Chương 108: Lương Đống bỏ thuốc
Đồng Niên Khoái Nhạc
18/04/2015
Cùng Gia Vệ và Trác Thiến cùng nhau tham gia tiệc tối, còn có hai người Trương Huyền Vĩ và Trương Học Đông.
Bên người hai người họ, hiển nhiên không có nữ nhân, Trương Huyền Vĩ thì không cần phải nói, ông ta là một lão già, căn bản không cần nữ nhân đi cùng phụ giúp mình, mà Trương Học Đông có ý với Trác Thiến, tự nhiên sẽ không ở tiệc tối có Trác Thiến tham dự mà tìm bạn gái khác.
Vốn là hắn nghĩ có thể cùng Trác Thiến trở thành bạn nhảy, nhưng khi thấy Trác Thiến kéo cánh tay Gia Vệ xuất hiện, hắn sắc mặt liền trực tiếp tái nhợt lên.
Trương Huyền Vĩ sắc mặt thật ra lại không có thay đổi gì, bất quá trong mắt của ông ta cũng hiện lên lãnh quang.
Mà Gia Vệ lúc này, căn bản không chú ý tới sự biến hóa tâm tình của hai người này, bởi vì sự câu nệ khi ở cùng một chỗ với Trác Thiến, so với sự câu nệ lúc ở cùng Trương Lệ Anh còn lớn hơn một chút, bị Trác Thiến kẹp lấy cánh tay, không chỉ Gia Vệ cánh tay cứng ngắc, mà toàn thân cũng đều cứng ngắc, hai chân chỉ là máy móc bước đi, trên mặt cũng không biết mang theo biểu tình gì nữa.
Dọc trên đường đi, Gia Vệ cũng nhận được vô số loại ánh mắt.
Có thèm muốn, có khinh thường, có nghi hoặc không biết Gia Vệ là ai, cũng có những ánh mắt trang điểm mê người muốn mê hoặc Gia Vệ.
Bất quá, mặc kệ là ánh mắt gì, Gia Vệ cũng không hề chú ý tới.
Lúc này hắn chú ý, là dáng vẻ tươi cười ung dung tự nhiên của Trác Thiến, cùng với cách cư xử thích hợp, so với Trác Thiến lúc bình thường thì hoàn toàn bất đồng.
Mà so sánh với họ, Gia Vệ lại có vẻ không có mặt hơn.
Cho nên, Gia Vệ tận lực thả lỏng chính mình, thế nhưng ngửi được hương khí thành thục phát ra từ trên người Trác Thiến, lại cảm nhận được sự mềm mại nơi cánh tay của nàng, Gia Vệ không thể nào thả lỏng được.
“Tiểu Thiến, đến thật sớm a, thế nào, đã nghỉ ngơi tốt sao?” Tại cửa, Gia Vệ cùng Trác Thiến vừa muốn đi vào liền bị Lương Dũng ngăn cản lại.
Ở phía sau Lương Dũng, còn có một thanh niên so với Trương Học Đông nhỏ hơn một chút, người thanh niên này cùng Lương Dũng rất giống nhau, chính là con trai của Lương Dũng, Lương Đống.
Hai người này, cùng hai người Trương Huyền Vĩ giống nhai, đều tự mình cầm thương ra trận, không có bạn gái đi cùng.
Lương Dũng không cần bạn gái Gia Vệ còn có thể lý giải, thế nhưng con trai Lương Dũng không tìm bạn gái, cũng làm cho Gia Vệ có chút không giải thích được.
Bất quá, sau khi thấy ánh mắt của Lương Đống không kiêng nể gì nhìn về phía Trác Thiến, Gia Vệ chợt tỉnh ngộ ra, xem ra hai cha con này đều có lòng muông dạ thú, đều có cùng tâm tư.
Gia Vệ lúc này chẳng những không có sinh khí, ngược lại trong lòng còn xuất hiện một tia đắc ý.
Trác Thiến như vậy, cho dù là ai cũng đều muốn cùng Trác Thiến giao hảo, mà Gia Vệ không có hành động đặc biệt gì, lại có thể ngẫu nhiên cùng người đẹp khoác tay, cùng người đẹp nhập chung vũ hội, chuyện này vô hình chung khiến Gia Vệ so với bọn họ lại cao hơn một bậc.
Chỉ có điều, ánh mắt Lương Dũng cùng Lương Đống nhìn Gia Vệ lại là khinh thường, mà không phải là tức giận.
Hai người bọn họ đều cho rằng Gia Vệ chỉ là Trác Thiến tìm đến để lấy cớ thôi, căn bản không có đem Gia Vệ để vào mắt, cho nên khi hai người chào hỏi Trác Thiến, căn bản chính là không để ý tới Gia Vệ.
“Nghỉ ngơi đã tốt, cảm ơn Lương tổng quan tâm.” Trác Thiến khẽ mỉm cười nói
Bất quá, khi nàng nói, cơ thể lại là dựa vào người Gia Vệ, cánh tay thân thiết khoác tay Gia Vệ, gần như nửa người đều dựa trên người Gia Vệ.
Điều này làm cho cơ thể Gia Vệ bỗng nhiên cứng ngắc, đồng thời sắc mặt đỏ lên, bởi vì hắn cảm giác được hai cái nơi mềm mại mẫn cảm dưới ngực kia vừa vặn chạm vào người hắn, cái loại cảm giác này, làm cho Gia Vệ sảng khoái muốn kêu lên.
Bất quá Gia Vệ vẫn là nhịn xuống, dù sao lúc này không cho phép làm như vậy được.
Mà lúc này, Lương Dũng cùng Lương Đống đều nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ, Trương Học Đông bên cạnh lại hoàn toàn biểu lộ tức giận ra ngoài, bất quá sau khi bị Trương Huyền Vĩ trừng mắt, cũng không dám có hành động gì.
“Nghỉ ngơi tốt là được rồi, chúng ta đi vào thôi.” Lương Dũng ung dung cười, làm ra một tư thế xin mời.
Trác Thiến hơi gật đầu, liền kéo Gia Vệ đi vào đại sảnh tiệc tối.
Từ đầu đến cuối, Gia Vệ cũng không nói một câu nào, điều này làm cho Lương Dũng cùng Lương Đống đối với Gia Vệ lại càng thêm không chú ý.
Bất quá, Trương Huyền Vĩ ở phía sau, trên mặt lại lộ ra nét cười nhạt.
Ông ta tuy rằng không biết rõ nội tình về Gia Vệ, thế nhưng ông ta biết, Gia Vệ tuyệt đối không phải dạng tiểu bạch kiểm như bọn Lương Dũng nhận định, cho nên Lương Dũng cùng Lương Đống bắt tay nhau chuyển hướng công kích qua Gia Vệ, ông ta vui vẻ được nhàn rỗi.
Tọa sơn quan hổ đấu, thứ nhất có thể biết được rõ thân phận Gia Vệ, thứ hai cũng có thể làm ngư ông đắc lợi, cớ sao lại không làm chứ?
Tiến vào hội trường, bên trong cũng không có nhiều người, bất quá khi Trác Thiến tiến vào hội trường, toàn bộ hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.
Mặc kệ là nam nhân có bạn gái hay không, đều đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên người Trác Thiến, trong mắt bọn họ không có chút che dấu dục vọng nào, còn có những người làm bộ thân sĩ thì quay qua Trác Thiến gật đầu chào hỏi, có những người lại nhếch miệng, quay qua Trác Thiến nháy mắt mấy cái, giống như đang phóng điện vậy.
Có điều,sau khi bọn họ làm xong những thứ kia thì lại làm tiếp một hành động, cực kỳ ăn ý với nhau.
Ngay sau khi lấy lòng Trác Thiến, tất cả bọn họ đều liếc mắt tức giận nhìn Gia Vệ, đều đem Gia Vệ trở thành địch nhân.
Gia Vệ đối với ánh mắt của bọn họ làm như không thấy, đồng thời Gia Vệ khóe miệng hơi nhếch lên, hất cằm lên, lấy một loại thái độ từ trên cao nhìn xuống nhìn qua một lần mọi người ở đây.
Giống như là đang nói, lão tử so với các ngươi trâu bò hơn, không phục sao?
Động tác này của Gia Vệ, càng rước lấy tức giận của nhiều người, thế nhưng không ai sẽ vì chuyện này mà nói ra dù chỉ một câu.
Nhưng trái lại bạn nhảy nữ của họ đối với hành động của bọn họ không được cao hứng cho lắm, sau khi nhìn đến Gia Vệ, mỗi người lại là hai mắt phát sáng, thậm chí có người khoa trương hai tay nâng má, trên mặt xuất hiện vẻ đỏ ửng.
Cái này càng làm cho bọn họ có cảm giác thất bại, cho nên ánh mắt tập trung ở trên người Trác Thiến rất nhanh biến mất dần đi.
Chỉ bất quá, trong những người này, có vài người đang bí mật thì thầm gì đó, trong đó có người của công ty trong nước, cũng có người của công ty nước ngoài.
Từ lúc bước vào, Gia Vệ vẫn nhìn thẳng vào một chỗ.
Ở chỗ đó, có mấy người châu Á, vì nhìn từ xa, căn bản không nhìn ra là người nước nào, thế nhưng thính lực của Gia Vệ bây giờ có thể nghe được thanh âm rất nhỏ, đã sớm nghe được đó là mấy người Nhật Bản nói tiếng Nhật.
Rất rõ ràng nơi đó là đại biểu của công ty châu báu Nhật Bản, trong đó, cũng khẳng định có công ty châu báu Tiểu Điền, đầu lĩnh các công ty châu báu Nhật Bản.
Tại Lybia, Gia Vệ đã được nhìn thấy công ty châu báu Tiểu Điền là một công ty như thế nào, bây giờ Gia Vệ đối với công ty này, một chút hảo cảm cũng không có, có, cũng chỉ là sự chán ghét.
“Công ty châu báu Tiểu Điền có thể hay không lại đối với ngươi làm chuyện gì đó?” Gia Vệ nói khẽ với Trác Thiến.
“Bọn họ không dám đâu, ở đây tập trung toàn bộ công ty có địa vị trên thế giới, không chỉ là chính phủ Mianma coi trọng, toàn bộ chính phủ trên thế giới đều phải coi trọng, công ty châu báu Tiểu Điền nếu như dám dây vào, ngay cả quốc gia bọn họ cũng bảo vệ không được cho bọn họ.” Trác Thiến thấp giọng nói, trên mặt nàng, luôn mang theo vẻ ung dung nhàn nhã tươi cười, quay qua đám người tham gia tiệc gật đầu chào hỏi.
“Vậy thì được, nếu như bọn họ thực có can đảm làm ra chuyện gì, ta cũng sẽ không khách khí.” Gia Vệ cũng là duy trì dáng vẻ tươi cười, khẽ nói với Trác Thiến.
Trác Thiến nhìn Gia Vệ, không nói thêm gì nữa.
Lời nói này của Gia Vệ có chút bá đạo, có chút làm lớn, nhưng là sau khi nhận thức qua thủ đoạn của Gia Vệ, Trác Thiến tin tưởng, Gia Vệ nói được thì có thể làm được.
Tại Libya, Gia Vệ khiến công ty châu báu Tiểu Điền chịu thiệt thòi lớn, ở chỗ này, công ty châu báu Tiểu Điền càng không chiếm được chút lợi nào.
Người trong hội trường càng lúc càng nhiều, người có thân phận cũng càng lúc càng nhiều.
Thỉnh thoảng có người đến cùng Trác Thiến chào hỏi, có người Trung Quốc, có người ngoại quốc, cả đám đều rất muốn cùng Trác Thiến giao hảo, cho dù là đại biểu của công ty có danh tiếng lớn trên thế giới, cũng đều cùng nhau nịnh bợ Trác Thiến.
Điều này làm cho Gia Vệ thật sự hiểu được Trác Thiến ở chỗ này được hoan nghênh cỡ nào, chỉ là Trác Thiến không thể dùng loại quan hệ này mà thôi, nếu như có thể dùng thì công ty châu báu Trương thị khẳng định không chỉ phát triển như bây giờ.
Bất quá Gia Vệ cũng có thể lý giải, Trác Thiến ở trong hoàn cảnh này, không thể nào dùng quan hệ này được, nếu không nàng sẽ rơi vào một trong phong ba không thể giải thoát, kết quả cuối cùng, rất có thể là tan xương nát thịt.
Gia Vệ lúc này cũng làm việc mà một người vệ sĩ phải làm, đó là không cho bất kì kẻ nào thật sự tới gần Trác Thiến, càng không cho bất luận bàn tay heo nào có thể thừa dịp đụng chạm được.
Đương nhiên, Gia Vệ làm vệ sĩ, nhưng ở bên ngoài lại giống như là bạn trai Trác Thiến vậy, làm cho rất nhiều người sau khi thấy vậy, đều là một trận tiếc nuối, tiếc nuối nữ thần trong lòng bọn họ lại đã có bạn trai, mà người nam nhân này, lại còn ra vẻ như vậy.
Gia Vệ tất nhiên sẽ không để ý, hắn chỉ đứng ở bên người Trác Thiến, ngăn cản đám nam nhân tóc vàng cao to hơn so với hắn, luận chiều cao, Gia Vệ khẳng định không bằng những nam nhân cao to này, nhưng luận khí thế, Gia Vệ cũng có thể đem bọn họ ném lên tận chín tầng mây.
Chỉ có điều, Gia Vệ không có phát hiện ra, từ sau khi tiến vào hội trường, liền xuất hiện một tình huống quái dị.
Nguyên bản vốn nên đi cùng một chỗ với Trác Thiến là Trương Huyền Vĩ lại là rời xa Trác Thiến cùng Gia Vệ, ở bên kia cùng đại biểu công ty khác nói chuyện phiếm với nhau, giống như bọn họ cùng Trác Thiến là người của hai công ty vậy.
Còn có, chính là Lương Dũng vẫn bám lấy Trác Thiến, từ lúc tiến vào hội trường, lại không hề để ý tới Trác Thiến, thậm chí khi ánh mắt mọi người tham gia đều đặt trên người Trác Thiến, thì Lương Dũng lại còn đang cùng đại biểu công ty khác đàm tiếu, giống như căn bản không thèm để ý tới Trác Thiến vậy.
Việc này cùng biểu hiện của hắn trước đó hoàn toàn bất đồng, Gia Vệ còn nhớ được khi bọn hắn tới khách sạn này, Lương Dũng rất tích cực thể hiện mình.
Lúc này đây, tại một ngách trong hội trường, có một thanh niên vuốt vuốt một chiếc cốc trên tay, trên mặt cười nhạt, hai con mắt híp lại cách hàng đống người nhìn về phía Trác Thiến đang kéo cánh tay Gia Vệ.
Người thanh niên này, chính là con trai Lương Dũng, Lương Đống.
“Đây là thời đại của thanh niên, không có can đảm lượng, cái gì cũng không làm thành được.” Lương Đống uống một ngụm rượu đỏ, thấp giọng nói: “Lão già kia muốn dùng thủ đoạn bình thường, muốn dùng thủ đoạn thương nghiệp kém cõi nhất giữ lấy ngươi, rồi lấy tài sản của ngươi, cái này cũng đã lạc hậu rồi, thời đại bây giờ, là thời đại tình dục hỗ trợ tình yêu, không có tình dục, sẽ không có yêu? Không có yêu, ngươi sẽ không ngoan ngoãn đem tài sản của mình gia ra?”
Nói xong, Lương Đống liền bưng lên hai chén rượu, không để lại dấu vết bỏ vào một chén rượu trong đó một viên thuốc, cái viên thuốc kia vừa mới rơi vào trong chén rượu, liền trực tiếp tan ra, biến mất không thấy gì nữa.
Rượu đỏ trong chén, vẫn đỏ như cũ, căn bản không có chút biến đổi nào.
Sau khi thả viên thuốc xong, Lương Đống trên mặt tươi cười biến thành dáng cười nghiêm túc không gì sánh được, hắn sờ sờ mũi, lúc này mới nhận ra cái kính mắt gọng vàng của mình không có mang, liền nhún nhún vai, bưng hai chén rượu lên, hướng về phía Trác Thiến đi tới.
Bên người hai người họ, hiển nhiên không có nữ nhân, Trương Huyền Vĩ thì không cần phải nói, ông ta là một lão già, căn bản không cần nữ nhân đi cùng phụ giúp mình, mà Trương Học Đông có ý với Trác Thiến, tự nhiên sẽ không ở tiệc tối có Trác Thiến tham dự mà tìm bạn gái khác.
Vốn là hắn nghĩ có thể cùng Trác Thiến trở thành bạn nhảy, nhưng khi thấy Trác Thiến kéo cánh tay Gia Vệ xuất hiện, hắn sắc mặt liền trực tiếp tái nhợt lên.
Trương Huyền Vĩ sắc mặt thật ra lại không có thay đổi gì, bất quá trong mắt của ông ta cũng hiện lên lãnh quang.
Mà Gia Vệ lúc này, căn bản không chú ý tới sự biến hóa tâm tình của hai người này, bởi vì sự câu nệ khi ở cùng một chỗ với Trác Thiến, so với sự câu nệ lúc ở cùng Trương Lệ Anh còn lớn hơn một chút, bị Trác Thiến kẹp lấy cánh tay, không chỉ Gia Vệ cánh tay cứng ngắc, mà toàn thân cũng đều cứng ngắc, hai chân chỉ là máy móc bước đi, trên mặt cũng không biết mang theo biểu tình gì nữa.
Dọc trên đường đi, Gia Vệ cũng nhận được vô số loại ánh mắt.
Có thèm muốn, có khinh thường, có nghi hoặc không biết Gia Vệ là ai, cũng có những ánh mắt trang điểm mê người muốn mê hoặc Gia Vệ.
Bất quá, mặc kệ là ánh mắt gì, Gia Vệ cũng không hề chú ý tới.
Lúc này hắn chú ý, là dáng vẻ tươi cười ung dung tự nhiên của Trác Thiến, cùng với cách cư xử thích hợp, so với Trác Thiến lúc bình thường thì hoàn toàn bất đồng.
Mà so sánh với họ, Gia Vệ lại có vẻ không có mặt hơn.
Cho nên, Gia Vệ tận lực thả lỏng chính mình, thế nhưng ngửi được hương khí thành thục phát ra từ trên người Trác Thiến, lại cảm nhận được sự mềm mại nơi cánh tay của nàng, Gia Vệ không thể nào thả lỏng được.
“Tiểu Thiến, đến thật sớm a, thế nào, đã nghỉ ngơi tốt sao?” Tại cửa, Gia Vệ cùng Trác Thiến vừa muốn đi vào liền bị Lương Dũng ngăn cản lại.
Ở phía sau Lương Dũng, còn có một thanh niên so với Trương Học Đông nhỏ hơn một chút, người thanh niên này cùng Lương Dũng rất giống nhau, chính là con trai của Lương Dũng, Lương Đống.
Hai người này, cùng hai người Trương Huyền Vĩ giống nhai, đều tự mình cầm thương ra trận, không có bạn gái đi cùng.
Lương Dũng không cần bạn gái Gia Vệ còn có thể lý giải, thế nhưng con trai Lương Dũng không tìm bạn gái, cũng làm cho Gia Vệ có chút không giải thích được.
Bất quá, sau khi thấy ánh mắt của Lương Đống không kiêng nể gì nhìn về phía Trác Thiến, Gia Vệ chợt tỉnh ngộ ra, xem ra hai cha con này đều có lòng muông dạ thú, đều có cùng tâm tư.
Gia Vệ lúc này chẳng những không có sinh khí, ngược lại trong lòng còn xuất hiện một tia đắc ý.
Trác Thiến như vậy, cho dù là ai cũng đều muốn cùng Trác Thiến giao hảo, mà Gia Vệ không có hành động đặc biệt gì, lại có thể ngẫu nhiên cùng người đẹp khoác tay, cùng người đẹp nhập chung vũ hội, chuyện này vô hình chung khiến Gia Vệ so với bọn họ lại cao hơn một bậc.
Chỉ có điều, ánh mắt Lương Dũng cùng Lương Đống nhìn Gia Vệ lại là khinh thường, mà không phải là tức giận.
Hai người bọn họ đều cho rằng Gia Vệ chỉ là Trác Thiến tìm đến để lấy cớ thôi, căn bản không có đem Gia Vệ để vào mắt, cho nên khi hai người chào hỏi Trác Thiến, căn bản chính là không để ý tới Gia Vệ.
“Nghỉ ngơi đã tốt, cảm ơn Lương tổng quan tâm.” Trác Thiến khẽ mỉm cười nói
Bất quá, khi nàng nói, cơ thể lại là dựa vào người Gia Vệ, cánh tay thân thiết khoác tay Gia Vệ, gần như nửa người đều dựa trên người Gia Vệ.
Điều này làm cho cơ thể Gia Vệ bỗng nhiên cứng ngắc, đồng thời sắc mặt đỏ lên, bởi vì hắn cảm giác được hai cái nơi mềm mại mẫn cảm dưới ngực kia vừa vặn chạm vào người hắn, cái loại cảm giác này, làm cho Gia Vệ sảng khoái muốn kêu lên.
Bất quá Gia Vệ vẫn là nhịn xuống, dù sao lúc này không cho phép làm như vậy được.
Mà lúc này, Lương Dũng cùng Lương Đống đều nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ, Trương Học Đông bên cạnh lại hoàn toàn biểu lộ tức giận ra ngoài, bất quá sau khi bị Trương Huyền Vĩ trừng mắt, cũng không dám có hành động gì.
“Nghỉ ngơi tốt là được rồi, chúng ta đi vào thôi.” Lương Dũng ung dung cười, làm ra một tư thế xin mời.
Trác Thiến hơi gật đầu, liền kéo Gia Vệ đi vào đại sảnh tiệc tối.
Từ đầu đến cuối, Gia Vệ cũng không nói một câu nào, điều này làm cho Lương Dũng cùng Lương Đống đối với Gia Vệ lại càng thêm không chú ý.
Bất quá, Trương Huyền Vĩ ở phía sau, trên mặt lại lộ ra nét cười nhạt.
Ông ta tuy rằng không biết rõ nội tình về Gia Vệ, thế nhưng ông ta biết, Gia Vệ tuyệt đối không phải dạng tiểu bạch kiểm như bọn Lương Dũng nhận định, cho nên Lương Dũng cùng Lương Đống bắt tay nhau chuyển hướng công kích qua Gia Vệ, ông ta vui vẻ được nhàn rỗi.
Tọa sơn quan hổ đấu, thứ nhất có thể biết được rõ thân phận Gia Vệ, thứ hai cũng có thể làm ngư ông đắc lợi, cớ sao lại không làm chứ?
Tiến vào hội trường, bên trong cũng không có nhiều người, bất quá khi Trác Thiến tiến vào hội trường, toàn bộ hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.
Mặc kệ là nam nhân có bạn gái hay không, đều đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào trên người Trác Thiến, trong mắt bọn họ không có chút che dấu dục vọng nào, còn có những người làm bộ thân sĩ thì quay qua Trác Thiến gật đầu chào hỏi, có những người lại nhếch miệng, quay qua Trác Thiến nháy mắt mấy cái, giống như đang phóng điện vậy.
Có điều,sau khi bọn họ làm xong những thứ kia thì lại làm tiếp một hành động, cực kỳ ăn ý với nhau.
Ngay sau khi lấy lòng Trác Thiến, tất cả bọn họ đều liếc mắt tức giận nhìn Gia Vệ, đều đem Gia Vệ trở thành địch nhân.
Gia Vệ đối với ánh mắt của bọn họ làm như không thấy, đồng thời Gia Vệ khóe miệng hơi nhếch lên, hất cằm lên, lấy một loại thái độ từ trên cao nhìn xuống nhìn qua một lần mọi người ở đây.
Giống như là đang nói, lão tử so với các ngươi trâu bò hơn, không phục sao?
Động tác này của Gia Vệ, càng rước lấy tức giận của nhiều người, thế nhưng không ai sẽ vì chuyện này mà nói ra dù chỉ một câu.
Nhưng trái lại bạn nhảy nữ của họ đối với hành động của bọn họ không được cao hứng cho lắm, sau khi nhìn đến Gia Vệ, mỗi người lại là hai mắt phát sáng, thậm chí có người khoa trương hai tay nâng má, trên mặt xuất hiện vẻ đỏ ửng.
Cái này càng làm cho bọn họ có cảm giác thất bại, cho nên ánh mắt tập trung ở trên người Trác Thiến rất nhanh biến mất dần đi.
Chỉ bất quá, trong những người này, có vài người đang bí mật thì thầm gì đó, trong đó có người của công ty trong nước, cũng có người của công ty nước ngoài.
Từ lúc bước vào, Gia Vệ vẫn nhìn thẳng vào một chỗ.
Ở chỗ đó, có mấy người châu Á, vì nhìn từ xa, căn bản không nhìn ra là người nước nào, thế nhưng thính lực của Gia Vệ bây giờ có thể nghe được thanh âm rất nhỏ, đã sớm nghe được đó là mấy người Nhật Bản nói tiếng Nhật.
Rất rõ ràng nơi đó là đại biểu của công ty châu báu Nhật Bản, trong đó, cũng khẳng định có công ty châu báu Tiểu Điền, đầu lĩnh các công ty châu báu Nhật Bản.
Tại Lybia, Gia Vệ đã được nhìn thấy công ty châu báu Tiểu Điền là một công ty như thế nào, bây giờ Gia Vệ đối với công ty này, một chút hảo cảm cũng không có, có, cũng chỉ là sự chán ghét.
“Công ty châu báu Tiểu Điền có thể hay không lại đối với ngươi làm chuyện gì đó?” Gia Vệ nói khẽ với Trác Thiến.
“Bọn họ không dám đâu, ở đây tập trung toàn bộ công ty có địa vị trên thế giới, không chỉ là chính phủ Mianma coi trọng, toàn bộ chính phủ trên thế giới đều phải coi trọng, công ty châu báu Tiểu Điền nếu như dám dây vào, ngay cả quốc gia bọn họ cũng bảo vệ không được cho bọn họ.” Trác Thiến thấp giọng nói, trên mặt nàng, luôn mang theo vẻ ung dung nhàn nhã tươi cười, quay qua đám người tham gia tiệc gật đầu chào hỏi.
“Vậy thì được, nếu như bọn họ thực có can đảm làm ra chuyện gì, ta cũng sẽ không khách khí.” Gia Vệ cũng là duy trì dáng vẻ tươi cười, khẽ nói với Trác Thiến.
Trác Thiến nhìn Gia Vệ, không nói thêm gì nữa.
Lời nói này của Gia Vệ có chút bá đạo, có chút làm lớn, nhưng là sau khi nhận thức qua thủ đoạn của Gia Vệ, Trác Thiến tin tưởng, Gia Vệ nói được thì có thể làm được.
Tại Libya, Gia Vệ khiến công ty châu báu Tiểu Điền chịu thiệt thòi lớn, ở chỗ này, công ty châu báu Tiểu Điền càng không chiếm được chút lợi nào.
Người trong hội trường càng lúc càng nhiều, người có thân phận cũng càng lúc càng nhiều.
Thỉnh thoảng có người đến cùng Trác Thiến chào hỏi, có người Trung Quốc, có người ngoại quốc, cả đám đều rất muốn cùng Trác Thiến giao hảo, cho dù là đại biểu của công ty có danh tiếng lớn trên thế giới, cũng đều cùng nhau nịnh bợ Trác Thiến.
Điều này làm cho Gia Vệ thật sự hiểu được Trác Thiến ở chỗ này được hoan nghênh cỡ nào, chỉ là Trác Thiến không thể dùng loại quan hệ này mà thôi, nếu như có thể dùng thì công ty châu báu Trương thị khẳng định không chỉ phát triển như bây giờ.
Bất quá Gia Vệ cũng có thể lý giải, Trác Thiến ở trong hoàn cảnh này, không thể nào dùng quan hệ này được, nếu không nàng sẽ rơi vào một trong phong ba không thể giải thoát, kết quả cuối cùng, rất có thể là tan xương nát thịt.
Gia Vệ lúc này cũng làm việc mà một người vệ sĩ phải làm, đó là không cho bất kì kẻ nào thật sự tới gần Trác Thiến, càng không cho bất luận bàn tay heo nào có thể thừa dịp đụng chạm được.
Đương nhiên, Gia Vệ làm vệ sĩ, nhưng ở bên ngoài lại giống như là bạn trai Trác Thiến vậy, làm cho rất nhiều người sau khi thấy vậy, đều là một trận tiếc nuối, tiếc nuối nữ thần trong lòng bọn họ lại đã có bạn trai, mà người nam nhân này, lại còn ra vẻ như vậy.
Gia Vệ tất nhiên sẽ không để ý, hắn chỉ đứng ở bên người Trác Thiến, ngăn cản đám nam nhân tóc vàng cao to hơn so với hắn, luận chiều cao, Gia Vệ khẳng định không bằng những nam nhân cao to này, nhưng luận khí thế, Gia Vệ cũng có thể đem bọn họ ném lên tận chín tầng mây.
Chỉ có điều, Gia Vệ không có phát hiện ra, từ sau khi tiến vào hội trường, liền xuất hiện một tình huống quái dị.
Nguyên bản vốn nên đi cùng một chỗ với Trác Thiến là Trương Huyền Vĩ lại là rời xa Trác Thiến cùng Gia Vệ, ở bên kia cùng đại biểu công ty khác nói chuyện phiếm với nhau, giống như bọn họ cùng Trác Thiến là người của hai công ty vậy.
Còn có, chính là Lương Dũng vẫn bám lấy Trác Thiến, từ lúc tiến vào hội trường, lại không hề để ý tới Trác Thiến, thậm chí khi ánh mắt mọi người tham gia đều đặt trên người Trác Thiến, thì Lương Dũng lại còn đang cùng đại biểu công ty khác đàm tiếu, giống như căn bản không thèm để ý tới Trác Thiến vậy.
Việc này cùng biểu hiện của hắn trước đó hoàn toàn bất đồng, Gia Vệ còn nhớ được khi bọn hắn tới khách sạn này, Lương Dũng rất tích cực thể hiện mình.
Lúc này đây, tại một ngách trong hội trường, có một thanh niên vuốt vuốt một chiếc cốc trên tay, trên mặt cười nhạt, hai con mắt híp lại cách hàng đống người nhìn về phía Trác Thiến đang kéo cánh tay Gia Vệ.
Người thanh niên này, chính là con trai Lương Dũng, Lương Đống.
“Đây là thời đại của thanh niên, không có can đảm lượng, cái gì cũng không làm thành được.” Lương Đống uống một ngụm rượu đỏ, thấp giọng nói: “Lão già kia muốn dùng thủ đoạn bình thường, muốn dùng thủ đoạn thương nghiệp kém cõi nhất giữ lấy ngươi, rồi lấy tài sản của ngươi, cái này cũng đã lạc hậu rồi, thời đại bây giờ, là thời đại tình dục hỗ trợ tình yêu, không có tình dục, sẽ không có yêu? Không có yêu, ngươi sẽ không ngoan ngoãn đem tài sản của mình gia ra?”
Nói xong, Lương Đống liền bưng lên hai chén rượu, không để lại dấu vết bỏ vào một chén rượu trong đó một viên thuốc, cái viên thuốc kia vừa mới rơi vào trong chén rượu, liền trực tiếp tan ra, biến mất không thấy gì nữa.
Rượu đỏ trong chén, vẫn đỏ như cũ, căn bản không có chút biến đổi nào.
Sau khi thả viên thuốc xong, Lương Đống trên mặt tươi cười biến thành dáng cười nghiêm túc không gì sánh được, hắn sờ sờ mũi, lúc này mới nhận ra cái kính mắt gọng vàng của mình không có mang, liền nhún nhún vai, bưng hai chén rượu lên, hướng về phía Trác Thiến đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.