Chương 266: Đây là cái gì?
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
“Ừm.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, lập tức thao túng thiên địa lực cuồn cuộn, mạnh mẽ bắt lấy vô số đá vụn, mỗi một chỗ lực trói buộc đều đạt tới mức cực kỳ khủng bố, trong lúc nhất thời... vô số tảng đá của thành bảo phế tích này đều bay lên, thậm chí một ít phiến đá, cột đá coi như hoàn hảo chút dưới đất đều lần lượt lơ lửng lên.
Toàn bộ thành bảo, đào ba thước đất.
Toàn bộ vật phẩm tất cả đều lơ lửng lên cao cao.
Đông Bá Tuyết Ưng và Trì Khâu Bạch đều đứng giữa không trung, toàn bộ phế tích thành bảo vẫn phi thường nặng, nếu thực để Đông Bá Tuyết Ưng dựa vào lực lượng bản thân nâng lên, hắn thật sự không nâng nổi. Nhưng thao túng thiên địa lực... Đông Bá Tuyết Ưng lại dễ dàng, toàn bộ vật phẩm đều bay hết lên.
“Trường Phong đại ca, ta cảm giác vật phẩm của phế tích thành bảo đều rất bình thường, ngươi có phát hiện gì không?” Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận quan sát, hắn thông qua thiên địa lực cũng cẩn thận kiểm tra mỗi một vật phẩm bị trói buộc.
“Chưa phát hiện.” Trì Khâu Bạch cũng nghi hoặc lắc đầu.
“Vù.”
Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động.
Nhất thời vô số vật phẩm tất cả đều hướng xa xa bên cạnh bay đi, mỗi cái rơi ở trên một mảnh đất hoang lớn, những đá vụn cột đá đá phiến… đó tất cả đều chồng chất cùng một chỗ, xếp thành một ngọn núi nhỏ. Thi thể hài cốt cũng đặt hết cùng một chỗ, còn có chút giấy, sách, bàn ăn… các vật phẩm lại tất cả đều chồng chất cùng một chỗ.
“Phân loại ra? Ngươi để Long Sơn lâu tới sau điều tra thoải mái hơn.” Trì Khâu Bạch cười nói.
“Việc cái nhấc tay thôi. Ta đem toàn bộ bí thất… dưới lòng đất nơi này tất cả đều lật ra, phía dưới nó còn có vật phẩm trận pháp.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Một lần này thao túng thiên địa lực đào càng sâu hơn, tất cả nơi có dấu vết con người đều bị Đông Bá Tuyết Ưng đào rỗng! Trận pháp lúc trước dùng để đối phó Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị đào đi.
Vô số vật phẩm bay lên.
Vật trân quý bị Đông Bá Tuyết Ưng tùy tay thu hồi, tất cả cái khác vẫn đều bay hạ xuống trên đất hoang xa xa.
“Ô Vân Hỏa kia lúc trước nói đồng ý cho ta mười vạn cân nguyên thạch, trọng bảo này, giá trị khẳng định sẽ không thấp hơn mười vạn cân nguyên thạch.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đến bây giờ cũng chưa tìm được, giấu thật kĩ, sợ là có một chút pháp trận che giấu! Muốn tìm được chỉ sợ phải tốn chút thời gian.”
“Ta cũng đoán có pháp trận che giấu.” Trì Khâu Bạch nói.
Pháp trận có nhiều loại công năng.
Sát trận, mê trận, vây khốn giam giữ, che giấu... Đủ loại công năng, muốn khiến thiên địa lực không phát hiện được cũng có thể làm được.
“Chịu dùng pháp trận che lấp, chậc chậc, thật là trọng bảo.” Trì Khâu Bạch cười nói, “Đến, dựa theo biện pháp cũ, cậy mạnh quét ngang trước.”
“Được.” Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động, thiên địa lực cuồn cuộn bắt đầu tùy ý đào bớt tất cả bùn đất nham thạch chung quanh.
Tất cả đều không bỏ qua!
Vô số bùn đất nham thạch bay lên, lại chồng chất ở một khu vực đất hoang khác xa xa, nhất thời bùn đất núi đá nơi đó nhanh chóng chồng chất. Theo trên mặt đất thành bảo lúc trước không ngừng trầm xuống, núi bùn đất xa xa cũng càng ngày càng cao lớn.
Một lát sau.
Vị trí thành bảo hùng vĩ lúc trước đã biến thành một cái hố cực lớn sâu khoảng ba trăm thước.
“Ồ. Hoàn toàn quét ngang tất cả khu vực, thế mà còn chưa tìm được.” Trì Khâu Bạch cười nói, “Hơn nữa mắt hai chúng ta nhìn chằm chằm, cũng không thấy được bất cứ đặc thù nào, xem ra cũng đã vặn vẹo ánh sáng.”
Mắt thường có thể thấy mọi vật, là dựa vào ánh sáng.
Nếu có thể thao túng ánh sáng, thì có thể làm được ẩn thân! Hiển nhiên pháp trận này cũng chứa công hiệu che dấu.
“Ta vẫn là vất vả chút, tự mình điều tra từng chỗ một.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, lập tức đáp xuống.
Vù ——
Tốc độ Đông Bá Tuyết Ưng tăng vọt hẳn lên, bay tốc độ cao ở trong cái hố cực lớn sâu tới ba trăm thước này, phi hành chung quanh, dùng thân thể đi chạm vào!
Dùng thân thể đi va chạm pháp trận, là phương pháp kiểm tra đo lường đơn giản nhất nhưng cũng là khó phá giải nhất.
Nếu là kiểu mê trận? Một khi làm người ta bị lạc, tự nhiên lập tức hiểu, mình đã lâm vào pháp trận! Như một số trận pháp che giấu, có thể khiến mắt thường không nhìn thấy, khiến thiên địa lực không cảm ứng được, nhưng thân thể va chạm... Muốn khiến thân thể cũng không chạm được, điều này quá khó khăn.
“Ầm!”
Hóa thành lượng lớn tàn ảnh phi hành, rốt cuộc ‘Ầm’ một tiếng, va chạm ở một chỗ.
“Ở ngay đây rồi!” Đông Bá Tuyết Ưng cười tủm tỉm, “Ta còn tưởng lợi hại bao nhiêu, cho rằng có thể vặn vẹo không gian, khiến ta bay qua cũng không phát hiện được.”
Thân thể đi va chạm.
Trận pháp muốn khiến người ngoài va chạm cũng không chạm được, điều này quá khó! Loại mê trận là làm người ta không chạm được, nhưng sẽ lập tức phát hiện. Muốn không chạm được lại không phát hiện được... Liền cần từ trên không gian hoàn toàn che dấu được không gian chỗ pháp trận đó! Cái này cần thao túng không gian phi thường hoàn mỹ, hơn nữa còn là liên tục thao túng, các Bán Thần nhân loại là không thể sáng tạo ra pháp trận như vậy.
Như ở Tân Hỏa cung, mượn dùng Tân Hỏa cung không gian thần khí này, có thể làm được loại trình độ này.
Nhưng một ma thần... Đưa một chút tài nguyên vào thế giới Hạ tộc cũng vô cùng khó khăn, muốn đưa ‘Tân Hỏa cung’ loại thần khí này? Cái giá phải trả quá cao! Chỉ vì một chút tín ngưỡng ít ỏi, là phi thường không đáng. Cũng là các tiền bối Hạ tộc thật sự tràn ngập vô tận cảm tình đối với Hạ tộc, mới đồng ý trả giá thật đắt đem thần khí đưa về quê hương.
Cho nên nội tình Hạ tộc, trấn tộc chi bảo, thần giới chiến binh, thậm chí thần khí cường đại! Rất nhiều đều ẩn chứa cảm tình của tiền bối Hạ tộc đối với quê hương.
“Vặn vẹo không gian thời gian dài? Pháp trận như vậy, Ma thần hội cũng không nỡ bỏ ra nhỉ.” Trì Khâu Bạch cũng bay lại, đưa tay đụng vào, liền chạm đến pháp trận trở ngại.
“Ngăn trở?” Trì Khâu Bạch cười lạnh.
Trên tay phải của hắn có một tầng Siêu Phàm đấu khí mờ mịt, tầng ngoài hơn nữa thì là không gian thiết cát chân ý. Hắn tu hành nhiều năm, không gian thiết cát chân ý cũng tự nhiên càng thêm tinh thâm.
Tùy ý cào một cái!
Ngón tay vô cùng sắc bén, tê lạp, trực tiếp cào vỡ pháp trận trở ngại. Thật ra pháp trận trở ngại cũng không mạnh, Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể mạnh mẽ phá vỡ.
Roạt ——
Pháp trận vỡ.
Trước mắt xuất hiện cảnh tượng chân thật.
Chỉ thấy trong một khu vực trước mắt, đang có một cái bể thật lớn rất xấu xí, cái bể này phạm vi chỉ mười thước, toàn thân màu đen sì. Ở một cạnh của bể lại có một pho tượng đầu ác ma thật lớn, pho tượng đầu ác ma mắt đỏ bừng, miệng mở ra, mơ hồ có khí tức tà ác từ trong miệng truyền ra.
Bản thân cái bể hoàn toàn cố định trên mặt đất, hoặc là nói... Là cố định tại đây một cái thế giới không gian thượng.
Chung quanh bể có vô số xúc tua, xúc tu nối liền với không gian. Theo không gian thế giới Hạ tộc dao động, xúc tu cũng khẽ nhộn nhạo.
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, lập tức thao túng thiên địa lực cuồn cuộn, mạnh mẽ bắt lấy vô số đá vụn, mỗi một chỗ lực trói buộc đều đạt tới mức cực kỳ khủng bố, trong lúc nhất thời... vô số tảng đá của thành bảo phế tích này đều bay lên, thậm chí một ít phiến đá, cột đá coi như hoàn hảo chút dưới đất đều lần lượt lơ lửng lên.
Toàn bộ thành bảo, đào ba thước đất.
Toàn bộ vật phẩm tất cả đều lơ lửng lên cao cao.
Đông Bá Tuyết Ưng và Trì Khâu Bạch đều đứng giữa không trung, toàn bộ phế tích thành bảo vẫn phi thường nặng, nếu thực để Đông Bá Tuyết Ưng dựa vào lực lượng bản thân nâng lên, hắn thật sự không nâng nổi. Nhưng thao túng thiên địa lực... Đông Bá Tuyết Ưng lại dễ dàng, toàn bộ vật phẩm đều bay hết lên.
“Trường Phong đại ca, ta cảm giác vật phẩm của phế tích thành bảo đều rất bình thường, ngươi có phát hiện gì không?” Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận quan sát, hắn thông qua thiên địa lực cũng cẩn thận kiểm tra mỗi một vật phẩm bị trói buộc.
“Chưa phát hiện.” Trì Khâu Bạch cũng nghi hoặc lắc đầu.
“Vù.”
Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động.
Nhất thời vô số vật phẩm tất cả đều hướng xa xa bên cạnh bay đi, mỗi cái rơi ở trên một mảnh đất hoang lớn, những đá vụn cột đá đá phiến… đó tất cả đều chồng chất cùng một chỗ, xếp thành một ngọn núi nhỏ. Thi thể hài cốt cũng đặt hết cùng một chỗ, còn có chút giấy, sách, bàn ăn… các vật phẩm lại tất cả đều chồng chất cùng một chỗ.
“Phân loại ra? Ngươi để Long Sơn lâu tới sau điều tra thoải mái hơn.” Trì Khâu Bạch cười nói.
“Việc cái nhấc tay thôi. Ta đem toàn bộ bí thất… dưới lòng đất nơi này tất cả đều lật ra, phía dưới nó còn có vật phẩm trận pháp.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. Một lần này thao túng thiên địa lực đào càng sâu hơn, tất cả nơi có dấu vết con người đều bị Đông Bá Tuyết Ưng đào rỗng! Trận pháp lúc trước dùng để đối phó Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị đào đi.
Vô số vật phẩm bay lên.
Vật trân quý bị Đông Bá Tuyết Ưng tùy tay thu hồi, tất cả cái khác vẫn đều bay hạ xuống trên đất hoang xa xa.
“Ô Vân Hỏa kia lúc trước nói đồng ý cho ta mười vạn cân nguyên thạch, trọng bảo này, giá trị khẳng định sẽ không thấp hơn mười vạn cân nguyên thạch.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đến bây giờ cũng chưa tìm được, giấu thật kĩ, sợ là có một chút pháp trận che giấu! Muốn tìm được chỉ sợ phải tốn chút thời gian.”
“Ta cũng đoán có pháp trận che giấu.” Trì Khâu Bạch nói.
Pháp trận có nhiều loại công năng.
Sát trận, mê trận, vây khốn giam giữ, che giấu... Đủ loại công năng, muốn khiến thiên địa lực không phát hiện được cũng có thể làm được.
“Chịu dùng pháp trận che lấp, chậc chậc, thật là trọng bảo.” Trì Khâu Bạch cười nói, “Đến, dựa theo biện pháp cũ, cậy mạnh quét ngang trước.”
“Được.” Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động, thiên địa lực cuồn cuộn bắt đầu tùy ý đào bớt tất cả bùn đất nham thạch chung quanh.
Tất cả đều không bỏ qua!
Vô số bùn đất nham thạch bay lên, lại chồng chất ở một khu vực đất hoang khác xa xa, nhất thời bùn đất núi đá nơi đó nhanh chóng chồng chất. Theo trên mặt đất thành bảo lúc trước không ngừng trầm xuống, núi bùn đất xa xa cũng càng ngày càng cao lớn.
Một lát sau.
Vị trí thành bảo hùng vĩ lúc trước đã biến thành một cái hố cực lớn sâu khoảng ba trăm thước.
“Ồ. Hoàn toàn quét ngang tất cả khu vực, thế mà còn chưa tìm được.” Trì Khâu Bạch cười nói, “Hơn nữa mắt hai chúng ta nhìn chằm chằm, cũng không thấy được bất cứ đặc thù nào, xem ra cũng đã vặn vẹo ánh sáng.”
Mắt thường có thể thấy mọi vật, là dựa vào ánh sáng.
Nếu có thể thao túng ánh sáng, thì có thể làm được ẩn thân! Hiển nhiên pháp trận này cũng chứa công hiệu che dấu.
“Ta vẫn là vất vả chút, tự mình điều tra từng chỗ một.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, lập tức đáp xuống.
Vù ——
Tốc độ Đông Bá Tuyết Ưng tăng vọt hẳn lên, bay tốc độ cao ở trong cái hố cực lớn sâu tới ba trăm thước này, phi hành chung quanh, dùng thân thể đi chạm vào!
Dùng thân thể đi va chạm pháp trận, là phương pháp kiểm tra đo lường đơn giản nhất nhưng cũng là khó phá giải nhất.
Nếu là kiểu mê trận? Một khi làm người ta bị lạc, tự nhiên lập tức hiểu, mình đã lâm vào pháp trận! Như một số trận pháp che giấu, có thể khiến mắt thường không nhìn thấy, khiến thiên địa lực không cảm ứng được, nhưng thân thể va chạm... Muốn khiến thân thể cũng không chạm được, điều này quá khó khăn.
“Ầm!”
Hóa thành lượng lớn tàn ảnh phi hành, rốt cuộc ‘Ầm’ một tiếng, va chạm ở một chỗ.
“Ở ngay đây rồi!” Đông Bá Tuyết Ưng cười tủm tỉm, “Ta còn tưởng lợi hại bao nhiêu, cho rằng có thể vặn vẹo không gian, khiến ta bay qua cũng không phát hiện được.”
Thân thể đi va chạm.
Trận pháp muốn khiến người ngoài va chạm cũng không chạm được, điều này quá khó! Loại mê trận là làm người ta không chạm được, nhưng sẽ lập tức phát hiện. Muốn không chạm được lại không phát hiện được... Liền cần từ trên không gian hoàn toàn che dấu được không gian chỗ pháp trận đó! Cái này cần thao túng không gian phi thường hoàn mỹ, hơn nữa còn là liên tục thao túng, các Bán Thần nhân loại là không thể sáng tạo ra pháp trận như vậy.
Như ở Tân Hỏa cung, mượn dùng Tân Hỏa cung không gian thần khí này, có thể làm được loại trình độ này.
Nhưng một ma thần... Đưa một chút tài nguyên vào thế giới Hạ tộc cũng vô cùng khó khăn, muốn đưa ‘Tân Hỏa cung’ loại thần khí này? Cái giá phải trả quá cao! Chỉ vì một chút tín ngưỡng ít ỏi, là phi thường không đáng. Cũng là các tiền bối Hạ tộc thật sự tràn ngập vô tận cảm tình đối với Hạ tộc, mới đồng ý trả giá thật đắt đem thần khí đưa về quê hương.
Cho nên nội tình Hạ tộc, trấn tộc chi bảo, thần giới chiến binh, thậm chí thần khí cường đại! Rất nhiều đều ẩn chứa cảm tình của tiền bối Hạ tộc đối với quê hương.
“Vặn vẹo không gian thời gian dài? Pháp trận như vậy, Ma thần hội cũng không nỡ bỏ ra nhỉ.” Trì Khâu Bạch cũng bay lại, đưa tay đụng vào, liền chạm đến pháp trận trở ngại.
“Ngăn trở?” Trì Khâu Bạch cười lạnh.
Trên tay phải của hắn có một tầng Siêu Phàm đấu khí mờ mịt, tầng ngoài hơn nữa thì là không gian thiết cát chân ý. Hắn tu hành nhiều năm, không gian thiết cát chân ý cũng tự nhiên càng thêm tinh thâm.
Tùy ý cào một cái!
Ngón tay vô cùng sắc bén, tê lạp, trực tiếp cào vỡ pháp trận trở ngại. Thật ra pháp trận trở ngại cũng không mạnh, Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể mạnh mẽ phá vỡ.
Roạt ——
Pháp trận vỡ.
Trước mắt xuất hiện cảnh tượng chân thật.
Chỉ thấy trong một khu vực trước mắt, đang có một cái bể thật lớn rất xấu xí, cái bể này phạm vi chỉ mười thước, toàn thân màu đen sì. Ở một cạnh của bể lại có một pho tượng đầu ác ma thật lớn, pho tượng đầu ác ma mắt đỏ bừng, miệng mở ra, mơ hồ có khí tức tà ác từ trong miệng truyền ra.
Bản thân cái bể hoàn toàn cố định trên mặt đất, hoặc là nói... Là cố định tại đây một cái thế giới không gian thượng.
Chung quanh bể có vô số xúc tua, xúc tu nối liền với không gian. Theo không gian thế giới Hạ tộc dao động, xúc tu cũng khẽ nhộn nhạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.