Chương 73: Nhiệm vụ S
Đồng Niên Khoái Nhạc
18/03/2015
Lúc này, Lãnh Phong chỉ nghe được phía sau truyền đến tiếng “Rầm” trầm trọng, giống như một tòa tháp bị sập vậy.
Thế nhưng, giống như là thiếu đi một cái gì đó.
Âm thanh này, rõ ràng là thanh âm có người bị đánh ngã, đúng rồi, là thiếu đi một tiếng rên thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết ở đâu?
Lãnh Phong biết, có thể gia nhập căn cứ A, tố chất thân thể mỗi người đều phi thường tốt, không thể một đấm liền ngất xỉu ngay được.
Hắn chỉ sững người trong chốc lát, liền trực tiếp xoay người lại
Nhưng mà, trong nháy mắt ấy, một bàn tay rất nhanh tiến tới, trực tiếp chộp vào mặt hắn, một cổ lực lượng bá đạo truyền đến, khiến sắc mặt hắn kịch biến.
Một lát sau, lại thêm một tiếng rầm nặng nề nữa vang lên, Lãnh Phong giống như viên đạn bắn thẳng vào tường, khiến cho bờ tường phía sau lún vào nứt nẻ ngang dọc, đồng thời máu tươi từ đầu Lãnh Phong cũng chảy dọc theo bờ tường xuống đất.
- Chín mươi điểm cống hiến, còn muốn lấy không?
Gia Vệ cười nhạt nhìn Lãnh Phong, lạnh lùng hỏi.
Mà lúc này, sau lưng Gia Vệ, bốn người nằm dưới đất dù đã bất tĩnh nhưng nét mặt vẫn lộ ra vẻ thống khổ.
Bất tình rồi, mà vẫn còn cảm giác được trên người đau đớn, đây là thủ đoạn hung ác cỡ nào?
Làm cho Lãnh Phong cùng mọi người khiếp sợ chính là, từ lúc Gia Vệ xuất thủ cho đến lúc kết thúc, rõ ràng chỉ trong nháy mắt thôi.
Bốn người bọn họ trong cắn cứ cũng được xếp vào hạng cao thủ, mặc dù không có tiến vào Thập Nhân Bảng, nhưng bốn người đi chung, thì cho dù Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân Bảng không phải là đối thủ của bọn họ.
Vào lúc này, trên quảng trường, bóng người dần dần nhiều lên.
Tất cả mọi người vè mặt khiếp sợ nhìn Gia Vệ, bọn họ không tưởng tượng được, người mạnh như thế, sao lại bị phân đến căn cứ để tập huấn?
Ngay cả Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân bảng cũng không phải là đối thủ của hắn, bị một chiêu của hắn chế trụ.
Với thực lức như vậy, trong căn cứ A này, ai có thể là đối thủ của hắn đây?
Rất nhanh, chin bóng người xuất hiện xung quanh Gia Vệ, bọn họ hoặc là khiếp sợ hoặc là nhíu mày nhìn tất cả, tóm lại trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Bọn họ những người có tên trong Thập Nhân Bảng. Căn cứ A có Thập Nhân Bảng, từ trước tới giờ đều bị mười khu đầu tiên chiếm cả, khu 11 và 12 chưa từng có người được ghi tên lên. Mà bây giờ, người đứng đầu Thập Nhân Bảng lại bị một tên lính mới mới bị phân đến khu 12 đánh bại.
- Tao muốn giết mày.
Không bao lâu sau, Lãnh Phong điên cuồng vùng dậy hét lớn.
Trước mặt mọi người , hắn bị Gia Vệ đánh bại như vậy, lại còn bị Gia Vệ lạnh lùng hỏi một câu, nội tâm cao ngạo của hắn sao có thể chấp nhận được?
Có điều điều, lực lượng Gia Vệ mạnh mẽ không gì sánh được, bất luận Lãnh Phong có tranh đấu như nào, cũng không có cửa thắng .
- Ở đây, có thế giết người không?
Lông mày Gia Vệ nhíu lại, thấp giọng nói.
Thanh âm này, băng lãnh đến thấu xương, khiến cho những người xung quanh nghe thấy mà không khỏi run lên.
Lãnh Phong đình chỉ sự vùng vẫy, trong mắt hắn rốt cuộc cũng lộ ra nét hoảng sợ.
Hắn tại căn cứ A đã quen thói ngang ngược, nhưng là hắn vốn có thực lực để ngang ngược, chưa từng bị ai đối đãi như thế.
Thậm chí, hắn chưa từng bị uy hiếp như vậy .
Uy hiếp tính mạng?
Sẽ hja thủ sao?
Lãnh Phong không khỏi nghi hoặc trong lòng, hắn cũng chưa từng giết người, thậm chí toàn bộ căn cứ cũng chưa có ai giết người, bọn họ tối đa cũng chỉ có săn giết mãnh thú, cũng là đổ máu, nhưng giết người có sự khác biệt lớn hơn nhiều.
Mà hôm nay, vô luận ánh mắt hay giọng nói của Gia Vệ, Lãnh Phong hắn cảm giác được, người thanh niên trước mắt này, giết người là chuyện bình thường đối với hắn.
Giống như là săn giết mãnh thú, giết người đối với hắn quá đơn giản, chẳng có chút áp lực tâm lý gì.
Cho nên, Lãnh Phong sợ.
Hắn làm sao có thể cam tâm bị giết chứ? Mặc dù Gia Vệ có giết hắn thì cũng bị quy tội chết, nhưng hắn đâu có ngu.
Không chỉ là Lãnh Phong, hầu như mọi người đều sững sốt.
Tại căn cứ A, chưa từng có ai hỏi qua một câu nào như vậy, bởi vì chưa từng ai có ý định giết người ở đây.
Mà bây giờ, Gia Vệ lại hỏi ra vấn đề như thế.
- Không…không thể giết người.
Lãnh Phong run rẩy nói, hắn lúc này đã hoàn toàn vứt bỏ đi cái sĩ diện của bản thân.
Máu tươi vẫn đang chảy, nhưng một chút thương tích này, Lãnh Phong hắn căn bản không để trong lòng.
Ánh mắt hắn lộ ra một tia cầu xin tha thứ, cho dù hắn vũng vẫy cỡ nào, đều không thể đấu lại Gia Vệ.
- Không thể sao?
Gia Vệ lần nữa nhếch miệng cười, hắn đối với câu trả lời này cũng hài lòng, cho dù có thể, hắn cũng không có ý định giết Lãnh Phong.
Dù sao, hắn cũng chưa từng giết người, thậm chí hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện giết người.
Có điều, đánh người, thậm chí đánh cho bầm dập, Gia Vệ làm cũng không phải là lần đầu tiên.
Khi mọi người nhìn với ánh mắt soi mói, tay phải Gia Vệ không buông đầu Lãnh Phong ra, kéo hắn về phía sau một cái, cong đầu gối phải lên, mạnh mẽ nện vào bụng hắn một phát.
Lãnh Phong muốn kêu thảm cũng không nổi, nước từ miệng hắn ồng ộc tuôn ra ngoài.
Một đòn, khiến đệ nhất nhân trên Thập Nhân Bảng chịu không nổi.
Gia Vệ định bồi thêm vài đòn nữa thì có người đến.
Một người quân trang gọn gàng, vai đeo hàm đại tá đi tới. Nét mặt hắn trang nhã nhìn hết bao quát hết thảy, thậm chí nhíu mày một cái cũng không có, cứ như là không thấy chuyện gì xảy ra ở đây vậy.
Có điều, khi nhìn thấy Gia Vệ, sắc mặt hắn hơi biến đổi một chút.
Chợt nhìn về phía mấy người nằm dưới đất rồi nhìn Gia Vệ, mới hiểu rõ cuộc ẩu đả này là do lính mới và lính cũ giao lưu, vấn đề là, lính cũ lại thảm bại.
Chuyện như thế, tại căn cứ A gần như chưa từng xảy ra.
Bởi bì học viên có thực lực mạnh mẽ, không có khả năng bị phân đến căn cứ A. Mà người bị phân đến căn cứ A không phải do thực lực kém thì cũng là người không có tài năng.
Nếu như thực lực biến thái cỡ đó, chí ít phải được phân đến căn cứ B.
- Tiềm Long số 4, lính mới vừa mới trải qua huấn luyện chín ngày, mà huấn luyện viên…
Đại tá thấp giọng lẩm bẩm cái gì đó , nhưng còn chưa nói xong, sắc mặt hắn đã biến đổi.
Sau một lát, hai hàng mày nhíu lại, nhìn Gia Vệ lần thứ hai thấp giọng nói:
- Không có đi vào căn cứ B sao, là do thực lực chưa đủ, hay vì nguyên do khác?
Đại tá nhìn gia Vệ, lại đưa ánh mắt nhìn những người khác, cũng không đả động gì đến việc Gia Vệ còn đang xách cổ Lãnh Phong trong tay.
Sau môt lát, hắn mới mở miệng nói:
- Vừa lúc các ngươi đều ở đây, ta cũng nói luôn.
Đại tá chin người trên Thập Nhân Bảng rồi lại nhìn Gia Vệ, tiếp tục nói:
- Ngày hôm nay, căn cứ chúng ta nhận được một nhiệm vụ cấp độ S, sau khi hoàn thành, có thể nhận mười điểm cống hiến huyết sắc, mười người các ngươi nhìn qua xem có tiếp nhận hay không?
Đại tá nói vừa xong, cái vòng trên tay của chín người kia liền lóe lên ánh đèn xanh, sau một lát, mấy người đều lộ ra vẻ vui mừng lẫn hoảng sợ.
Mã lúc này đây, đèn xanh trên vòng tay của Gia Vệ dĩ nhiên cũng lóe lên, không bao lâu một đoạn thông tin đã xuất hiện trong đầu Gia Vệ.
Sau một lát, Gia Vệ liền biết cái này là một nhiệm vụ cấp độ S.
Trong cảnh nội vùng Hà Bắc, có một cái hầm mỏ phi pháp. Chỗ này đã lừa gạt rất nhiều người trên cả nước đi làm khổ sai, tuy rằng đã có cáo trạng, nhưng một chút tác dụng cũng không có.
Thậm chí có lần, một người bị hại được người nhà thông qua quan hệ mà cứu ra, người này có đứng ra tố cáo, nhưng cuối cùng cái hầm mỏ phi pháp ấy vẫn tồn tại
Rất nhanh, Gia Vệ liền nghĩ ra được một nguyên nhân…có chỗ dựa vững chắc.
Đây rõ ràng là vấn đề mấu chốt, một cái hầm mỏ nho nhỏ, nhất định cũng kiếm được không ít tiền, mà số tiền này chạy vào túi ai đó có máu mặt, cho nên cái hầm mỏ này mới được bảo kê.
Mà nhiệm vụ, là để cho bọn họ đến diệt trừ cái hầm mỏ phi pháp này, giải cứu những người bên trong ra .
- Tính nguy hiểm của nhiệm vụ này là rất cao, có thể sẽ phải giết người, nếu ai muốn tham gia thì báo cho ra một tiếng.
Đại tá tiếp tục nói .
- Tôi cũng có thể nhận nhiệm vụ này sao?
Gia Vệ mở miệng hỏi.
Đại tá đưa mắt nhìn Gia Vệ, mà Gia Vệ lúc này cũng đã buông Lãnh Phong ra.
Vừa buông ra xong, Lãnh Phong đột nhiên kêu lên:
- Vì sao tôi không nhận được thông báo nhiệm vụ này?
- Ngươi đã không còn nằm trên Thập Nhân Bảng nữa.
Đại tá lạnh lùng nói, rồi nhìn Gia Vệ nói tiếp:
- Người nào nhận được thông báo, đều có thế tiếp nhận.
Gia Vệ gật đầu, đồng thời có chút chần chừ, nhưng cũng vẫn trực tiếp tiếp nhận nhiệm vụ này.
Không lâu sau, đại tá gật đầu, nói:
- Nhiệm vụ lần này cho các ngươi ba ngày, tối nay bắt đầu hành động, ba ngày sau dù có hoàn thành hay không, tất cả đều phải quay trở về.
Dứt lời, đại tá liền xoay người rời đi, đối với việc Gia Vệ và Lãnh Phong đánh nhau, hắn coi như chưa từng xày ra.
Sắc mặt Lãnh Phong lúc này lúc xanh lúc trắng, học viên cấp độ A vừa mới vào đã có một cái nhiệm vụ đáng giá. Hắn ở căn cứ đã hơn một năm mà đây mới là lần đầu nhìn thấy nhiệm vụ cấp S, mà cái nhiệm vụ này, hắn lại không đủ tư cách tiếp nhận.
Thế nhưng, đã kiến thức qua thực lực của Gia Vệ, hắn cũng không dám tức giận.
Vào lúc này, một thanh niên cao tầm một mét bảy nằm trong Thập Nhân Bảng đi tới, đưa tay phải về phía Gia Vệ.
- Hỏa Thương*.
- Tiền Long số 4.
Gia Vệ cũng đưa tay phải ra bắt tay, tại đây chỉ sử dụng danh hiệu, không có ai ngu dốt sử dụng tên thật của mình.
- Sau này ngươi sẽ là người đứng đầu Thập Nhân Bảng.
Hỏa Thương cười nói.
Gia Vệ có chút sửng sốt, hắn đến giờ còn chưa biết Thập Nhân Bảng là cái gì.
- Đứng thứ 3 trên Thập Nhân Bảng, Mị Cơ.
Một người con gái cao đến 1m8 cũng đi tới bên cạnh, vươn tay phải ra, tự mình giới thiệu với Gia Vệ.
Gia Vệ cũng vươn tay phải nói :
- Tiềm Long số 4.
- Đao Nhận*...
- Tiểu hổ...
- Thỏ
- Đường Lang*.
- Tiểu Cường.
- Ám Ảnh.
- Cô Lang.
Không mất bao lâu, bảy người khác cũng đi tới trước mặt Gia Vệ tự giới thiệu mình, mà danh hiệu của bọn họ, danh hiệu nào cũng cá tính, khiến Gia Vệ không biết nói gì .
Rất nhanh, thông qua họ giới thiệu, Gia Vệ cũng biết được cái gì là gọi Thập Nhân Bảng.
Thập Nhân Bảng, cũng có thể gọi là Cường Nhân bảng, là một cái bảng ghi tên mười người. Đương nhiên hầu như mọi người sẽ tranh dành với nhau để được ghi lên cái bảng này, bởi vì mười mười có thế được ghi tên trên Thập Nhân Bảng, mỗi tuần đều có thêm điểm cống hiến khen thưởng.
Thế nhưng, muốn yên ổn nằm trong Thập Nhân Bảng, cũng không phải việc đơn giản gì. Tất cả những ai không nằm trên Thập Nhân Bảng hoặc là người nằm trên Thập Nhân Bảng nhưng có số thứ tự thấp hơn, đều có thể tiến hành khiêu chiến với người đó.
Nói cách khác, hiện tại Gia Vệ đánh bại Lãnh Phong, hắn đã là người đứng đầu Thập Nhân Bảng, toàn bộ học viên ở căn cứ A, đều có thể hướng Gia Vệ khiêu chiến. Gia Vệ nếu như không ứng chiến, sẽ coi như là thua, không có sự lựa chọn nào khác.
*Hỏa Thương: Súng, thuốc nổ....
*Đao Nhận: lưỡi đao
*Đường Lang: Bọ ngựa
*Tiểu Cường: nghe đâu là con gián, chưa đọc truyện về Tiểu Cường nên k rõ lắm @@
*Cô Lang: con sói đơn độc
Thế nhưng, giống như là thiếu đi một cái gì đó.
Âm thanh này, rõ ràng là thanh âm có người bị đánh ngã, đúng rồi, là thiếu đi một tiếng rên thảm thiết.
Tiếng kêu thảm thiết ở đâu?
Lãnh Phong biết, có thể gia nhập căn cứ A, tố chất thân thể mỗi người đều phi thường tốt, không thể một đấm liền ngất xỉu ngay được.
Hắn chỉ sững người trong chốc lát, liền trực tiếp xoay người lại
Nhưng mà, trong nháy mắt ấy, một bàn tay rất nhanh tiến tới, trực tiếp chộp vào mặt hắn, một cổ lực lượng bá đạo truyền đến, khiến sắc mặt hắn kịch biến.
Một lát sau, lại thêm một tiếng rầm nặng nề nữa vang lên, Lãnh Phong giống như viên đạn bắn thẳng vào tường, khiến cho bờ tường phía sau lún vào nứt nẻ ngang dọc, đồng thời máu tươi từ đầu Lãnh Phong cũng chảy dọc theo bờ tường xuống đất.
- Chín mươi điểm cống hiến, còn muốn lấy không?
Gia Vệ cười nhạt nhìn Lãnh Phong, lạnh lùng hỏi.
Mà lúc này, sau lưng Gia Vệ, bốn người nằm dưới đất dù đã bất tĩnh nhưng nét mặt vẫn lộ ra vẻ thống khổ.
Bất tình rồi, mà vẫn còn cảm giác được trên người đau đớn, đây là thủ đoạn hung ác cỡ nào?
Làm cho Lãnh Phong cùng mọi người khiếp sợ chính là, từ lúc Gia Vệ xuất thủ cho đến lúc kết thúc, rõ ràng chỉ trong nháy mắt thôi.
Bốn người bọn họ trong cắn cứ cũng được xếp vào hạng cao thủ, mặc dù không có tiến vào Thập Nhân Bảng, nhưng bốn người đi chung, thì cho dù Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân Bảng không phải là đối thủ của bọn họ.
Vào lúc này, trên quảng trường, bóng người dần dần nhiều lên.
Tất cả mọi người vè mặt khiếp sợ nhìn Gia Vệ, bọn họ không tưởng tượng được, người mạnh như thế, sao lại bị phân đến căn cứ để tập huấn?
Ngay cả Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân bảng cũng không phải là đối thủ của hắn, bị một chiêu của hắn chế trụ.
Với thực lức như vậy, trong căn cứ A này, ai có thể là đối thủ của hắn đây?
Rất nhanh, chin bóng người xuất hiện xung quanh Gia Vệ, bọn họ hoặc là khiếp sợ hoặc là nhíu mày nhìn tất cả, tóm lại trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Bọn họ những người có tên trong Thập Nhân Bảng. Căn cứ A có Thập Nhân Bảng, từ trước tới giờ đều bị mười khu đầu tiên chiếm cả, khu 11 và 12 chưa từng có người được ghi tên lên. Mà bây giờ, người đứng đầu Thập Nhân Bảng lại bị một tên lính mới mới bị phân đến khu 12 đánh bại.
- Tao muốn giết mày.
Không bao lâu sau, Lãnh Phong điên cuồng vùng dậy hét lớn.
Trước mặt mọi người , hắn bị Gia Vệ đánh bại như vậy, lại còn bị Gia Vệ lạnh lùng hỏi một câu, nội tâm cao ngạo của hắn sao có thể chấp nhận được?
Có điều điều, lực lượng Gia Vệ mạnh mẽ không gì sánh được, bất luận Lãnh Phong có tranh đấu như nào, cũng không có cửa thắng .
- Ở đây, có thế giết người không?
Lông mày Gia Vệ nhíu lại, thấp giọng nói.
Thanh âm này, băng lãnh đến thấu xương, khiến cho những người xung quanh nghe thấy mà không khỏi run lên.
Lãnh Phong đình chỉ sự vùng vẫy, trong mắt hắn rốt cuộc cũng lộ ra nét hoảng sợ.
Hắn tại căn cứ A đã quen thói ngang ngược, nhưng là hắn vốn có thực lực để ngang ngược, chưa từng bị ai đối đãi như thế.
Thậm chí, hắn chưa từng bị uy hiếp như vậy .
Uy hiếp tính mạng?
Sẽ hja thủ sao?
Lãnh Phong không khỏi nghi hoặc trong lòng, hắn cũng chưa từng giết người, thậm chí toàn bộ căn cứ cũng chưa có ai giết người, bọn họ tối đa cũng chỉ có săn giết mãnh thú, cũng là đổ máu, nhưng giết người có sự khác biệt lớn hơn nhiều.
Mà hôm nay, vô luận ánh mắt hay giọng nói của Gia Vệ, Lãnh Phong hắn cảm giác được, người thanh niên trước mắt này, giết người là chuyện bình thường đối với hắn.
Giống như là săn giết mãnh thú, giết người đối với hắn quá đơn giản, chẳng có chút áp lực tâm lý gì.
Cho nên, Lãnh Phong sợ.
Hắn làm sao có thể cam tâm bị giết chứ? Mặc dù Gia Vệ có giết hắn thì cũng bị quy tội chết, nhưng hắn đâu có ngu.
Không chỉ là Lãnh Phong, hầu như mọi người đều sững sốt.
Tại căn cứ A, chưa từng có ai hỏi qua một câu nào như vậy, bởi vì chưa từng ai có ý định giết người ở đây.
Mà bây giờ, Gia Vệ lại hỏi ra vấn đề như thế.
- Không…không thể giết người.
Lãnh Phong run rẩy nói, hắn lúc này đã hoàn toàn vứt bỏ đi cái sĩ diện của bản thân.
Máu tươi vẫn đang chảy, nhưng một chút thương tích này, Lãnh Phong hắn căn bản không để trong lòng.
Ánh mắt hắn lộ ra một tia cầu xin tha thứ, cho dù hắn vũng vẫy cỡ nào, đều không thể đấu lại Gia Vệ.
- Không thể sao?
Gia Vệ lần nữa nhếch miệng cười, hắn đối với câu trả lời này cũng hài lòng, cho dù có thể, hắn cũng không có ý định giết Lãnh Phong.
Dù sao, hắn cũng chưa từng giết người, thậm chí hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện giết người.
Có điều, đánh người, thậm chí đánh cho bầm dập, Gia Vệ làm cũng không phải là lần đầu tiên.
Khi mọi người nhìn với ánh mắt soi mói, tay phải Gia Vệ không buông đầu Lãnh Phong ra, kéo hắn về phía sau một cái, cong đầu gối phải lên, mạnh mẽ nện vào bụng hắn một phát.
Lãnh Phong muốn kêu thảm cũng không nổi, nước từ miệng hắn ồng ộc tuôn ra ngoài.
Một đòn, khiến đệ nhất nhân trên Thập Nhân Bảng chịu không nổi.
Gia Vệ định bồi thêm vài đòn nữa thì có người đến.
Một người quân trang gọn gàng, vai đeo hàm đại tá đi tới. Nét mặt hắn trang nhã nhìn hết bao quát hết thảy, thậm chí nhíu mày một cái cũng không có, cứ như là không thấy chuyện gì xảy ra ở đây vậy.
Có điều, khi nhìn thấy Gia Vệ, sắc mặt hắn hơi biến đổi một chút.
Chợt nhìn về phía mấy người nằm dưới đất rồi nhìn Gia Vệ, mới hiểu rõ cuộc ẩu đả này là do lính mới và lính cũ giao lưu, vấn đề là, lính cũ lại thảm bại.
Chuyện như thế, tại căn cứ A gần như chưa từng xảy ra.
Bởi bì học viên có thực lực mạnh mẽ, không có khả năng bị phân đến căn cứ A. Mà người bị phân đến căn cứ A không phải do thực lực kém thì cũng là người không có tài năng.
Nếu như thực lực biến thái cỡ đó, chí ít phải được phân đến căn cứ B.
- Tiềm Long số 4, lính mới vừa mới trải qua huấn luyện chín ngày, mà huấn luyện viên…
Đại tá thấp giọng lẩm bẩm cái gì đó , nhưng còn chưa nói xong, sắc mặt hắn đã biến đổi.
Sau một lát, hai hàng mày nhíu lại, nhìn Gia Vệ lần thứ hai thấp giọng nói:
- Không có đi vào căn cứ B sao, là do thực lực chưa đủ, hay vì nguyên do khác?
Đại tá nhìn gia Vệ, lại đưa ánh mắt nhìn những người khác, cũng không đả động gì đến việc Gia Vệ còn đang xách cổ Lãnh Phong trong tay.
Sau môt lát, hắn mới mở miệng nói:
- Vừa lúc các ngươi đều ở đây, ta cũng nói luôn.
Đại tá chin người trên Thập Nhân Bảng rồi lại nhìn Gia Vệ, tiếp tục nói:
- Ngày hôm nay, căn cứ chúng ta nhận được một nhiệm vụ cấp độ S, sau khi hoàn thành, có thể nhận mười điểm cống hiến huyết sắc, mười người các ngươi nhìn qua xem có tiếp nhận hay không?
Đại tá nói vừa xong, cái vòng trên tay của chín người kia liền lóe lên ánh đèn xanh, sau một lát, mấy người đều lộ ra vẻ vui mừng lẫn hoảng sợ.
Mã lúc này đây, đèn xanh trên vòng tay của Gia Vệ dĩ nhiên cũng lóe lên, không bao lâu một đoạn thông tin đã xuất hiện trong đầu Gia Vệ.
Sau một lát, Gia Vệ liền biết cái này là một nhiệm vụ cấp độ S.
Trong cảnh nội vùng Hà Bắc, có một cái hầm mỏ phi pháp. Chỗ này đã lừa gạt rất nhiều người trên cả nước đi làm khổ sai, tuy rằng đã có cáo trạng, nhưng một chút tác dụng cũng không có.
Thậm chí có lần, một người bị hại được người nhà thông qua quan hệ mà cứu ra, người này có đứng ra tố cáo, nhưng cuối cùng cái hầm mỏ phi pháp ấy vẫn tồn tại
Rất nhanh, Gia Vệ liền nghĩ ra được một nguyên nhân…có chỗ dựa vững chắc.
Đây rõ ràng là vấn đề mấu chốt, một cái hầm mỏ nho nhỏ, nhất định cũng kiếm được không ít tiền, mà số tiền này chạy vào túi ai đó có máu mặt, cho nên cái hầm mỏ này mới được bảo kê.
Mà nhiệm vụ, là để cho bọn họ đến diệt trừ cái hầm mỏ phi pháp này, giải cứu những người bên trong ra .
- Tính nguy hiểm của nhiệm vụ này là rất cao, có thể sẽ phải giết người, nếu ai muốn tham gia thì báo cho ra một tiếng.
Đại tá tiếp tục nói .
- Tôi cũng có thể nhận nhiệm vụ này sao?
Gia Vệ mở miệng hỏi.
Đại tá đưa mắt nhìn Gia Vệ, mà Gia Vệ lúc này cũng đã buông Lãnh Phong ra.
Vừa buông ra xong, Lãnh Phong đột nhiên kêu lên:
- Vì sao tôi không nhận được thông báo nhiệm vụ này?
- Ngươi đã không còn nằm trên Thập Nhân Bảng nữa.
Đại tá lạnh lùng nói, rồi nhìn Gia Vệ nói tiếp:
- Người nào nhận được thông báo, đều có thế tiếp nhận.
Gia Vệ gật đầu, đồng thời có chút chần chừ, nhưng cũng vẫn trực tiếp tiếp nhận nhiệm vụ này.
Không lâu sau, đại tá gật đầu, nói:
- Nhiệm vụ lần này cho các ngươi ba ngày, tối nay bắt đầu hành động, ba ngày sau dù có hoàn thành hay không, tất cả đều phải quay trở về.
Dứt lời, đại tá liền xoay người rời đi, đối với việc Gia Vệ và Lãnh Phong đánh nhau, hắn coi như chưa từng xày ra.
Sắc mặt Lãnh Phong lúc này lúc xanh lúc trắng, học viên cấp độ A vừa mới vào đã có một cái nhiệm vụ đáng giá. Hắn ở căn cứ đã hơn một năm mà đây mới là lần đầu nhìn thấy nhiệm vụ cấp S, mà cái nhiệm vụ này, hắn lại không đủ tư cách tiếp nhận.
Thế nhưng, đã kiến thức qua thực lực của Gia Vệ, hắn cũng không dám tức giận.
Vào lúc này, một thanh niên cao tầm một mét bảy nằm trong Thập Nhân Bảng đi tới, đưa tay phải về phía Gia Vệ.
- Hỏa Thương*.
- Tiền Long số 4.
Gia Vệ cũng đưa tay phải ra bắt tay, tại đây chỉ sử dụng danh hiệu, không có ai ngu dốt sử dụng tên thật của mình.
- Sau này ngươi sẽ là người đứng đầu Thập Nhân Bảng.
Hỏa Thương cười nói.
Gia Vệ có chút sửng sốt, hắn đến giờ còn chưa biết Thập Nhân Bảng là cái gì.
- Đứng thứ 3 trên Thập Nhân Bảng, Mị Cơ.
Một người con gái cao đến 1m8 cũng đi tới bên cạnh, vươn tay phải ra, tự mình giới thiệu với Gia Vệ.
Gia Vệ cũng vươn tay phải nói :
- Tiềm Long số 4.
- Đao Nhận*...
- Tiểu hổ...
- Thỏ
- Đường Lang*.
- Tiểu Cường.
- Ám Ảnh.
- Cô Lang.
Không mất bao lâu, bảy người khác cũng đi tới trước mặt Gia Vệ tự giới thiệu mình, mà danh hiệu của bọn họ, danh hiệu nào cũng cá tính, khiến Gia Vệ không biết nói gì .
Rất nhanh, thông qua họ giới thiệu, Gia Vệ cũng biết được cái gì là gọi Thập Nhân Bảng.
Thập Nhân Bảng, cũng có thể gọi là Cường Nhân bảng, là một cái bảng ghi tên mười người. Đương nhiên hầu như mọi người sẽ tranh dành với nhau để được ghi lên cái bảng này, bởi vì mười mười có thế được ghi tên trên Thập Nhân Bảng, mỗi tuần đều có thêm điểm cống hiến khen thưởng.
Thế nhưng, muốn yên ổn nằm trong Thập Nhân Bảng, cũng không phải việc đơn giản gì. Tất cả những ai không nằm trên Thập Nhân Bảng hoặc là người nằm trên Thập Nhân Bảng nhưng có số thứ tự thấp hơn, đều có thể tiến hành khiêu chiến với người đó.
Nói cách khác, hiện tại Gia Vệ đánh bại Lãnh Phong, hắn đã là người đứng đầu Thập Nhân Bảng, toàn bộ học viên ở căn cứ A, đều có thể hướng Gia Vệ khiêu chiến. Gia Vệ nếu như không ứng chiến, sẽ coi như là thua, không có sự lựa chọn nào khác.
*Hỏa Thương: Súng, thuốc nổ....
*Đao Nhận: lưỡi đao
*Đường Lang: Bọ ngựa
*Tiểu Cường: nghe đâu là con gián, chưa đọc truyện về Tiểu Cường nên k rõ lắm @@
*Cô Lang: con sói đơn độc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.