Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 274: Tinh thần

Ngã Cật Tây Hồng Thị

04/02/2021

“Hy vọng ở tương lai, Hạ tộc ta có thể vĩnh viễn cường thịnh! Vô số phàm nhân không cần khốn khổ như thế nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm. Vợ chồng Đông Bá Liệt đối với bình dân cũng rất tốt, thu thuế đối với các bình dân trong lãnh địa hầu như thấp nhất, cũng dốc sức bảo hộ bọn họ an toàn. Cho nên vợ chồng Đông Bá Liệt luôn rất được kính yêu. Đông Bá Tuyết Ưng từ nhỏ mưa dầm thấm đất, cũng hy vọng bình dân sống được tốt chút.

“Vù.”

Ngón tay Đông Bá Tuyết Ưng tùy tay đâm một cái.

Ngón tay đâm phá tầng tầng lớp lớp không gian, giống như khoảnh khắc biển mất, lại xuất hiện ở ngoài một thước.

Cực điểm xuyên thấu!

Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra một nụ cười: “Quả thực chưa phá hủy cân bằng.”

Địa hỏa thủy phong bốn cái dung hợp, Đông Bá Tuyết Ưng trải qua nhiều lần điều chỉnh, cuối cùng đạt tới mức độ hoàn mỹ trong lòng hắn.

“Nay ‘Cực điểm xuyên thấu’ tựa như càng thêm vững vàng, uy lực cũng tăng lên ba phần mười.” Đông Bá Tuyết Ưng đánh giá, chỉ tăng lên ba phần mười, vẫn tính là nhị phẩm chân ý sơ hình.

Uy lực tăng lên một chút là việc nhỏ.

Quan trọng là, địa hỏa thủy phong dung hợp chưa hủy diệt ‘Cực điểm xuyên thấu chân ý sơ hình’, nhị phẩm chân ý... Đó là cùng một cấp bậc với ‘Không gian chân ý’ đầy đủ. Hiện tại mới chỉ là sơ hình, tương lai một khi nắm giữ đầy đủ cực điểm xuyên thấu chân ý mới là chất biến, thật sự một bước lên trời! Đông Bá Tuyết Ưng tuy theo đuổi thương pháp cực hạn, nhưng thật sự hủy diệt một loại nhị phẩm chân ý, hắn cũng sẽ đau lòng chết mất.

***

Tuyết Thạch thành bảo.

Một luồng sáng từ trên trời giáng xuống, chợt lóe liền đáp xuống trước cửa chính thành bảo.

“Là đại thiếu gia.”

“Đại thiếu gia đã trở lại.” Các thủ vệ của thành bảo lập tức kinh hỉ vạn phần. Từ sau khi Đông Bá Liệt thành hầu tước, vẫn là chủ nhân lãnh địa Tuyết Ưng lĩnh, ở trong Tuyết Thạch thành bảo, vẫn gọi Đông Bá Tuyết Ưng là đại thiếu gia như cũ.

Cửa thành mở ra.

Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái liền thấy được Dư Tĩnh Thu một thân đồ trắng, Dư Tĩnh Thu đứng ở nơi đó, giống như tiên tử. Nàng được xưng là đệ nhất mỹ nữ ở trong Siêu Phàm Hạ tộc, cũng có thể xem như đệ nhất mỹ nữ toàn bộ Hạ tộc! Ở trong Tuyết Thạch thành bảo rất nhiều thủ vệ người hầu mặc kệ nam nữ đều sẽ kìm lòng không được bị vẻ đẹp của Dư Tĩnh Thu ảnh hưởng, cái này còn là dưới tình huống Dư Tĩnh Thu thi triển pháp thuật nho nhỏ, khiến các thủ vệ người hầu khó có thể thấy rõ dung mạo của nàng.



“Tuyết Ưng sư huynh!” Dư Tĩnh Thu vui mừng vô cùng.

“Tĩnh Thu.” Đông Bá Tuyết Ưng đi qua, Dư Tĩnh Thu rất tự nhiên ôm lấy cánh tay Đông Bá Tuyết Ưng.

Hai người đã sớm rất thân mật.

“Huynh sao đến bây giờ mới về, so với ta còn chậm hơn nửa tháng.” Dư Tĩnh Thu cười nói, “Dụng tâm tìm kiếm tung tích ác ma như vậy? Ta cũng nghe nói, rất nhiều Siêu Phàm không có thu hoạch gì. Bọn ác ma kẻ nào cũng hoàn toàn nấp đi rồi.”

“Ta đang tìm hiểu thương pháp, hơi không cẩn thận tìm hiểu quá mức.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Nói tới ta lần này còn giết một tứ giai ác ma.”

“A, huynh đã giết một tên?” Dư Tĩnh Thu giật mình, “Tứ giai ác ma?”

Giết chết tứ giai ác ma thưởng một vạn điểm cống hiến, đủ để hấp dẫn rất nhiều Siêu Phàm, nhưng độ khó cũng cực cao. Đó chính là ác ma thực lực so sánh Thánh Bảng hạng mười đến ba mươi.

“Muội nên giữ bí mật.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói.

“Vâng vâng.” Dư Tĩnh Thu liên tục gật đầu, trong lòng lại ngọt ngào. Nàng vui vẻ vì Đông Bá Tuyết Ưng, giờ mới tu luyện bao lâu cũng đã có thể giết ác ma cấp độ Thánh Bảng. Tương lai bước vào Bán Thần, là khẳng định.

“Ca!” Một đám người trong thành bảo đi tới nghênh đón, Thanh Thạch đẹp trai mang theo bạn gái Đái Nhã của hắn, còn có vợ chồng Đông Bá Liệt, cùng với Tông thúc Đồng thúc bọn họ. Về phần tỷ tỷ ‘Đái Lộ’ của Đái Nhã cùng bạn trai Không Nguyên Phong thì đã sớm về Trường Phong học viện.

Nhóm người này nghênh đón, khiến Đông Bá Tuyết Ưng không khỏi cười rạng rỡ.

Đây đều là người nhà của mình.

...

Nửa năm tìm kiếm tung tích ác ma, nửa năm nghỉ ngơi.

Hầu như mỗi một Siêu Phàm đều là như thế. Đông Bá Tuyết Ưng mặc kệ là ở Tuyết Thạch thành bảo, hay tìm tung tích ác ma, hắn đều một lòng tìm hiểu thương pháp.

Bọn ác ma trốn rất kĩ, cũng chỉ số rất ít nhất giai nhị giai ác ma thật sự nhịn không được đi cắn nuốt linh hồn nhân loại. Các Siêu Phàm Hạ tộc căn cứ tung tích vất vả tìm kiếm ngồi thủ, cuối cùng tìm ra mới phát hiện... lăn lộn một hai năm thời gian, phát hiện đều là nhất giai nhị giai ác ma.

Hạ tộc cũng biết.



Đây là yên tĩnh trước khi bão táp đến! Chiến tranh ác ma vốn sẽ thảm thiết, loại tất cả đều co đầu rút cổ này rất không bình thường, không duy trì được quá lâu.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng nắm chặt tất cả thời gian cân nhắc thương pháp của mình.

“Hô hô hô ~~~ “

Gió lạnh gào thét. Tuyết lớn bay bay.

Đầu năm 9665, lúc này chính là thời điểm cực lạnh trong một năm, ở một đỉnh núi trống trải của Tuyết Thạch sơn, Dư Tĩnh Thu từ xa xa đi tới, cũng thấy được Đông Bá Tuyết Ưng ở trên đỉnh núi luyện thương.

‘Cực điểm xuyên thấu’, là một loại chân ý thuần túy tiến công.

Mà Đông Bá Tuyết Ưng sở dĩ tìm kiếm ảo diệu khác, chính là hy vọng thương pháp của mình có thể hoàn thiện hẳn lên.

Hiện nay.

Hắn lấy ‘Đại địa ảo diệu’ chịu tải bao dung thủy hỏa phong. Sau khi hoàn toàn bao dung hóa thành một thể! Mới là mình theo đuổi loại mênh mông rộng lớn liền thành một thể này của đại địa.

“Oành đùng đùng ~~~ “

Theo Đông Bá Tuyết Ưng lần lượt điều chỉnh, trường thương thương pháp không ngừng diễn biến, quy tắc ảo diệu dung hợp không ngừng điều chỉnh, cũng càng thêm tiếp cận hoàn thiện.

“Tuyết Ưng sư huynh bình thường luyện thương ba canh giờ là dừng, sao hôm nay mãi không dừng lại?” Dư Tĩnh Thu ở xa xa nhìn có chút nghi hoặc, nàng là tới gọi Đông Bá Tuyết Ưng ăn cơm trưa.

“Tĩnh Thu tỷ, ca ta sao còn chưa đến ăn cơm, chờ đồ ăn cũng sắp nguội rồi.” Vù vù, bóng người Thanh Thạch lóe lên liền từ xa xa tới, đứng ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.

“Đừng vội, đừng quấy nhiễu ca ca ngươi tu luyện.” Dư Tĩnh Thu nói, “Ca ca ngươi đã một mực tu luyện không ngừng, tự nhiên có quyết định của hắn. Các ngươi ăn trước đi, đừng đợi nữa.”

“Ừm.” Thanh Thạch ở bên cạnh nhìn một lát, nói thầm, “Hoàn toàn xem không hiểu.”

‘Soạt!’ liền nhanh chóng rời khỏi.

Cảnh giới của hắn và Đông Bá Tuyết Ưng dù sao chênh lệch quá xa, tuy lần này sau khi trở về, Đông Bá Tuyết Ưng đem một số vật quý hiếm Xích Vân sơn thế giới phát một lần cho đệ đệ, nhưng đệ đệ đến nay vẫn kẹt ở cảnh giới Ngân Nguyệt kỵ sĩ, muốn bước vào cấp Xưng Hào... Hiển nhiên không phải dễ như vậy. Mà Đông Bá Tuyết Ưng sau khi bước vào Thánh Cấp, tài nguyên bên ngoài, tài nguyên tầm thường trợ giúp đã rất nhỏ, chỉ có tài nguyên hiếm thấy đỉnh cao nhất thật sự, nhưng tài nguyên cỡ đó đều cực trân quý, dù mười vạn cân nguyên thạch ném vào cũng không mua được bao nhiêu, hơn nữa trợ giúp cũng sẽ không quá khoa trương. Một khi đã như vậy, còn không bằng một lòng chuyên tâm tu hành. Mình càng chuyên tâm đầu nhập chút, tiến bộ chỉ sợ cũng có thể nhanh hơn một đoạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook