Chương 114: Ai dám động vào anh ấy?
Nguyên Nguyên
20/04/2021
“Cô hiểu nhầm rồi.”
Lục Nguyên nhíu mày, nhất thời không biết nên giải thích như thế nào.
Viên Linh không phải bạn gái của mình, mình chỉ là giúp đỡ cô ấy, giả làm bạn trai của cô ấy theo tới đây thôi.
Nhưng mà điều này không thể nói cho Lý Mộng Dao.
Dù gì mình cũng đã đáp ứng với Viên Linh rồi, giả dụ như mình nói sự thật cho Lý Mộng Dao, nhất định cô ta sẽ nói ra. Đến lúc mọi người biết được sự thật, mặt mũi của Viên Linh ném chỗ nào?
“Hiểu nhầm, tôi hiểu nhầm chỗ nào?” – Lý Mộng Dao cười lạnh: “Đừng giả vờ nữa, Lục Nguyên. Anh chính là một tên bỉ ổi, hoặc anh vốn dĩ là kẻ một chân đạp hai thuyền, một bên xum xoe nịnh nọt cô nàng giàu có Viên Linh này, sau đó dùng tiền của cô ta để nuôi con bé Chu Doãn nghèo khổ kia. Tôi nói không sai chứ? Chậc chậc, Lục Nguyên ơi Lục Nguyên, trước kia tôi cho rằng anh thật thà, không ngờ anh lại gian xảo như vậy. Anh còn mặt mũi nói tôi u?”
Trong lòng Lục Nguyên thực sự rất muốn chửi bậy, suy nghĩ trong đầu Lý Mộng Dao thật kỳ lạ.
Lục Nguyên chỉ là muốn giải thích nhưng cũng không biết nên giải thích chuyện này thế nào.
“Còn nữa, cái quán Càm Phường Lục Bộ kia có phải của Viên Linh tặng cho anh không? Tôi biết nhà cô ta rất có tiền, ha ha, anh làm cho cô ta vui, cô ta liền tặng anh một cái quán, chắc là cũng không có vấn đề gì đi?”
Lý Mộng Dao nghĩ tới chuyện này, không kìm được cười lạnh: “Ha ha, hôm đó tôi cầu xin anh, anh giả vờ trông cũng giống lắm đó. Sau đó lại còn ở Cầm Phường Lục Bộ ra vẻ mình giống như con nhà giàu ngầm, hóa ra cũng chỉ là một thằng nhãi con ăn cơm mềm mà thôi. Lục Nguyên ơi Lục Nguyên, tôi thật sự rất khinh thường anh đó biết không.”
“QGô..”
Lục Nguyên trong lòng thầm thở dài, lắc lắc đầu. Thôi vậy, dù sao thì mình cũng không định lộ ra thân phận thật với Lý Mộng Dao, mình tới tìm cô ta là để khuyên cô ta cơ mà.
“Lý Mộng Dao, cô nói tôi thế nào cũng được, nhưng tôi thật sự muốn cảnh cáo cô một câu. Cô hãy cách xa mấy người đó ra, nếu không sau này chịu thiệt chỉ có mình cô thôi, đừng lún sâu thêm nữa.”
“Quản tốt chính mình đi đã.”
Xem ra Lý Mộng Dao căn bản một câu cũng không nghe lọt, lạnh lùng nói xong liền xoay người muốn đi.
Lục Nguyên thấy cô ta cứ u mê không tỉnh ngộ như vậy, trong lòng cũng hơi sốt ruột, bèn giơ tay túm lấy cánh tay Lý Mộng Dao: “Đợi đã.”
“Anh làm gì vậy?”
Lý Mộng Dao tức giận vung tay, sau đó ngữ khí của cô ta đột nhiên thay đổi, giọng nói như đang khóc rắm rứt nũng nịu: “Ông xã, anh mau qua đây đi.”
Đám người Lưu Triều Phong không biết đã đi tới từ lúc nào.
Lý Mộng Dao chính là vì đột nhiên thấy Lưu Triều Phong xuất hiện nên mới lập tức thay đổi ngữ khí, chạy tới chui vào lòng anh ta khóc hu hu: “Ông xã, ông xã, hu hu… Anh cũng thấy rồi đấy, là anh ta túm lấy không cho em đi…”
Sắc mặt Lưu Triều Phong lúc này xanh mét, những người khác cũng phẫn nộ nhìn Lục Nguyên.
“Mẹ kiếp, tao đã nói sao bạn gái tao vừa đi vệ sinh thằng nhãi mày lại cũng muốn đi. Hóa ra là thấy bạn gái tao xinh đẹp nên có ý nghĩ xấu xa, muốn quấy rồi cô ấy. Con mẹ mày, bồ của tao mà mày cũng dám chọc, mày chán sống rồi.” – Lưu Triều Phong lạnh mặt nhìn Lục Nguyên.
“Em đã sớm nhìn không vừa mắt tên nghèo hèn này rồi, vậy mà lại dám quấy rồi chị dâu. Mẹ kiếp.”
“Anh Phong, cái này không thể nhịn được, chơi chết nó. Mẹ kiếp, tưởng là có chị Linh che chở bọn tao liền không dám động vào mày sao? Mẹ nó, thằng nghèo hèn này muốn lên chầu trời đây mà.”
Những người khác cũng nhao nhao lên. Mấy tên này vốn dĩ đã coi thường Lục Nguyên, biết anh là bạn trai của Viên Linh trong lòng lại càng khó chịu hơn. Bây giờ có được cơ hội này, sao có thể bỏ qua?
“Thằng nhãi, hôm nay chính là mày tự đi tìm chết.”
Lưu Triều Phong chỉ vào Lục Nguyên, ánh mắt đầy dữ tọn: “Tao sẽ cho mày biết con nhà giàu đỉnh cấp chỉnh người như thế nào.”
Nói xong liền hét lên với đám người sau lưng: “Túm thằng nhãi đó qua đây cho tao.”
Mấy tên phía sau lập tức xông về phía Lục Nguyên.
“Để tôi xem ai dám động vào anh ấy?”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Giọng nói không lớn nhưng rất có hiệu quả, máy tên kia lập tức đứng lại.
Dù gì thì người nói chính là Viên Linh.
Viên Linh và Trâu Nhan lúc này cũng đi tới.
Lúc nói xong thì Viên Linh cũng đã đứng trước người Lục Nguyên, nhìn chằm chằm đám người Lưu Triều Phong.
“Ha ha.”
Thấy Viên Linh như vậy, Lưu Triều Phong ngược lại không tức giận mà còn cười: “Tôi nói này chị họ, chị cũng quá thiển cận À¡m röi.
Chị họ?
Lục Nguyên sững sờ, Viên Linh là chị họ của Lưu Triều Phong?
“Nhưng mà chị họ à, mắt chị kém thật đấy, tìm một tên nghèo khổ không nói, tên nghèo ấy lại còn ăn vụng sau lưng chị, còn dám quấy rồi bạn gái của tôi. Chị họ, mặt mũi chị để đâu rồi?” – Lưu Triều Phong tiếp tục nhàn nhạt nói.
“Anh nên gọi tên của tôi đi, đột nhiên lại gọi tôi là chị họ, tôi không quen.” – Viên Linh có chút khó chịu nói.
Đúng vậy, mặc dù cô và Lưu Triều Phong có quan hệ chị em họ, nhưng Lưu Triều Phong căn bản rất ít khi gọi cô là chị họ, toàn trực tiếp gọi là Viên Linh.
Cũng không có lý do gì đặc biệt cả, có lẽ là vì hai người trạc tuổi nhau, lúc nhỏ lại còn khá quen thuộc. Thời gian trôi qua, Lưu Triều Phong liền cứ chỉ gọi Viên Linh Viên Linh.
Mà bây giờ, Lưu Triều Phong đột nhiên gọi Viên Linh là chị họ.
Hơn nữa, trong trường hợp này lại gọi như vậy, rõ ràng là anh ta đang có ý chế nhạo Viên Linh.
“Tôi là em họ của chị, chị là chị họ của tôi, gọi chị họ là chuyện bình thường.”
Lưu Triều Phong không nghe Viên Linh nói, tiếp tục cát lời: “Chị họ, chị mau đưa ra một phương án đi. Bây giờ bạn trai của chị đang quấy rối bạn gái của tôi, chuyện này giải quyết thế nào đây.”
“Quấy rối?” – Viên Linh cười ha ha: “Cậu nhìn thấy rồi sao?
Quấy rối ở chỗ nào? Lại nói Lục Nguyên cũng không biết bạn gái cậu, lần đầu tiên gặp mặt cũng có thể quấy rối sao? Còn nữa, cậu nghĩ Lục Nguyên có người bạn gái như tôi rồi mà còn cần phải quấy rối người phụ nữ của cậu sao? Cậu cho là tôi không xinh đẹp bằng bạn gái cậu sao?”
Lời nói của Viên Linh thực sự khiến Lưu Triều Phong không ngờ tới, khiến anh ta lập tức cứng họng, nói không nên lời.
Những người khác cũng ngay lập tức choáng váng.
Đúng vậy, ai dám nói Viên Linh không xinh đẹp chứ?
Lại nói, nếu so sánh Viên Linh và Lý Mộng Dao, rõ ràng là Viên Linh càng xinh đẹp và có khí chất giàu có hơn, trong khi Lý Mộng Dao lại có phần lằng lơ hơn.
“Được rồi, tôi nghĩ chuyện này đến đây được rồi, trỏ về đi.”
Thấy mọi người không còn gì để nói, Viên Linh nhân cơ hội mở miệng.
Lưu Triều Phong lúc này muốn nhân cơ hội để chỉnh Lục Nguyên, cũng muốn nhân cơ hội này để làm xấu mặt chị họ một chút.
Vì Phan Thụy Tường là anh em thân thiết của anh ta, kết quả là chị họ mình lại không nhận lời tỏ tình của Phan Thụy Tường.
Không những thế, cô chị họ này còn nhanh chóng tìm một tên nghèo khổ làm bạn trai.
Vì vậy, Lưu Triều Phong đều rất oán hận hai người Viên Linh và Lục Nguyên.
Hơn nữa, Lưu Triều Phong và Viên Linh bởi vì là người một nhà, lại trạc tuổi nhau, nên từ nhỏ đã bị đem ra so sánh.
So với Lưu Triều Phong, Viên Linh dù là học tập hay danh tiếng đều tốt hơn rất nhiều.
Vì vậy, Lưu Triều Phong thật ra vẫn luôn âm thầm cạnh tranh với Viên Linh.
Nhưng mà bây giò chị họ đã nói như vậy rồi, rõ ràng là anh ta cũng chẳng còn lý do nào nữa.
Đang buồn bực chuẩn bị quay về phòng.
“Khoan đã.”
Đúng lúc này, Lý Mộng Dao đột nhiên nói: “Ha ha, ai nói với cô tôi và anh ta là lần đầu gặp? Cho dù cô xinh đẹp hon tôi thì thế nào, cô có biết tại sao anh ta lại quáy rối tôi không? Anh ta quấy rồi tôi, bởi vì tôi là bạn gái cũ của anh ta.”
“Cái gì?”
Mấy câu này của Lý Mộng Dao giống như ném một quả bom Vào vùng nước sâu.
Tất cả mọi người lập tức kinh ngạc.
Bao gồm cả Viên Linh và Trâu Nhan.
“Bạn gái cũ?”
Viên Linh không dám tin nhìn nhìn Lục Nguyên, lại quay sang nhìn nhìn Lý Mộng Dao.
Loại phụ nữ như Lý Mộng Dao này, vậy mà lại là bạn gái cũ của Lục Nguyên sao?
Hai người này căn bản không hợp nhau chút nào, được chứ?
Một người phụ nữ như Lý Mộng Dao, Viên Linh vừa nhìn liền biết cô ta là kiểu con gái lẳng lơ thích dây dưa với đám con nhà giàu, chính là cái loại điếm mê tiền thường được nhắc đến trong giới nhà giàu.
Dù sao thì Viên Linh cũng đã từng gặp đủ loại bạn gái của người em họ này rồi. Vừa nhìn thấy Lý Mộng Dao liền biết cô ta và mấy người phụ nữ đó chẳng có gì khác.
Về phần Lục Nguyên, chỉ sau hai ngày tiếp xúc ngắn ngủi, Viên Linh có thể khẳng định Lục Nguyên là một người đàn ông rất có đạo đức và trách nhiệm, căn bản không phải là cùng thể loại với Lý Mộng Dao.
Vả lại Lục Nguyên cũng không có tiền, loại người mê tiền như Lý Mộng Dao làm sao có thể là bạn gái của anh?
“Ha ha ha ha.”
Lưu Triều Phong đột nhiên cười phá lên, cười vô cùng thoải mái, vừa cười vừa vỗ đùi, chỉ vào Viên Linh và Lục Nguyên, vui vẻ nói: “Ha ha ha, chị họ, không phải chứ, người bạn trai mà chị tìm vậy mà lại là bạn trai cũ của bồ tôi. Ha ha, chị tìm một tên đàn ông mà bồ tôi đã dùng qua, ha ha, cười chết tôi rồi.
Đường đường là cô Viên, vậy mà người bạn trai đầu tiên lại là đồ mà người khác đã dùng qua, ha ha ha ha.”
Đúng vậy, Lưu Triều Phong quả thực đang cười.
Dù gì anh ta cũng không hề quan tâm Lý Mộng Dao có còn trinh hay không, cũng không quan tâm Lý Mộng Dao đã từng có mấy người bạn trai. Dù sao thì anh ta cũng chỉ chơi đùa thôi, hơn nữa Lưu Triều Phong cũng biết rằng loại phụ nữ như cô ta chắc chắn không còn trinh.
Vì vậy, anh ta không quan tâm.
Nhưng mà Viên Linh, chị họ của anh ta, một người xinh đẹp giàu có luôn kiêu ngạo, băng thanh ngọc khiết, một nữ thần chưa từng yêu ai trong lòng mọi người, vậy mà khi tìm bạn trai lại chọn đúng tên đã bị bồ mình bỏ rơi. Lưu Triều Phong sao có thể không vui đây?
Quả nhiên, mặt Viên Linh lập tức trầm xuống.
Cho dù cô và Lục Nguyên không phải người yêu thật, nhưng dù gì cô cũng rất thích Lục Nguyên.
“Cô tên là Lý Mộng Dao đúng không? Tôi nói cho cô biết, có một vài lời không nên nói bừa. Nếu như cô dám nói bừa, Viên Linh tôi sẽ khiến cô hối hận.” – Viên Linh nhìn chằm chằm Lý Mộng Dao, khó chịu nói.
Cô cảm thấy Lý Mộng Dao chắc chắn đang nói bừa, dù gì loại phụ nữ lằng lơ như cô ta cũng không có giới hạn.
“Tôi nói bừa sao?”
Lý Mộng Dao cười phá lên, cười một cách đắc ý, cô ta nhìn ra lời nói của mình có hiệu quả rồi.
Cho dù Lý Mộng Dao biết địa vị của mình không so được với Viên Linh, nhưng nhìn thấy Viên Linh và Lục Nguyên ở bên nhau, trong lòng cô ta cực kỳ không vui, chính là loại tức giận và đồ kị không giải thích nồi.
Không sai, Lý Mộng Dao chính là nhìn Lục Nguyên ở bên cạnh người phụ nữ khác liền không thoải mái.
Dù trong lòng cô ta cũng vô cùng tức giận vì sao mình lại đồ kị, dù trong lòng cô ta căn bản không muốn đồ kị, nhưng mà loại cảm xúc này cô ta không thể khống chế nỗi.
Mà lúc này, nhìn Viên Linh nghe thấy mình là bạn gái cũ Lục Nguyên liền thay đổi sắc mặt, trong lòng Lý Mộng Dao đương nhiên vui vẻ.
“Tôi cần phải nói bừa sao? Tôi không chỉ là bạn gái cũ của anh ta, mà tôi còn đá anh ta.”
Lý Mộng Dao nói đến đây, khóe miệng càng thêm đắc ý: “Tôi không chỉ đá anh ta, mà anh ta còn giống như một con chó quỳ xuống cầu xin tôi quay lại.”
“Cô lại còn dám nói bừa…”
Viên Linh lần này thực sự bị kích thích.
Đúng vậy, nếu Lục Nguyên thích một cô gái dịu dàng hiền lành cô không quan tâm, nhưng nếu nhìn thấy Lục Nguyên quỳ liếm loại phụ nữ như Lý Mộng Dao, sợ là Viên Linh thực sự không chịu nồi.
“Tôi nói bừa sao? Tôi có bằng chứng đây.”
Lý Mộng Dao càng đắc ý hơn, đột nhiên giơ chiếc điện thoại trong tay lên: “Tôi có ảnh chụp màn hình tin nhắn anh ta gửi cho tôi cầu xin tôi quay lại sau khi tôi đã đá anh ta, cô có muốn xem không?”
Lục Nguyên nhíu mày, nhất thời không biết nên giải thích như thế nào.
Viên Linh không phải bạn gái của mình, mình chỉ là giúp đỡ cô ấy, giả làm bạn trai của cô ấy theo tới đây thôi.
Nhưng mà điều này không thể nói cho Lý Mộng Dao.
Dù gì mình cũng đã đáp ứng với Viên Linh rồi, giả dụ như mình nói sự thật cho Lý Mộng Dao, nhất định cô ta sẽ nói ra. Đến lúc mọi người biết được sự thật, mặt mũi của Viên Linh ném chỗ nào?
“Hiểu nhầm, tôi hiểu nhầm chỗ nào?” – Lý Mộng Dao cười lạnh: “Đừng giả vờ nữa, Lục Nguyên. Anh chính là một tên bỉ ổi, hoặc anh vốn dĩ là kẻ một chân đạp hai thuyền, một bên xum xoe nịnh nọt cô nàng giàu có Viên Linh này, sau đó dùng tiền của cô ta để nuôi con bé Chu Doãn nghèo khổ kia. Tôi nói không sai chứ? Chậc chậc, Lục Nguyên ơi Lục Nguyên, trước kia tôi cho rằng anh thật thà, không ngờ anh lại gian xảo như vậy. Anh còn mặt mũi nói tôi u?”
Trong lòng Lục Nguyên thực sự rất muốn chửi bậy, suy nghĩ trong đầu Lý Mộng Dao thật kỳ lạ.
Lục Nguyên chỉ là muốn giải thích nhưng cũng không biết nên giải thích chuyện này thế nào.
“Còn nữa, cái quán Càm Phường Lục Bộ kia có phải của Viên Linh tặng cho anh không? Tôi biết nhà cô ta rất có tiền, ha ha, anh làm cho cô ta vui, cô ta liền tặng anh một cái quán, chắc là cũng không có vấn đề gì đi?”
Lý Mộng Dao nghĩ tới chuyện này, không kìm được cười lạnh: “Ha ha, hôm đó tôi cầu xin anh, anh giả vờ trông cũng giống lắm đó. Sau đó lại còn ở Cầm Phường Lục Bộ ra vẻ mình giống như con nhà giàu ngầm, hóa ra cũng chỉ là một thằng nhãi con ăn cơm mềm mà thôi. Lục Nguyên ơi Lục Nguyên, tôi thật sự rất khinh thường anh đó biết không.”
“QGô..”
Lục Nguyên trong lòng thầm thở dài, lắc lắc đầu. Thôi vậy, dù sao thì mình cũng không định lộ ra thân phận thật với Lý Mộng Dao, mình tới tìm cô ta là để khuyên cô ta cơ mà.
“Lý Mộng Dao, cô nói tôi thế nào cũng được, nhưng tôi thật sự muốn cảnh cáo cô một câu. Cô hãy cách xa mấy người đó ra, nếu không sau này chịu thiệt chỉ có mình cô thôi, đừng lún sâu thêm nữa.”
“Quản tốt chính mình đi đã.”
Xem ra Lý Mộng Dao căn bản một câu cũng không nghe lọt, lạnh lùng nói xong liền xoay người muốn đi.
Lục Nguyên thấy cô ta cứ u mê không tỉnh ngộ như vậy, trong lòng cũng hơi sốt ruột, bèn giơ tay túm lấy cánh tay Lý Mộng Dao: “Đợi đã.”
“Anh làm gì vậy?”
Lý Mộng Dao tức giận vung tay, sau đó ngữ khí của cô ta đột nhiên thay đổi, giọng nói như đang khóc rắm rứt nũng nịu: “Ông xã, anh mau qua đây đi.”
Đám người Lưu Triều Phong không biết đã đi tới từ lúc nào.
Lý Mộng Dao chính là vì đột nhiên thấy Lưu Triều Phong xuất hiện nên mới lập tức thay đổi ngữ khí, chạy tới chui vào lòng anh ta khóc hu hu: “Ông xã, ông xã, hu hu… Anh cũng thấy rồi đấy, là anh ta túm lấy không cho em đi…”
Sắc mặt Lưu Triều Phong lúc này xanh mét, những người khác cũng phẫn nộ nhìn Lục Nguyên.
“Mẹ kiếp, tao đã nói sao bạn gái tao vừa đi vệ sinh thằng nhãi mày lại cũng muốn đi. Hóa ra là thấy bạn gái tao xinh đẹp nên có ý nghĩ xấu xa, muốn quấy rồi cô ấy. Con mẹ mày, bồ của tao mà mày cũng dám chọc, mày chán sống rồi.” – Lưu Triều Phong lạnh mặt nhìn Lục Nguyên.
“Em đã sớm nhìn không vừa mắt tên nghèo hèn này rồi, vậy mà lại dám quấy rồi chị dâu. Mẹ kiếp.”
“Anh Phong, cái này không thể nhịn được, chơi chết nó. Mẹ kiếp, tưởng là có chị Linh che chở bọn tao liền không dám động vào mày sao? Mẹ nó, thằng nghèo hèn này muốn lên chầu trời đây mà.”
Những người khác cũng nhao nhao lên. Mấy tên này vốn dĩ đã coi thường Lục Nguyên, biết anh là bạn trai của Viên Linh trong lòng lại càng khó chịu hơn. Bây giờ có được cơ hội này, sao có thể bỏ qua?
“Thằng nhãi, hôm nay chính là mày tự đi tìm chết.”
Lưu Triều Phong chỉ vào Lục Nguyên, ánh mắt đầy dữ tọn: “Tao sẽ cho mày biết con nhà giàu đỉnh cấp chỉnh người như thế nào.”
Nói xong liền hét lên với đám người sau lưng: “Túm thằng nhãi đó qua đây cho tao.”
Mấy tên phía sau lập tức xông về phía Lục Nguyên.
“Để tôi xem ai dám động vào anh ấy?”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Giọng nói không lớn nhưng rất có hiệu quả, máy tên kia lập tức đứng lại.
Dù gì thì người nói chính là Viên Linh.
Viên Linh và Trâu Nhan lúc này cũng đi tới.
Lúc nói xong thì Viên Linh cũng đã đứng trước người Lục Nguyên, nhìn chằm chằm đám người Lưu Triều Phong.
“Ha ha.”
Thấy Viên Linh như vậy, Lưu Triều Phong ngược lại không tức giận mà còn cười: “Tôi nói này chị họ, chị cũng quá thiển cận À¡m röi.
Chị họ?
Lục Nguyên sững sờ, Viên Linh là chị họ của Lưu Triều Phong?
“Nhưng mà chị họ à, mắt chị kém thật đấy, tìm một tên nghèo khổ không nói, tên nghèo ấy lại còn ăn vụng sau lưng chị, còn dám quấy rồi bạn gái của tôi. Chị họ, mặt mũi chị để đâu rồi?” – Lưu Triều Phong tiếp tục nhàn nhạt nói.
“Anh nên gọi tên của tôi đi, đột nhiên lại gọi tôi là chị họ, tôi không quen.” – Viên Linh có chút khó chịu nói.
Đúng vậy, mặc dù cô và Lưu Triều Phong có quan hệ chị em họ, nhưng Lưu Triều Phong căn bản rất ít khi gọi cô là chị họ, toàn trực tiếp gọi là Viên Linh.
Cũng không có lý do gì đặc biệt cả, có lẽ là vì hai người trạc tuổi nhau, lúc nhỏ lại còn khá quen thuộc. Thời gian trôi qua, Lưu Triều Phong liền cứ chỉ gọi Viên Linh Viên Linh.
Mà bây giờ, Lưu Triều Phong đột nhiên gọi Viên Linh là chị họ.
Hơn nữa, trong trường hợp này lại gọi như vậy, rõ ràng là anh ta đang có ý chế nhạo Viên Linh.
“Tôi là em họ của chị, chị là chị họ của tôi, gọi chị họ là chuyện bình thường.”
Lưu Triều Phong không nghe Viên Linh nói, tiếp tục cát lời: “Chị họ, chị mau đưa ra một phương án đi. Bây giờ bạn trai của chị đang quấy rối bạn gái của tôi, chuyện này giải quyết thế nào đây.”
“Quấy rối?” – Viên Linh cười ha ha: “Cậu nhìn thấy rồi sao?
Quấy rối ở chỗ nào? Lại nói Lục Nguyên cũng không biết bạn gái cậu, lần đầu tiên gặp mặt cũng có thể quấy rối sao? Còn nữa, cậu nghĩ Lục Nguyên có người bạn gái như tôi rồi mà còn cần phải quấy rối người phụ nữ của cậu sao? Cậu cho là tôi không xinh đẹp bằng bạn gái cậu sao?”
Lời nói của Viên Linh thực sự khiến Lưu Triều Phong không ngờ tới, khiến anh ta lập tức cứng họng, nói không nên lời.
Những người khác cũng ngay lập tức choáng váng.
Đúng vậy, ai dám nói Viên Linh không xinh đẹp chứ?
Lại nói, nếu so sánh Viên Linh và Lý Mộng Dao, rõ ràng là Viên Linh càng xinh đẹp và có khí chất giàu có hơn, trong khi Lý Mộng Dao lại có phần lằng lơ hơn.
“Được rồi, tôi nghĩ chuyện này đến đây được rồi, trỏ về đi.”
Thấy mọi người không còn gì để nói, Viên Linh nhân cơ hội mở miệng.
Lưu Triều Phong lúc này muốn nhân cơ hội để chỉnh Lục Nguyên, cũng muốn nhân cơ hội này để làm xấu mặt chị họ một chút.
Vì Phan Thụy Tường là anh em thân thiết của anh ta, kết quả là chị họ mình lại không nhận lời tỏ tình của Phan Thụy Tường.
Không những thế, cô chị họ này còn nhanh chóng tìm một tên nghèo khổ làm bạn trai.
Vì vậy, Lưu Triều Phong đều rất oán hận hai người Viên Linh và Lục Nguyên.
Hơn nữa, Lưu Triều Phong và Viên Linh bởi vì là người một nhà, lại trạc tuổi nhau, nên từ nhỏ đã bị đem ra so sánh.
So với Lưu Triều Phong, Viên Linh dù là học tập hay danh tiếng đều tốt hơn rất nhiều.
Vì vậy, Lưu Triều Phong thật ra vẫn luôn âm thầm cạnh tranh với Viên Linh.
Nhưng mà bây giò chị họ đã nói như vậy rồi, rõ ràng là anh ta cũng chẳng còn lý do nào nữa.
Đang buồn bực chuẩn bị quay về phòng.
“Khoan đã.”
Đúng lúc này, Lý Mộng Dao đột nhiên nói: “Ha ha, ai nói với cô tôi và anh ta là lần đầu gặp? Cho dù cô xinh đẹp hon tôi thì thế nào, cô có biết tại sao anh ta lại quáy rối tôi không? Anh ta quấy rồi tôi, bởi vì tôi là bạn gái cũ của anh ta.”
“Cái gì?”
Mấy câu này của Lý Mộng Dao giống như ném một quả bom Vào vùng nước sâu.
Tất cả mọi người lập tức kinh ngạc.
Bao gồm cả Viên Linh và Trâu Nhan.
“Bạn gái cũ?”
Viên Linh không dám tin nhìn nhìn Lục Nguyên, lại quay sang nhìn nhìn Lý Mộng Dao.
Loại phụ nữ như Lý Mộng Dao này, vậy mà lại là bạn gái cũ của Lục Nguyên sao?
Hai người này căn bản không hợp nhau chút nào, được chứ?
Một người phụ nữ như Lý Mộng Dao, Viên Linh vừa nhìn liền biết cô ta là kiểu con gái lẳng lơ thích dây dưa với đám con nhà giàu, chính là cái loại điếm mê tiền thường được nhắc đến trong giới nhà giàu.
Dù sao thì Viên Linh cũng đã từng gặp đủ loại bạn gái của người em họ này rồi. Vừa nhìn thấy Lý Mộng Dao liền biết cô ta và mấy người phụ nữ đó chẳng có gì khác.
Về phần Lục Nguyên, chỉ sau hai ngày tiếp xúc ngắn ngủi, Viên Linh có thể khẳng định Lục Nguyên là một người đàn ông rất có đạo đức và trách nhiệm, căn bản không phải là cùng thể loại với Lý Mộng Dao.
Vả lại Lục Nguyên cũng không có tiền, loại người mê tiền như Lý Mộng Dao làm sao có thể là bạn gái của anh?
“Ha ha ha ha.”
Lưu Triều Phong đột nhiên cười phá lên, cười vô cùng thoải mái, vừa cười vừa vỗ đùi, chỉ vào Viên Linh và Lục Nguyên, vui vẻ nói: “Ha ha ha, chị họ, không phải chứ, người bạn trai mà chị tìm vậy mà lại là bạn trai cũ của bồ tôi. Ha ha, chị tìm một tên đàn ông mà bồ tôi đã dùng qua, ha ha, cười chết tôi rồi.
Đường đường là cô Viên, vậy mà người bạn trai đầu tiên lại là đồ mà người khác đã dùng qua, ha ha ha ha.”
Đúng vậy, Lưu Triều Phong quả thực đang cười.
Dù gì anh ta cũng không hề quan tâm Lý Mộng Dao có còn trinh hay không, cũng không quan tâm Lý Mộng Dao đã từng có mấy người bạn trai. Dù sao thì anh ta cũng chỉ chơi đùa thôi, hơn nữa Lưu Triều Phong cũng biết rằng loại phụ nữ như cô ta chắc chắn không còn trinh.
Vì vậy, anh ta không quan tâm.
Nhưng mà Viên Linh, chị họ của anh ta, một người xinh đẹp giàu có luôn kiêu ngạo, băng thanh ngọc khiết, một nữ thần chưa từng yêu ai trong lòng mọi người, vậy mà khi tìm bạn trai lại chọn đúng tên đã bị bồ mình bỏ rơi. Lưu Triều Phong sao có thể không vui đây?
Quả nhiên, mặt Viên Linh lập tức trầm xuống.
Cho dù cô và Lục Nguyên không phải người yêu thật, nhưng dù gì cô cũng rất thích Lục Nguyên.
“Cô tên là Lý Mộng Dao đúng không? Tôi nói cho cô biết, có một vài lời không nên nói bừa. Nếu như cô dám nói bừa, Viên Linh tôi sẽ khiến cô hối hận.” – Viên Linh nhìn chằm chằm Lý Mộng Dao, khó chịu nói.
Cô cảm thấy Lý Mộng Dao chắc chắn đang nói bừa, dù gì loại phụ nữ lằng lơ như cô ta cũng không có giới hạn.
“Tôi nói bừa sao?”
Lý Mộng Dao cười phá lên, cười một cách đắc ý, cô ta nhìn ra lời nói của mình có hiệu quả rồi.
Cho dù Lý Mộng Dao biết địa vị của mình không so được với Viên Linh, nhưng nhìn thấy Viên Linh và Lục Nguyên ở bên nhau, trong lòng cô ta cực kỳ không vui, chính là loại tức giận và đồ kị không giải thích nồi.
Không sai, Lý Mộng Dao chính là nhìn Lục Nguyên ở bên cạnh người phụ nữ khác liền không thoải mái.
Dù trong lòng cô ta cũng vô cùng tức giận vì sao mình lại đồ kị, dù trong lòng cô ta căn bản không muốn đồ kị, nhưng mà loại cảm xúc này cô ta không thể khống chế nỗi.
Mà lúc này, nhìn Viên Linh nghe thấy mình là bạn gái cũ Lục Nguyên liền thay đổi sắc mặt, trong lòng Lý Mộng Dao đương nhiên vui vẻ.
“Tôi cần phải nói bừa sao? Tôi không chỉ là bạn gái cũ của anh ta, mà tôi còn đá anh ta.”
Lý Mộng Dao nói đến đây, khóe miệng càng thêm đắc ý: “Tôi không chỉ đá anh ta, mà anh ta còn giống như một con chó quỳ xuống cầu xin tôi quay lại.”
“Cô lại còn dám nói bừa…”
Viên Linh lần này thực sự bị kích thích.
Đúng vậy, nếu Lục Nguyên thích một cô gái dịu dàng hiền lành cô không quan tâm, nhưng nếu nhìn thấy Lục Nguyên quỳ liếm loại phụ nữ như Lý Mộng Dao, sợ là Viên Linh thực sự không chịu nồi.
“Tôi nói bừa sao? Tôi có bằng chứng đây.”
Lý Mộng Dao càng đắc ý hơn, đột nhiên giơ chiếc điện thoại trong tay lên: “Tôi có ảnh chụp màn hình tin nhắn anh ta gửi cho tôi cầu xin tôi quay lại sau khi tôi đã đá anh ta, cô có muốn xem không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.