Chương 5
W Tòng Tinh
13/11/2022
Những lúc Đằng Cận tự xử đều là khi đang tắm làm đại một hồi, kỹ năng
cũng không thuần thục bằng Xà Cương, phía dưới càng lúc càng dễ chịu,
còn có một nỗi khoái cảm xông lên làm đầu óc cậu lâng lâng, người cũng
càng lúc càng nóng.
Mới đầu cậu vẫn chưa quen nhưng thân thể cũng không bài xích Xà Cương vuốt ve. Chẳng những không bài xích mà cậu còn vô thức ưỡn chỗ kia vào tay Xà Cương với hy vọng đối phương có thể làm mình sướng hơn.
"Thật thoải mái......" Đằng Cận rên rỉ chẳng chút e dè, há miệng thở dốc một hồi, đôi mắt mờ sương thất thần nhìn lên trần nhà tối lờ mờ.
Cậu thấy trên đó có hình vẽ giống như một con rắn khổng lồ đang cuộn tròn, chẳng biết có phải ảo giác hay không mà cậu mơ hồ cảm nhận được con rắn trên trần nhà uốn éo rồi nhìn chằm chằm vào mình bằng con ngươi thẳng đứng màu vàng kim.
Quần cậu lúc đầu chỉ kéo xuống một chút, nhưng chẳng biết từ lúc nào quần tây đồng phục đã bị lột ra, quần lót cũng tuột xuống cổ chân.
Chuyện gì xảy ra vậy, nóng quá...... Đằng Cận muốn cởi luôn áo nhưng chút liêm sỉ còn sót lại ngăn cậu trần như nhộng ở đây, cậu chỉ tháo hai nút rồi kéo cổ áo ra, hấp tấp muốn hạ nhiệt cho mình.
"Nóng thì cởi ra đi, ở đây chỉ có tụi mình thôi mà." Xà Cương bảo cậu, trong giọng nói mang theo ý dụ dỗ mà cậu không hề nhận ra.
Cậu chỉ ậm ừ chứ không từ chối, thế là Xà Cương vén áo lên cho cậu, tiếp xúc với không khí mát lạnh làm cậu rùng mình một cái.
Sự mát mẻ này quả thực đã giảm bớt sức nóng trên người cậu, khi Xà Cương sờ chỗ khác trên người cậu, Đằng Cận cũng không phản kháng mà thậm chí còn chủ động nghênh đón động tác của nam sinh.
Sau khi bắn ra trong tay Xà Cương, cậu giơ khuỷu tay lên che mặt, thân thể mềm nhũn ngã xuống giường đối phương, lưng và bẹn đùi rịn đầy mồ hôi, hơi thở dồn dập, chẳng hiểu sao cả người bủn rủn, bụng dưới nóng hầm hập.
"Sướng thế cơ à?" Xà Cương hỏi cậu.
Đằng Cận nằm một lát rồi mơ màng nói: "Tớ cảm thấy như mình sắp bay lên vậy......"
Để người khác làm sẽ thoải mái vậy sao? Cậu mờ mịt nghĩ.
"Đằng Cận, vậy cậu có muốn làm lần nữa không?" Xà Cương đỡ cậu dậy rồi điều chỉnh tư thế nằm của cậu, "Thử làm cái khác sướng hơn nhé."
"Còn có sướng hơn nữa sao?" Đằng Cận nuốt nước bọt ngơ ngác nhìn Xà Cương. Cậu hơi nghiện sự vuốt ve lúc nãy nên ngoan ngoãn để Xà Cương làm tiếp.
"Có chứ." Xà Cương vuốt đùi cậu rồi banh hai chân cậu ra, lúc nhìn cậu lại không nhịn được cười, "Đằng Cận, chưa ai khen cậu đáng yêu sao?"
"Có......" Đằng Cận rất thích được vuốt ve như vậy, được mơn trớn sảng khoái thỉnh thoảng còn rên ra tiếng, trên mặt nở nụ cười đầy thỏa mãn, ngây ngô nói với Xà Cương, "Bà và chú dưới lầu đều nói vậy đó."
Xà Cương nói: "À."
Thế thì hoàn toàn khác xa kiểu đáng yêu mà hắn nói.
Hắn nắm bắp chân Đằng Cận, ánh mắt rơi vào đầu vú màu hồng kia, nghĩ thầm may mà từ lâu mình đã biết Đằng Cận đáng yêu, nếu không chắc giờ đã chết vì sự đáng yêu của cậu nhóc này rồi.
Vốn dĩ hắn không định làm đến bước này đâu......
Xà Cương mở ra hai mắt màu vàng kim có con ngươi thẳng đứng, thè lưỡi liếm đôi môi khô khốc rồi chậm rãi cúi đầu xuống, răng nanh cọ vào đùi non của Đằng Cận.
Vì Đằng Cận quá thơm nên trước kia hắn không dám tới gần, nhưng có lẽ bây giờ hắn không cần phải kiềm chế nữa.
Mới đầu cậu vẫn chưa quen nhưng thân thể cũng không bài xích Xà Cương vuốt ve. Chẳng những không bài xích mà cậu còn vô thức ưỡn chỗ kia vào tay Xà Cương với hy vọng đối phương có thể làm mình sướng hơn.
"Thật thoải mái......" Đằng Cận rên rỉ chẳng chút e dè, há miệng thở dốc một hồi, đôi mắt mờ sương thất thần nhìn lên trần nhà tối lờ mờ.
Cậu thấy trên đó có hình vẽ giống như một con rắn khổng lồ đang cuộn tròn, chẳng biết có phải ảo giác hay không mà cậu mơ hồ cảm nhận được con rắn trên trần nhà uốn éo rồi nhìn chằm chằm vào mình bằng con ngươi thẳng đứng màu vàng kim.
Quần cậu lúc đầu chỉ kéo xuống một chút, nhưng chẳng biết từ lúc nào quần tây đồng phục đã bị lột ra, quần lót cũng tuột xuống cổ chân.
Chuyện gì xảy ra vậy, nóng quá...... Đằng Cận muốn cởi luôn áo nhưng chút liêm sỉ còn sót lại ngăn cậu trần như nhộng ở đây, cậu chỉ tháo hai nút rồi kéo cổ áo ra, hấp tấp muốn hạ nhiệt cho mình.
"Nóng thì cởi ra đi, ở đây chỉ có tụi mình thôi mà." Xà Cương bảo cậu, trong giọng nói mang theo ý dụ dỗ mà cậu không hề nhận ra.
Cậu chỉ ậm ừ chứ không từ chối, thế là Xà Cương vén áo lên cho cậu, tiếp xúc với không khí mát lạnh làm cậu rùng mình một cái.
Sự mát mẻ này quả thực đã giảm bớt sức nóng trên người cậu, khi Xà Cương sờ chỗ khác trên người cậu, Đằng Cận cũng không phản kháng mà thậm chí còn chủ động nghênh đón động tác của nam sinh.
Sau khi bắn ra trong tay Xà Cương, cậu giơ khuỷu tay lên che mặt, thân thể mềm nhũn ngã xuống giường đối phương, lưng và bẹn đùi rịn đầy mồ hôi, hơi thở dồn dập, chẳng hiểu sao cả người bủn rủn, bụng dưới nóng hầm hập.
"Sướng thế cơ à?" Xà Cương hỏi cậu.
Đằng Cận nằm một lát rồi mơ màng nói: "Tớ cảm thấy như mình sắp bay lên vậy......"
Để người khác làm sẽ thoải mái vậy sao? Cậu mờ mịt nghĩ.
"Đằng Cận, vậy cậu có muốn làm lần nữa không?" Xà Cương đỡ cậu dậy rồi điều chỉnh tư thế nằm của cậu, "Thử làm cái khác sướng hơn nhé."
"Còn có sướng hơn nữa sao?" Đằng Cận nuốt nước bọt ngơ ngác nhìn Xà Cương. Cậu hơi nghiện sự vuốt ve lúc nãy nên ngoan ngoãn để Xà Cương làm tiếp.
"Có chứ." Xà Cương vuốt đùi cậu rồi banh hai chân cậu ra, lúc nhìn cậu lại không nhịn được cười, "Đằng Cận, chưa ai khen cậu đáng yêu sao?"
"Có......" Đằng Cận rất thích được vuốt ve như vậy, được mơn trớn sảng khoái thỉnh thoảng còn rên ra tiếng, trên mặt nở nụ cười đầy thỏa mãn, ngây ngô nói với Xà Cương, "Bà và chú dưới lầu đều nói vậy đó."
Xà Cương nói: "À."
Thế thì hoàn toàn khác xa kiểu đáng yêu mà hắn nói.
Hắn nắm bắp chân Đằng Cận, ánh mắt rơi vào đầu vú màu hồng kia, nghĩ thầm may mà từ lâu mình đã biết Đằng Cận đáng yêu, nếu không chắc giờ đã chết vì sự đáng yêu của cậu nhóc này rồi.
Vốn dĩ hắn không định làm đến bước này đâu......
Xà Cương mở ra hai mắt màu vàng kim có con ngươi thẳng đứng, thè lưỡi liếm đôi môi khô khốc rồi chậm rãi cúi đầu xuống, răng nanh cọ vào đùi non của Đằng Cận.
Vì Đằng Cận quá thơm nên trước kia hắn không dám tới gần, nhưng có lẽ bây giờ hắn không cần phải kiềm chế nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.