Tỷ Muội Chúng Ta Cùng Tung Hoành Thiên Hạ
Chương 1: Động đất
Hanhphuclacongio
16/03/2016
Câu chuyện được bắt đầu như thế này
Vào một ngày trời trong xanh,nước long lanh à nhầm phải là gió hiu hiu.Bước vào trong sân một ngôi trường,đi vào trong một phòng học tầng hai,nhìn vào trong phòng học thì có cái gì nhỉ?
Cũng chẳng có gì đặc biệt đâu,cũng như mọi các lớp học khác mà thôi.Trên bục giảng là một thầy giáo với thân hình cao gầy,gầy đến nỗi có khi gió thổi bay lúc nào không hay chứ(CG:thầy giáo dạy sử ta đấy).Nhưng trái lại mắt thầy vô cùng uy nghiêm giọng nói hùng hồn:
''Lịch sử nhân loại chúng ta đã trải qua...abcxyz...xyzabc...''
Ồ,thầy giáo giảng say sưa như vậy chắc các bạn học sinh chăm chú nghe giảng lắm nhỉ?Nhưng phải khiến mọi người thất vọng rồi,dưới lớp là cảnh tượng hết sức...đáng để mọi người chiêm ngưỡng nha.
Học sinh một số đứa mắt đã lim dim,ngoái ngủ bất cứ lúc nào cũng có thể đánh cờ với chủ công ngay lập tức.Eo ơi...nước dãi nước rớt còn chảy xuống cả bàn học nữa kìa.Có đứa mắt mơ mơ màng màng nhìn về phía bầu trời trên cao,cứ nhìn chằm chằm rồi lại nhìn chằm chằm.Quái chẳng biết nó gì đẹp mà thích nhìn thế nhỉ?
Nhìn xuống cuối lớp học.Trời ạ!Đâu phải lớp học phải nói là đi đánh nhau mới đúng,mỗi đứa cầm một cái chổi phang nhau tới tấp vừa đánh vừa chửi nhau,đứa A nói:''Cái gì!Mày dám nói tao xấu''
Đứa B hất mặt lên đắc ý:''Ừ đó thì sao nao.làm gì được tao?''
''Bà đây tức lắm rồi nhà.bà đánh chết người đánh ngươi thành đầu heo cho ba má cóc nhận ra luôn''
''Đánh thì đánh,ta đây chiều tất''
Thế là hai đứa xông vào đánh nhau tới tấp.Mọi người nghĩ sao chẳng có ai ra can chứ gì?Giời chúng làm gì có thời gian không những không can còn cổ vũ nữa chứ.Đúng là loại,loạn thật rồi.
Còn hai nữ chính thì...quên mất không để ý nhưng mà cũng chẳng hơn được gì đâu hai nàng đang hồn bay theo mây,xác trong lớp mà hồn bay tứ phương.
Và cứ thế lớp học cứ tiếp diễn như thế cho đến khi lớp học bỗng nhiên rung liên hồi.có đứa gào lên:''Chúng bay ơi!Động đất rồi!!''
Vậy là mọi người run run chui xuống bàn,kêu cha kêu mẹ...
quay lại với hai nàng,không biết các nàng có phải quái vật không nữa...hai nàng vẫn vô cùng thảm nhiên ngồi ăn bim bim.Cho bim bim vào mồm Nhược Yên hỏi Hậu Nhi:''Hậu Nhi này''
''Ừ''
''Cậu có muốn chết không''
''Không,sao lại hỏi vậy?Mình còn yêu đời lắm''
''À!Mình đoán không nhầm thì trần nhà sắp sập rồi''
''Ừ,sắp sập rồi...''
Chưa nói xong mặt Hậu Nhi đã xanh mép lại,ho sặc sụa,đứng bật dậy vừa kéo Nhược Yên vừa gào:''Sao cậu không nói sớm.chạy mau lên''
Hậu Nhi chạy thục mạng ra ngoài cửa.Chẹp...Phải nói số các nàng xui đã chạy ra rồi mà lại bị thứ gì đó đánh bật lại(CG:hắc bạch vô thường chứ ai nữa),vậy là ''rầm'' cả căn phòng sụp xuống.
Hai nàng thấy cả người đau nhức không nói lên lời,người bê bết máu,mắt mơ hồ...dần mất đi ý thức.
Vào một ngày trời trong xanh,nước long lanh à nhầm phải là gió hiu hiu.Bước vào trong sân một ngôi trường,đi vào trong một phòng học tầng hai,nhìn vào trong phòng học thì có cái gì nhỉ?
Cũng chẳng có gì đặc biệt đâu,cũng như mọi các lớp học khác mà thôi.Trên bục giảng là một thầy giáo với thân hình cao gầy,gầy đến nỗi có khi gió thổi bay lúc nào không hay chứ(CG:thầy giáo dạy sử ta đấy).Nhưng trái lại mắt thầy vô cùng uy nghiêm giọng nói hùng hồn:
''Lịch sử nhân loại chúng ta đã trải qua...abcxyz...xyzabc...''
Ồ,thầy giáo giảng say sưa như vậy chắc các bạn học sinh chăm chú nghe giảng lắm nhỉ?Nhưng phải khiến mọi người thất vọng rồi,dưới lớp là cảnh tượng hết sức...đáng để mọi người chiêm ngưỡng nha.
Học sinh một số đứa mắt đã lim dim,ngoái ngủ bất cứ lúc nào cũng có thể đánh cờ với chủ công ngay lập tức.Eo ơi...nước dãi nước rớt còn chảy xuống cả bàn học nữa kìa.Có đứa mắt mơ mơ màng màng nhìn về phía bầu trời trên cao,cứ nhìn chằm chằm rồi lại nhìn chằm chằm.Quái chẳng biết nó gì đẹp mà thích nhìn thế nhỉ?
Nhìn xuống cuối lớp học.Trời ạ!Đâu phải lớp học phải nói là đi đánh nhau mới đúng,mỗi đứa cầm một cái chổi phang nhau tới tấp vừa đánh vừa chửi nhau,đứa A nói:''Cái gì!Mày dám nói tao xấu''
Đứa B hất mặt lên đắc ý:''Ừ đó thì sao nao.làm gì được tao?''
''Bà đây tức lắm rồi nhà.bà đánh chết người đánh ngươi thành đầu heo cho ba má cóc nhận ra luôn''
''Đánh thì đánh,ta đây chiều tất''
Thế là hai đứa xông vào đánh nhau tới tấp.Mọi người nghĩ sao chẳng có ai ra can chứ gì?Giời chúng làm gì có thời gian không những không can còn cổ vũ nữa chứ.Đúng là loại,loạn thật rồi.
Còn hai nữ chính thì...quên mất không để ý nhưng mà cũng chẳng hơn được gì đâu hai nàng đang hồn bay theo mây,xác trong lớp mà hồn bay tứ phương.
Và cứ thế lớp học cứ tiếp diễn như thế cho đến khi lớp học bỗng nhiên rung liên hồi.có đứa gào lên:''Chúng bay ơi!Động đất rồi!!''
Vậy là mọi người run run chui xuống bàn,kêu cha kêu mẹ...
quay lại với hai nàng,không biết các nàng có phải quái vật không nữa...hai nàng vẫn vô cùng thảm nhiên ngồi ăn bim bim.Cho bim bim vào mồm Nhược Yên hỏi Hậu Nhi:''Hậu Nhi này''
''Ừ''
''Cậu có muốn chết không''
''Không,sao lại hỏi vậy?Mình còn yêu đời lắm''
''À!Mình đoán không nhầm thì trần nhà sắp sập rồi''
''Ừ,sắp sập rồi...''
Chưa nói xong mặt Hậu Nhi đã xanh mép lại,ho sặc sụa,đứng bật dậy vừa kéo Nhược Yên vừa gào:''Sao cậu không nói sớm.chạy mau lên''
Hậu Nhi chạy thục mạng ra ngoài cửa.Chẹp...Phải nói số các nàng xui đã chạy ra rồi mà lại bị thứ gì đó đánh bật lại(CG:hắc bạch vô thường chứ ai nữa),vậy là ''rầm'' cả căn phòng sụp xuống.
Hai nàng thấy cả người đau nhức không nói lên lời,người bê bết máu,mắt mơ hồ...dần mất đi ý thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.