Chương 616: Sứ giả thần đình (1)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
“Đúng rồi, Đông Bá.” Long Sơn đại đế nhìn Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Lần này thần đình Vạn Hoa yến phủ thành chi chiến, ngươi có nắm chắc không?”
“Đúng vậy, Đông Bá, có nắm chắc không, chúng ta đều chờ mong ngươi hướng tới thần đình! Chúng ta đến lúc đó cũng có thể nhân cơ hội theo ngươi cùng nhau tiến đến, Huyết Nhận thần đình... Chậc chậc, nghe nói phí dụng truyền tống ước chừng một trăm thần tinh! Chúng ta bình thường đều không dám bỏ ra.” Mỗi người cũng đều nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng nói: “Toàn bộ An Hải phủ nhiều tinh vực như vậy, nghe nói thông qua tinh vực dự tuyển, tổng cộng có khoảng ba vạn hai ngàn cao thủ Thần cấp. Phủ thành chi chiến, chính là ở trong ba vạn hai ngàn người này... Quyết chọn ra một trăm người lợi hại nhất. Tỉ lệ đào thải này rất cao rất cao, ta cũng chỉ có thể nói có lòng tin, không dám nói có tuyệt đối nắm chắc.”
“Ba vạn hai ngàn người, quyết ra một trăm hạng đầu?” Tử Lôi đế quân bọn họ ai cũng than thở.
“Trong đó có rất nhiều đều là đệ tử của Giới Thần lợi hại, thậm chí là đệ tử của đại năng giả, có một số cũng là tu luyện mấy trăm vạn năm.” Bên cạnh, Vân Hải nói.
Quá khó khăn.
******
Đông Bá Tuyết Ưng và các thần linh Hạ tộc ở chung rất thống khoái, mà Thần cấp cao thủ khác đến từ các tinh vực thông qua dự tuyển cũng đều đang chuẩn bị sàng chọn tanh máu sắp bắt đầu. Phủ thành chi chiến... Là tàn khốc nhất! Tỉ lệ tử vong trước nay cực cao cực cao.
An Hải phủ thành, trong một tòa thiên điện của cung điện nguy nga của phủ chủ, nơi này đang có năm vị tồn tại chia ra ngồi xuống.
“Ha ha ha...”
Một tiếng cười sang sảng làm hư không chung quanh chấn động, một nam tử toàn thân giống như kim loại đen đúc ra tới sảnh cung điện này. Hắn chính là sinh mệnh tộc kim loại, ở cảnh nội toàn bộ An Hải phủ cũng hung danh vang xa, cái tên ‘Nhung Hải vương’ đủ để khiến rất nhiều Giới Thần sợ hãi.
Sau khi bước vào sảnh cung điện, nam tử kim loại đen này hơi hơi khom người hướng lão giả trên chủ vị cao cao hành lễ trước: “Ra mắt phủ chủ!”
“Nhung Hải, vào ngồi đi.” Lão giả phía trên phân phó. Lão giả này nhìn như hòa ái cười tủm tỉm, lại là người mạnh nhất không hề tranh luận toàn bộ cảnh nội An Hải phủ, cũng là phủ chủ An Hải phủ!
“Vâng.”
Ánh mắt nam tử kim loại đen đảo qua, cũng nhìn thấy bốn vị tồn tại ngồi bên cạnh, khí tức ai cũng mênh mông cuồn cuộn, không thua gì hắn. Hắn liếc một cái thấy được nam tử mập mạp áo bào trắng trong đó đang cúi đầu không ngừng ăn, mắt không khỏi sáng lên nói, “Bạch Sa lão đệ, Bạch Sa lão đệ, ngươi không phải đi ngủ say sao? Sao cũng đến xem cuộc chiến?”
Nói xong nam tử kim loại đen chọn vị trí bên dưới Bạch Sa thành chủ ngồi xuống.
“Ta là đi ngủ say, nhưng bị một tiểu gia hỏa đánh thức.” Bạch Sa thành chủ cười nói.
“Ai lớn mật như vậy? Hắn có bị ngươi giận dữ ăn luôn hay không?” Nam tử kim loại đen kinh ngạc nói.
“Ta là thích ăn, nhưng cũng không ăn người.” Bạch Sa thành chủ trừng mắt.
“Là một tiểu gia hỏa tên là Đông Bá.” Đối diện, một vị nữ tử áo bào vàng cười nói, “Còn tham gia thần đình Vạn Hoa yến lần này.”
“Ồ?” Nam tử kim loại đen kinh ngạc.
“Hắn tên Đông Bá, tinh vực dự tuyển là Ngô Sơn tinh vực.” Bạch Sa thành chủ sờ sờ bộ râu vểnh lên của mình, đắc ý nói, “Tiểu huynh đệ này rất lợi hại, ta rất coi trọng hắn, ta cảm thấy hắn có thể thông qua phủ thành chi chiến.”
Bên cạnh, nữ tử áo bào vàng lập tức cười lên: “Bạch Sa ca ca, toàn bộ An Hải phủ bao nhiêu Thần cấp đến tham chiến? Còn có rất nhiều đều là từ bên ngoài tới, ba vạn hai ngàn cao thủ Thần cấp cuối cùng chỉ chọn một trăm, ngươi cũng quá coi trọng Đông Bá tiểu huynh đệ kia của ngươi rồi.” Nữ tử áo bào vàng này lúc cười, tiếng cười dễ nghe êm tai, thân thể mềm mại đều đang rung động, mặc áo bào vàng rộng thùng thình cũng có thể nhìn thấy đường cong thân thể của nàng.
Nhưng nàng lại là một vị Giới Thần tam trọng thiên đáng sợ hung danh vang xa, gọi là ‘Độc Dĩnh Giới Thần’, sở trường nhất dụng độc!
Đông Bá Tuyết Ưng từng gặp ‘Vu thần’ so sánh với Độc Dĩnh Giới Thần này, kém không biết bao nhiêu lần.
“Đến lúc đó sẽ biết.” Bạch Sa thành chủ lười nhiều lời, tiếp tục vùi đầu ăn.
Các vị khác vừa ăn cũng vừa nói chuyện phiếm.
Các vị ở đây đều là tồn tại chấn nhiếp một phương, bình thường cũng rất ít gặp mặt.
Không bao lâu.
An Hải phủ chủ bỗng đứng dậy cười tủm tỉm nhìn về phía bên ngoài, hắn đứng dậy, khiến năm vị phía dưới đều cả kinh, mỗi người vội vàng đều đứng dậy.
“Ha ha ha, Long huynh.” Một thanh âm hùng hồn từ bên ngoài truyền vào.
Chỉ thấy một lão giả tóc bạc râu trắng như tuyết đi đến, hắn mặc áo bào dày màu đen, bước vào trong điện.
An Hải phủ chủ cũng đi xuống, chủ động đón chào: “Ma Tuyết huynh, chúng ta đã lâu lắm lâu lắm không gặp rồi, không ngờ lần này thần đình Vạn Hoa yến ngươi thế mà cũng đến, đến đến đến, mau theo ta vào ngồi.”
“Ta sẽ không khách khí.” Lão giả râu trắng như tuyết lập tức đi cùng An Hải phủ chủ, đi đến chỗ cao, hai bên cũng ngồi xuống.
Năm vị phía dưới vừa nghe hai chữ ‘Ma Tuyết’, liền đoán được thân phận người tới.
Mỗi người đều vội hành lễ.
“Bái kiến Ma Tuyết quốc chủ.” Mỗi người đều có chút khiêm tốn khách khí, thật sự là tiếng tăm Ma Tuyết quốc chủ quá lớn, Ma Tuyết quốc chủ chính là tồn tại ở thần giới chiếm lĩnh một mảng lãnh thổ thành lập đế quốc, ở thần giới là thật sự bá chủ một phương, càng từng chính diện giao thủ với đại năng giả mà bất bại! Nhưng lại là một vị Giới Thần tứ trọng thiên sống rất lâu rất lâu.
Rất nhiều Giới Thần đều đoán, Ma Tuyết quốc chủ này sống quá lâu, chỉ sợ nói không chừng khi nào sẽ không giữ được bản tâm bản tôn thần tâm tán loạn mà chết.
Mặc kệ như thế nào, chỉ cần hắn còn sống, thì đủ để chấn nhiếp các phe.
“Ma Tuyết huynh. Ta tới giới thiệu cho ngươi một chút.” An Hải phủ chủ chỉ vào chỗ ngồi thứ hai bên trái, về phần chỗ ngồi thứ nhất là trống, “Đây là Mặc Vân, là người ít được biết tới của An Hải phủ ta, nhưng tu hành cực nhanh, chỉ ngàn vạn năm đã thành tựu Giới Thần tam trọng thiên.”
“Mặc Vân bái kiến Ma Tuyết quốc chủ.” Nam tử áo bào đen hành lễ.
“Trẻ tuổi thật tốt.” Ma Tuyết quốc chủ bên trên mỉm cười gật đầu.
“Đây là Cầm quân chủ.” An Hải phủ chủ chỉ hướng nữ tử mặc áo giáp màu bạc trắng bên cạnh nam tử áo bào đen, “Cầm quân chủ nắm giữ Bắc Phong quân đoàn cảnh nội An Hải phủ ta.”
Nữ tử giáp bạc ‘Cầm quân chủ’ cũng lập tức hành lễ.
“Vị này là Độc Dĩnh Giới Thần, giỏi nhất dụng độc.” An Hải phủ chủ chỉ hướng nữ tử áo bào vàng kia, nữ tử áo bào vàng vội dịu dàng nói: “Độc Dĩnh bái kiến quốc chủ.”
“Ha ha ha. Ta biết ngươi, Phổ Tàng lão đệ chính là trúng độc của ngươi, chịu đau khổ.” Ma Tuyết quốc chủ cười nói.
“Đúng vậy, Đông Bá, có nắm chắc không, chúng ta đều chờ mong ngươi hướng tới thần đình! Chúng ta đến lúc đó cũng có thể nhân cơ hội theo ngươi cùng nhau tiến đến, Huyết Nhận thần đình... Chậc chậc, nghe nói phí dụng truyền tống ước chừng một trăm thần tinh! Chúng ta bình thường đều không dám bỏ ra.” Mỗi người cũng đều nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng nói: “Toàn bộ An Hải phủ nhiều tinh vực như vậy, nghe nói thông qua tinh vực dự tuyển, tổng cộng có khoảng ba vạn hai ngàn cao thủ Thần cấp. Phủ thành chi chiến, chính là ở trong ba vạn hai ngàn người này... Quyết chọn ra một trăm người lợi hại nhất. Tỉ lệ đào thải này rất cao rất cao, ta cũng chỉ có thể nói có lòng tin, không dám nói có tuyệt đối nắm chắc.”
“Ba vạn hai ngàn người, quyết ra một trăm hạng đầu?” Tử Lôi đế quân bọn họ ai cũng than thở.
“Trong đó có rất nhiều đều là đệ tử của Giới Thần lợi hại, thậm chí là đệ tử của đại năng giả, có một số cũng là tu luyện mấy trăm vạn năm.” Bên cạnh, Vân Hải nói.
Quá khó khăn.
******
Đông Bá Tuyết Ưng và các thần linh Hạ tộc ở chung rất thống khoái, mà Thần cấp cao thủ khác đến từ các tinh vực thông qua dự tuyển cũng đều đang chuẩn bị sàng chọn tanh máu sắp bắt đầu. Phủ thành chi chiến... Là tàn khốc nhất! Tỉ lệ tử vong trước nay cực cao cực cao.
An Hải phủ thành, trong một tòa thiên điện của cung điện nguy nga của phủ chủ, nơi này đang có năm vị tồn tại chia ra ngồi xuống.
“Ha ha ha...”
Một tiếng cười sang sảng làm hư không chung quanh chấn động, một nam tử toàn thân giống như kim loại đen đúc ra tới sảnh cung điện này. Hắn chính là sinh mệnh tộc kim loại, ở cảnh nội toàn bộ An Hải phủ cũng hung danh vang xa, cái tên ‘Nhung Hải vương’ đủ để khiến rất nhiều Giới Thần sợ hãi.
Sau khi bước vào sảnh cung điện, nam tử kim loại đen này hơi hơi khom người hướng lão giả trên chủ vị cao cao hành lễ trước: “Ra mắt phủ chủ!”
“Nhung Hải, vào ngồi đi.” Lão giả phía trên phân phó. Lão giả này nhìn như hòa ái cười tủm tỉm, lại là người mạnh nhất không hề tranh luận toàn bộ cảnh nội An Hải phủ, cũng là phủ chủ An Hải phủ!
“Vâng.”
Ánh mắt nam tử kim loại đen đảo qua, cũng nhìn thấy bốn vị tồn tại ngồi bên cạnh, khí tức ai cũng mênh mông cuồn cuộn, không thua gì hắn. Hắn liếc một cái thấy được nam tử mập mạp áo bào trắng trong đó đang cúi đầu không ngừng ăn, mắt không khỏi sáng lên nói, “Bạch Sa lão đệ, Bạch Sa lão đệ, ngươi không phải đi ngủ say sao? Sao cũng đến xem cuộc chiến?”
Nói xong nam tử kim loại đen chọn vị trí bên dưới Bạch Sa thành chủ ngồi xuống.
“Ta là đi ngủ say, nhưng bị một tiểu gia hỏa đánh thức.” Bạch Sa thành chủ cười nói.
“Ai lớn mật như vậy? Hắn có bị ngươi giận dữ ăn luôn hay không?” Nam tử kim loại đen kinh ngạc nói.
“Ta là thích ăn, nhưng cũng không ăn người.” Bạch Sa thành chủ trừng mắt.
“Là một tiểu gia hỏa tên là Đông Bá.” Đối diện, một vị nữ tử áo bào vàng cười nói, “Còn tham gia thần đình Vạn Hoa yến lần này.”
“Ồ?” Nam tử kim loại đen kinh ngạc.
“Hắn tên Đông Bá, tinh vực dự tuyển là Ngô Sơn tinh vực.” Bạch Sa thành chủ sờ sờ bộ râu vểnh lên của mình, đắc ý nói, “Tiểu huynh đệ này rất lợi hại, ta rất coi trọng hắn, ta cảm thấy hắn có thể thông qua phủ thành chi chiến.”
Bên cạnh, nữ tử áo bào vàng lập tức cười lên: “Bạch Sa ca ca, toàn bộ An Hải phủ bao nhiêu Thần cấp đến tham chiến? Còn có rất nhiều đều là từ bên ngoài tới, ba vạn hai ngàn cao thủ Thần cấp cuối cùng chỉ chọn một trăm, ngươi cũng quá coi trọng Đông Bá tiểu huynh đệ kia của ngươi rồi.” Nữ tử áo bào vàng này lúc cười, tiếng cười dễ nghe êm tai, thân thể mềm mại đều đang rung động, mặc áo bào vàng rộng thùng thình cũng có thể nhìn thấy đường cong thân thể của nàng.
Nhưng nàng lại là một vị Giới Thần tam trọng thiên đáng sợ hung danh vang xa, gọi là ‘Độc Dĩnh Giới Thần’, sở trường nhất dụng độc!
Đông Bá Tuyết Ưng từng gặp ‘Vu thần’ so sánh với Độc Dĩnh Giới Thần này, kém không biết bao nhiêu lần.
“Đến lúc đó sẽ biết.” Bạch Sa thành chủ lười nhiều lời, tiếp tục vùi đầu ăn.
Các vị khác vừa ăn cũng vừa nói chuyện phiếm.
Các vị ở đây đều là tồn tại chấn nhiếp một phương, bình thường cũng rất ít gặp mặt.
Không bao lâu.
An Hải phủ chủ bỗng đứng dậy cười tủm tỉm nhìn về phía bên ngoài, hắn đứng dậy, khiến năm vị phía dưới đều cả kinh, mỗi người vội vàng đều đứng dậy.
“Ha ha ha, Long huynh.” Một thanh âm hùng hồn từ bên ngoài truyền vào.
Chỉ thấy một lão giả tóc bạc râu trắng như tuyết đi đến, hắn mặc áo bào dày màu đen, bước vào trong điện.
An Hải phủ chủ cũng đi xuống, chủ động đón chào: “Ma Tuyết huynh, chúng ta đã lâu lắm lâu lắm không gặp rồi, không ngờ lần này thần đình Vạn Hoa yến ngươi thế mà cũng đến, đến đến đến, mau theo ta vào ngồi.”
“Ta sẽ không khách khí.” Lão giả râu trắng như tuyết lập tức đi cùng An Hải phủ chủ, đi đến chỗ cao, hai bên cũng ngồi xuống.
Năm vị phía dưới vừa nghe hai chữ ‘Ma Tuyết’, liền đoán được thân phận người tới.
Mỗi người đều vội hành lễ.
“Bái kiến Ma Tuyết quốc chủ.” Mỗi người đều có chút khiêm tốn khách khí, thật sự là tiếng tăm Ma Tuyết quốc chủ quá lớn, Ma Tuyết quốc chủ chính là tồn tại ở thần giới chiếm lĩnh một mảng lãnh thổ thành lập đế quốc, ở thần giới là thật sự bá chủ một phương, càng từng chính diện giao thủ với đại năng giả mà bất bại! Nhưng lại là một vị Giới Thần tứ trọng thiên sống rất lâu rất lâu.
Rất nhiều Giới Thần đều đoán, Ma Tuyết quốc chủ này sống quá lâu, chỉ sợ nói không chừng khi nào sẽ không giữ được bản tâm bản tôn thần tâm tán loạn mà chết.
Mặc kệ như thế nào, chỉ cần hắn còn sống, thì đủ để chấn nhiếp các phe.
“Ma Tuyết huynh. Ta tới giới thiệu cho ngươi một chút.” An Hải phủ chủ chỉ vào chỗ ngồi thứ hai bên trái, về phần chỗ ngồi thứ nhất là trống, “Đây là Mặc Vân, là người ít được biết tới của An Hải phủ ta, nhưng tu hành cực nhanh, chỉ ngàn vạn năm đã thành tựu Giới Thần tam trọng thiên.”
“Mặc Vân bái kiến Ma Tuyết quốc chủ.” Nam tử áo bào đen hành lễ.
“Trẻ tuổi thật tốt.” Ma Tuyết quốc chủ bên trên mỉm cười gật đầu.
“Đây là Cầm quân chủ.” An Hải phủ chủ chỉ hướng nữ tử mặc áo giáp màu bạc trắng bên cạnh nam tử áo bào đen, “Cầm quân chủ nắm giữ Bắc Phong quân đoàn cảnh nội An Hải phủ ta.”
Nữ tử giáp bạc ‘Cầm quân chủ’ cũng lập tức hành lễ.
“Vị này là Độc Dĩnh Giới Thần, giỏi nhất dụng độc.” An Hải phủ chủ chỉ hướng nữ tử áo bào vàng kia, nữ tử áo bào vàng vội dịu dàng nói: “Độc Dĩnh bái kiến quốc chủ.”
“Ha ha ha. Ta biết ngươi, Phổ Tàng lão đệ chính là trúng độc của ngươi, chịu đau khổ.” Ma Tuyết quốc chủ cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.