Chương 32: Id của ông là gì?
Ma An
09/11/2021
Cố Nhiễm mím môi nhìn Quý Thời Dục đang khom chân trước mặt mình.
Cô không biết tại sao Quý Thời Dục lại đột nhiên xuất hiện ở đây, còn xách theo một đôi giầy.
Anh không cười cô, cũng không trêu chọc cô, mà dùng lời nói đơn giản nhất để cho qua những chuyện xấu hổ ấy.
Qua hết rồi, không sao cả.
“Tôi trả tiền giầy cho anh.” Cố Nhiễm nhìn mác viết giá.
12800 nhân dân tệ.
Cố Nhiễm: “…….”
Tự nhiên muốn cởi giầy ra trả lại Quý Thời Dục.
Nhưng mà đã đi vào chân rồi nên Cố Nhiễm đành chịu, lấy điện thoại chuyển tiền cho Quý Thời Dục.
Quý Thời Dục nhìn Cố Nhiễm dùng điện thoại chuyển tiền thì nhíu mày, bắt lấy cánh tay cô ngăn lại: “Cố Nhiễm.”
Cố Nhiễm nhìn Quý Thời Dục nắm cánh tay mình: “Anh Quý, phiền anh buông ra.”
“Tôi biết anh chẳng thiếu gì tiền, nhưng tôi không muốn nợ anh.”
Quý Thời Dục nghe cô gọi “Anh Quý”: “Không cần, em không nợ anh.”
Cố Nhiễm không nói gì, rút cánh tay mình ra khỏi tay Quý Thời Dục, tiếp tục các bước chuyển khoản.
Nhìn 12800 đã chuyển khoản thành công sang cho Quý Thời Dục, Cố Nhiễm cuối cùng mới yên lòng.
Cô thở nhẹ một hơi, gật gật đầu cảm ơn với Quý Thời Dục: “Cảm ơn.”
Quý Thời Dục nhíu mày: “Em muốn rạch ròi với anh đến như vậy à?”
Cố Nhiễm giương cằm, trả lời vô cùng đơn giản: “Ừ.”
Nếu đã chia tay, thì phải rạch ròi tất cả mọi chuyện, dù là tiền bạc hay tình cảm.
“Bây giờ tôi và anh đã không còn quan hệ gì với nhau nữa rồi.”
Cố Nhiễm nói xong, nhấc váy bước ra khỏi phòng nghỉ.
Quý Thời Dục nhìn về phía Cố Nhiễm rời đi, nhắm mắt, trong lồng ngực có một nỗi đè nén khó có thể miêu tả.
Cố Nhiễm ra ngoài tìm toilet.
Cô tự nhủ với mình đừng nhớ đến Quý Thời Dục nữa, mình đã trả tiền giầy cho anh ta rồi, không tiêu tiền của anh ta, cũng không nợ anh ta.
Sau đó Cố Nhiễm vừa đi tim toilet vừa ổn định tâm lý cho bản thân, không nên quá áp lực vì chuyện hôm nay. Có phải mình cô ‘đội quần’ đâu, còn có cả Vương Đại Hà nữa cơ mà, các fans đều đang an ủi cô, chỉ cần cô thoải mái tâm lý là qua ngay ấy mà.
Cố Nhiễm vào toilet, nhìn mình trong gương nở nụ cười.
Đinh Tắc nhắn WeChat hỏi cô đang ở đâu, sao không thấy cô trong phòng nghỉ, streamer mảng game phát biểu xong rồi, chuẩn bị đến lượt mảng visual lên sân khấu.
Cố Nhiễm chạy đến chỗ sân khấu, lúc đi ngang qua hành lang khu nghỉ ngơi, lại đụng phải Meo Meo Cute vừa bước ra từ phòng nghỉ.
Đây là lần đầu tiên cô gặp Meo Meo Cute ngoài đời thật. Nói thật ra thì cũng xinh tựa như trên live stream, nhưng nhìn người thật vẫn cứ cảm thấy thiếu thiếu chỗ nào đó, không có phong thái như trên live stream.
Meo Meo Cute đang nói cười với người bên cạnh, vừa quay lại nhìn thấy Cố Nhiễm thì ngẩn người, nhận ra cô là “Cat Paw đệ nhất mỹ nữ”, hơi ngạc nhiên, sau đó xị mặt, nụ cười tươi tắn lập tức biến mất.
Xem ra diễn cũng lười luôn rồi.
Thế nên Cố Nhiễm cũng lười diễn với Meo Meo Cute, định ngẩng đầu ưỡn ngực lướt qua. Nhưng khi cô vừa đi ngang, Meo Meo Cute chợt cười mỉa mai một tiếng: “Ghê thật.”
“Ké thảm đỏ mà cũng làm được, cuối cùng còn lên hot search, mãn nguyện không?”
Cố Nhiễm vốn đã tự chuẩn bị tâm lý, nghe vậy dừng chân lại, xoay người, hít một hơi rồi nhìn thẳng vào Meo Meo Cute.
“Thứ nhất,” Cố Nhiễm nhìn Meo Meo Cute với ánh mắt sắc bén, ngập ý chí chiến đấu: “Đó chỉ là sơ suất, tôi không có ý đi ké thảm đỏ.”
“Thứ hai,” Cố Nhiễm mỉa mai liếc qua Meo Meo Cute, cười vừa dịu dàng vừa ngây thơ: “Dĩ nhiên, có người không làm được chuyện thế này. Bởi vì vừa đến cửa đã bị bảo an chặn lại rồi còn đâu, vào không nổi.”
Cố Nhiễm nói xong, vui vẻ đi qua.
Meo Meo Cute tức đến nỗi mặt mũi nhăn nhúm cả lại.
Đương nhiên là cô ta phải tức. Dưới bài Weibo màn đi nhầm thảm đỏ ‘đội quần’ của nữ streamer nào đó, càng ngày càng có nhiều người ngạc nhiên, tấm tắc rằng: Giới streamer mà cũng có người có giá trị nhan sắc đỉnh cao thế này, bảo sao người ta tưởng là diễn viên mới, sau đó đồng loạt thông cảm cho bảo an vì đã cho nhầm người vào.
Tức hơn nữa là, hôm nay cô ta nhìn thấy người thật, mới phát hiện ngoài đời thậm chí còn xuất sắc hơn trên live stream.
Trợ lý của Meo Meo Cute đứng bên cạnh trừng mắt nhìn bóng lưng Cố Nhiễm, rồi giữ chặt Meo Meo Cute ý bảo cô ta bớt giận.
……
Cố Nhiễm đi đến hội trường chính của Carnival, tìm được chỗ ngồi có viết tên mình, ngồi xuống.
Người ngồi cạnh cô là Vương Đại Hà.
Vương Đại Hà đeo khẩu trang, chào Cố Nhiễm: “Lâu không gặp.”
Cố Nhiễm cũng chào lại, nhìn khẩu trang trên mặt anh, thử hỏi: “Anh cũng ngại giáp mặt mọi người à?”
“Còn khẩu trang không? Cho tôi một cái với.”
Vương Đại Hà: “……”
Anh chậm rãi móc trong túi ra một cái khẩu trang, đưa cho Cố Nhiễm.
Cố Nhiễm cầm lấy khẩu trang đeo lên: “Cảm ơn.”
Đúng lúc ấy, máy quay đảo qua khu streamer, có lẽ là giữa cả đám người chỉ có hai người đeo khẩu trang vô cùng nổi bật, nên cameraman liếc mắt một cái là nhận ra đây là ai, ngắm thẳng ống kính lên Vương Đại Hà và Cố Nhiễm.
Hình ảnh hai người đeo khẩu trang được chiếu lên màn hình lớn của sân khấu.
Cặp đôi đội quần mà có hóa thành tro mọi người cũng nhận ra.
Cả hội trường lập tức bật cười, ồn ào hoan hô.
Cố Nhiễm: “……”
“U là Trời,” Vương Đại Hà nhìn mình trên màn hình lớn: “Biết thế không đeo còn hơn.”
Cũng may MC trên sân khấu nhanh chóng bắt đầu chương trình, mời tất cả những nữ streamer mảng visual hôm nay có mặt lên sân khấu.
Cố Nhiễm cởi khẩu trang lên sân khấu. Lúc đi thảm đỏ không được thấy, bây giờ cuối cùng mới gặp những bảng đèn led “Nhiễm” của các Cá nhỏ. Trong lòng cô vừa cảm kích vừa xúc động, vừa lên sân khấu đã vẫy tay với bọn họ.
Fans nhiệt tình đáp lại cô bằng những tiếng hò hét.
Dựa theo sắp xếp, mỗi nữ streamer mảng visual đều phải chuẩn bị một tiết mục ngắn, Cố Nhiễm chọn hát.
Cô không phải ca sĩ chuyên nghiệp, có chỗ hơi lệch nhịp nhưng lại ăn điểm ở chỗ dạt dào tình cảm, không khí của khán giả rất tốt.
Cố Nhiễm hát xong, gập người thật sâu, cúi chào fans.
Các Cá nhỏ hôm nay tham dự đều ngồi cùng một chỗ với nhau, thấy Cố Nhiễm khom lưng cũng cảm động rơi nước mắt.
Ngồi ở hàng đầu tiên là những fans đã rút thăm trúng thưởng được vé vào của trên live stream, còn có mấy fans cứng tự mua vé.
Quý Thời Dục chăm chú nhìn Cố Nhiễm trên sân khấu, bên tai chợt vang lên tiếng hô hào: “Nhiễm Nhiễm cố lên, bọn anh yêu em!”
Anh nhíu mày, nghiêng đầu nhìn mấy người ngồi cạnh, bọn họ hô xong, đếm một hai ba, lại gào lên về phía sân khấu: “Nhiễm Nhiễm cố lên, bọn anh yêu em!”
Lúc này, người ngồi cạnh cũng để ý đến Quý Thời Dục, nhận ra cái ông này đi Carnival mà còn đeo khẩu trang đội mũ lưỡi trai, ai không biết còn tưởng là người nổi tiếng ấy, ra vẻ bí ẩn gì chứ.
Mà kệ, nếu đã đến đây, ngồi chỗ này thì đều là fans của Nhiễm Nhiễm, anh em bạn bè cả.
“Ông bạn,” Người ngồi cạnh nhiệt tình chào hỏi: “Sang đây hô với bọn tôi không?”
“Id của tôi là ‘Tôi ở bên Nhiễm Nhiễm vạn năm’, ở Ao cá số 4 của Nhiễm Nhiễm, id của ông là gì? Ở Ao cá số mấy?”
Cô không biết tại sao Quý Thời Dục lại đột nhiên xuất hiện ở đây, còn xách theo một đôi giầy.
Anh không cười cô, cũng không trêu chọc cô, mà dùng lời nói đơn giản nhất để cho qua những chuyện xấu hổ ấy.
Qua hết rồi, không sao cả.
“Tôi trả tiền giầy cho anh.” Cố Nhiễm nhìn mác viết giá.
12800 nhân dân tệ.
Cố Nhiễm: “…….”
Tự nhiên muốn cởi giầy ra trả lại Quý Thời Dục.
Nhưng mà đã đi vào chân rồi nên Cố Nhiễm đành chịu, lấy điện thoại chuyển tiền cho Quý Thời Dục.
Quý Thời Dục nhìn Cố Nhiễm dùng điện thoại chuyển tiền thì nhíu mày, bắt lấy cánh tay cô ngăn lại: “Cố Nhiễm.”
Cố Nhiễm nhìn Quý Thời Dục nắm cánh tay mình: “Anh Quý, phiền anh buông ra.”
“Tôi biết anh chẳng thiếu gì tiền, nhưng tôi không muốn nợ anh.”
Quý Thời Dục nghe cô gọi “Anh Quý”: “Không cần, em không nợ anh.”
Cố Nhiễm không nói gì, rút cánh tay mình ra khỏi tay Quý Thời Dục, tiếp tục các bước chuyển khoản.
Nhìn 12800 đã chuyển khoản thành công sang cho Quý Thời Dục, Cố Nhiễm cuối cùng mới yên lòng.
Cô thở nhẹ một hơi, gật gật đầu cảm ơn với Quý Thời Dục: “Cảm ơn.”
Quý Thời Dục nhíu mày: “Em muốn rạch ròi với anh đến như vậy à?”
Cố Nhiễm giương cằm, trả lời vô cùng đơn giản: “Ừ.”
Nếu đã chia tay, thì phải rạch ròi tất cả mọi chuyện, dù là tiền bạc hay tình cảm.
“Bây giờ tôi và anh đã không còn quan hệ gì với nhau nữa rồi.”
Cố Nhiễm nói xong, nhấc váy bước ra khỏi phòng nghỉ.
Quý Thời Dục nhìn về phía Cố Nhiễm rời đi, nhắm mắt, trong lồng ngực có một nỗi đè nén khó có thể miêu tả.
Cố Nhiễm ra ngoài tìm toilet.
Cô tự nhủ với mình đừng nhớ đến Quý Thời Dục nữa, mình đã trả tiền giầy cho anh ta rồi, không tiêu tiền của anh ta, cũng không nợ anh ta.
Sau đó Cố Nhiễm vừa đi tim toilet vừa ổn định tâm lý cho bản thân, không nên quá áp lực vì chuyện hôm nay. Có phải mình cô ‘đội quần’ đâu, còn có cả Vương Đại Hà nữa cơ mà, các fans đều đang an ủi cô, chỉ cần cô thoải mái tâm lý là qua ngay ấy mà.
Cố Nhiễm vào toilet, nhìn mình trong gương nở nụ cười.
Đinh Tắc nhắn WeChat hỏi cô đang ở đâu, sao không thấy cô trong phòng nghỉ, streamer mảng game phát biểu xong rồi, chuẩn bị đến lượt mảng visual lên sân khấu.
Cố Nhiễm chạy đến chỗ sân khấu, lúc đi ngang qua hành lang khu nghỉ ngơi, lại đụng phải Meo Meo Cute vừa bước ra từ phòng nghỉ.
Đây là lần đầu tiên cô gặp Meo Meo Cute ngoài đời thật. Nói thật ra thì cũng xinh tựa như trên live stream, nhưng nhìn người thật vẫn cứ cảm thấy thiếu thiếu chỗ nào đó, không có phong thái như trên live stream.
Meo Meo Cute đang nói cười với người bên cạnh, vừa quay lại nhìn thấy Cố Nhiễm thì ngẩn người, nhận ra cô là “Cat Paw đệ nhất mỹ nữ”, hơi ngạc nhiên, sau đó xị mặt, nụ cười tươi tắn lập tức biến mất.
Xem ra diễn cũng lười luôn rồi.
Thế nên Cố Nhiễm cũng lười diễn với Meo Meo Cute, định ngẩng đầu ưỡn ngực lướt qua. Nhưng khi cô vừa đi ngang, Meo Meo Cute chợt cười mỉa mai một tiếng: “Ghê thật.”
“Ké thảm đỏ mà cũng làm được, cuối cùng còn lên hot search, mãn nguyện không?”
Cố Nhiễm vốn đã tự chuẩn bị tâm lý, nghe vậy dừng chân lại, xoay người, hít một hơi rồi nhìn thẳng vào Meo Meo Cute.
“Thứ nhất,” Cố Nhiễm nhìn Meo Meo Cute với ánh mắt sắc bén, ngập ý chí chiến đấu: “Đó chỉ là sơ suất, tôi không có ý đi ké thảm đỏ.”
“Thứ hai,” Cố Nhiễm mỉa mai liếc qua Meo Meo Cute, cười vừa dịu dàng vừa ngây thơ: “Dĩ nhiên, có người không làm được chuyện thế này. Bởi vì vừa đến cửa đã bị bảo an chặn lại rồi còn đâu, vào không nổi.”
Cố Nhiễm nói xong, vui vẻ đi qua.
Meo Meo Cute tức đến nỗi mặt mũi nhăn nhúm cả lại.
Đương nhiên là cô ta phải tức. Dưới bài Weibo màn đi nhầm thảm đỏ ‘đội quần’ của nữ streamer nào đó, càng ngày càng có nhiều người ngạc nhiên, tấm tắc rằng: Giới streamer mà cũng có người có giá trị nhan sắc đỉnh cao thế này, bảo sao người ta tưởng là diễn viên mới, sau đó đồng loạt thông cảm cho bảo an vì đã cho nhầm người vào.
Tức hơn nữa là, hôm nay cô ta nhìn thấy người thật, mới phát hiện ngoài đời thậm chí còn xuất sắc hơn trên live stream.
Trợ lý của Meo Meo Cute đứng bên cạnh trừng mắt nhìn bóng lưng Cố Nhiễm, rồi giữ chặt Meo Meo Cute ý bảo cô ta bớt giận.
……
Cố Nhiễm đi đến hội trường chính của Carnival, tìm được chỗ ngồi có viết tên mình, ngồi xuống.
Người ngồi cạnh cô là Vương Đại Hà.
Vương Đại Hà đeo khẩu trang, chào Cố Nhiễm: “Lâu không gặp.”
Cố Nhiễm cũng chào lại, nhìn khẩu trang trên mặt anh, thử hỏi: “Anh cũng ngại giáp mặt mọi người à?”
“Còn khẩu trang không? Cho tôi một cái với.”
Vương Đại Hà: “……”
Anh chậm rãi móc trong túi ra một cái khẩu trang, đưa cho Cố Nhiễm.
Cố Nhiễm cầm lấy khẩu trang đeo lên: “Cảm ơn.”
Đúng lúc ấy, máy quay đảo qua khu streamer, có lẽ là giữa cả đám người chỉ có hai người đeo khẩu trang vô cùng nổi bật, nên cameraman liếc mắt một cái là nhận ra đây là ai, ngắm thẳng ống kính lên Vương Đại Hà và Cố Nhiễm.
Hình ảnh hai người đeo khẩu trang được chiếu lên màn hình lớn của sân khấu.
Cặp đôi đội quần mà có hóa thành tro mọi người cũng nhận ra.
Cả hội trường lập tức bật cười, ồn ào hoan hô.
Cố Nhiễm: “……”
“U là Trời,” Vương Đại Hà nhìn mình trên màn hình lớn: “Biết thế không đeo còn hơn.”
Cũng may MC trên sân khấu nhanh chóng bắt đầu chương trình, mời tất cả những nữ streamer mảng visual hôm nay có mặt lên sân khấu.
Cố Nhiễm cởi khẩu trang lên sân khấu. Lúc đi thảm đỏ không được thấy, bây giờ cuối cùng mới gặp những bảng đèn led “Nhiễm” của các Cá nhỏ. Trong lòng cô vừa cảm kích vừa xúc động, vừa lên sân khấu đã vẫy tay với bọn họ.
Fans nhiệt tình đáp lại cô bằng những tiếng hò hét.
Dựa theo sắp xếp, mỗi nữ streamer mảng visual đều phải chuẩn bị một tiết mục ngắn, Cố Nhiễm chọn hát.
Cô không phải ca sĩ chuyên nghiệp, có chỗ hơi lệch nhịp nhưng lại ăn điểm ở chỗ dạt dào tình cảm, không khí của khán giả rất tốt.
Cố Nhiễm hát xong, gập người thật sâu, cúi chào fans.
Các Cá nhỏ hôm nay tham dự đều ngồi cùng một chỗ với nhau, thấy Cố Nhiễm khom lưng cũng cảm động rơi nước mắt.
Ngồi ở hàng đầu tiên là những fans đã rút thăm trúng thưởng được vé vào của trên live stream, còn có mấy fans cứng tự mua vé.
Quý Thời Dục chăm chú nhìn Cố Nhiễm trên sân khấu, bên tai chợt vang lên tiếng hô hào: “Nhiễm Nhiễm cố lên, bọn anh yêu em!”
Anh nhíu mày, nghiêng đầu nhìn mấy người ngồi cạnh, bọn họ hô xong, đếm một hai ba, lại gào lên về phía sân khấu: “Nhiễm Nhiễm cố lên, bọn anh yêu em!”
Lúc này, người ngồi cạnh cũng để ý đến Quý Thời Dục, nhận ra cái ông này đi Carnival mà còn đeo khẩu trang đội mũ lưỡi trai, ai không biết còn tưởng là người nổi tiếng ấy, ra vẻ bí ẩn gì chứ.
Mà kệ, nếu đã đến đây, ngồi chỗ này thì đều là fans của Nhiễm Nhiễm, anh em bạn bè cả.
“Ông bạn,” Người ngồi cạnh nhiệt tình chào hỏi: “Sang đây hô với bọn tôi không?”
“Id của tôi là ‘Tôi ở bên Nhiễm Nhiễm vạn năm’, ở Ao cá số 4 của Nhiễm Nhiễm, id của ông là gì? Ở Ao cá số mấy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.