Chương 620: Tiền đặt cược (2)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
04/02/2021
Hắn sau khi đáp xuống lạnh lùng ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn quyển trục khổng lồ trên trời cao, nhìn từng cao thủ khác bị bài xích ra.
Rốt cuộc ——
Đến lượt nhóm thứ mười hai, trên đài cao sứ giả thần đình quan sát bên dưới, ánh mắt đảo qua Ngô Sơn tinh vực bên này. Làm người chủ trì phủ thành chi chiến hắn tự nhiên nắm giữ lượng lớn tình báo, biết trong cao thủ Thần cấp An Hải phủ lần này tham chiến có những ai đủ chói mắt, ai bối cảnh cực lớn. Hắn cũng sẽ đem những người này phân tán ở trong từng đám, để cẩn thận quan sát.
“Vù.”
Lực lượng vô hình bao phủ đến.
“Ta?” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức cảm giác được bị lực lượng vô hình lôi kéo, sau đó nháy mắt lao lên trời với tốc độ cao, bay về phía quyển trục khổng lồ bên trên. Ngẩng đầu nhìn phía trên, chỉ thấy quyển trục khổng lồ kia càng lúc càng gần.
Phốc.
Cùng với rất nhiều cao thủ Thần cấp khác, tất cả đều va chạm ở trên quyển trục, ở trước khi va chạm, Đông Bá Tuyết Ưng cũng phát hiện, lần này cùng hắn bay về phía quyển trục, đã có Đệ Thất Mai Vũ điện hạ rất quen thuộc với hắn.
******
“Ma Tuyết huynh, con gái ngươi đi vào rồi.” An Hải phủ chủ cũng nhìn về phía quyển trục đó, ánh mắt hắn dễ dàng xuyên qua quyển trục thế giới trở ngại, nhìn thấy bên trong, nhìn thấy tình hình một ngàn cao thủ Thần cấp các nơi, tự nhiên cũng phát hiện Đệ Thất Mai Vũ.
“Long huynh, ngươi cứ xem xem, xem tiểu nữ nhi này của ta như thế nào?” Ma Tuyết quốc chủ sờ sờ chòm râu trắng như tuyết của mình, rất đắc ý, ánh mắt hắn cũng xuyên qua quyển trục thế giới trở ngại nhìn thấy bên trong, quan sát tất cả động tĩnh.
“Một đám này có ý tứ.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần ngồi phía dưới cười một tiếng yêu kiều, “Có con gái Ma Tuyết quốc chủ, có nội môn đệ tử ‘Táng Hao’ của ‘Nguyên Nha đại năng giả’, còn có tiểu gia hỏa Bạch Sa ca ca coi trọng tên là Đông Bá, mọi người cược một chút, cảm thấy một đám này ai sẽ lợi hại hơn?”
“Đông Bá!” Bạch Sa thành chủ vuốt bộ râu nhếch lên nhìn quét chung quanh.
“Đệ Thất Mai Vũ điện hạ.” Nữ tử giáp bạc Cầm quân chủ bưng chén rượu tùy ý nói.
“Vậy ta sẽ cược tên ‘Táng Hao’ này. Hắn có thể từ hạng tầm thường quật khởi, có thể khiến đại năng thu làm nội môn đệ tử, ngộ tính không thấp chút nào.” Mặc Vân đẹp trai cũng nói.
Nữ tử áo bào vàng vội hô: “Nhung Hải đại ca, ngươi thì sao?”
Nhung Hải vương cười ha ha: “Theo Mặc Vân lão đệ khẳng định không sai, ta cũng chọn Táng Hao này. Độc Dĩnh muội muội, bản thân ngươi còn chưa chọn đâu!”
“Ta làm nữ tử, đương nhiên chọn Đệ Thất Mai Vũ điện hạ.” Nữ tử áo bào vàng nói.
“Ta cũng cược một chút, ta chọn con gái mình.” Phía trên Ma Tuyết quốc chủ cười ha ha, “Ta nếu thua, mỗi người các ngươi đều có thể nhận được một bình ‘Trúc Viêm Tuyết Tương’.”
“Một khi đã như vậy ta cũng cược một chút, cược Táng Hao, tiểu gia hỏa này thực lực ta biết, rất không tồi.” An Hải phủ chủ mở miệng, “Ta nếu thua, người thắng đều được một viên ‘An Hải linh châu’ .”
“Trúc Viêm Tuyết Tương... Ma Tuyết đế quốc đặc hữu, An Hải linh châu, vãn bối tuy là người chủ trì, nhưng cũng nhịn không được, ta cũng cược Táng Hao.” Tên sứ giả thần đình kia cũng cười nói.
Nhất thời nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần liền nói: “Tổng cộng tám vị, bốn vị cược Táng Hao, ba vị cược Đệ Thất Mai Vũ điện hạ... Ai da! Bạch Sa ca ca, chỉ một mình ngươi chọn Đông Bá huynh đệ của ngươi đó.”
Bạch Sa thành chủ trừng mắt: “Phủ chủ và quốc chủ đều lấy ra tiền đặt cược rồi, các ngươi thì sao? Mau mau mau lấy ra!”
Ngoài miệng kêu kiêu ngạo, nhưng Bạch Sa thành chủ lại âm thầm sốt ruột: “Đông Bá lão đệ à, ngươi nhất định không được chịu thua kém.”
Hắn bởi vì rất sớm lúc trước đã nói xem trọng Đông Bá, cho nên cho dù thật sự cược, vì mặt mũi hắn cũng phải đứng về bên Đông Bá Tuyết Ưng!
Nhưng ở sâu trong lòng...
Bạch Sa thành chủ tuy tin tưởng Đông Bá Tuyết Ưng có hi vọng ở một trăm hạng đầu, nhưng nếu so sánh với Táng Hao, Đệ Thất Mai Vũ điện hạ, hắn trên thực tế cũng không có lòng tin. Bởi vì Táng Hao là có đại năng giả chỉ điểm tu hành, Đệ Thất Mai Vũ cũng có phụ thân của nàng chỉ điểm tu hành. Ma Tuyết quốc chủ tuy so sánh với đại năng giả cảnh giới yếu hơn chút, nhưng đối đãi con gái khẳng định càng thêm dốc sức giúp.
Nhưng cho dù không có lòng tin, vì mặt mũi cũng phải cứng rắn chống đỡ!
Bạch Sa thành chủ ngẩng đầu nhìn hướng trời cao, bọn họ trên đài cao mấy vị này xem cuộc chiến, sứ giả thần đình lại không ngăn trở. Ánh mắt Bạch Sa thành chủ xuyên qua quyển trục thế giới, thấy được một nơi hẻo lánh trong đó, Đông Bá Tuyết Ưng đang đứng ở trên một mảng bờ cát.
Hòn đảo, hải dương.
Ở trên bờ cát của hải đảo, Đông Bá Tuyết Ưng đáp xuống, hạt cát trắng như tuyết, không có bụi bậm bùn đất dính.
Ánh sáng thiên địa trong thế giới quyển trục cũng có chút âm lãnh, Đông Bá Tuyết Ưng nhìn quanh, liếc một cái nhìn thấy giữa không trung lơ lửng một cái đồng hồ cát, trong đồng hồ cát có cát thời gian tỏa sáng, cát thời gian đã bắt đầu chảy!
“Hô!”
Trên toàn bộ hải đảo có lực lượng màu đen dâng trào hội tụ, ngưng tụ thành mười người áo đen, áo bào trên thân bọn họ đều giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả bộ dáng cũng giống nhau, chỉ là đeo binh khí khác nhau. Có khi là song kiếm, có khi là trường thương, có khi là đoản mâu, có khi là roi dài, có khi là xiềng xích... Ở khoảnh khắc bọn họ xuất hiện, liền lập tức giết tới.
Bọn họ có chạy tốc độ cao, có thì nháy mắt xuyên qua hư giới, có thì nấp ở âm ảnh không gian, có thì hóa thành một ngọn lửa...
Phương thức lao tới tất cả đều khác nhau, phong cách chiến đấu cũng đều khác nhau.
“Đến đi.” Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động, nháy mắt bên cạnh cũng ngưng tụ xuất hiện một gã Đông Bá Tuyết Ưng áo bào lam.
Hai Đông Bá Tuyết Ưng, phân biệt nắm giữ một cây trường thương.
Một cây là trường thương màu đen, một cây là trường thương màu lửa đỏ! Nắm giữ trường thương màu lửa đỏ là hư giới chân thân.
“Giết càng nhiều, xếp hạng có thể càng cao, giết đi.” Hai gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời động.
“Phốc!”
Trường thương nhanh như chớp đâm một cái, liền đem một người áo đen đánh đến trước mặt trực tiếp đâm thủng ngực, người áo đen tiêu tán! Đồng hồ cát giữa không trung lập tức lộn ngược, một lần nữa bắt đầu chảy.
“Vù vù vù! ! !” Hư giới chân thân liên tục ba thương, mang theo ảo diệu cực điểm xuyên thấu, nháy mắt liên tiếp đâm xuyên qua yết hầu ba người áo đen từ phương hướng khác nhau đánh tới, đồng hồ cát giữa không trung lập tức lại lộn ngược, một lần nữa bắt đầu chảy.
Cũng lười sử dụng bí kỹ.
Lấy lực lượng tốc độ Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể tầng thứ ba có được, mặc dù sử dụng ảo diệu cực điểm xuyên thấu, tinh thần rất bình thường, cũng có thể dễ dàng giết trong nháy mắt.
Rốt cuộc ——
Đến lượt nhóm thứ mười hai, trên đài cao sứ giả thần đình quan sát bên dưới, ánh mắt đảo qua Ngô Sơn tinh vực bên này. Làm người chủ trì phủ thành chi chiến hắn tự nhiên nắm giữ lượng lớn tình báo, biết trong cao thủ Thần cấp An Hải phủ lần này tham chiến có những ai đủ chói mắt, ai bối cảnh cực lớn. Hắn cũng sẽ đem những người này phân tán ở trong từng đám, để cẩn thận quan sát.
“Vù.”
Lực lượng vô hình bao phủ đến.
“Ta?” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức cảm giác được bị lực lượng vô hình lôi kéo, sau đó nháy mắt lao lên trời với tốc độ cao, bay về phía quyển trục khổng lồ bên trên. Ngẩng đầu nhìn phía trên, chỉ thấy quyển trục khổng lồ kia càng lúc càng gần.
Phốc.
Cùng với rất nhiều cao thủ Thần cấp khác, tất cả đều va chạm ở trên quyển trục, ở trước khi va chạm, Đông Bá Tuyết Ưng cũng phát hiện, lần này cùng hắn bay về phía quyển trục, đã có Đệ Thất Mai Vũ điện hạ rất quen thuộc với hắn.
******
“Ma Tuyết huynh, con gái ngươi đi vào rồi.” An Hải phủ chủ cũng nhìn về phía quyển trục đó, ánh mắt hắn dễ dàng xuyên qua quyển trục thế giới trở ngại, nhìn thấy bên trong, nhìn thấy tình hình một ngàn cao thủ Thần cấp các nơi, tự nhiên cũng phát hiện Đệ Thất Mai Vũ.
“Long huynh, ngươi cứ xem xem, xem tiểu nữ nhi này của ta như thế nào?” Ma Tuyết quốc chủ sờ sờ chòm râu trắng như tuyết của mình, rất đắc ý, ánh mắt hắn cũng xuyên qua quyển trục thế giới trở ngại nhìn thấy bên trong, quan sát tất cả động tĩnh.
“Một đám này có ý tứ.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần ngồi phía dưới cười một tiếng yêu kiều, “Có con gái Ma Tuyết quốc chủ, có nội môn đệ tử ‘Táng Hao’ của ‘Nguyên Nha đại năng giả’, còn có tiểu gia hỏa Bạch Sa ca ca coi trọng tên là Đông Bá, mọi người cược một chút, cảm thấy một đám này ai sẽ lợi hại hơn?”
“Đông Bá!” Bạch Sa thành chủ vuốt bộ râu nhếch lên nhìn quét chung quanh.
“Đệ Thất Mai Vũ điện hạ.” Nữ tử giáp bạc Cầm quân chủ bưng chén rượu tùy ý nói.
“Vậy ta sẽ cược tên ‘Táng Hao’ này. Hắn có thể từ hạng tầm thường quật khởi, có thể khiến đại năng thu làm nội môn đệ tử, ngộ tính không thấp chút nào.” Mặc Vân đẹp trai cũng nói.
Nữ tử áo bào vàng vội hô: “Nhung Hải đại ca, ngươi thì sao?”
Nhung Hải vương cười ha ha: “Theo Mặc Vân lão đệ khẳng định không sai, ta cũng chọn Táng Hao này. Độc Dĩnh muội muội, bản thân ngươi còn chưa chọn đâu!”
“Ta làm nữ tử, đương nhiên chọn Đệ Thất Mai Vũ điện hạ.” Nữ tử áo bào vàng nói.
“Ta cũng cược một chút, ta chọn con gái mình.” Phía trên Ma Tuyết quốc chủ cười ha ha, “Ta nếu thua, mỗi người các ngươi đều có thể nhận được một bình ‘Trúc Viêm Tuyết Tương’.”
“Một khi đã như vậy ta cũng cược một chút, cược Táng Hao, tiểu gia hỏa này thực lực ta biết, rất không tồi.” An Hải phủ chủ mở miệng, “Ta nếu thua, người thắng đều được một viên ‘An Hải linh châu’ .”
“Trúc Viêm Tuyết Tương... Ma Tuyết đế quốc đặc hữu, An Hải linh châu, vãn bối tuy là người chủ trì, nhưng cũng nhịn không được, ta cũng cược Táng Hao.” Tên sứ giả thần đình kia cũng cười nói.
Nhất thời nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần liền nói: “Tổng cộng tám vị, bốn vị cược Táng Hao, ba vị cược Đệ Thất Mai Vũ điện hạ... Ai da! Bạch Sa ca ca, chỉ một mình ngươi chọn Đông Bá huynh đệ của ngươi đó.”
Bạch Sa thành chủ trừng mắt: “Phủ chủ và quốc chủ đều lấy ra tiền đặt cược rồi, các ngươi thì sao? Mau mau mau lấy ra!”
Ngoài miệng kêu kiêu ngạo, nhưng Bạch Sa thành chủ lại âm thầm sốt ruột: “Đông Bá lão đệ à, ngươi nhất định không được chịu thua kém.”
Hắn bởi vì rất sớm lúc trước đã nói xem trọng Đông Bá, cho nên cho dù thật sự cược, vì mặt mũi hắn cũng phải đứng về bên Đông Bá Tuyết Ưng!
Nhưng ở sâu trong lòng...
Bạch Sa thành chủ tuy tin tưởng Đông Bá Tuyết Ưng có hi vọng ở một trăm hạng đầu, nhưng nếu so sánh với Táng Hao, Đệ Thất Mai Vũ điện hạ, hắn trên thực tế cũng không có lòng tin. Bởi vì Táng Hao là có đại năng giả chỉ điểm tu hành, Đệ Thất Mai Vũ cũng có phụ thân của nàng chỉ điểm tu hành. Ma Tuyết quốc chủ tuy so sánh với đại năng giả cảnh giới yếu hơn chút, nhưng đối đãi con gái khẳng định càng thêm dốc sức giúp.
Nhưng cho dù không có lòng tin, vì mặt mũi cũng phải cứng rắn chống đỡ!
Bạch Sa thành chủ ngẩng đầu nhìn hướng trời cao, bọn họ trên đài cao mấy vị này xem cuộc chiến, sứ giả thần đình lại không ngăn trở. Ánh mắt Bạch Sa thành chủ xuyên qua quyển trục thế giới, thấy được một nơi hẻo lánh trong đó, Đông Bá Tuyết Ưng đang đứng ở trên một mảng bờ cát.
Hòn đảo, hải dương.
Ở trên bờ cát của hải đảo, Đông Bá Tuyết Ưng đáp xuống, hạt cát trắng như tuyết, không có bụi bậm bùn đất dính.
Ánh sáng thiên địa trong thế giới quyển trục cũng có chút âm lãnh, Đông Bá Tuyết Ưng nhìn quanh, liếc một cái nhìn thấy giữa không trung lơ lửng một cái đồng hồ cát, trong đồng hồ cát có cát thời gian tỏa sáng, cát thời gian đã bắt đầu chảy!
“Hô!”
Trên toàn bộ hải đảo có lực lượng màu đen dâng trào hội tụ, ngưng tụ thành mười người áo đen, áo bào trên thân bọn họ đều giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả bộ dáng cũng giống nhau, chỉ là đeo binh khí khác nhau. Có khi là song kiếm, có khi là trường thương, có khi là đoản mâu, có khi là roi dài, có khi là xiềng xích... Ở khoảnh khắc bọn họ xuất hiện, liền lập tức giết tới.
Bọn họ có chạy tốc độ cao, có thì nháy mắt xuyên qua hư giới, có thì nấp ở âm ảnh không gian, có thì hóa thành một ngọn lửa...
Phương thức lao tới tất cả đều khác nhau, phong cách chiến đấu cũng đều khác nhau.
“Đến đi.” Đông Bá Tuyết Ưng tâm ý khẽ động, nháy mắt bên cạnh cũng ngưng tụ xuất hiện một gã Đông Bá Tuyết Ưng áo bào lam.
Hai Đông Bá Tuyết Ưng, phân biệt nắm giữ một cây trường thương.
Một cây là trường thương màu đen, một cây là trường thương màu lửa đỏ! Nắm giữ trường thương màu lửa đỏ là hư giới chân thân.
“Giết càng nhiều, xếp hạng có thể càng cao, giết đi.” Hai gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời động.
“Phốc!”
Trường thương nhanh như chớp đâm một cái, liền đem một người áo đen đánh đến trước mặt trực tiếp đâm thủng ngực, người áo đen tiêu tán! Đồng hồ cát giữa không trung lập tức lộn ngược, một lần nữa bắt đầu chảy.
“Vù vù vù! ! !” Hư giới chân thân liên tục ba thương, mang theo ảo diệu cực điểm xuyên thấu, nháy mắt liên tiếp đâm xuyên qua yết hầu ba người áo đen từ phương hướng khác nhau đánh tới, đồng hồ cát giữa không trung lập tức lại lộn ngược, một lần nữa bắt đầu chảy.
Cũng lười sử dụng bí kỹ.
Lấy lực lượng tốc độ Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể tầng thứ ba có được, mặc dù sử dụng ảo diệu cực điểm xuyên thấu, tinh thần rất bình thường, cũng có thể dễ dàng giết trong nháy mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.