Chương 262: Phát hiện ác ma
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
Hắn báo ra năm ngàn cân, Đông Bá Tuyết Ưng đã rất kinh ngạc. Hắn nếu dám báo ra mười vạn cân nguyên thạch... Đông Bá Tuyết Ưng khẳng định có thể đoán ra, một chỗ này chắc chắn đặc thù! Càng thêm không có khả năng đáp ứng.
“Ngươi thật sự không muốn đáp ứng?” Ô Vân Hỏa đứng ở nơi đó, thanh âm vẫn rất bình tĩnh.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu, vị ma thần này đã không muốn đàm phán nữa, bắt đầu đưa ra thông điệp cuối cùng, nếu từ chối, thì thật sự triệt để đắc tội vị ma thần này.
Nhưng đắc tội?
Siêu Phàm Hạ tộc sợ tà thần ma thần mới là trò cười nhỉ!
“Không đáp ứng.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng đứng dậy.
“Tốt lắm, phi thường tốt.” Ô Vân Hỏa lạnh lùng nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, “Nhân loại, ngươi nhớ đấy, ngươi sẽ hối hận vì quyết định này hôm nay!”
Đồng thời ——
Ở trong tòa thành trừ thủ lĩnh áo bào bạc, một đám trưởng lão, Nam Môn Tín, còn có một đám thủ hạ người hầu khác.
Một vị người hầu trong đó, hắn mập mạp, khuôn mặt hàm hậu, còn có hai chòm râu, thoạt nhìn bình thường, nhưng giờ phút này một luồng dao động truyền đến trong đầu hắn: “Đàm phán sụp đổ, nhân loại chết tiệt Đông Bá Tuyết Ưng này hoàn toàn không muốn thỏa hiệp. Nơi này ta không muốn tổn thất, cần ngươi ra tay rồi, giết Đông Bá Tuyết Ưng này!”
“Ma thần đại nhân, ta mới nuốt ăn hơn một vạn linh hồn nhân loại ngươi cung cấp, ngươi đã bắt ta mạo phiêu lưu lớn như vậy?” Người hầu này đáp lại ở trong đầu.
“Ngươi muốn vi phạm lời thề?” Ma thần Ô Vân Hỏa tức giận.
Một ác ma nhỏ yếu, cũng dám cò kè mặc cả ở trước mặt hắn? Ở hắc ám thâm uyên, vô số ác ma thần phục hắn, hắn ra lệnh một tiếng, không có một ác ma dám làm trái lệnh hắn. Bởi vì kẻ làm trái... sớm đã chết rồi! Ở trong vô số con dân của hắn, như ác ma cấp độ này, hắn cũng lười nhìn nhiều một cái, chưa có tư cách để ánh mắt hắn tập trung trên thân loại ác ma này.
Cũng chỉ bởi vì nơi này là thế giới Hạ tộc! Làm ma thần, lực lượng hắn có thể sử dụng ở thế giới Hạ tộc là quá ít quá ít, cho nên mới định ra lời thề thâm uyên với ác ma nhỏ yếu này.
“Ma thần đại nhân, ta đương nhiên không dám vi phạm lời thề thâm uyên. Nhưng trong lời thề cũng viết rõ, không thể bảo ta đi làm một số chuyện chắc chắn phải chết.” Người hầu đáp lại.
“Đạt Bỉ Hi! Này Đông Bá Tuyết Ưng là ở hơn hai mươi năm trước vừa thành Siêu Phàm sinh mệnh, hắn nay cũng chỉ vừa đột phá đến Thánh Cấp tiền kỳ, thời gian tu hành lại ngắn... Lấy thực lực của ngươi, một chiêu chỉ sợ đã có thể đánh chết hắn! Ngươi có thời gian một hơi thở đi chiến đấu, thời gian một hơi thở, ngươi có thể dễ dàng công kích trăm chiêu.”
Hạ tộc Siêu Phàm phát hiện tung tích ác ma lập tức bẩm lên, nhưng Hạ tộc Bán Thần chạy tới bình thường cần thời gian một hơi thở.
Bởi vì như thuấn di thời gian cực ngắn, khoảng cách thuấn di cũng khá ngắn. Cần thuấn di từng lần một, số lần thuấn di nhiều thời gian tích lũy cũng cực cao, ngược lại không thích hợp chạy đi khoảng cách dài.
Mà xé rách không gian thông đạo rồi tiến hành xuyên qua, cũng cần hao phí chút thời gian, ở khoảng một nhịp thở.
Một nhịp thở này... Cũng là thời khắc Siêu Phàm Hạ tộc nguy hiểm nhất!
Nếu vận khí tốt, Siêu Phàm Hạ tộc phát hiện ác ma, ác ma chưa phát hiện hắn, tự nhiên là nhẹ nhàng nhất, chỉ cần bẩm lên, các Bán Thần Hạ tộc chạy tới dễ dàng giải quyết ác ma.
Mà nếu ác ma cũng phát hiện Siêu Phàm Hạ tộc! Hơn nữa tiến hành vồ ngược đánh giết, vậy thì nguy hiểm.
Siêu Phàm Hạ tộc có thể giết chết ác ma tự nhiên tối nhất, nếu không giết được, thì cần tận lực giữ mạng trong thời gian một nhịp thở!
Trong lịch sử...
Chiến tranh với ác ma, rất nhiều Siêu Phàm Hạ tộc đều là chết ở dưới ác ma vồ ngược!
“Ta giết hắn, Bán Thần Hạ tộc rất nhanh sẽ tới. Ta chạy như thế nào?”
“Ta sẽ dẫn ngươi, nhanh chóng thuấn di rời đi, thực lực của ta tuy bị áp chế, nhưng luận vận dụng quy tắc ảo diệu, bọn Hạ tộc này lại xa xa không thể so sánh với ta. Ta mang theo ngươi có thể dễ dàng chạy thoát!”
“Nửa nhịp thở! Ta sẽ chiến đấu nửa nhịp thở, một khi thất bại, ngươi cũng phải mang ta lập tức rời khỏi!” Người hầu mập mạp này ở trong đầu đáp lại.
“Được! Thời gian nửa nhịp thở, ngươi mặc dù thất bại ta cũng sẽ mang ngươi rời khỏi.” Ma thần Ô Vân Hỏa cũng chờ mong.
Chỉ cần thành công giết chết Đông Bá Tuyết Ưng, hắn mang theo ác ma này lập tức thoát đi.
Nhân loại Bán Thần một khi tới, khẳng định sẽ theo không gian dao động đi đuổi giết... Nhân loại trong khoảng thời gian ngắn cũng không sẽ để ý tới những phàm nhân nhỏ yếu này, các phàm nhân Long Sơn lâu tới cũng cần thời gian, các thủ hạ bí ẩn trong tổng đàn còn có đủ thời gian tháo dỡ trọng bảo dời đi.
Có thể đàm phán thì đàm phán!
Đàm phán thất bại, vậy thì giết!
Trọng bảo phải giữ được!
...
“Sao, đường đường ma thần đại nhân, tức sắp phát cuồng rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ma thần da đỏ sừng cong áo bào đen trước mắt, lại không biết vị ma thần này đã sớm âm thầm trao đổi thỏa đáng với một vị ác ma khác. Dù sao ma thần ở phương diện vận dụng quy tắc ảo diệu quá cao thâm.
So sánh với ma thần.
Mình chỉ là tiểu gia hỏa non nớt còn chập chững bước đi ở trên con đường Siêu Phàm.
“Hừ.” Ô Vân Hỏa hừ lạnh một tiếng.
Tiếng hừ lạnh vừa dứt ——
Soạt!
Một người hầu mập mạp trong một đám người hầu vốn ở ngoài vài trăm thước đột nhiên tốc độ bùng nổ, nháy mắt đã xuyên qua hành lang xuất hiện trước mắt Đông Bá Tuyết Ưng.
“Không ổn!” Đông Bá Tuyết Ưng biến sắc, hắn đã rõ ràng nhìn thấy trên thân người hầu mập mạp hàm hậu trước mắt này xuất hiện vô số lân giáp màu đen. Thân hình cũng tăng vọt thành cao khoảng hai trượng, trên một đôi bàn tay thô to tràn đầy vảy nhỏ màu đỏ xuất hiện một đôi rìu sừng trâu cực lớn, lưỡi rìu sắc bén vô cùng, làm người ta nhìn mà sợ. Gương mặt hắn cũng hiện lên một tầng vảy rất nhỏ màu đỏ, trong một đôi con ngươi màu vàng sẫm tràn đầy bạo ngược.
“Ác ma!”
Ý thức của Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xuyên thấu qua vòng tay đưa tin bẩm lên Tân Hỏa cung —— phát hiện ác ma!
...
“Ác ma?”
Một vị Bán Thần cách Đông Bá Tuyết Ưng gần nhất, chính là Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch ở trong An Dương hành tỉnh.
Giờ phút này hắn đang ở trong Trường Phong học viện chỉ điểm hai đệ tử của mình.
“Tuyết Ưng hắn đã phát hiện ác ma?” Trì Khâu Bạch đứng bật dậy, trong vòng tay đưa tin của hắn thu được tin tức, cũng chiếm được bản đồ vị trí chuẩn xác chỗ Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này. Trì Khâu Bạch bất chấp nói chuyện với môn hạ đệ tử, hiện tại mỗi một chút thời gian đều rất khẩn trương, bởi vì chậm một tia, cũng có thể khiến Siêu Phàm Hạ tộc phát hiện ác ma mất mạng!
Soạt.
Không gian trước mắt bị xé rách ra mãnh liệt, Trì Khâu Bạch khẽ cất bước liền tiến vào trong đó.
“Ngươi thật sự không muốn đáp ứng?” Ô Vân Hỏa đứng ở nơi đó, thanh âm vẫn rất bình tĩnh.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu, vị ma thần này đã không muốn đàm phán nữa, bắt đầu đưa ra thông điệp cuối cùng, nếu từ chối, thì thật sự triệt để đắc tội vị ma thần này.
Nhưng đắc tội?
Siêu Phàm Hạ tộc sợ tà thần ma thần mới là trò cười nhỉ!
“Không đáp ứng.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng đứng dậy.
“Tốt lắm, phi thường tốt.” Ô Vân Hỏa lạnh lùng nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, “Nhân loại, ngươi nhớ đấy, ngươi sẽ hối hận vì quyết định này hôm nay!”
Đồng thời ——
Ở trong tòa thành trừ thủ lĩnh áo bào bạc, một đám trưởng lão, Nam Môn Tín, còn có một đám thủ hạ người hầu khác.
Một vị người hầu trong đó, hắn mập mạp, khuôn mặt hàm hậu, còn có hai chòm râu, thoạt nhìn bình thường, nhưng giờ phút này một luồng dao động truyền đến trong đầu hắn: “Đàm phán sụp đổ, nhân loại chết tiệt Đông Bá Tuyết Ưng này hoàn toàn không muốn thỏa hiệp. Nơi này ta không muốn tổn thất, cần ngươi ra tay rồi, giết Đông Bá Tuyết Ưng này!”
“Ma thần đại nhân, ta mới nuốt ăn hơn một vạn linh hồn nhân loại ngươi cung cấp, ngươi đã bắt ta mạo phiêu lưu lớn như vậy?” Người hầu này đáp lại ở trong đầu.
“Ngươi muốn vi phạm lời thề?” Ma thần Ô Vân Hỏa tức giận.
Một ác ma nhỏ yếu, cũng dám cò kè mặc cả ở trước mặt hắn? Ở hắc ám thâm uyên, vô số ác ma thần phục hắn, hắn ra lệnh một tiếng, không có một ác ma dám làm trái lệnh hắn. Bởi vì kẻ làm trái... sớm đã chết rồi! Ở trong vô số con dân của hắn, như ác ma cấp độ này, hắn cũng lười nhìn nhiều một cái, chưa có tư cách để ánh mắt hắn tập trung trên thân loại ác ma này.
Cũng chỉ bởi vì nơi này là thế giới Hạ tộc! Làm ma thần, lực lượng hắn có thể sử dụng ở thế giới Hạ tộc là quá ít quá ít, cho nên mới định ra lời thề thâm uyên với ác ma nhỏ yếu này.
“Ma thần đại nhân, ta đương nhiên không dám vi phạm lời thề thâm uyên. Nhưng trong lời thề cũng viết rõ, không thể bảo ta đi làm một số chuyện chắc chắn phải chết.” Người hầu đáp lại.
“Đạt Bỉ Hi! Này Đông Bá Tuyết Ưng là ở hơn hai mươi năm trước vừa thành Siêu Phàm sinh mệnh, hắn nay cũng chỉ vừa đột phá đến Thánh Cấp tiền kỳ, thời gian tu hành lại ngắn... Lấy thực lực của ngươi, một chiêu chỉ sợ đã có thể đánh chết hắn! Ngươi có thời gian một hơi thở đi chiến đấu, thời gian một hơi thở, ngươi có thể dễ dàng công kích trăm chiêu.”
Hạ tộc Siêu Phàm phát hiện tung tích ác ma lập tức bẩm lên, nhưng Hạ tộc Bán Thần chạy tới bình thường cần thời gian một hơi thở.
Bởi vì như thuấn di thời gian cực ngắn, khoảng cách thuấn di cũng khá ngắn. Cần thuấn di từng lần một, số lần thuấn di nhiều thời gian tích lũy cũng cực cao, ngược lại không thích hợp chạy đi khoảng cách dài.
Mà xé rách không gian thông đạo rồi tiến hành xuyên qua, cũng cần hao phí chút thời gian, ở khoảng một nhịp thở.
Một nhịp thở này... Cũng là thời khắc Siêu Phàm Hạ tộc nguy hiểm nhất!
Nếu vận khí tốt, Siêu Phàm Hạ tộc phát hiện ác ma, ác ma chưa phát hiện hắn, tự nhiên là nhẹ nhàng nhất, chỉ cần bẩm lên, các Bán Thần Hạ tộc chạy tới dễ dàng giải quyết ác ma.
Mà nếu ác ma cũng phát hiện Siêu Phàm Hạ tộc! Hơn nữa tiến hành vồ ngược đánh giết, vậy thì nguy hiểm.
Siêu Phàm Hạ tộc có thể giết chết ác ma tự nhiên tối nhất, nếu không giết được, thì cần tận lực giữ mạng trong thời gian một nhịp thở!
Trong lịch sử...
Chiến tranh với ác ma, rất nhiều Siêu Phàm Hạ tộc đều là chết ở dưới ác ma vồ ngược!
“Ta giết hắn, Bán Thần Hạ tộc rất nhanh sẽ tới. Ta chạy như thế nào?”
“Ta sẽ dẫn ngươi, nhanh chóng thuấn di rời đi, thực lực của ta tuy bị áp chế, nhưng luận vận dụng quy tắc ảo diệu, bọn Hạ tộc này lại xa xa không thể so sánh với ta. Ta mang theo ngươi có thể dễ dàng chạy thoát!”
“Nửa nhịp thở! Ta sẽ chiến đấu nửa nhịp thở, một khi thất bại, ngươi cũng phải mang ta lập tức rời khỏi!” Người hầu mập mạp này ở trong đầu đáp lại.
“Được! Thời gian nửa nhịp thở, ngươi mặc dù thất bại ta cũng sẽ mang ngươi rời khỏi.” Ma thần Ô Vân Hỏa cũng chờ mong.
Chỉ cần thành công giết chết Đông Bá Tuyết Ưng, hắn mang theo ác ma này lập tức thoát đi.
Nhân loại Bán Thần một khi tới, khẳng định sẽ theo không gian dao động đi đuổi giết... Nhân loại trong khoảng thời gian ngắn cũng không sẽ để ý tới những phàm nhân nhỏ yếu này, các phàm nhân Long Sơn lâu tới cũng cần thời gian, các thủ hạ bí ẩn trong tổng đàn còn có đủ thời gian tháo dỡ trọng bảo dời đi.
Có thể đàm phán thì đàm phán!
Đàm phán thất bại, vậy thì giết!
Trọng bảo phải giữ được!
...
“Sao, đường đường ma thần đại nhân, tức sắp phát cuồng rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ma thần da đỏ sừng cong áo bào đen trước mắt, lại không biết vị ma thần này đã sớm âm thầm trao đổi thỏa đáng với một vị ác ma khác. Dù sao ma thần ở phương diện vận dụng quy tắc ảo diệu quá cao thâm.
So sánh với ma thần.
Mình chỉ là tiểu gia hỏa non nớt còn chập chững bước đi ở trên con đường Siêu Phàm.
“Hừ.” Ô Vân Hỏa hừ lạnh một tiếng.
Tiếng hừ lạnh vừa dứt ——
Soạt!
Một người hầu mập mạp trong một đám người hầu vốn ở ngoài vài trăm thước đột nhiên tốc độ bùng nổ, nháy mắt đã xuyên qua hành lang xuất hiện trước mắt Đông Bá Tuyết Ưng.
“Không ổn!” Đông Bá Tuyết Ưng biến sắc, hắn đã rõ ràng nhìn thấy trên thân người hầu mập mạp hàm hậu trước mắt này xuất hiện vô số lân giáp màu đen. Thân hình cũng tăng vọt thành cao khoảng hai trượng, trên một đôi bàn tay thô to tràn đầy vảy nhỏ màu đỏ xuất hiện một đôi rìu sừng trâu cực lớn, lưỡi rìu sắc bén vô cùng, làm người ta nhìn mà sợ. Gương mặt hắn cũng hiện lên một tầng vảy rất nhỏ màu đỏ, trong một đôi con ngươi màu vàng sẫm tràn đầy bạo ngược.
“Ác ma!”
Ý thức của Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xuyên thấu qua vòng tay đưa tin bẩm lên Tân Hỏa cung —— phát hiện ác ma!
...
“Ác ma?”
Một vị Bán Thần cách Đông Bá Tuyết Ưng gần nhất, chính là Trường Phong kỵ sĩ Trì Khâu Bạch ở trong An Dương hành tỉnh.
Giờ phút này hắn đang ở trong Trường Phong học viện chỉ điểm hai đệ tử của mình.
“Tuyết Ưng hắn đã phát hiện ác ma?” Trì Khâu Bạch đứng bật dậy, trong vòng tay đưa tin của hắn thu được tin tức, cũng chiếm được bản đồ vị trí chuẩn xác chỗ Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này. Trì Khâu Bạch bất chấp nói chuyện với môn hạ đệ tử, hiện tại mỗi một chút thời gian đều rất khẩn trương, bởi vì chậm một tia, cũng có thể khiến Siêu Phàm Hạ tộc phát hiện ác ma mất mạng!
Soạt.
Không gian trước mắt bị xé rách ra mãnh liệt, Trì Khâu Bạch khẽ cất bước liền tiến vào trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.