Chương 1355: Giới Tâm Lệnh (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
“Thật đúng là nhanh.” Đao Hoàng tán thưởng, “Nhanh như vậy đã khống chế thành công, lúc này mới thời gian chén trà nhỏ, xem ra Kiếm Chủ tích lũy đủ hùng hậu.”
“Ha ha, so với đoán trước còn nhanh hơn nhiều.” Thiên Ngu lão tổ cũng mừng rỡ.
Hắn biết, thực lực Thái Hư thiên cung từ nay về sau cũng sẽ tăng vọt.
Thánh Chủ và Giới Tổ Vu Tổ chiến đấu, mới chỉ duy trì thời gian chén trà nhỏ.
“Thánh Chủ, tiếp ta một kiếm!” Một tiếng quát lạnh vang lên.
Hai cái bóng người từ trong hư vô bên cạnh sóng vai đi ra, một vị là Đao Hoàng, một người khác là nam tử đầu bạc ‘Kiếm Chủ’, sau lưng Kiếm Chủ đeo một thanh kiếm, hắn chỉ Thánh Chủ xa xa.
“Choang!”
Kiếm ra khỏi vỏ.
Một đạo kiếm quang mang theo sát khí làm người ta kinh hãi nháy mắt tung hoành thiên địa, mang theo uy thế khiến thánh giới cũng chấn động, trực tiếp lướt về phía Thánh Chủ xa xa. Thánh Chủ hơi kinh hãi, trường mâu loang lổ trong tay vung lên nghênh đón, nhất thời rầm rầm rầm... Liên tiếp nổ vang, không gian chung quanh cũng không ngừng vỡ vụn vặn vẹo, tốc độ thời gian trôi cũng đang biến hóa.
Trong giây lát, giao thủ mấy mươi lần, Thánh Chủ trong lúc nhất thời không thể thắng lợi. Giới Tổ và Vu Tổ đều mỉm cười lui đến một bên.
“Vù.”
Kiếm quang nhanh chóng bay về, rơi về trong vỏ kiếm sau lưng Kiếm Chủ.
Thánh Chủ cũng dừng lại trường mâu trong tay cũng biến mất vào hư không, hắn đứng ở nơi đó, cẩn thận quan sát Kiếm Chủ xa xa.
“Ta lúc trước đã cảm thấy ngươi rất bất phàm, hiện tại thoạt nhìn, vẫn đã đánh giá thấp ngươi.” Thánh Chủ mỉm cười khen nói, “Ngươi trở thành Vũ Trụ Thần, vô thanh vô tức thế mà đã sớm đạt tới tầng thứ hai, nay vừa mới phát động, đã thành công cướp đi bộ phận lực lượng của ta, xem ngươi vừa mới ra tay... thực lực ngươi đã không thua gì Đao Hoàng, nếu tu hành thêm chút thời gian, vượt Giới Tổ và Mẫu Tổ hai người bọn họ cũng không phải không có khả năng.”
“Thánh Chủ quá khen.” Kiếm Chủ bình tĩnh nói.
Thu mình tu hành mấy kỷ nguyên.
Một khi bùng nổ...
Đã có thể chính diện đánh nhau với Thánh Chủ.
“Thiên phú ngộ tính của ngươi, quả nhiên là số một từ khi Cổ thánh giới nguyên thủy sinh ra đến nay.” Thánh Chủ cười nói, “Tương lai có lẽ có tư cách trở thành đối thủ thật sự của ta.”
Ở bên Đao Hoàng, Vu Tổ, Giới Tổ nghe được trong lòng đều rất cảm khái, bọn họ cũng thừa nhận ‘Kiếm Chủ’ là kinh tài tuyệt diễm cỡ nào, thực lực đột phá là nhanh chóng mãnh liệt cỡ nào, quan trọng là đều chưa thấy được Kiếm Chủ từng trải qua suy sụp gì lớn, từng trải qua bao nhiêu chiến đấu tôi luyện, đã một hơi đạt tới cảnh giới hôm nay.
“Đáng tiếc duy nhất là, ngươi sinh ra quá muộn.” Thánh Chủ mỉm cười bình tĩnh, không giận chút nào, “Ngươi sinh ra quá muộn, Hủy Diệt Ma Tộc càng thêm cường đại, thời gian để lại cho ngươi cũng không nhiều nữa.”
“Hy vọng ngươi có thể ở trước đại nạn cuối cùng có thể đạt tới tầng thứ ba, như vậy, thế giới sẽ đặc sắc hơn nhiều.” Thánh Chủ nhìn Kiếm Chủ cười cười, lập tức xoay người biến mất vào hư không.
“Cứ như vậy đi rồi?” Vu Tổ có chút kinh ngạc.
“Đi cũng dứt khoát đó, bị Kiếm Chủ đoạt bộ phận lực lượng, còn có thể bình tĩnh như thế.” Giới Tổ nhỏ gầy nói, “Xem ra từ lần trước bị Cổ Kỳ làm hỏng việc, cộng thêm Hủy Diệt Ma Tộc càng thêm cường đại, Thánh Chủ hẳn là đã từ bỏ một số mưu tính trong quá khứ của hắn.”
Vu Tổ gật đầu: “Ừm, lần trước chỉ vì hả giận, đã vận dụng bộ phận bổn nguyên lực giết chết Cổ Kỳ! Một lần này bị Kiếm Chủ cướp đi bộ phận lực lượng, còn có thể bình tĩnh lạnh nhạt như thế... một số kế hoạch trong quá khứ hắn hẳn là đã từ bỏ.”
“Đối với Thánh Chủ, lúc nào cũng phải cẩn thận.” Đao Hoàng lại nói, “Không chừng hắn là thấy việc không thể được, cho nên cố ý làm mê muội chúng ta.”
Kiếm Chủ cũng gật gật đầu.
...
Cổ thánh giới.
Thánh Chủ khoanh chân ngồi ở trên giường đá đen, khuôn mặt bình tĩnh: “Kiếm Chủ này thực lực tăng lên thật nhanh, lúc này mới bao lâu, đã có thể đủ chính diện giao thủ với ta. Hắn tăng lên cũng quá thông thuận rồi, cũng không có gì suy sụp.”
“Chẳng lẽ hắn từng đạt được ‘Giới Tâm Lệnh?’ “ Thánh Chủ nói thầm, “Đáng tiếc ta cũng chỉ từng nghe Giới Tâm Lệnh, chưa từng đạt được.”
Đông Lân thánh giới.
Ở trong một tòa tửu lâu, Đao Hoàng cùng một gã nam tử áo bào màu lam đậm ngồi đối mặt nhau.
“Giới Tâm Lệnh?” Đao Hoàng kinh ngạc, “Sư phụ, ngài nói Kiếm Chủ có thể từng đạt được Giới Tâm Lệnh? Cái gì là Giới Tâm Lệnh, sao con chưa từng nghe nói?”
“Ừm.”
La thành chủ ngồi ở chỗ đó rót rượu, vừa uống rượu vừa cười nói, “Ngươi đương nhiên chưa từng nghe nói, Giới Tâm Lệnh... Toàn bộ hỗn độn hư không vô số tu hành giả, biết được chỉ sợ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Kiếm Chủ hẳn là từng đạt được Giới Tâm Lệnh, hơn nữa còn sử dụng rồi! Cho nên tu hành mới có thể nhanh chóng tiến bộ như thế. Đương nhiên đây chỉ là phán đoán của ta, nói không chừng hắn thật có thiên phú cực nghịch thiên, chỉ bế quan tu hành đã đạt tới mức như thế.”
“Sư phụ, Giới Tâm Lệnh rốt cuộc là cái gì?” Đao Hoàng vội hỏi.
“Một bí bảo đặc thù.” La thành chủ cười nói, “Muốn đạt được nó sử dụng nó lại cần duyên phận, dù sao cũng là tu hành giả thiên phú ngộ tính cực cao, được Giới Tâm Lệnh tán đồng, mới có thể có được nó. Nếu không, nó ở trước mặt, ngươi cũng không nhìn thấy nó “
“Ở trước mặt cũng không nhìn thấy?” Đao Hoàng càng thêm nghi hoặc.
Bí bảo.
Quả thực có một số bí bảo rất đặc thù, như Thánh Chủ sử dụng một thanh trường mâu loang lổ kia, lai lịch chính là câu hỏi! Như ‘Hỏa Ngục Tam Giới Đỉnh’, lai lịch cũng là dấu hỏi.
Bí bảo đặc thù ‘Giới Tâm Lệnh’ ? Đao Hoàng trước đó quả thật chưa từng nghe qua.
“Đi đi, tu hành cho tốt đi, ngươi chính là đồ đệ của ta, đừng thực sự bị Kiếm Chủ vượt qua.” La thành chủ cười nói.
“Vâng, đệ tử cáo lui.” Đao Hoàng lập tức đứng dậy.
Hắn quả thực có cảm giác khẩn trương.
Hắn, mới là lãnh tụ cao nhất sáu đại thánh địa! Sư phụ ‘La thành chủ’ tuy kẹt mãi ở Hỗn Độn Cảnh, nhưng cảnh giới lại là cao thái quá, sư phụ sáng tạo ‘Tinh Thần điện’, nguyện ý chỉ dẫn Vũ Trụ Thần khác. Như Ma Sơn thuỷ tổ, Dao Quang chi chủ, Thiên Ngu lão tổ, Hư Không thuỷ tổ, Vân Xà đại điện… mỗi người cũng nguyện ý khiêm tốn thỉnh giáo.
Dù sao La thành chủ là Hỗn Độn Cảnh, thực lực lại mơ hồ tính là chiến lực Vũ Trụ Thần tầng thứ hai.
Chỉ luận cảnh giới!
Hắn chỉ sợ cũng ở trên Thánh Chủ, tuy bởi vì xúc phạm cấm kỵ nào đó chưa biết, La thành chủ tựa như vĩnh viễn không thể trở thành Vũ Trụ Thần. Nhưng cảnh giới quá cao, muốn bái hắn làm thầy nhiều lắm, chỉ là hắn không thèm thu đồ đệ, cũng chỉ số ít một số Vũ Trụ Thần hắn nguyện ý chỉ điểm. Cho nên mới có ‘sáu đại thánh địa’ kết minh.
Sáu đại thánh địa thật sự ràng buộc... Chính là La thành chủ.
Kiếm Chủ là một thành viên Thái Hư thiên cung, cũng có thể được La thành chủ chỉ điểm, hơn nữa còn phi thường được La thành chủ coi trọng... Nhưng, Đao Hoàng chính là thân truyền đệ tử, La thành chủ đối với hắn mới là chỉ điểm nhiều nhất.
“Ha ha, so với đoán trước còn nhanh hơn nhiều.” Thiên Ngu lão tổ cũng mừng rỡ.
Hắn biết, thực lực Thái Hư thiên cung từ nay về sau cũng sẽ tăng vọt.
Thánh Chủ và Giới Tổ Vu Tổ chiến đấu, mới chỉ duy trì thời gian chén trà nhỏ.
“Thánh Chủ, tiếp ta một kiếm!” Một tiếng quát lạnh vang lên.
Hai cái bóng người từ trong hư vô bên cạnh sóng vai đi ra, một vị là Đao Hoàng, một người khác là nam tử đầu bạc ‘Kiếm Chủ’, sau lưng Kiếm Chủ đeo một thanh kiếm, hắn chỉ Thánh Chủ xa xa.
“Choang!”
Kiếm ra khỏi vỏ.
Một đạo kiếm quang mang theo sát khí làm người ta kinh hãi nháy mắt tung hoành thiên địa, mang theo uy thế khiến thánh giới cũng chấn động, trực tiếp lướt về phía Thánh Chủ xa xa. Thánh Chủ hơi kinh hãi, trường mâu loang lổ trong tay vung lên nghênh đón, nhất thời rầm rầm rầm... Liên tiếp nổ vang, không gian chung quanh cũng không ngừng vỡ vụn vặn vẹo, tốc độ thời gian trôi cũng đang biến hóa.
Trong giây lát, giao thủ mấy mươi lần, Thánh Chủ trong lúc nhất thời không thể thắng lợi. Giới Tổ và Vu Tổ đều mỉm cười lui đến một bên.
“Vù.”
Kiếm quang nhanh chóng bay về, rơi về trong vỏ kiếm sau lưng Kiếm Chủ.
Thánh Chủ cũng dừng lại trường mâu trong tay cũng biến mất vào hư không, hắn đứng ở nơi đó, cẩn thận quan sát Kiếm Chủ xa xa.
“Ta lúc trước đã cảm thấy ngươi rất bất phàm, hiện tại thoạt nhìn, vẫn đã đánh giá thấp ngươi.” Thánh Chủ mỉm cười khen nói, “Ngươi trở thành Vũ Trụ Thần, vô thanh vô tức thế mà đã sớm đạt tới tầng thứ hai, nay vừa mới phát động, đã thành công cướp đi bộ phận lực lượng của ta, xem ngươi vừa mới ra tay... thực lực ngươi đã không thua gì Đao Hoàng, nếu tu hành thêm chút thời gian, vượt Giới Tổ và Mẫu Tổ hai người bọn họ cũng không phải không có khả năng.”
“Thánh Chủ quá khen.” Kiếm Chủ bình tĩnh nói.
Thu mình tu hành mấy kỷ nguyên.
Một khi bùng nổ...
Đã có thể chính diện đánh nhau với Thánh Chủ.
“Thiên phú ngộ tính của ngươi, quả nhiên là số một từ khi Cổ thánh giới nguyên thủy sinh ra đến nay.” Thánh Chủ cười nói, “Tương lai có lẽ có tư cách trở thành đối thủ thật sự của ta.”
Ở bên Đao Hoàng, Vu Tổ, Giới Tổ nghe được trong lòng đều rất cảm khái, bọn họ cũng thừa nhận ‘Kiếm Chủ’ là kinh tài tuyệt diễm cỡ nào, thực lực đột phá là nhanh chóng mãnh liệt cỡ nào, quan trọng là đều chưa thấy được Kiếm Chủ từng trải qua suy sụp gì lớn, từng trải qua bao nhiêu chiến đấu tôi luyện, đã một hơi đạt tới cảnh giới hôm nay.
“Đáng tiếc duy nhất là, ngươi sinh ra quá muộn.” Thánh Chủ mỉm cười bình tĩnh, không giận chút nào, “Ngươi sinh ra quá muộn, Hủy Diệt Ma Tộc càng thêm cường đại, thời gian để lại cho ngươi cũng không nhiều nữa.”
“Hy vọng ngươi có thể ở trước đại nạn cuối cùng có thể đạt tới tầng thứ ba, như vậy, thế giới sẽ đặc sắc hơn nhiều.” Thánh Chủ nhìn Kiếm Chủ cười cười, lập tức xoay người biến mất vào hư không.
“Cứ như vậy đi rồi?” Vu Tổ có chút kinh ngạc.
“Đi cũng dứt khoát đó, bị Kiếm Chủ đoạt bộ phận lực lượng, còn có thể bình tĩnh như thế.” Giới Tổ nhỏ gầy nói, “Xem ra từ lần trước bị Cổ Kỳ làm hỏng việc, cộng thêm Hủy Diệt Ma Tộc càng thêm cường đại, Thánh Chủ hẳn là đã từ bỏ một số mưu tính trong quá khứ của hắn.”
Vu Tổ gật đầu: “Ừm, lần trước chỉ vì hả giận, đã vận dụng bộ phận bổn nguyên lực giết chết Cổ Kỳ! Một lần này bị Kiếm Chủ cướp đi bộ phận lực lượng, còn có thể bình tĩnh lạnh nhạt như thế... một số kế hoạch trong quá khứ hắn hẳn là đã từ bỏ.”
“Đối với Thánh Chủ, lúc nào cũng phải cẩn thận.” Đao Hoàng lại nói, “Không chừng hắn là thấy việc không thể được, cho nên cố ý làm mê muội chúng ta.”
Kiếm Chủ cũng gật gật đầu.
...
Cổ thánh giới.
Thánh Chủ khoanh chân ngồi ở trên giường đá đen, khuôn mặt bình tĩnh: “Kiếm Chủ này thực lực tăng lên thật nhanh, lúc này mới bao lâu, đã có thể đủ chính diện giao thủ với ta. Hắn tăng lên cũng quá thông thuận rồi, cũng không có gì suy sụp.”
“Chẳng lẽ hắn từng đạt được ‘Giới Tâm Lệnh?’ “ Thánh Chủ nói thầm, “Đáng tiếc ta cũng chỉ từng nghe Giới Tâm Lệnh, chưa từng đạt được.”
Đông Lân thánh giới.
Ở trong một tòa tửu lâu, Đao Hoàng cùng một gã nam tử áo bào màu lam đậm ngồi đối mặt nhau.
“Giới Tâm Lệnh?” Đao Hoàng kinh ngạc, “Sư phụ, ngài nói Kiếm Chủ có thể từng đạt được Giới Tâm Lệnh? Cái gì là Giới Tâm Lệnh, sao con chưa từng nghe nói?”
“Ừm.”
La thành chủ ngồi ở chỗ đó rót rượu, vừa uống rượu vừa cười nói, “Ngươi đương nhiên chưa từng nghe nói, Giới Tâm Lệnh... Toàn bộ hỗn độn hư không vô số tu hành giả, biết được chỉ sợ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Kiếm Chủ hẳn là từng đạt được Giới Tâm Lệnh, hơn nữa còn sử dụng rồi! Cho nên tu hành mới có thể nhanh chóng tiến bộ như thế. Đương nhiên đây chỉ là phán đoán của ta, nói không chừng hắn thật có thiên phú cực nghịch thiên, chỉ bế quan tu hành đã đạt tới mức như thế.”
“Sư phụ, Giới Tâm Lệnh rốt cuộc là cái gì?” Đao Hoàng vội hỏi.
“Một bí bảo đặc thù.” La thành chủ cười nói, “Muốn đạt được nó sử dụng nó lại cần duyên phận, dù sao cũng là tu hành giả thiên phú ngộ tính cực cao, được Giới Tâm Lệnh tán đồng, mới có thể có được nó. Nếu không, nó ở trước mặt, ngươi cũng không nhìn thấy nó “
“Ở trước mặt cũng không nhìn thấy?” Đao Hoàng càng thêm nghi hoặc.
Bí bảo.
Quả thực có một số bí bảo rất đặc thù, như Thánh Chủ sử dụng một thanh trường mâu loang lổ kia, lai lịch chính là câu hỏi! Như ‘Hỏa Ngục Tam Giới Đỉnh’, lai lịch cũng là dấu hỏi.
Bí bảo đặc thù ‘Giới Tâm Lệnh’ ? Đao Hoàng trước đó quả thật chưa từng nghe qua.
“Đi đi, tu hành cho tốt đi, ngươi chính là đồ đệ của ta, đừng thực sự bị Kiếm Chủ vượt qua.” La thành chủ cười nói.
“Vâng, đệ tử cáo lui.” Đao Hoàng lập tức đứng dậy.
Hắn quả thực có cảm giác khẩn trương.
Hắn, mới là lãnh tụ cao nhất sáu đại thánh địa! Sư phụ ‘La thành chủ’ tuy kẹt mãi ở Hỗn Độn Cảnh, nhưng cảnh giới lại là cao thái quá, sư phụ sáng tạo ‘Tinh Thần điện’, nguyện ý chỉ dẫn Vũ Trụ Thần khác. Như Ma Sơn thuỷ tổ, Dao Quang chi chủ, Thiên Ngu lão tổ, Hư Không thuỷ tổ, Vân Xà đại điện… mỗi người cũng nguyện ý khiêm tốn thỉnh giáo.
Dù sao La thành chủ là Hỗn Độn Cảnh, thực lực lại mơ hồ tính là chiến lực Vũ Trụ Thần tầng thứ hai.
Chỉ luận cảnh giới!
Hắn chỉ sợ cũng ở trên Thánh Chủ, tuy bởi vì xúc phạm cấm kỵ nào đó chưa biết, La thành chủ tựa như vĩnh viễn không thể trở thành Vũ Trụ Thần. Nhưng cảnh giới quá cao, muốn bái hắn làm thầy nhiều lắm, chỉ là hắn không thèm thu đồ đệ, cũng chỉ số ít một số Vũ Trụ Thần hắn nguyện ý chỉ điểm. Cho nên mới có ‘sáu đại thánh địa’ kết minh.
Sáu đại thánh địa thật sự ràng buộc... Chính là La thành chủ.
Kiếm Chủ là một thành viên Thái Hư thiên cung, cũng có thể được La thành chủ chỉ điểm, hơn nữa còn phi thường được La thành chủ coi trọng... Nhưng, Đao Hoàng chính là thân truyền đệ tử, La thành chủ đối với hắn mới là chỉ điểm nhiều nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.