Chương 912: Mẫu Tổ giáo lo lắng
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
“Giáo chủ! Rốt cuộc tình báo ở đâu ra, nói Đông Bá Tuyết Ưng là giới thần tứ trọng thiên?” Cùng lúc chạy trốn, Sanh Vân hộ pháp cũng vội đưa tin, “Thực lực hắn so với tình báo ghi lại cường đại hơn nhiều! Ta thấy hắn tuyệt đối không phải giới thần tứ trọng thiên, chỉ sợ đã là tôn giả.”
“Tôn giả? Hắn tu tâm mới trăm vạn năm, đã thành tôn giả?” Giáo chủ có chút không dám tin, càng hiểu biết người tu hành một vũ trụ này, càng thêm rõ trăm vạn năm đã thành tôn giả là không thể tưởng tượng cỡ nào.
“Ta cũng giao thủ với hắn rồi, ta đã bắt đầu chạy trốn, còn có giả?” Sanh Vân hộ pháp đưa tin vội vàng nói.
Mà Đông Bá Tuyết Ưng đuổi theo phía sau hắn lại ném ra một thanh phi đao trong tay.
Ầm.
Chân thần khí phi đao.
Đông Bá Tuyết Ưng rót toàn bộ lực lượng vào trên phi đao, cảm ngộ ở trên sát lục đạo cũng càng cao thêm, phi đao hầu như nháy mắt đã xuất hiện ở vị trí mi tâm đầu của Sanh Vân hộ pháp.
Từ thiên địa hư giới đến thiên địa bình thường, không chút dấu hiệu.
Hơn nữa Sanh Vân hộ pháp cảnh giới thấp, chờ phi đao xuất hiện hắn mới phản ứng lại.
“Ầm!” Đầu hắn trực tiếp bị đánh vỡ ra, nhưng đầu của hắn lại ngay sau đó nhanh chóng lại sinh trưởng ra một cái, nhưng Huyết Xà Độc chỗ yết hầu lại lan tràn đến vị trí cằm.
“Là phi đao!” Sanh Vân hộ pháp lúc này mới nhớ ra, Đông Bá Tuyết Ưng kia còn có chân thần khí phi đao.
“Một lần này ngươi trốn không thoát.” Đông Bá Tuyết Ưng thanh âm hùng hồn, vang vọng thiên địa, trong mắt hắn nóng rực.
Sanh Vân hộ pháp biến sắc. Phi đao đơn thuần uy lực là không bằng Huyết Xà thương, nhưng phi đao là từ thiên địa hư giới trực tiếp xuất hiện ở trước mi tâm hắn, sau đó oanh kích! Uy lực là không có gì hao tổn hoàn toàn bùng nổ, mà lúc Huyết Xà thương công kích, đầu tiên là lọt vào vô số sợi tóc dây dưa, lại lọt vào Sanh Vân hộ pháp toàn lực phòng ngự ngăn cản, uy lực tự nhiên không ngừng suy giảm, chỉ để lại lỗ máu ở trên người hắn.
Nhưng phi đao, lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng tăng lên nhảy vọt một cấp bậc lớn, tìm hiểu đối với ‘Sát lục đạo’ càng sâu hơn, Sanh Vân hộ pháp không hề phòng ngự trực tiếp lọt vào một đòn tự nhiên không chống đỡ được.
“Phi đao của hắn phá hủy đầu ta, bộ phận máu thịt còn có thể sống lại, nhưng có chút là thật sự hoàn toàn yên diệt. Một đòn này, đã khiến sinh mệnh lực của ta hao tổn một phần trăm.” Sanh Vân hộ pháp nhìn nhìn từng cái lỗ máu trên người, máu thịt cùng với sinh mệnh lực chất chứa chung quanh những vết thương lỗ máu này đều có ‘Huyết Xà Độc’ chiếm cứ, cách giải độc tốt nhất, là trực tiếp đem những máu thịt này móc hết ra bỏ đi!
Nhưng máu thịt những vết thương trên người móc hết xuống, sinh mệnh lực ẩn chứa cũng từ bỏ toàn bộ, sinh mệnh lực tổn thất ít nhất ba phần mười! Thân thể bị thương nặng như thế, hắn căn bản không thể duy trì trạng thái bùng nổ giờ phút này.
Đến lúc đó Đông Bá Tuyết Ưng sẽ đuổi kịp, từng thương đâm trúng, đánh chết hắn.
“Ta hiện tại mạnh mẽ áp chế vu độc, duy trì thân thể vận chuyển, nhưng phi đao của hắn vẫn sẽ lần lượt làm ta bị thương nặng, khiến sinh mệnh lực của ta không ngừng hao tổn, hao tổn quá nhiều, ta sẽ không thể bùng nổ nữa.” Sanh Vân hộ pháp sốt ruột, “Hơn nữa bị đánh bị thương nặng, cũng sẽ ảnh hưởng tốc độ phi hành của ta.”
“Tiếp tục như vậy...”
“Ta có thể sẽ chết ở trong tay hắn.”
Sanh Vân hộ pháp hoảng hốt rồi.
Tử vong?
Tới một vũ trụ người tu hành này, hắn từng nghĩ có thể sẽ chết! Nhưng phải chết có giá trị, đến lúc đó trong giáo tự sẽ bồi thường hắn, thậm chí giúp hắn lại lần nữa tới một vũ trụ người tu hành này.
“Nếu ta chết ở trong tay Đông Bá Tuyết Ưng, ta cái gì cũng không nhận được, chết quá vô giá trị.” Sanh Vân hộ pháp nôn nóng, “Một khi chết rồi, ta có thể vĩnh viễn không đến một vũ trụ người tu hành này nữa. Không, ta không thể chết được, tuyệt đối không thể.”
Hắn bị phi đao làm bị thương nặng, trong lòng lại hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Đồng thời bắt đầu liên hệ giáo chủ: “Giáo chủ, giáo chủ, cứu mạng, mau bảo bọn Họa Chúc đại ca tới cứu ta.”
...
Xa xôi, sào huyệt Mẫu Tổ giáo ở vũ trụ người tu hành.
Trong cung điện đồng xanh nguy nga, rất nhiều nơi trong cung điện đều có dấu vết loang lổ, ở trung ương cung điện, cự hán răng nanh da xanh nâu chỉ quấn mấy miếng vải rách kia ngồi khoanh chân, giờ phút này cũng lộ ra vẻ chấn động: “Sanh Vân hộ pháp, ngươi ngay cả chạy trốn cũng không làm được?”
“Trong binh khí của hắn ẩn chứa vu độc, cơ thể của ta chỉ có thể miễn cưỡng áp chế không thể khu trừ, chân thần khí phi đao của hắn càng thêm âm hiểm, từ trong hư vô xuất hiện, khi xuất hiện lại đã đến trước mắt ta, căn bản không kịp ngăn cản! Hơn nữa phi đao đó, không đơn giản chỉ nổ nát đầu ta, lực lượng giết chóc ẩn chứa còn hủy diệt bộ phận sinh mệnh lực đầu ta.”
“Mỗi lần lọt vào bị thương nặng, tốc độ phi hành của ta cũng chịu ảnh hưởng.”
“Tiếp tục như vậy, ta rất có thể sẽ chết ở trong tay hắn.” Sanh Vân hộ pháp vội vàng đưa tin cầu cứu.
“Được, nhưng bọn Họa Chúc cách ngươi khá xa, ngươi cố gắng chống đỡ.” Giáo chủ vội nói.
“Bảo bọn họ mau lên.” Sanh Vân hộ pháp sốt ruột nói.
Giáo chủ không chút do dự lập tức cấp hạ lệnh cho bốn vị hộ pháp khác ở Huyết Ma động thiên: “Họa Chúc, bốn người các ngươi lập tức xuất phát, đi cứu Sanh Vân! Phải cứu hắn, mỗi một phần lực lượng của chúng ta đều rất quý giá, phải giữ được.”
Trong ánh mắt giáo chủ có sự tức giận.
Một lần này quá thất sách rồi.
“Sinh mệnh vũ trụ người tu hành, chết mất một cái phân thân có thể dễ dàng sống lại. Chúng ta khác bọn hắn.” Giáo chủ lẩm bẩm.
“Đông Bá Tuyết Ưng, hắn rốt cuộc là thực lực gì?”
Giáo chủ đè nén lửa giận.
“Giáo chủ, ta đã thông qua dòng sông thời gian điều tra, Đông Bá Tuyết Ưng ở trong dòng sông thời gian hình thể khổng lồ vô cùng, độ rộng thân thể đã một phần mười của toàn bộ dòng sông thời gian. Có thể khẳng định, hắn hiện tại vẫn là giới thần tứ trọng thiên, nhưng lại đã mở đạo. Tựa như Trúc Sơn phủ chủ.” Một tin tức truyền qua.
“Tu hành mới trăm vạn năm? Đã mở đạo?” Giáo chủ càng thêm phẫn nộ sốt ruột, “Vừa mở đạo, đã uy hiếp đến tính mạng Sanh Vân?”
Hắn sốt ruột, nhưng cũng không có cách nào cả.
Bởi vì hạ tam động thiên, hắn căn bản không thể đi vào, mà cho dù đi vào bình thường cũng chỉ có thể chậm rãi bay. Bởi vì ‘Lục Đạo Thiên Luân’ giống với di tích khác đều trấn áp thiên địa quy tắc, trừ phi ngộ ra thủ đoạn bao trùm ở trên thiên địa quy tắc mới có thể lấy tốc độ cực nhanh chạy đi. Ví dụ như ‘Thời Không đảo chủ’ ở trong Lục Đạo Thiên Luân, trong Tam Thủ thần sơn đều có thể xuyên qua thời không chạy đi.
Như Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể mượn dùng ‘Thiên địa hư giới’ lấy tốc độ siêu nhanh di chuyển.
Đáng tiếc.
Các hộ pháp này của Mẫu Tổ giáo, cảnh giới đều rất thấp, bởi vì ‘cảnh giới’ vốn không phải thứ bọn họ sở trường. Giống bọn họ lực lượng ngập trời như vậy cảnh giới lại đuổi kịp, như vậy vũ trụ của người tu hành căn bản không thể nào đấu.
“Tôn giả? Hắn tu tâm mới trăm vạn năm, đã thành tôn giả?” Giáo chủ có chút không dám tin, càng hiểu biết người tu hành một vũ trụ này, càng thêm rõ trăm vạn năm đã thành tôn giả là không thể tưởng tượng cỡ nào.
“Ta cũng giao thủ với hắn rồi, ta đã bắt đầu chạy trốn, còn có giả?” Sanh Vân hộ pháp đưa tin vội vàng nói.
Mà Đông Bá Tuyết Ưng đuổi theo phía sau hắn lại ném ra một thanh phi đao trong tay.
Ầm.
Chân thần khí phi đao.
Đông Bá Tuyết Ưng rót toàn bộ lực lượng vào trên phi đao, cảm ngộ ở trên sát lục đạo cũng càng cao thêm, phi đao hầu như nháy mắt đã xuất hiện ở vị trí mi tâm đầu của Sanh Vân hộ pháp.
Từ thiên địa hư giới đến thiên địa bình thường, không chút dấu hiệu.
Hơn nữa Sanh Vân hộ pháp cảnh giới thấp, chờ phi đao xuất hiện hắn mới phản ứng lại.
“Ầm!” Đầu hắn trực tiếp bị đánh vỡ ra, nhưng đầu của hắn lại ngay sau đó nhanh chóng lại sinh trưởng ra một cái, nhưng Huyết Xà Độc chỗ yết hầu lại lan tràn đến vị trí cằm.
“Là phi đao!” Sanh Vân hộ pháp lúc này mới nhớ ra, Đông Bá Tuyết Ưng kia còn có chân thần khí phi đao.
“Một lần này ngươi trốn không thoát.” Đông Bá Tuyết Ưng thanh âm hùng hồn, vang vọng thiên địa, trong mắt hắn nóng rực.
Sanh Vân hộ pháp biến sắc. Phi đao đơn thuần uy lực là không bằng Huyết Xà thương, nhưng phi đao là từ thiên địa hư giới trực tiếp xuất hiện ở trước mi tâm hắn, sau đó oanh kích! Uy lực là không có gì hao tổn hoàn toàn bùng nổ, mà lúc Huyết Xà thương công kích, đầu tiên là lọt vào vô số sợi tóc dây dưa, lại lọt vào Sanh Vân hộ pháp toàn lực phòng ngự ngăn cản, uy lực tự nhiên không ngừng suy giảm, chỉ để lại lỗ máu ở trên người hắn.
Nhưng phi đao, lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng tăng lên nhảy vọt một cấp bậc lớn, tìm hiểu đối với ‘Sát lục đạo’ càng sâu hơn, Sanh Vân hộ pháp không hề phòng ngự trực tiếp lọt vào một đòn tự nhiên không chống đỡ được.
“Phi đao của hắn phá hủy đầu ta, bộ phận máu thịt còn có thể sống lại, nhưng có chút là thật sự hoàn toàn yên diệt. Một đòn này, đã khiến sinh mệnh lực của ta hao tổn một phần trăm.” Sanh Vân hộ pháp nhìn nhìn từng cái lỗ máu trên người, máu thịt cùng với sinh mệnh lực chất chứa chung quanh những vết thương lỗ máu này đều có ‘Huyết Xà Độc’ chiếm cứ, cách giải độc tốt nhất, là trực tiếp đem những máu thịt này móc hết ra bỏ đi!
Nhưng máu thịt những vết thương trên người móc hết xuống, sinh mệnh lực ẩn chứa cũng từ bỏ toàn bộ, sinh mệnh lực tổn thất ít nhất ba phần mười! Thân thể bị thương nặng như thế, hắn căn bản không thể duy trì trạng thái bùng nổ giờ phút này.
Đến lúc đó Đông Bá Tuyết Ưng sẽ đuổi kịp, từng thương đâm trúng, đánh chết hắn.
“Ta hiện tại mạnh mẽ áp chế vu độc, duy trì thân thể vận chuyển, nhưng phi đao của hắn vẫn sẽ lần lượt làm ta bị thương nặng, khiến sinh mệnh lực của ta không ngừng hao tổn, hao tổn quá nhiều, ta sẽ không thể bùng nổ nữa.” Sanh Vân hộ pháp sốt ruột, “Hơn nữa bị đánh bị thương nặng, cũng sẽ ảnh hưởng tốc độ phi hành của ta.”
“Tiếp tục như vậy...”
“Ta có thể sẽ chết ở trong tay hắn.”
Sanh Vân hộ pháp hoảng hốt rồi.
Tử vong?
Tới một vũ trụ người tu hành này, hắn từng nghĩ có thể sẽ chết! Nhưng phải chết có giá trị, đến lúc đó trong giáo tự sẽ bồi thường hắn, thậm chí giúp hắn lại lần nữa tới một vũ trụ người tu hành này.
“Nếu ta chết ở trong tay Đông Bá Tuyết Ưng, ta cái gì cũng không nhận được, chết quá vô giá trị.” Sanh Vân hộ pháp nôn nóng, “Một khi chết rồi, ta có thể vĩnh viễn không đến một vũ trụ người tu hành này nữa. Không, ta không thể chết được, tuyệt đối không thể.”
Hắn bị phi đao làm bị thương nặng, trong lòng lại hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Đồng thời bắt đầu liên hệ giáo chủ: “Giáo chủ, giáo chủ, cứu mạng, mau bảo bọn Họa Chúc đại ca tới cứu ta.”
...
Xa xôi, sào huyệt Mẫu Tổ giáo ở vũ trụ người tu hành.
Trong cung điện đồng xanh nguy nga, rất nhiều nơi trong cung điện đều có dấu vết loang lổ, ở trung ương cung điện, cự hán răng nanh da xanh nâu chỉ quấn mấy miếng vải rách kia ngồi khoanh chân, giờ phút này cũng lộ ra vẻ chấn động: “Sanh Vân hộ pháp, ngươi ngay cả chạy trốn cũng không làm được?”
“Trong binh khí của hắn ẩn chứa vu độc, cơ thể của ta chỉ có thể miễn cưỡng áp chế không thể khu trừ, chân thần khí phi đao của hắn càng thêm âm hiểm, từ trong hư vô xuất hiện, khi xuất hiện lại đã đến trước mắt ta, căn bản không kịp ngăn cản! Hơn nữa phi đao đó, không đơn giản chỉ nổ nát đầu ta, lực lượng giết chóc ẩn chứa còn hủy diệt bộ phận sinh mệnh lực đầu ta.”
“Mỗi lần lọt vào bị thương nặng, tốc độ phi hành của ta cũng chịu ảnh hưởng.”
“Tiếp tục như vậy, ta rất có thể sẽ chết ở trong tay hắn.” Sanh Vân hộ pháp vội vàng đưa tin cầu cứu.
“Được, nhưng bọn Họa Chúc cách ngươi khá xa, ngươi cố gắng chống đỡ.” Giáo chủ vội nói.
“Bảo bọn họ mau lên.” Sanh Vân hộ pháp sốt ruột nói.
Giáo chủ không chút do dự lập tức cấp hạ lệnh cho bốn vị hộ pháp khác ở Huyết Ma động thiên: “Họa Chúc, bốn người các ngươi lập tức xuất phát, đi cứu Sanh Vân! Phải cứu hắn, mỗi một phần lực lượng của chúng ta đều rất quý giá, phải giữ được.”
Trong ánh mắt giáo chủ có sự tức giận.
Một lần này quá thất sách rồi.
“Sinh mệnh vũ trụ người tu hành, chết mất một cái phân thân có thể dễ dàng sống lại. Chúng ta khác bọn hắn.” Giáo chủ lẩm bẩm.
“Đông Bá Tuyết Ưng, hắn rốt cuộc là thực lực gì?”
Giáo chủ đè nén lửa giận.
“Giáo chủ, ta đã thông qua dòng sông thời gian điều tra, Đông Bá Tuyết Ưng ở trong dòng sông thời gian hình thể khổng lồ vô cùng, độ rộng thân thể đã một phần mười của toàn bộ dòng sông thời gian. Có thể khẳng định, hắn hiện tại vẫn là giới thần tứ trọng thiên, nhưng lại đã mở đạo. Tựa như Trúc Sơn phủ chủ.” Một tin tức truyền qua.
“Tu hành mới trăm vạn năm? Đã mở đạo?” Giáo chủ càng thêm phẫn nộ sốt ruột, “Vừa mở đạo, đã uy hiếp đến tính mạng Sanh Vân?”
Hắn sốt ruột, nhưng cũng không có cách nào cả.
Bởi vì hạ tam động thiên, hắn căn bản không thể đi vào, mà cho dù đi vào bình thường cũng chỉ có thể chậm rãi bay. Bởi vì ‘Lục Đạo Thiên Luân’ giống với di tích khác đều trấn áp thiên địa quy tắc, trừ phi ngộ ra thủ đoạn bao trùm ở trên thiên địa quy tắc mới có thể lấy tốc độ cực nhanh chạy đi. Ví dụ như ‘Thời Không đảo chủ’ ở trong Lục Đạo Thiên Luân, trong Tam Thủ thần sơn đều có thể xuyên qua thời không chạy đi.
Như Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể mượn dùng ‘Thiên địa hư giới’ lấy tốc độ siêu nhanh di chuyển.
Đáng tiếc.
Các hộ pháp này của Mẫu Tổ giáo, cảnh giới đều rất thấp, bởi vì ‘cảnh giới’ vốn không phải thứ bọn họ sở trường. Giống bọn họ lực lượng ngập trời như vậy cảnh giới lại đuổi kịp, như vậy vũ trụ của người tu hành căn bản không thể nào đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.