Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 329: Phương pháp giải quyết ác ma (1)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

04/02/2021

“Vù.”

Bản đồ to lớn tiêu tán, sóng nước bay trở về trong hồ nước.

“Chìa khóa cho ngươi, bản đồ cũng nói cho ngươi.” Con chuột màu đen nói, “Bản thân ngươi cẩn thận, đây dù sao cũng là một Siêu Phàm thế giới loại lớn, mấy chục vạn năm qua đi, ai cũng không biết trong thế giới loại lớn có những thổ dân Siêu Phàm nào.”

Thổ dân Siêu Phàm có mạnh có yếu.

Ví dụ như hạng hai Bán Thần bảng ‘Hỏa Ma đại đế’, ở trong Hỏa Ma thế giới của hắn, hắn là vô địch! Hạ sơn chủ bọn họ cầm thần khí đi vào cũng bị bắt nạt.

Cho nên không thể xem thường thổ dân Siêu Phàm.

“Vốn lấy được chìa khóa, biết tất cả tình báo đi lấy bảo tàng là rất nhẹ nhàng. Nhưng thực lực ngươi quá yếu, vẫn phải cẩn thận.” Con chuột màu đen vội nói. Nó cũng không muốn Đông Bá Tuyết Ưng chết, Đông Bá Tuyết Ưng chết, ai biết cần qua bao lâu mới có thể gặp được người kế tiếp có thể làm bọn nó giải thoát?

“Yên tâm.” Đông Bá Tuyết Ưng đã làm quyết định.

Siêu Phàm thế giới loại lớn?

Có lẽ nguy hiểm.

Nhưng bằng vào ‘Hư Giới Chân Ý’ mình vẫn có thể thăm dò, cẩn thận một chút, phái đấu khí phân thân của mình đi vào như vậy đủ rồi. Đấu khí phân thân ở trên cảnh giới giống với bản tôn, hoàn toàn có thể hành tẩu hư giới.

“Đúng rồi, đại điện dưới lòng đất này tựa như từng bị phá hoại, có dấu vết chiến đấu.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói, chính bởi vì có dấu vết chiến đấu, thậm chí xé rách bức tường đại điện dưới lòng đất, mình năm đó mới có thể sống sót.

“Ngươi biết?” Con chuột màu đen kinh ngạc, “Đúng, nơi đó từng xảy ra một cuộc đại chiến rất khủng bố!”

“Chủ nhân là Bán Thần pháp sư mạnh nhất gần trăm vạn năm qua.” Con chuột màu đen nói, “Ở lúc tiếp cận đại nạn tuổi thọ, chủ nhân cũng không cam lòng cứ vậy chết đi. Cho nên tiến hành một số thực nghiệm ở trong Siêu Phàm thế giới loại lớn kia, Hắc Phong thần cung chung quy quá nhỏ, một Siêu Phàm thế giới loại lớn đủ to, rất nhiều thực nghiệm đều có thể tiến hành. Thực nghiệm cuối cùng dẫn ra một tồn tại khủng bố! Tồn tại khủng bố đó đại chiến với chủ nhân, chiến đấu hủy thiên diệt địa, chủ nhân không địch lại, từ Siêu Phàm thế giới loại lớn lui đến trong Hắc Phong thần cung.”

Đông Bá Tuyết Ưng thầm giật mình.

Tồn tại trấn áp một thời đại? Thế mà không địch lại, chạy trốn tới Hắc Phong thần cung, thực nghiệm cuối cùng của vị Hắc Phong lão tổ này rốt cuộc làm ra món đồ chơi khủng bố nào?

“Tồn tại khủng bố đó thực lực rất mạnh, pháp trận chủ nhân bố trí ở cánh cửa thế giới cũng không ngăn cản được nó, nó mạnh mẽ xông vào Hắc Phong thần cung. Ở đại điện dưới lòng đất Hắc Phong thần cung... Chủ nhân sinh tử chiến một trận với nó!”

“Chủ nhân không dám mặc cho nó rời đi, nó một khi tiến vào thế giới phàm nhân, sẽ mang đến cho Hạ tộc một đại hạo kiếp. Hắc Phong thần cung là nơi chủ nhân bố trí tầng tầng pháp trận, cũng là nơi chủ nhân có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất. Nếu rời Hắc Phong thần cung, chủ nhân sẽ không thể nào ngăn cản tồn tại khủng bố đó nữa. Vì Hạ tộc, vì giải quyết mối họa mình chọc phải, chủ nhân không tiếc tất cả.”



“Cuối cùng giải quyết tồn tại khủng bố kia.”

“Chủ nhân vốn đã tiếp cận đại nạn tuổi thọ, sau lần đại chiến này, chủ nhân sau cuộc chiến chết rất nhanh.” Con chuột màu đen nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nhẹ nhàng gật đầu.

Thở dài trong lòng.

Siêu Phàm pháp sư đỉnh cao nhất có thể trấn áp một thời đại, khát vọng thành thần, cuối cùng lại chế tạo ra một sinh mệnh khủng bố, mình gây họa mình tự giải quyết! Giải quyết xong tuổi thọ cũng chẳng còn.

“Thành thần, khó như vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm lắc đầu.

Hạ tộc mỗi một đời, đều có một đám Bán Thần.

Nhưng thần, lại có mấy ai?

“Còn có cái gì muốn nói cho ta không?” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, “Không còn, ta sẽ đi.”

Thở dài trong lòng.

Siêu Phàm pháp sư đỉnh cao nhất có thể trấn áp một thời đại, khát vọng thành thần, cuối cùng lại chế tạo ra một sinh mệnh khủng bố, mình gây họa mình tự giải quyết! Giải quyết xong tuổi thọ cũng chẳng còn.

“Thành thần, khó như vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm lắc đầu.

Hạ tộc mỗi một đời, đều có một đám Bán Thần.

Nhưng thần, lại có mấy ai?

“Còn có cái gì muốn nói cho ta không?” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, “Không còn, ta sẽ đi.”

“Lấy bảo tàng, ngươi không cần quá vội.” Hai cái móng vuốt nhỏ của con chuột màu đen buông ở trước ngực, “Đó là Siêu Phàm thế giới loại lớn, cho dù nán lại thêm một ngàn năm, chúng ta cũng chờ được.”

“Yên tâm, ta tự có tính toán. Ta đi trước, không tiễn.”

Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xoay người, trong lúc bước đi liền biến mất không thấy.

...



Đáy Hắc Phong uyên.

Mở ra cửa chính động phủ cung điện, một thanh niên đồ đen đi ra.

“Lợi hại.” Con vượn sương trắng ngưng tụ thành kích động kính nể nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Ngươi, ngươi đã thành công?” Hắc long cuộn mình ngoài động phủ, cái đầu kia của nó vươn đến trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng, trong con ngươi thật lớn màu vàng tràn đầy kích động kinh hỉ. “Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi thế mà có thể thành công, ngươi mới Thánh Cấp Siêu Phàm, thế này, thế này, thế này quá xuất sắc rồi. Ta, lão long ta thật sự quá quá bội phục ngươi. Mau nói với ta, ngươi đánh bại Ngũ Ảnh như thế nào? Đặc biệt ảnh lão đại!”

Đứng đầu Ngũ Ảnh, người hoàng kim.

Chiến đấu uy năng là một kẻ mạnh nhất trong toàn bộ động phủ cung điện! Hắc long ở trước mặt người hoàng kim cũng chỉ có một cái kết quả bị tùy ý chà đạp.

“Bí mật.” Đông Bá Tuyết Ưng nhếch miệng cười.

“Còn bí mật?” Hắc long trừng mắt.

“Nhớ kỹ, chuyện ta thành công. các ngươi đều đừng lộ ra ngoài.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Bởi vì nghiêm khắc mà nói, ta hiện tại chỉ là thành công một nửa, ta còn chưa nhận được phù lệnh các ngươi, cũng không thể mang các ngươi rời khỏi.”

“Yên tâm yên tâm.” Hắc long vội gật đầu, “Nhất định giữ bí mật.”

Hiện tại các luyện kim sinh mệnh, thần giới chiến binh Hắc Phong thần cung bọn họ đều đứng về phe Đông Bá Tuyết Ưng, chờ sau khi Đông Bá Tuyết Ưng lấy được chiến binh phù lệnh các vật, càng sẽ thành chủ nhân bọn họ. Bọn họ ai cũng khát vọng ngày nào đó... Dù sao nghẹn mãi ở một nơi này, quá buồn khổ.

“Vù!”

Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng chợt lóe liền đã đến xa xa, hiện nay tốc độ của hắn quá nhanh.

Trên Hắc Phong nhai, Dư Tĩnh Thu đang đứng một mình ở nơi đó có chút khẩn trương chờ đợi, nhưng nàng cảm thấy sự an toàn của Tuyết Ưng sư huynh hẳn là có thể cam đoan, dù sao có một thần giới chiến binh sở trường thủ hộ nhất đi theo, hơn nữa chủ nhân Hắc Phong thần cung cũng không có sát tâm đối với Hạ tộc Siêu Phàm.

Soạt.

Đông Bá Tuyết Ưng nháy mắt chạy ra khỏi lốc xoáy gió đen khổng lồ, hóa thành một đường cong ánh sáng, bay đến trước mặt Dư Tĩnh Thu đứng trên không.

Một người đứng ở vách đá, một người đứng trên không, hai người mặt đối mặt.

“Đã trở lại? Thế nào, có ổn không?” Dư Tĩnh Thu lộ ra vẻ mặt vui mừng, “Kiến thức Hắc Phong thần cung này lợi hại rồi chứ, nói với ta một chút. Hắc Phong thần cung có những chỗ nào lợi hại. Lật xem hồ sơ, Hắc Phong thần cung này đến nay cũng chưa có một Siêu Phàm nào có thể thành công.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook