Tuyệt Xử Phùng Sinh

Chương 17

Tiêu Đường Đông Qua

12/09/2020

/16/. Hai yêu cầu của Maya.

Mà ngay tại một khắc kia, Hein đi đến bên phía của phi hành khí nọ, liên tục ba phát súng toàn bộ đều bắn trúng cùng một vị trí, phi hành khí đột ngột bay thấp xuống, Tiêu Nham bỗng nhiên hiểu được, Hein bắn trúng chính là khoang điều khiển của phi hành khí.

Ngay tại lúc độ cao của phi hành khí càng ngày càng thấp, phi hành khí này điên cuồng bắn ra đạn laser, đất cát khắp nơi đều bị bắn tung lên giữa không trung. May mắn Mark mang theo Tiêu Nham, nếu không cậu hiện tại chỉ sợ đã bị bắn nát!

Mà Hein bắt lấy mấy giây cơ hội kia, một phát súng bắn trúng động cơ bên phải của đối phương, trước khi phi hành khí chạm đất, cửa cabin mở ra, hơn mười sát thủ mặc một thân y phục tác chiến màu xám đen nhảy ra ngoài.

Tiêu Nham hít ngược một hơi, đây là lần đầu tiên cậu đối mặt với sát thủ đến từ tổ chức Sóng Triều, mà trước đó, nhận thức đối với loại nhân vật này của Tiêu Nham chỉ dừng lại ở tin tức trên màn hình không gian ba chiều trong quảng trường trung ương tại Shire, bọn họ lạnh lùng vô tình thích chém giết, đã từng lẻn vào Shire ám sát không ít cán bộ cao cấp trong quân đội và nhân viên quan trọng trong giới chính khách.

Ngay khi những sát thủ này còn chưa nhảy xuống đất, Liv đã phóng ra vô số "Ngân dực".

Bọn họ linh hoạt né tránh giữa không trung, cho dù bị "Ngân dực" đâm bị thương cũng không phải là bộ vị trọng yếu.

Tiểu đội của Hein có tám người, nhưng quân địch lại có hơn mười người.

Bọn họ tựa hồ hiểu được người khó đối phó nhất là Hein, thậm chí có ba người bao vây tấn công Hein, nếu nhóm Hein không thể nhanh chóng thoát khỏi đám sát thủ này, rất nhanh sẽ có nhiều sát thủ hơn đến đây.

"Maya, cậu và Mark cùng với Liv dẫn theo Tiêu Nham phá vòng vây chạy đi!"

Hein hạ mệnh lệnh, Maya không chút ham chiến, một tay khiêng Tiêu Nham lên vai, một tay khác cầm lấy lưỡi đao ngăn cản quân địch tấn công, nhằm về hướng bãi đáp số 47 chạy đi, Mark và Liv cũng đi theo sát bên cạnh anh.

Bọn họ càng chạy càng xa, điều cuối cùng Tiêu Nham nhìn thấy chính là lưỡi đao sắc bén của Hein xuyên qua ngực của một sát thủ, ngay sau đó lưu loát quay lưng lại đá văng một sát thủ khác.

"Chúng ta cứ như vậy rời đi sao?"

Maya cười khẽ một tiếng, "Bé ngốc, anh ấy là Hein Burotn, người có thể giết chết anh ấy còn chưa sinh ra trên đời này đâu."

Bọn họ rốt cục cũng tiến vào một mảnh rừng rậm, Tiêu Nham có thể cảm giác được bả vai Maya khẩn trương hẳn lên.

Trên đỉnh đầu hiện lên một mảnh ánh sáng lạnh, bốn gã sát thủ từ trên cành lá rậm rạp nhảy xuống.

Mark xoay người một cái, chặn hai tên sát thủ, mà Liv linh hoạt phóng "Ngân dực" ra, ngay sau đó rút đao liên tục đón nhận công kích vừa nhanh vừa phức tạp, nhanh chóng ép bọn họ rời khỏi Maya.

Lại có hai tên sát thủ xuất hiện, bọn họ giữ lực chờ đợi, vây quanh nhóm Tiêu Nham.

Xem ra sát thủ của Sóng Triều đã sớm lường trước bọn họ sẽ chạy tới bãi đáp số 47, vì thế ở trong này ôm cây đợi thỏ.

"Tôi phải thả cậu xuống, nhưng cậu đáp ứng tôi phải theo sát bên cạnh tôi không rời." Thanh âm Maya trầm thấp, không còn ngữ điệu nửa đùa giỡn như ngày thường.

Tiêu Nham nuốt một ngụm nước bọt, cậu không rảnh đễ suy nghĩ việc sinh tử, cậu chỉ biết mình lúc này thật sự đã trở thành trói buộc, nhưng cậu lại không có biện pháp giống như những nhân vật trong film điện ảnh hạng ba hô tô "Không cần để ý tới tôi, mọi người đi đi", bởi vì cậu biết mình nhất định sẽ chết rất thảm.

Một sát thủ lấy một khẩu súng từ bên hông ra, nếu đối mặt với con người, súng ống vẫn là vũ khí hữu hiệu nhất.

Hắn liên tiếp bắn mấy phát súng, động tác của Maya nhanh kinh người, một khắc trước anh còn đè đầu Tiêu Nham xuống, một khắc sau lại chế trụ bả vai Tiêu Nham đẩy cậu sang một phương hướng khác, ngay tại lúc Tiêu Nham cho là mình sắp té ngã trên mặt đất, Maya lại kéo cậu đứng lên.

Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Maya tựa hồ ném ra mấy cái "Ngân dực", góc độ xảo quyệt, chặt đứt cổ họng đối phương, lại bắn ra một lần nữa, lướt qua cằm một tên khác.

"A ——" Tên kia ôm lấy cằm của mình, nhưng rất nhanh máu liền ngừng chảy, miệng vết thương của hắn cũng khép lại.

Rất rõ ràng, sát thủ của tổ chức Sóng Triều cũng sử dụng Virus X.

"Nơi này có chúng tôi rồi! Anh dẫn theo Tiêu Nham nhanh chóng đi đến mục tiêu đi! Chỉ cần có phi hành khí, mọi việc đều dễ giải quyết!"

Liv vẫn luôn vô cùng lãnh tĩnh, mà Mark cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Maya hừ lạnh một tiếng, dùng cánh tay ôm lấy Tiêu Nham, bắn dây thừng ra, tựa như tia chớp trượt ra ngoài.

"Vốn tôi rất muốn dẫn theo cậu vượt qua đám nhà cao tầng trong thành phố cơ, lại bị Hein cắt ngang! Giờ cậu xem, cuối cùng vẫn là tôi mang cậu đi!" Maya cười, nhưng trong ánh mắt lại không có chút ý cười nào.

Mấy cái vũ khí màu đen có hình dạng giống với "Ngân dực" cắt không khí đánh úp về phía sau lưng Maya.



"Cẩn thận ——" Tiêu Nham sợ hãi kêu lên.

Cổ tay Maya xoay tròn một cái, dây thừng bị cắt đứt, mà Maya đạp vào trên thân cây, ngay sau đó một sợi dây thừng khác lại bắn về phía đằng xa.

Phía sau bọn họ là một sát thủ đuổi theo sát nút.

"Bye bye~..." Mang theo Tiêu Nham xuyên qua rừng cây, trên môi Maya hiện ra một tia ý cười thâm thúy.

Mà sát thủ vẫn luôn đuổi theo không rời bỗng nhiên như đụng phải thứ gì, thân thể hắn bị xẻ thành từ mảnh, rớt xuống thành từng khối từng khối. Mà ánh nắng chiếu rọi xuống, Tiêu Nham tựa hồ nhìn thấy sợi tơ nhiễm đầy huyết sắc.

Đó là vũ khí của Maya!

"Có cảm thấy tôi đặc biệt đẹp trai hay không?" Maya nháy nháy mắt.

"Anh đẹp trai bạo phát luôn." Tiêu Nham học theo biểu tình của Liv liếc mắt xem thường, nhưng trong lòng sự kính nể đối với Maya lại giống như hàm số lũy thừa không ngừng bay lên.

Dọc theo đường đi, Maya lại gặp mấy tang thi, chúng nó chỉ là Level 0 bình thường, Maya thực nhẹ nhàng giải quyết sạch sẽ, mà bãi đáp số 47 đã ở gần ngay trước mắt.

Maya ngừng lại, nhíu mày.

Bãi đáp kia có ít nhất 1/5 bộ phận bị bắn hủy, rất rõ ràng không lâu trước đó đã bị công kích.

"Tôi... Không cho là trong bãi đáp số 47 này còn có phi hành khí... Hoặc là nói... Còn có phi hành khí có thể sử dụng..."

"Ha..." Maya nhắm mắt lại, rốt cục lộ ra biểu tình buồn bực, "Nhưng nhiệm vụ của tôi là đi vào bãi đáp này tìm kiếm phi hành khí."

"... Tôi thấy có tang thi đã đi vào bãi đáp rồi..." Tiêu Nham lộ ra vẻ mặt phẫn nộ.

"Hệ thống đầu cuối nơi đó có thể vẫn chưa hoàn toàn tê liệt, chúng ta có thể thông qua hệ thống liên hệ với căn cứ số 14, bảo bọn họ cử phi hành khi đến."

"Cũng được." Tiêu Nham gật gật đầu.

"Tôi phải mang theo cậu đi cùng, Đại tá ra lệnh muốn tôi dẫn cậu theo. Cho dù cậu có trở thành thi thể, tôi cũng phải mang cậu theo." Maya hơi hơi cúi đầu nói.

Tiêu Nham giật mình, cậu bỗng nhiên có chút hiểu được sự chấp nhất thuộc về quân nhân.

"Được rồi, tôi đi theo anh. Đợi ở đây tôi cũng sẽ bị sát thủ của Sóng Triều xử lý hoặc là bị tang thi ăn luôn."

"Tôi sẽ bảo hộ cậu, Tiêu Nham." Maya cười khẽ một tiếng, cánh tay khoác lên vai Tiêu Nham, "Nếu lúc này chúng ta đều có thể còn sống trở lại Shire, cậu có nguyện ý giao phối với tôi không?"

"... Anh vẫn là không cần bảo hộ tôi đâu."

"Theo sát bên cạnh tôi."

Maya một phen ôm lấy Tiêu Nham, lấy tốc độ nhanh nhất nhắm về phía bãi đáp.

Mấy tang thi nhảy dựng lên ý đồ muốn đẩy ngã bọn họ, Maya mãnh liệt quét ngang lưỡi đao một cái, mấy tang thi kia lập tức bị chém đứt đôi, Maya đi đến bên cạnh bức tường của bãi đáp, thả Tiêu Nham xuống.

Cửa vào bãi đáp vẫn bảo trì trạng thái đóng kín như cũ, Maya chỉ có thể dẫn Tiêu Nham đi vào từ chỗ bị bắn vỡ.

Maya giải quyết hơn mười tên tang thi, bọn họ rốt cục tiến vào bên trong bãi đáp.

Mở cửa thông đạo ra, quả nhiên không thấy bóng dáng phi hành khí. Quân đội trú giữ ở nơi này có thể sau khi gặp phải tập kích liền điều khiển phi hành khí rời đi.

"Chúng ta đến trung tâm điều khiển đi."

Maya nắm chặt cánh tay Tiêu Nham, một khắc cũng không thả lỏng.

Bọn họ đi dọc theo thông đạo, vừa mới chuyển qua một ngã rẽ, Tiêu Nham liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi đến mức sắp té sấp xuống.

Dọc theo đường đi là thi thể con người bị xé rách, máu thịt mơ hồ, ở chỗ cách đó hơn 10m, có một tang thi Level 1 ngồi chồm hổm trên mặt đất xé rách một thi thể nào đó, lấy nội tạng của thi thể ra điên cuồng nhai nuốt.



Khi nó nghiêng mặt nhìn sang, đôi mắt sung huyết làm người ta ớn lạnh, trong nháy mắt nhìn thấy Maya và Tiêu Nham, lộ ra nét mặt cực kỳ hưng phấn, mãnh liệt đứng dậy, chạy về phía bọn họ.

"Đừng cử động!"

Maya chợt cúi người, mãnh liệt trượt ra ngoài, lướt qua hạ thân của con Level kia, lưỡi đao lượn vòng, hai chân tang thi triệt để bị chặt đứt, Maya đứng dậy, trong nháy mắt lưỡi đao sắc bén xuyên thấu cổ nó, cổ tay dùng sức, chém đầu nó rơi xuống.

"Hô ——" Ngay tại lúc Tiêu Nham thở ra một hơi, một lưỡi đao sắc bén ở phía sau Maya đột nhiên đánh tới, "Maya!"

Mũi nhọn lợi hại chém vào cổ Maya, máu tươi phun ra tung tóe.

Hô hấp Tiêu Nham lập tức đình chỉ, ngay sau đó, Maya xoay người lại đi đến trước mặt Tiêu Nham, anh che lại sau cổ của mình, máu đang dần dần ngừng chảy.

"Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật! Nếu mà đầu bị chặt đi, chính là vết thương trí mạng không thể phục hồi lại như cũ!"

Người này còn có thể nói chuyện, cho nên đối phương chỉ là chém trúng phần thịt trên cổ, mà không thương tổn đến xương cốt.

Nhưng cả hai đều không thể thả lòng, bởi vì hai tên sát thủ tay cầm lưỡi đao sắc bén, từng bước một đi về hướng bọn họ.

Maya lui về phía sau nửa bước, một bàn tay kéo Tiêu Nham ra phía sau mình.

"Tôi giữ chân bọn họ, cậu đi đến phòng điều khiển. Biết dùng thiết bị đầu cuối chứ?"

Tiêu Nham nhìn không tới biểu tình của Maya, nhưng từ trong thanh âm của anh có thể nghe được, hai tên sát thủ này tuyệt đối khói đối phó.

"Thiếu tá... Anh xem thường kỹ thuật binh dự bị sao?"

Maya nhẹ nhàng cười cười, "Hai người kia thực phiền toái."

"Phiền toái bao nhiêu?"

Đối phương mặc dù có hai người, nhưng không lập tức xông lên, mà là thong thả tới gần, hơn nữa còn là bộ dạng cẩn thận, xem ra đối với bọn họ mà nói, Maya cũng không phải là nhân vật có thể dễ dàng đối phó.

"Hai người này đã từng giết chết huấn luyện viên của tôi."

"..."

Không nói đến Maya đã là Thiếu tá, thân thủ của anh Tiêu Nham cũng không phải chưa thấy, có thể làm huấn luyện viên của anh dĩ nhiên cũng là cao thủ nhất lưu trong lực lượng bộ đội đặc chủng, lại chết trên tay hai tên sát thủ này, cho nên nói...

"Nhưng tôi nắm chắc có thể để cho cậu thuận lợi đi vào phòng điều khiển. Cậu phải đáp ứng hai yêu cầu của tôi." Maya che chở Tiêu Nham lùi dần về phía sau tránh đi kẻ địch đang đến gần.

"Yêu cầu gì?"

"Thứ nhất, nhất định phải truyền đạt tình huống của chúng ta cho căn cứ số 14."

"Đã hiểu, Thiếu tá."

"Thứ hai, bất luận xảy ra chuyện gì, khóa chết cửa phòng điều khiển, trừ khi người cứu viện của chúng ta đến, nếu không cậu tuyệt đối không được mở cửa."

Mệnh lệnh này khiến Tiêu Nham có một loại dự cảm cực kỳ bất an.

"Có hiểu hay không?" Maya nắm chặt song đao trong tay, thần kinh căng thẳng như tên đã lên dây.

"Đã hiểu, Thiếu tá!"

"Rất tốt!"

Vừa dứt lời, Maya bỗng nhiên phóng ra mấy cái "Ngân dực" đánh úp về phía đối phương, động tác tránh né của hai tên sát thủ nhanh như ảo ảnh, bất quá chỉ là một cái chớp mắt bọn họ đã xuất hiện trước mặt Maya.

Maya mãnh liệt dùng song đao ngăn cản bọn họ, hét lớn một tiếng, "Đi!"

Tiêu Nham không biết lấy dũng khí từ chỗ nào, từ phía sau cánh tay Mayacúi đầu xông ra ngoài, cậu có thể cảm giác được lưỡi đao của một tên sát thủlướt qua đỉnh đầu mình, ngay trong nháy mắt chuẩn bị chạm vào gáy cậu đã bị đaocủa Maya đỡ lại, mấy sợi tóc của Tiêu Nham cũng bị cắt đứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Xử Phùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook