớ tới đây là một giáo viên xa lạ, sợ rằng không có nghe nói qua sự tình hắn thi được điểm tối đa, cho nên mới hiểu lầm.
Kỳ thực không chỉ Gia Vệ, mà ngay cả Cát lão sư cùng thí sinh toàn phòng học đều sửng sốt, đang trong thời gian thi, hai vị giám thị lại xảy ra xung đột, đây là chuyện cơ hồ chưa từng xuất hiện lần nào.
Ngày hôm nay, lại để cho bọn họ thấy được, hơn nữa nó lại còn được tạo thành từ một sự hiểu nhầm không nên có.
Tất cả thí sinh trong phòng học hầu như cũng có thể nghĩ ra được tình huống chân thực là thế nào, cho nên bọn họ lấy ánh mắt kỳ quái nhìn phó giám thị, sau đó cũng không hề để ý tới nữa, cố gắng làm lấy bài thi của mình.
Tuy rằng so ra kém hơn Gia Vệ có thể dùng hơn nửa giờ thi được điểm tối đa, nhưng bọn hắn cũng đều sẽ không bỏ dở bài thi của mình, thời gian còn nhiều mà, bọn họ cũng đủ để hoàn thành bài thi, đồng thời còn kiểm tra lại được mấy lần.
Về phần nộp bài thi sớm, có thể đối với khắp cả trường cấp ba Tân Hải, thậm chí toàn bộ học sinh trung học của cấp ba Tân Hải mà nói, chỉ có Gia Vệ có cái đặc quyền này.
Sau một lát, trên mặt Cát lão sư cũng xuất hiện một nụ cười khổ, hắn cầm Gia Vệ bài thi lên, đưa cho phó giám thị, nói:
- Tiểu Triệu, cậu cũng là giáo viên môn số học, cậu xem xem, trò ấy tiếp tục ngồi ở chỗ này làm tiếp là tốt, hay là rời khỏi nơi này để không làm ảnh hưởng tới những bạn học khác là tốt.
Vị phó giám thị kia, thì ra là Triệu lão sư, sau khi nghe lời nói của Cát lão sư, thần sắc giận dữ trên mặt chợt lóe, bởi vì hắn đem lời nói của Cát lão sư lý giải thành Gia Vệ là một người học sinh học cho có lệ, hắn ở chỗ này tiếp tục làm bài thi cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi, còn ảnh hưởng đến những học sinh khác.
Triệu lão sư này cũng biết những học sinh học cho có lệ là con sâu làm rầu nồi canh, thế nhưng trường học chính là địa phương cho học sinh một cơ hội, dù cho là học sinh nghịch ngợm, trường học cũng phải cho bọn hắn cơ hội mới đúng.
Chỉ có điều, sau khi ánh mắt Triệu lão sư nhìn vào bài làm của Gia Vệ, thần sắc giận dữ trên mặt hắn liền biến mất không còn tí gì nữa, biến thành vẻ khiếp sợ.
Vào lúc này, Cát lão sư cũng cười lắc đầu, quay qua Gia Vệ phất phất tay, nói:
- Ngày mai thi trắc nghiệm tổng hợp, giám thị coi thi các em, là tổ trưởng tổ vật lý Quách lão sư cùng chủ nhiệm lớp 12/3 Trương lão sư, em trở về ôn tập qua trắc nghiệm tổng hợp đi, ngày mai đem hết toàn bộ sức lực để thi cho tốt, bằng không em có thể không qua nổi một cửa của Trương lão sư kia đâu.
Gia Vệ nghe vậy, biểu tình ngu ngơ nhìn Cát lão sư, lập tức cười khổ gật đầu, sau đó trực tiếp đứng dậy rời khỏi phòng học.
Một lát sau đó, Triệu lão sư thu hồi ánh mắt lại từ trên bài thi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Cát lão sư.
- Đây là... Điểm tối đa? Thực sự là học sinh ấy làm sao?
Triệu lão sư dùng ngón tay chỉ về vị trí của Gia Vệ, thấy trên vị trí đã không có ai, trên mặt hắn lại là xuất hiện một vẻ thất vọng.
- Cậu cứ nói đi? Cuộc thi từ lúc bắt đầu đến tận bây giờ, cậu đều nhìn rõ ràng mà.
Cát lão sư đem bài thi cầm lại trong tay, vẻ mặt tươi cười nói.
Bất kể thế nào mà nói, tổ số học của bọn họ cũng đã có thu hoạch là điểm tối đa, so với các khoa khác không thể kém hơn được.
Triệu lão sư vẫn đứng đực ra đó, hắn nhìn vị trí của Gia Vệ đã không còn ai, thật lâu không có rời đi.
Nếu như những cuộc thi bình thường, Gia Vệ thi đạt điểm tối đa mà nói, hắn cũng không khiếp sợ như vậy, bởi vì số học chính là vấn đề lô-gíc, mỗi một sở học trường học cũng không thiếu cái loại lô-gic quái tài này, số học thi được điểm tối đa, ở kì thi vào trường đại học hàng năm đều có thấy qua.
Thế nhưng, cho dù là lô-gic quái tài biến thái đến đâu đi chăng nữa, cũng không thể dưới tình huống hơn nửa giờ lại hoàn toàn làm đúng toàn bộ bài thi số học được, cũng phải biết, đề thi của kỳ thi thử lần đầu này, so với đề thi chân chính trong kì thi, cũng không phải dễ dàng gì.
Mà lúc này, Gia Vệ nhìn thời gian trên điện thoại di động, vẻ mặt lại trở nên buồn chán.
Hiện tại mới hơn ba giờ mười bốn phút, hắn mới đi ra khỏi nhà được hơn nửa giờ, hiện tại lại phải đi về, để cho hắn cảm thấy thời gian ngồi học trên lớp còn không nhiều bằng thời gian lãng phí trên đường.
- Sắp rời khỏi nơi này rồi, có lẽ nên đi dạo trong trường một chút.
Nhớ tới ngày mai mình phải rời khỏi nơi này bốn tháng, Gia Vệ không khỏi dậy lên những ký ức đa sầu đa cảm, lập tức đi xuống tầng dưới.
Mà thời điểm mới vừa đi xuống tầng một, những tiếng ho khan kịch liệt liên tiếp truyền vào trong tai Gia Vệ. Gia Vệ nhíu mày hướng về phương hướng tiếng ho khan nhìn lại, sau khi thấy bóng hình xinh đẹp kia, sắc mặt Gia Vệ đột nhiên biến đổi.
Gia Vệ cũng cảm thấy sửng sốt, hắn không biết giám thị coi thi muốn làm gì, chẳng qua hắn ngẫm lại, bất giác nở nụ cười khổ.
Gia Vệ thi ngữ văn đã đạt điểm tối đa, thi trắc nghiệm tổng hợp cũng từng đạt điểm tối đa, thi Anh ngữ cũng đạt điểm tối đa, duy chỉ có môn Gia Vệ am hiểu nhất là số học còn chưa có thi đạt điểm tối đa.
Nguyên nhân dĩ nhiên là vì lúc đầu tuần, Gia Vệ không có tham gia vào cuộc thi trắc nghiệm số học.
Thi tổng cộng có bốn môn, trong đó có đến ba môn Gia Vệ không am hiểu thì lại có thể thi đạt điểm tối đa, vậy môn mà hắn am hiểu nhất là số học có thể hay không thi đạt điểm tối da đây?
Trong văn phòng số học của khối 12 các giáo viên không phải là không có nghĩ đến chuyện này, vì ở trong suy nghĩ của bọn họ, từng môn học khác đều đã xuất hiện điểm tối đa, mà môn số học bọn họ dạy lại không có ai thi được điểm tối đa, đó là phi thường không hợp lý.
Cho nên, lần thi số học này, tổ trưởng tổ số học đã yêu cầu đến để giám thị, thứ nhất là để thám thính một chút xem cái người tên Gia Vệ khiến cho toàn bộ học sinh khối 12 của trường cấp ba Tân Hải khiếp sợ này thực hư ra sao; thứ hai, chính là hắn nghe nói qua Gia Vệ rất thích nộp bài thi sớm, mà nếu như số học của Gia Vệ không được điểm tối đa mà nói, hắn sẽ không để cho Gia Vệ ra khỏi phòng sớm.
Vì vậy, trong kì thi thử lần đầu tiên môn số học, đã xuất hiện một màn không đúng với quy chế thi như vừa rồi.
Giám thị coi thi vậy mà lại có thể đứng ngay bên cạnh giúp thí sinh kiểm tra bài thi, người khác không biết lý do trong đó là gì, nhất định sẽ cho rằng giám thị coi thi này cùng Gia Vệ có chút quan hệ, hắn tới là để trợ giúp cho Gia Vệ có thể thi được điểm cao hơn.
Chẳng qua trong phòng thi lúc này, người cho là như vậy, cũng chỉ có vị phó giám thị kia mà thôi.
Phó giám thị cau mày nhìn giám thị chính đang cầm bài thi trên tay, hắn không có phát hiện, tất cả thí sinh trong phòng học lúc này đều đã dừng bút, bọn họ mặc dù đều không có nhìn hết về phía giám thị chính, nhưng đều giống như đang đợi cái gì đó.
Mà ngay cả người đã làm xong hơn phân nửa bài thi là Gia Cát Uyển Nhi, lúc này cũng dừng bút không tiếp tục làm bài nữa, nàng không có nhìn về phía giám thị chính, mà là nhìn về người đang đứng ở phía trước giám thị chính kia - Gia Vệ.
Gia Vệ lúc này, trên mặt đầy vẻ miễn cưỡng, nhưng nhìn không ra nửa điểm khẩn trương.
Rốt cục, năm phút đồng hồ trôi qua, giám thị chính đem bài thi của Gia Vệ đặt trở lại trên bàn, chau mày trừng mắt với Gia Vệ.
Động tác này của giám thị chính, ở trong mắt phó giám thị, chính là đang nhắc nhở Gia Vệ có câu hỏi đã làm sai, để cho Gia Vệ sửa lại.
Mà những người khác sau khi thấy động tác này của giám thị chính, cũng đồng thời thở phào một hơi, dù sao đây cũng là bài thi số học với những bài toán vô cùng phức tạp. Gia Vệ chỉ dùng hơn nửa giờ đã có thể làm xong, nếu như toàn bộ đáp án đều chính xác mà nói, chẳng phải là quá đả kích người khác sao?
Gia Cát Uyển Nhi cau mày, không chần chờ nữa, tiếp tục làm bài thi của mình.
- Cát lão sư, như vậy có vẻ không tốt lắm.
Thấy giám thị chính muốn mở miệng nói với Gia Vệ cái gì đó, vị phó giám thị kia rốt cục nhịn không được, trực tiếp mở miệng nói.
- Cái gì không tốt lắm?
Giám thị chính, thì ra gọi là Cát lão sư, vẻ mặt nghi hoặc quay qua phó giám thị hỏi.
- Cát lão sư, đây cũng không phải kì thi đại học, mà chỉ là một lần thi thử, mặc dù dưới sự trợ giúp của ngài hắn có thể thi được nhiều điểm, nhưng đối với hắn lại chỉ có hại, không có chỗ tốt gì.
Phó giám thị nói thẳng, lúc này cũng bất chấp sẽ đắc tội với Cát lão sư, nếu như bị học sinh báo cáo lên nhà trường, Cát lão sư đã làm việc lâu năm, khả năng không có việc gì, hắn là giáo viên mới, rất có thể trở thành người chịu tội thay.
Nghe rõ ý tứ của phó giám thị, Cát lão sư lại là lắc đầu cười khổ, nói:
- Cậu đừng hiểu lầm, tôi cũng không có trợ giúp gì em ấy cả.
Phó giám thị không hiểu được câu nói này, vẫn nhíu mày như cũ, không nói gì thêm nữa.
Mà đúng lúc này, Cát lão sư nhẹ giọng đối với Gia Vệ nói:
- Viết tên và lớp học của em viết ở mặt thứ hai, sau đó em có thể ra ngoài.
- Cái gì?
Phó giám thị nghe được lời này của Cát lão sư, sắc mặt hắn cả kinh, chân mày càng nhìu chặt hơn, muốn ngăn cản Cát lão sư này lại.
Gia Vệ thì lại cười khổ nói:
- Thầy, em nghĩ em nên kiểm tra lại một lần nữa.
Mà những thí sinh khác trong phòng học, sau khi nghe thấy lời này của Cát lão sư, mọi người đang làm bài đều đồng thời dừng lại.
Bọn họ biết lời nói này của Cát lão sư là có ý gì, với tư cách là tổ trưởng của tổ số học như hắn, muốn thấy nhất, chính là những học sinh có thể thi được thành tích thật tốt, chứ không đời nào đi trợ giúp học sinh.
Hôm nay hắn giúp Gia Vệ kiểm tra bài thi lại một lần, nếu như trên bài thi của Gia Vệ có câu sai, Cát lão sư cũng chỉ không cho Gia Vệ nộp bài thi sớm mà thôi, chứ không nói đáp án ra cho Gia Vệ biết, càng không mặc kệ cho bài thi Gia Vệ có câu sai mà để cho Gia Vệ nộp bài thi sớm.
Cát lão sư bảo Gia Vệ viết tên cùng lớp học rồi có thể rời khỏi, nói cách khác. Gia Vệ chỉ dùng hơn nửa giờ để làm xong bài thi số học, vậy mà toàn bộ đều chính xác.
Vừa rồi Cát lão sư trừng mắt với Gia Vệ, cũng không phải bởi vì Gia Vệ có câu làm sai, mà là quên viết tên cùng lớp học của mình trên tờ thứ hai.
Điều này làm cho toàn bộ thí sinh trong phòng thi có chuẩn bị tâm lý, cũng đều phải khiếp sợ tột đỉnh.
Gia Cát Uyển Nhi cầm thật chặt bút trong tay, nhìn bài thi làm chưa được một nửa của mình, khuôn mặt vậy mà hơi có chút ửng hồng
Gia Vệ biến thái như thế, Gia Cát Uyển Nhi làm sao có thể thắng được hắn đây?
Nếu Gia Cát Uyển Nhi thua mà nói, trả giá chính là nụ hôn dài năm phút đồng hồ, để cho ma nữ như Gia Cát Uyển Nhi không khỏi đỏ bừng hết cả mặt
- Không cần kiểm tra nữa, trở về ôn tập trắc nghiệm tổng hợp đi, trường học của chúng ta lần này chuẩn bị có tiếng tăm lớn rồi.
Cát lão sư cười nói, dùng ngón tay chỉ vào một chỗ trên bài thi của Gia Vệ, ý bảo Gia Vệ nhanh viết tên của mình vào rồi cút đi ^^.
Gia Vệ chỉ có thể cười khổ viết tên cùng lớp học của mình vào, bất quá hắn mới vừa mới đứng lên, một bàn tay liền đặt vào trên bả vai của hắn, đem Gia Vệ ấn ngồi xuống.
Ngay sau đó, phó giám thị chau mày, vẻ mặt tức giận quay qua Cát lão sư nói:
- Cát lão sư, làm một người thầy, anh tại sao có thể làm như vậy?
Phó giám thị là một giáo viên trẻ tuổi, hắn đối với Cát lão sư - một người đi trước luôn rất tôn kính, bất quá phàm là thanh niên trong lòng đều có một ngọn lửa chính nghĩa rực cháy, hắn nhìn thấy Cát lão sư 'Làm khó' Gia Vệ như vậy, rốt cục nhìn không được mới đứng ra, muốn lấy cái chính nghĩa của mình để ngăn cản Cát lão sư, 'Giải cứu' Gia Vệ.
Bất quá, hành động này của phó giám thị, cũng khiến Gia Vệ phải sửng sốt, chợt Gia Vệ mới nhớ tới đây là một giáo viên xa lạ, sợ rằng không có nghe nói qua sự tình hắn thi được điểm tối đa, cho nên mới hiểu lầm.
Kỳ thực không chỉ Gia Vệ, mà ngay cả Cát lão sư cùng thí sinh toàn phòng học đều sửng sốt, đang trong thời gian thi, hai vị giám thị lại xảy ra xung đột, đây là chuyện cơ hồ chưa từng xuất hiện lần nào.
Ngày hôm nay, lại để cho bọn họ thấy được, hơn nữa nó lại còn được tạo thành từ một sự hiểu nhầm không nên có.
Tất cả thí sinh trong phòng học hầu như cũng có thể nghĩ ra được tình huống chân thực là thế nào, cho nên bọn họ lấy ánh mắt kỳ quái nhìn phó giám thị, sau đó cũng không hề để ý tới nữa, cố gắng làm lấy bài thi của mình.
Tuy rằng so ra kém hơn Gia Vệ có thể dùng hơn nửa giờ thi được điểm tối đa, nhưng bọn hắn cũng đều sẽ không bỏ dở bài thi của mình, thời gian còn nhiều mà, bọn họ cũng đủ để hoàn thành bài thi, đồng thời còn kiểm tra lại được mấy lần.
Về phần nộp bài thi sớm, có thể đối với khắp cả trường cấp ba Tân Hải, thậm chí toàn bộ học sinh trung học của cấp ba Tân Hải mà nói, chỉ có Gia Vệ có cái đặc quyền này.
Sau một lát, trên mặt Cát lão sư cũng xuất hiện một nụ cười khổ, hắn cầm Gia Vệ bài thi lên, đưa cho phó giám thị, nói:
- Tiểu Triệu, cậu cũng là giáo viên môn số học, cậu xem xem, trò ấy tiếp tục ngồi ở chỗ này làm tiếp là tốt, hay là rời khỏi nơi này để không làm ảnh hưởng tới những bạn học khác là tốt.
Vị phó giám thị kia, thì ra là Triệu lão sư, sau khi nghe lời nói của Cát lão sư, thần sắc giận dữ trên mặt chợt lóe, bởi vì hắn đem lời nói của Cát lão sư lý giải thành Gia Vệ là một người học sinh học cho có lệ, hắn ở chỗ này tiếp tục làm bài thi cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi, còn ảnh hưởng đến những học sinh khác.
Triệu lão sư này cũng biết những học sinh học cho có lệ là con sâu làm rầu nồi canh, thế nhưng trường học chính là địa phương cho học sinh một cơ hội, dù cho là học sinh nghịch ngợm, trường học cũng phải cho bọn hắn cơ hội mới đúng.
Chỉ có điều, sau khi ánh mắt Triệu lão sư nhìn vào bài làm của Gia Vệ, thần sắc giận dữ trên mặt hắn liền biến mất không còn tí gì nữa, biến thành vẻ khiếp sợ.
Vào lúc này, Cát lão sư cũng cười lắc đầu, quay qua Gia Vệ phất phất tay, nói:
- Ngày mai thi trắc nghiệm tổng hợp, giám thị coi thi các em, là tổ trưởng tổ vật lý Quách lão sư cùng chủ nhiệm lớp 12/3 Trương lão sư, em trở về ôn tập qua trắc nghiệm tổng hợp đi, ngày mai đem hết toàn bộ sức lực để thi cho tốt, bằng không em có thể không qua nổi một cửa của Trương lão sư kia đâu.
Gia Vệ nghe vậy, biểu tình ngu ngơ nhìn Cát lão sư, lập tức cười khổ gật đầu, sau đó trực tiếp đứng dậy rời khỏi phòng học.
Một lát sau đó, Triệu lão sư thu hồi ánh mắt lại từ trên bài thi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Cát lão sư.
- Đây là... Điểm tối đa? Thực sự là học sinh ấy làm sao?
Triệu lão sư dùng ngón tay chỉ về vị trí của Gia Vệ, thấy trên vị trí đã không có ai, trên mặt hắn lại là xuất hiện một vẻ thất vọng.
- Cậu cứ nói đi? Cuộc thi từ lúc bắt đầu đến tận bây giờ, cậu đều nhìn rõ ràng mà.
Cát lão sư đem bài thi cầm lại trong tay, vẻ mặt tươi cười nói.
Bất kể thế nào mà nói, tổ số học của bọn họ cũng đã có thu hoạch là điểm tối đa, so với các khoa khác không thể kém hơn được.
Triệu lão sư vẫn đứng đực ra đó, hắn nhìn vị trí của Gia Vệ đã không còn ai, thật lâu không có rời đi.
Nếu như những cuộc thi bình thường, Gia Vệ thi đạt điểm tối đa mà nói, hắn cũng không khiếp sợ như vậy, bởi vì số học chính là vấn đề lô-gíc, mỗi một sở học trường học cũng không thiếu cái loại lô-gic quái tài này, số học thi được điểm tối đa, ở kì thi vào trường đại học hàng năm đều có thấy qua.
Thế nhưng, cho dù là lô-gic quái tài biến thái đến đâu đi chăng nữa, cũng không thể dưới tình huống hơn nửa giờ lại hoàn toàn làm đúng toàn bộ bài thi số học được, cũng phải biết, đề thi của kỳ thi thử lần đầu này, so với đề thi chân chính trong kì thi, cũng không phải dễ dàng gì.
Mà lúc này, Gia Vệ nhìn thời gian trên điện thoại di động, vẻ mặt lại trở nên buồn chán.
Hiện tại mới hơn ba giờ mười bốn phút, hắn mới đi ra khỏi nhà được hơn nửa giờ, hiện tại lại phải đi về, để cho hắn cảm thấy thời gian ngồi học trên lớp còn không nhiều bằng thời gian lãng phí trên đường.
- Sắp rời khỏi nơi này rồi, có lẽ nên đi dạo trong trường một chút.
Nhớ tới ngày mai mình phải rời khỏi nơi này bốn tháng, Gia Vệ không khỏi dậy lên những ký ức đa sầu đa cảm, lập tức đi xuống tầng dưới.
Mà thời điểm mới vừa đi xuống tầng một, những tiếng ho khan kịch liệt liên tiếp truyền vào trong tai Gia Vệ. Gia Vệ nhíu mày hướng về phương hướng tiếng ho khan nhìn lại, sau khi thấy bóng hình xinh đẹp kia, sắc mặt Gia Vệ đột nhiên biến đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.