Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1130: Tích lũy (1)

Ngã Cật Tây Hồng Thị

04/02/2021

Vù.

Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp bay về phía đại lục lơ lửng ở trung tâm, hướng ‘Vạn Tượng điện’ bay đi.

“Hả?” Ánh mắt Đông Bá Tuyết Ưng không kìm được bị một tòa tháp cao xa xa phía sau Vạn Tượng điện hấp dẫn, tòa tháp này sừng sững ở đó, đồ sộ, độ cao của nó hầu như có thể so sánh với Thái Hư điện.

“Tinh Thần tháp.” Đông Bá Tuyết Ưng lẩm bẩm.

Tinh Thần tháp.

Trong tình báo tin tức Thái Hư thiên cung cho mình ghi lại tương đối giản lược, mà trong tin tức sư tôn hư không hành giả Cổ Kỳ cho mình lại có giới thiệu chi tiết hơn.

Tinh Thần tháp, tổng cộng có sáu tòa.

Phân biệt là Thái Hư thiên cung, Thuỷ Tổ đảo, Dao Quang thánh cảnh, Hư Không Thần điện, ‘Đao Hoàng thành’ của Đao Hoàng cùng với ‘Tinh Thần thành’ của La thành chủ.

Cũng chính là ba thánh địa của Thất Tinh Hải thánh giới, cùng với ba thánh địa của Đông Lân thánh giới.

Sáu tòa Tinh Thần tháp này, đều là La thành chủ tự mình luyện chế tặng cho sáu đại thánh địa, bởi vậy có thể thấy được, quan hệ của Đông Lân thánh giới và Thất Tinh Hải thánh giới vẫn rất tốt.

“Đi Vạn Tượng điện.” Đông Bá Tuyết Ưng không lại nghĩ nhiều, bay về phía Vạn Tượng điện.

Vạn Tượng điện toàn thân bằng gỗ, diện tích rất lớn, độ cao lại không tính là cao, chỉ bằng khoảng hai phần mười Tinh Thần tháp, Thái Hư điện.

Ở cửa đại điện Vạn Tượng điện đang có một con mèo màu đen ghé vào chỗ đó ngủ.

“Hắc miêu? Dựa theo tin tức, đây chính là một con rối sinh vật Hỗn Độn cảnh, không thua gì dã cẩu màu đen ở quê hương.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Có thể khiến con rối sinh vật có thực lực Hỗn Độn cảnh, thực lực luyện chế của Thiên Ngu lão tổ quả thực vô cùng giỏi, giá trị con rối sinh vật bực này cũng cực cao cực cao, vượt xa hắc hồ lô, cũng vượt xa một vũ trụ.

Cho nên có thể để lại dã cẩu màu đen trấn thủ ở vũ trụ quê hương, bút tích của Thiên Ngu lão tổ quả thực khó lường, lúc trước Cốt Kiền La cũng hoàn toàn ngây dại.



“Meo ~~~” Hắc miêu ngẩng đầu nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, thanh âm rất nhẹ nhàng nói, “Tiểu tử, đừng lên tầng thứ tư, ngươi có thể ở ba tầng phía trước tùy ý lật xem.”

“Vâng, tiền bối.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười đáp.

Hắc miêu lập tức lại rất lười biếng cắm đầu tiếp tục ngủ, Đông Bá Tuyết Ưng thì đi vào trong Vạn Tượng điện.

Vạn Tượng điện rộng lớn mênh mông.

Đặt vô số điển tịch, điển tịch trân quý nơi này, so với trong Ma Sơn vũ trụ cũng nhiều hơn không biết bao nhiêu lần! Dù sao cũng là trung tâm thánh địa, điển tịch Thái Hư thiên cung sưu tập vô tận năm tháng đều sẽ đặt ở trong này.

Đông Bá Tuyết Ưng tràn ngập khát vọng. Hắn biết, sư phụ tốt nhất trong Thái Hư thiên cung chính là vô số điển tịch trong ‘Vạn Tượng điện’, rất nhiều điển tịch đều cực kỳ quý, thậm chí có một số là bản duy nhất! Ví dụ như trong truyền thuyết thuỷ tổ quy tắc ảo diệu sau khi ngã xuống, một số điển tịch hắn để lại chính là bản duy nhất.

Tĩnh tâm lại, Đông Bá Tuyết Ưng lòng không tạp niệm rất nhanh đã tìm được một điển tịch giảng thuật loại hư giới, lập tức lấy ra bắt đầu lật xem...

Lật xem điển tịch trên tay, từng văn tự, đồ án bên trên đều hóa thành từng cái thế giới hư ảo. Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở trước giá sách phong cách cổ xưa lật xem, lật mỗi một tờ đều có lượng lớn tin tức trực tiếp truyền vào trong đầu hắn, đây đều là các tiền bối đi xa hơn ở trên ‘Hư Giới Đạo’ đem mình cảm ngộ ghi lại xuống dưới.

Truyền đạo, rất khó.

Bởi vì đạo vốn hư vô mờ mịt, muốn miêu tả rõ ràng là phi thường khó! Cho nên bái một Đại Năng Giả làm thầy, cùng bái Tôn Giả làm thầy, bái Chúa Tể làm thầy... sẽ có khác biệt rất lớn. Người cảnh giới càng cao, ở lúc truyền đạo miêu tả có thể miêu tả càng rõ ràng hơn, khiến hậu bối lý giải được hơn.

Những điển tịch này, có một số là Hư Không Thần bình thường nào đó viết, trải qua Vạn Tượng điện thẩm tra xác định có tư cách để vào Vạn Tượng điện mới có thể bỏ vào, mà có một số điển tịch là Hợp Nhất cảnh, thậm chí Hỗn Độn cảnh, thậm chí có ‘Thiên Ngu lão tổ’ ‘Kiếm Chủ’ cùng với cao thủ quy tắc ảo diệu phe phái khác không phải Thái Hư thiên cung để lại.

Dựa theo trình độ trân quý của điển tịch, đặt ở tầng khác nhau.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không kiêu không vội phi thường có kiên nhẫn đọc, hơn nữa cẩn thận tự hỏi tìm hiểu.

...



Thời gian như nước chảy.

Đông Bá Tuyết Ưng vị kim y đệ tử này đến từ vũ trụ nào đó trong hỗn độn hư không, vừa tới thánh địa ‘Thái Hư thiên cung’ đã luôn nán lại ở Vạn Tượng điện, lật xem điển tịch quả thực như nhập ma.

“Tiểu tử nọ đến từ cùng vũ trụ với Ma Tổ, Kiếm Chủ, tên là Đông Bá Tuyết Ưng, luôn luôn ở Vạn Tượng điện?”

Một đôi nam nữ phi hành ở giữa không trung nói chuyện với nhau.

“Đúng, luôn ở đó! Nhắm chừng hắn quá khứ cũng chưa từng được xem bao nhiêu điển tịch quy tắc ảo diệu, vừa thấy Vạn Tượng điện vô số điển tịch, tự nhiên sẽ phát điên trầm mê trong đó. Như thế nào, Phượng Vân sư tỷ, ngươi cũng rất tò mò với hắn? Ha ha, hiện tại các Chân Thần đệ tử Thái Hư thiên cung rất nhiều người đều từng nhắc tới hắn.”

“Hừ, ta rất muốn tỷ thí với hắn một chút, xem hắn tiểu tử đến từ cùng vũ trụ với Ma Tổ, Kiếm Chủ này có thể có bao nhiêu thực lực, kim y đệ tử? Hừ!” Nữ tử mắt bạc áo tím đó hừ lạnh nói.

“Phượng Vân sư tỷ, Sơ Thủy vũ trụ, trừ Ma Tổ và Kiếm Chủ, thì không có hạng người kinh tài tuyệt diễm nữa, không đáng nhắc tới. Ma Tổ và Kiếm Chủ nghe nói là cùng một kỷ nguyên vũ trụ, tranh đấu lẫn nhau mài giũa lẫn nhau mới có thể đều chói mắt, Đông Bá Tuyết Ưng này sao có thể so sánh với Ma Tổ Kiếm Chủ.”

“Ngươi giúp ta ước chiến với hắn, nghĩ cách khiến hắn đồng ý.” Nữ tử mắt bạc nói.

“Sư tỷ, ngươi đừng làm khó ta! Hơn mười vạn năm qua, đã có bao nhiêu vị đệ tử muốn khiêu chiến, gã Đông Bá Tuyết Ưng này lại vẫn luôn vùi đầu lật xem điển tịch, đều nói —— bỏ ra hai mươi lăm viên nguyên giới thạch ước chiến cùng hắn ở lúc chiến Chân Thần đệ tử! Hiện tại hắn không tiếp nhận bất cứ khiêu chiến nào, muốn chiến phải đợi tới lúc Chân Thần đệ tử chi chiến.”

“Ngươi cũng không nói nổi?”

“Không được, hắn cực kỳ cố chấp.”

Nữ tử mắt bạc gật gật đầu, trong đôi mắt lại mơ hồ có một tia sốt ruột.

Nàng lần trước xếp hạng mười lăm, cho nên địa vị rất cao ở trong hàng đệ tử Chân Thần, nhưng nàng lại có chút xui xẻo, đến nay chưa từng vào top mười!

“Phải vào top mười, rất nhiều bảo vật mới có thể tới tay, càng có thể đạt được tuyệt học cấp Vũ Trụ.” Nữ tử mắt bạc thầm nhủ. Tuyệt học cấp Vũ Trụ đó là trấn cung tuyệt học, giá trị vô lượng, đại biểu thành tựu đỉnh cao nhất của hệ thống quy tắc ảo diệu!

“Thực lực của ta muốn vào top mười, quá chênh vênh! Không có nắm chắc!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook