Chương 551: Liên tiếp đột phá (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
“Yên tâm đi, không có gì, lúc không chống đỡ được ta sẽ hôn mê, đừng lo.”
“Chàng đau lòng ta, thì mau chóng phá vỡ đóa hoa màu đen đó đi.”
“Ừ, không có việc gì, cảm ngộ của ta đối với pháp trận lại gia tăng rồi, còn có thể chống đỡ thêm chút nữa.”
Dư Tĩnh Thu mỗi một lần đều an ủi Đông Bá Tuyết Ưng.
...
Trong sa mạc, thanh niên áo trắng bị nhốt trong đóa hoa màu đen kia đang không ngừng luyện thương pháp, ở trong tiếng Vu thần thổi nhạc khúc hắn toàn lực đi luyện thương.
“Năm năm rồi.”
“Năm năm rồi! ! !”
“Ta còn chưa đột phá, ba loại chân ý của ta đều chưa đột phá, vì sao, vì sao?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng nghẹn một ngọn lửa, nhìn khuôn mặt thê tử càng thêm tái nhợt, hắn rất tự trách. Vì sao mình không phá được đóa hoa màu đen này. Vì sao ba loại chân ý lại một loại cũng không đột phá được?
Đông Bá Tuyết Ưng khuôn mặt dữ tợn nhìn quét Vu thần, đại ma thần trong không gian lá đỏ xa xa.
“Ta nhất định sẽ đi ra ngoài, nhất định sẽ! ! !”
“Oành, oành, oành...”
Đông Bá Tuyết Ưng điên cuồng luyện thương pháp.
Hắn vứt bỏ tất cả quấy nhiễu, Vu thần thổi nhạc khúc quấy nhiễu đối với hắn đã thấp hơn so với ngay từ đầu rất nhiều, hắn không ngừng cân nhắc từng chiêu thương pháp, thậm chí đi nghiên cứu bí thuật cấp Giới Thần, muốn từ trong đó tìm kiếm tìm hiểu ra càng nhiều hơn nữa.
Đêm khuya.
Ánh trăng như tấm màn, thông qua màng tinh tháp phủ ở trên sa mạc rộng lớn, thậm chí xuyên qua đóa hoa màu đen, chiếu rọi ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng vẫn trầm mặc luyện thương pháp.
“Oành đùng đùng ~~~ “
Bỗng phía sau thân thể Đông Bá Tuyết Ưng hiện ra hư ảnh một tinh cầu khổng lồ, toàn thân tinh cầu đen sì, như ẩn chứa vô số ảo diệu.
“Tinh Thần Thần Tâm?” Ở xa xa trong không gian lá đỏ Vu thần, đại ma thần đều biến sắc, Vu thần càng nhịn không được kinh hô.
Trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng một mảng kì ảo, lượng lớn cảm ngộ trong quá khứ đối với ‘Tinh Thần Chân Ý’ giờ phút này nháy mắt hoàn mỹ chỉnh hợp cùng nhau, quá khứ Tinh Thần Chân Ý nhất trọng cảnh, nhị trọng cảnh, tam trọng cảnh, giống như phân biệt đánh xuống căn cơ một tòa nhà cao tầng, lập cơ sở dàn giáo, sàn gác gạch đá bắt đầu xây thành... Mà sau khi đạt tới thần tâm cảnh, tất cả hoàn mỹ hợp nhất.
Giống như vô số góc cạnh của một tòa nhà cao tầng tất cả đều phù hợp, các loại hoa văn trang sức tinh mỹ vô cùng, như thế mới xem như chỉnh thể hoàn chỉnh.
“Tinh thần?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được ở trong hải dương thiên địa quy tắc mênh mông, bản thân tựa như một tinh cầu hắc ám, chung quanh vô tận quy tắc ảo diệu vẫn mênh mông khó có thể dò xét, cũng chỉ bộ phận hư giới ảo diệu, cực điểm xuyên thấu ảo diệu có thể cảm giác...
“Tinh thần thật sự huyền diệu vô song, bí kỹ của ta quả thực có rất nhiều chỗ có thể hoàn thiện.” Đông Bá Tuyết Ưng ở cùng lúc nắm giữ Tinh Thần Thần Tâm cảnh, đối với mình căn cứ Tinh Thần Chân Ý tự nghĩ ra bí kỹ ‘Đại Địa’ cùng ‘Hỗn Động Nghiền Ép’ cũng lập tức có rất nhiều phương pháp cải thiện, trong lúc nhất thời hắn mở mắt ra, cầm một cây Ẩm Huyết thương, trực tiếp thi triển Hỗn Động Nghiền Ép.
Oành ~~~~
Trường thương uy thế cuồn cuộn, hắc ám tinh thần đang chậm rãi xoay tròn, một thương ầm ầm giận bổ vào trên đóa hoa màu đen cao lớn nguy nga kia, trên đóa hoa vô số thần văn lưu chuyển, tuy đang chấn động lay động, nhưng vẫn chống đỡ được.
“Phá cho ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng không nổi giận, hắn lần lượt vung trường thương, hắn thi triển ra ‘Hỗn Động Nghiền Ép’ cũng càng lúc càng huyền diệu, dù sao hắn bước đầu nắm giữ Tinh Thần Thần Tâm cảnh, hoàn thiện đối với bí kỹ cũng cần một quá trình.
Chỉ thấy uy lực bí kỹ này đang không ngừng tăng lên.
Trường thương giận bổ vào trên Vu Đà La Thánh Hoa khổng lồ, cũng khiến đóa hoa không ngừng chấn động.
...
Ở trong không gian lá cây màu đỏ bọn vu thần áo bào vàng, đại ma thần khẩn trương nhìn, bọn hắn cũng nhìn ra được thương pháp của Đông Bá Tuyết Ưng rõ ràng càng thêm lợi hại, uy thế cũng càng mạnh. Bởi vì cảnh giới tăng lên, làm Vu Đà La Thánh Hoa dời đi lực lượng cũng càng ngày càng ít, càng nhiều lực lượng đều là cần nó đến thừa nhận. Từ đêm tối đến ban ngày, Đông Bá Tuyết Ưng rốt cuộc hoàn toàn dừng lại.
“Ha ha ha...” Đại ma thần thấy thế, cười ha ha, toàn thân cũng đang bốc lên ngọn lửa đỏ như máu, “Ta đã biết Vu Đà La Thánh Hoa không phải dễ phá giải như vậy, hắn vừa mới đạt tới thần tâm cảnh thôi, đây mới là nhị phẩm thần tâm cảnh. Cho dù có bí kỹ, muốn phá giải Vu Đà La Thánh Hoa cũng còn kém xa.”
Vu thần áo bào vàng cũng gật đầu lộ ra nụ cười: “Hắn đột phá đến thần tâm cảnh, bí kỹ cũng liên tiếp hoàn thiện, đây là bí kỹ sở trường lực lượng, cũng chưa thể phá vỡ Vu Đà La Thánh Hoa... Chỉ sợ Đông Bá Tuyết Ưng này cho dù thực lực tăng lên một chút nữa, sợ cũng không đột phá được.”
“Ừm, chúng ta thắng chắc rồi.” Đại ma thần vừa rồi cũng có chút khẩn trương, hiện tại thoải mái hơn nhiều.
“Tinh tháp kia có thể chống đỡ đến bây giờ, cũng thật sự là rất khá rồi.” Vu thần áo bào vàng quay đầu nhìn xa xa tòa tinh tháp kia vẫn nở rộ vô tận hào quang, “Theo ta biết, tinh tháp cấp mười hai tiêu hao thần tinh phi thường lớn, nếu không có người thao túng, một năm hẳn là cần hai mươi vạn thần tinh. Cho dù có Hạ tộc thao túng, bọn hắn cảnh giới khá thấp, không tiết kiệm được nhiều, Đông Bá Tuyết Ưng này rốt cuộc để lại bao nhiêu thần tinh, thế mà có thể chống đỡ đến bây giờ?”
“Đã năm năm rồi, nhắm chừng cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.” Đại ma thần cũng ha ha vui sướng nói, “Đông Bá Tuyết Ưng đạt tới nhị phẩm thần tâm cảnh cũng không đột phá được thánh hoa, ta thấy hắn là không có khả năng đột phá, ít nhất ở trước khi tinh tháp phá diệt không có khả năng đột phá! Một khi màng thế giới tinh tháp tiêu tán, không còn áp chế, chúng ta có thể xây dựng thành lũy quy mô lớn.”
Hào quang tinh tháp chiếu rọi, thế giới lực không đâu không có, uy lực của thế giới lực, ngay cả Bán Thần cực hạn cũng có thể nháy mắt nghiền ép chết, một số tài liệu kiến trúc thành lũy chỉ sợ vừa mới đặt ra, đã có thể bị thế giới lực thổi quét bay đi rất xa, thậm chí thu vào trong tinh tháp. Căn bản không thể xây dựng.
...
“Thế mà không đủ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng có chút thất vọng, tuy đạt tới nhị phẩm thần tâm cảnh, nhưng hắn chưa vội thành thần.
Bởi vì thành thần cũng không có trợ giúp đối với hắn.
Thần lực? Hắn có Đại Hỗn Động Chân Lực! Cái này so với thần lực mạnh hơn nhiều,
Thần thể? Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân của hắn vượt xa thần thể tầm thường.
Thần chi lĩnh vực? Tinh tháp thế giới lực phụ trợ, so với thần chi lĩnh vực mạnh hơn nhiều.
“Chàng đau lòng ta, thì mau chóng phá vỡ đóa hoa màu đen đó đi.”
“Ừ, không có việc gì, cảm ngộ của ta đối với pháp trận lại gia tăng rồi, còn có thể chống đỡ thêm chút nữa.”
Dư Tĩnh Thu mỗi một lần đều an ủi Đông Bá Tuyết Ưng.
...
Trong sa mạc, thanh niên áo trắng bị nhốt trong đóa hoa màu đen kia đang không ngừng luyện thương pháp, ở trong tiếng Vu thần thổi nhạc khúc hắn toàn lực đi luyện thương.
“Năm năm rồi.”
“Năm năm rồi! ! !”
“Ta còn chưa đột phá, ba loại chân ý của ta đều chưa đột phá, vì sao, vì sao?” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng nghẹn một ngọn lửa, nhìn khuôn mặt thê tử càng thêm tái nhợt, hắn rất tự trách. Vì sao mình không phá được đóa hoa màu đen này. Vì sao ba loại chân ý lại một loại cũng không đột phá được?
Đông Bá Tuyết Ưng khuôn mặt dữ tợn nhìn quét Vu thần, đại ma thần trong không gian lá đỏ xa xa.
“Ta nhất định sẽ đi ra ngoài, nhất định sẽ! ! !”
“Oành, oành, oành...”
Đông Bá Tuyết Ưng điên cuồng luyện thương pháp.
Hắn vứt bỏ tất cả quấy nhiễu, Vu thần thổi nhạc khúc quấy nhiễu đối với hắn đã thấp hơn so với ngay từ đầu rất nhiều, hắn không ngừng cân nhắc từng chiêu thương pháp, thậm chí đi nghiên cứu bí thuật cấp Giới Thần, muốn từ trong đó tìm kiếm tìm hiểu ra càng nhiều hơn nữa.
Đêm khuya.
Ánh trăng như tấm màn, thông qua màng tinh tháp phủ ở trên sa mạc rộng lớn, thậm chí xuyên qua đóa hoa màu đen, chiếu rọi ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng vẫn trầm mặc luyện thương pháp.
“Oành đùng đùng ~~~ “
Bỗng phía sau thân thể Đông Bá Tuyết Ưng hiện ra hư ảnh một tinh cầu khổng lồ, toàn thân tinh cầu đen sì, như ẩn chứa vô số ảo diệu.
“Tinh Thần Thần Tâm?” Ở xa xa trong không gian lá đỏ Vu thần, đại ma thần đều biến sắc, Vu thần càng nhịn không được kinh hô.
Trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng một mảng kì ảo, lượng lớn cảm ngộ trong quá khứ đối với ‘Tinh Thần Chân Ý’ giờ phút này nháy mắt hoàn mỹ chỉnh hợp cùng nhau, quá khứ Tinh Thần Chân Ý nhất trọng cảnh, nhị trọng cảnh, tam trọng cảnh, giống như phân biệt đánh xuống căn cơ một tòa nhà cao tầng, lập cơ sở dàn giáo, sàn gác gạch đá bắt đầu xây thành... Mà sau khi đạt tới thần tâm cảnh, tất cả hoàn mỹ hợp nhất.
Giống như vô số góc cạnh của một tòa nhà cao tầng tất cả đều phù hợp, các loại hoa văn trang sức tinh mỹ vô cùng, như thế mới xem như chỉnh thể hoàn chỉnh.
“Tinh thần?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được ở trong hải dương thiên địa quy tắc mênh mông, bản thân tựa như một tinh cầu hắc ám, chung quanh vô tận quy tắc ảo diệu vẫn mênh mông khó có thể dò xét, cũng chỉ bộ phận hư giới ảo diệu, cực điểm xuyên thấu ảo diệu có thể cảm giác...
“Tinh thần thật sự huyền diệu vô song, bí kỹ của ta quả thực có rất nhiều chỗ có thể hoàn thiện.” Đông Bá Tuyết Ưng ở cùng lúc nắm giữ Tinh Thần Thần Tâm cảnh, đối với mình căn cứ Tinh Thần Chân Ý tự nghĩ ra bí kỹ ‘Đại Địa’ cùng ‘Hỗn Động Nghiền Ép’ cũng lập tức có rất nhiều phương pháp cải thiện, trong lúc nhất thời hắn mở mắt ra, cầm một cây Ẩm Huyết thương, trực tiếp thi triển Hỗn Động Nghiền Ép.
Oành ~~~~
Trường thương uy thế cuồn cuộn, hắc ám tinh thần đang chậm rãi xoay tròn, một thương ầm ầm giận bổ vào trên đóa hoa màu đen cao lớn nguy nga kia, trên đóa hoa vô số thần văn lưu chuyển, tuy đang chấn động lay động, nhưng vẫn chống đỡ được.
“Phá cho ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng không nổi giận, hắn lần lượt vung trường thương, hắn thi triển ra ‘Hỗn Động Nghiền Ép’ cũng càng lúc càng huyền diệu, dù sao hắn bước đầu nắm giữ Tinh Thần Thần Tâm cảnh, hoàn thiện đối với bí kỹ cũng cần một quá trình.
Chỉ thấy uy lực bí kỹ này đang không ngừng tăng lên.
Trường thương giận bổ vào trên Vu Đà La Thánh Hoa khổng lồ, cũng khiến đóa hoa không ngừng chấn động.
...
Ở trong không gian lá cây màu đỏ bọn vu thần áo bào vàng, đại ma thần khẩn trương nhìn, bọn hắn cũng nhìn ra được thương pháp của Đông Bá Tuyết Ưng rõ ràng càng thêm lợi hại, uy thế cũng càng mạnh. Bởi vì cảnh giới tăng lên, làm Vu Đà La Thánh Hoa dời đi lực lượng cũng càng ngày càng ít, càng nhiều lực lượng đều là cần nó đến thừa nhận. Từ đêm tối đến ban ngày, Đông Bá Tuyết Ưng rốt cuộc hoàn toàn dừng lại.
“Ha ha ha...” Đại ma thần thấy thế, cười ha ha, toàn thân cũng đang bốc lên ngọn lửa đỏ như máu, “Ta đã biết Vu Đà La Thánh Hoa không phải dễ phá giải như vậy, hắn vừa mới đạt tới thần tâm cảnh thôi, đây mới là nhị phẩm thần tâm cảnh. Cho dù có bí kỹ, muốn phá giải Vu Đà La Thánh Hoa cũng còn kém xa.”
Vu thần áo bào vàng cũng gật đầu lộ ra nụ cười: “Hắn đột phá đến thần tâm cảnh, bí kỹ cũng liên tiếp hoàn thiện, đây là bí kỹ sở trường lực lượng, cũng chưa thể phá vỡ Vu Đà La Thánh Hoa... Chỉ sợ Đông Bá Tuyết Ưng này cho dù thực lực tăng lên một chút nữa, sợ cũng không đột phá được.”
“Ừm, chúng ta thắng chắc rồi.” Đại ma thần vừa rồi cũng có chút khẩn trương, hiện tại thoải mái hơn nhiều.
“Tinh tháp kia có thể chống đỡ đến bây giờ, cũng thật sự là rất khá rồi.” Vu thần áo bào vàng quay đầu nhìn xa xa tòa tinh tháp kia vẫn nở rộ vô tận hào quang, “Theo ta biết, tinh tháp cấp mười hai tiêu hao thần tinh phi thường lớn, nếu không có người thao túng, một năm hẳn là cần hai mươi vạn thần tinh. Cho dù có Hạ tộc thao túng, bọn hắn cảnh giới khá thấp, không tiết kiệm được nhiều, Đông Bá Tuyết Ưng này rốt cuộc để lại bao nhiêu thần tinh, thế mà có thể chống đỡ đến bây giờ?”
“Đã năm năm rồi, nhắm chừng cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.” Đại ma thần cũng ha ha vui sướng nói, “Đông Bá Tuyết Ưng đạt tới nhị phẩm thần tâm cảnh cũng không đột phá được thánh hoa, ta thấy hắn là không có khả năng đột phá, ít nhất ở trước khi tinh tháp phá diệt không có khả năng đột phá! Một khi màng thế giới tinh tháp tiêu tán, không còn áp chế, chúng ta có thể xây dựng thành lũy quy mô lớn.”
Hào quang tinh tháp chiếu rọi, thế giới lực không đâu không có, uy lực của thế giới lực, ngay cả Bán Thần cực hạn cũng có thể nháy mắt nghiền ép chết, một số tài liệu kiến trúc thành lũy chỉ sợ vừa mới đặt ra, đã có thể bị thế giới lực thổi quét bay đi rất xa, thậm chí thu vào trong tinh tháp. Căn bản không thể xây dựng.
...
“Thế mà không đủ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng có chút thất vọng, tuy đạt tới nhị phẩm thần tâm cảnh, nhưng hắn chưa vội thành thần.
Bởi vì thành thần cũng không có trợ giúp đối với hắn.
Thần lực? Hắn có Đại Hỗn Động Chân Lực! Cái này so với thần lực mạnh hơn nhiều,
Thần thể? Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thân của hắn vượt xa thần thể tầm thường.
Thần chi lĩnh vực? Tinh tháp thế giới lực phụ trợ, so với thần chi lĩnh vực mạnh hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.