Chương 6: Ứng chinh
Tô Du Bính
11/10/2016
(Thượng)
Lực sát thương của Baal quá ghê gớm
* Ứng chinh: đi phỏng vấn
“Yên tâm đi, bọn họ sẽ nhận ngươi thôi.” Baal nói.
“Vì sao chứ?” Lần đầu tiên Vương Tiểu Minh được Baal an ủi.
Baal nói: “Bởi vì có ta giúp ngươi mà.”
…
Vương Tiểu Minh bước xuống xe, ngước mắt nhìn tòa nhà cao chừng mười tầng thật lâu, “Tráng lệ quá nha.” Cậu còn tưởng nơi này là KTV chứ, xem ra đại đa số các tửu *** chuẩn năm sao đều đặc biệt hoa lệ a.
Baal nói: “Cũng bình thường.”
Vương Tiểu Minh hiếu kỳ nói: “Chẳng lẽ thiên đường còn xa hoa hơn chỗ này sao?”
Baal nói: “So với nhân giới, thiên đường và địa ngục đầy chỗ xa hoa hơn.”
Nhắc đến địa ngục, Vương Tiểu Minh lập tức nghĩ ngay đến mười tám tầng địa ngục. Cậu nghệch mặt 囧 hỏi: “Địa ngục xa hoa như thế làm gì chứ?” Chẳng lẽ là đem trưng trước mặt mấy linh hồn phạm tội để chúng thèm khát hả?
Baal liếc nhìn cậu, giống như thể hắn không hiểu cậu hỏi gì. “Công dân của địa ngục cũng cần được sống, cần được hưởng thụ chứ sao.” Hơn nữa luận về dục vọng, công dân của địa ngục so với thiên đường còn mạnh hơn gấp ngàn lần. Điểm ấy chỉ cần nhìn vào Mammon* là đủ hiểu.
…
Chẳng lẽ địa ngục so với trong tưởng tượng của cậu khác biệt dữ vậy à?
Vương Tiểu Minh lại hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy sau khi ta chết sẽ được lên thiên đường hay là xuống địa ngục?”
“Chắc là thiên đường.”
Vương Tiểu Minh trong lòng phấn khởi. Xem ra lúc bình thường cậu đối nhân xử thế cũng không tệ nhỉ.
“Ngươi cũng hợp với cái nơi khỉ ho cò gáy đó lắm.” Baal bổ sung lời.
…
Cậu cũng nên biết rằng, loại vấn đề này không nên hỏi một đọa thiên sứ có lập trường rõ ràng đối lập thế này. Vương Tiểu Minh vội ho một tiếng nói: “Ta nói trước nha, ta chỉ đi phóng vấn đề làm phục vụ thôi đó.” Cậu sợ Baal hưng phấn quá, trực tiếp treo bảng hành nghề bán thân trước ngực cậu.
Baal nhướn mày nói: “Tùy ngươi. Dù sao mục đích của ta là giúp ngươi tìm kiếm người yêu mà.”
Vương Tiểu Minh im lặng đi đến cổng chính.
Cổng lớn của Ngân Quán rất phù hợp với hình tượng xa xỉ của nó, cánh cửa pha lê trong suốt hình lục giác, giống như một viên ngọc lớn, sắp xếp thật khéo léo làm cho ánh sáng chiếu vào rực rỡ.
Vương Tiểu Minh nheo mắt lại nói: “Nhìn đau cả mắt. Như vậy gọi là đẹp hả?”
Baal nói: “Mắt thẩm mỹ của nhân loại y chang như khả năng của chúng.”
Vương Tiểu Minh đương nhiên biết đây không phải là lời khen ngợi. Cậu nhíu mắt thành một đường, tò mò mà sờ bốn phía xung quanh để kiếm chuông cửa hoặc tay cầm hay thứ gì đó.
Phía sau đột nhiên vang lên tiếng ma sát thật lớn của bánh xe.
Vương Tiểu Minh quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu xám bạc phóng như bay, hướng về phía cậu mà vọt tới. Cậu hoảng sợ nhìn chiếc xe càng lúc càng gần trước mắt, hoàn toàn không có dấu hiệu giảm tốc.
Baal đứng ở bên cạnh, âm thầm suy tính nên quẳng cái xe này lên nóc nhà hay ném vào một cái phòng nhỏ.
Xe thể thao đột nhiên phanh mạnh kèm theo một tiếng ma sát chói tai, dừng lại khi cách Vương Tiểu Minh chỉ có ba bốn phân.
Vương Tiểu Minh sau lưng tuôn chảy mồ hôi lạnh.
Cửa xe mở ra, một gã con trai đeo kính râm, cao lêu đêu với cái đầu tuốt thật ngắn, nhuộm vàng khè, khó chịu bước xuống xe, vịn tay vào cửa nói: “Bộ mi là thằng ngu hả? Nhìn thấy xe chạy đến mà không biết tránh xa sao?”
Vương Tiểu Minh thành thực trả lời: “Quên mất.”
Gã con trai gầy nhom mang kính râm màu nhạt, cho nên Vương Tiểu Minh nhìn thấy ánh mắt gã dòm cậu rất khinh thường, “Mi tới đây để chờ phỏng vấn hả?”
Vương Tiểu Minh gật đầu.
“Bộ ở nhà không có gương soi hay sao vậy?” Gã mỉa mai nói, “Cho dù không biết soi gương thì tốt xấu gì cũng phải xem đến mấy tiêu chuẩn của Ngân Quán chứ?”
Không nghĩ là Ngân Quán liên tục khiêu khích nhân viên phục vụ gay gắt như vậy.
Vương Tiểu Minh trong lòng càng sợ hãi, “Ta chưa tra trên Baidu.”
“Bai… Baidu?” Gã lấy tay vút vút lông mi, “Nơi này chỉ tiếp hội viên, bộ mi cho đây là siêu thị a. Lại còn Baidu nữa.”
Vương Tiểu Minh cúi gằm mặt.
“Thôi dẹp, nói chuyện với cái tên thỏ đế như mi thật lãng phí thời gian.” Gã nhìn vào đồng hồ, “Tránh đường, ta muốn đi vào.”
Vương Tiểu Minh ngoan ngoãn tránh ra.
Gã leo lên xe, chạy tới trước cổng, ấn hai tiếng còi.
Cánh cổng chói mắt như thạch anh kia hơi chuyển động, sau đó từ từ nâng lên.
Gã giẫm ga, đang định chạy xe vào, đột nhiên thân thể chấn động, cơn buồn ngủ ập đến, nhanh chóng mất đi ý thức.
Vương Tiểu Minh mở to hai mắt nhìn Baal biến mất trong thân thể gã, sau đó hướng cậu ngoắc tay, “Lên xe mau.”
“Nhưng mà…”
Ánh mắt Baal rõ ràng đang thông qua gã kia, xuyên thấu kính râm hung hằng trừng cậu.
Vương Tiểu Minh đành phải từ từ chậm rãi bước lên xe.
Sau khi lên xe, xe vẫn đứng yên như cũ.
Vương Tiểu Minh nhìn hắn quờ quạng đông tây, lo lắng nói: “Ngươi không biết lái xe hả?”
“Ai bảo thế.” Xe đột nhiên như tên rời khỏi cung, xoẹt một cái phóng vào.
Bên trong không giống như một bãi rộng mà Vương Tiểu Minh tưởng tượng ra, so với một bãi rộng của tửu *** năm sao, nó là một cái gara cực kỳ tráng lệ.
Hơn mười chiếc xe nổi tiếng được để tách biệt với nhau trong phòng kiếng, bốn xung quanh có đèn nhỏ màu cam chiếu vào.
Vương Tiểu Minh nhìn xe đang nổi cơn như muốn đâm vào tường kiếng trước mặt, sợ tới mức hét lên.
Đột nhiên, xe dừng lại.
Vương Tiểu Minh tim đập muốn trào khỏi ngực, quay sang nhìn người ngồi bên cạnh.
“Xuống xe đi.” Thanh âm của Baal cực kỳ bình tĩnh.
Vương Tiểu Minh không dám kháng chỉ, lập tức bước xuống xe.
Ngay sau đó, cậu thấy Baal cũng bước từ trong xe ra, “Đi thôi.” Hắn dùng cằm hướng về phía thang máy.
Vương Tiểu Minh trong lòng run sợ quan sát bốn xung quanh, phát hiện ra không có ai mới nhẹ nhàng thở phào, nhắm mắt chạy theo Baal.
Thang máy đang dừng tại lầu một, cho nên vừa nhấn nút là có thể đi vào.
Vương Tiểu Minh nhìn thang máy trong suốt toàn tập, không khỏi lo lắng nói: “Nơi này biết đâu có thể có camera á.”
“Trên đầu ngươi kìa.” Baal giọng thoải mái nói.
Vương Tiểu Minh theo bản năng ngẩng đầu lên, quả nhiên nhìn thấy một cái camera tối như mực đối diện cậu, “Làm sao bây giờ?” Cậu lông tóc đều dựng đứng cả lên rồi đây này.
“Mỉm cười đi. Giơ tay làm tư thế OK cái coi.”
Vương Tiểu Minh theo phản xạ mà làm.
Baal vừa lòng cười nói: “Chậc, đôi khi ngươi rất giống lũ chó săn dưới địa ngục. Tuy là bên ngoài không có móng vuốt sắc bén giống vậy nhưng ít ra rất biết nghe lời nha.”
Vương Tiểu Minh đang vô cùng khẩn trương, làm gì còn tâm tình mà so đo mấy lời trêu chọc của hắn, liên tục nhìn lên bảng điện thang máy: “Chúng ta lên lầu mấy đây?”
“Lầu cao nhất đi.” Baal nói, “Đại nhân vật luôn ở nơi cao nhất mà.”
Vương Tiểu Minh nhất nút, thang máy bắt đầu đi lên.
Đột nhiên chiếc xe thể thao kia không hề báo trước lao vào phòng kiếng, làm cái rầm vào đuôi chiếc xe bên trong.
…
Vương Tiểu Minh khiếp sợ nói: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Baal nhún vai nói: “Ta cái gì cũng chưa làm nha.”
Vẻ mặt Vương Tiểu Minh như thể không tin.
“Chỉ là khôi phục trạng thái của cái xe trước khi ngươi bước xuống thôi.”
“Nhưng mới vừa nãy rõ ràng là ngươi đã dừng xe lại mà.”
“Ta mới nãy là lập một cái kết giới cố định xe trong một phạm vi.” Baal vô tâm vô phế nói, “Sau khi chúng ta bước ra rồi thì phá kết giới đi.”
“…” Vương Tiểu Minh áy náy nhìn chiếc xe thể thao, sau đó lại thấy bốn phương tám hướng đột nhiên rất nhiều người chạy về phía chiếc xe. Bởi vì thang máy đi lên rất nhanh cho nên cậu cũng chẳng nhìn rõ ai với ai.
Đing đoong.
Thang máy dừng lại.
Cửa chậm rãi mở ra, một thiếu nữ dung mạo đáng yêu tựa búp bê đứng ở trước cửa, nhìn cậu mỉm cười nói: “Tiên sinh, xin hỏi số chứng minh thư của anh là bao nhiêu?”
Mặc dù cô nàng khá giỏi che dấu nhưng mà Vương Tiểu Minh vẫn nhìn thấy từ trong mắt cô ngập tràn nghi ngờ lẫn đề phòng. Bất quá một nơi như thế này tự dưng người như cậu xông vào, cho dù là ai cũng đều cảnh giác. Cậu nhẫn nại nói: “Tôi đến tham dự phỏng vấn.” Thấy cô ta lộ vẻ kinh ngạc, cậu lại nói tiếp, “Là xét tuyển nhân viên phục vụ đó.”
Sau đó, cô gái kia cũng chẳng hỏi thêm gì nữa, chỉ mời cậu vào phòng khách, ngồi đợi trên chiếc sofa tròn tròn trắng tinh.
Vương Tiểu Minh nhìn tấm thảm lông xù trắng tinh dưới chân, hết sức lo lắng cọ cọ đế giày.
May mắn là hôm nay trời nắng cho nên giày của cậu mặc dù có đất nhưng sẽ không bôi bẩn ra thảm.
Lúc Hạng Văn Huân từ trong bước ra, liền nhìn thấy một thanh niên mặc áo sơmi rẻ tiền màu xám đang cúi xuống thảm phủi bụi.
“Cậu đến tham dự xét tuyển sao?” Anh ta đi đến ghế sofa đối diện cậu rồi ngồi xuống. Mấy người dưới kia bảo cậu ta hình như là được Đào Nhạc mang tới, nhưng mà từ lúc cậu ta xuống xe, Đào Nhạc chẳng những không bước xuống mà còn tự nhiên lái xe lao vào phòng trưng bày. Tuy là không bị thương nghiêm trọng nhưng cũng phải khâu đến vài mũi. Cái người trước mặt này rõ ràng nhìn thấy Đào Nhạc tông xe mà lại không một chút lo lắng…
Tuy hai sự việc trông thì không liên quan với nhau, nhưng khi ghép chúng lại thì lại thấy có vẻ gì đó quỷ dị.
Cậu ta và Đào Nhạc đến tột cùng là quan hệ như thế nào?
Hạng Văn Huân trong lòng suy đoán nhưng trên mặt lại rất thản nhiên, giống như đang thực sự phỏng vấn cậu. Ngồi nghiêm chỉnh vào ghế sofa, anh ta liền hỏi cậu một vài vấn đề như bằng cấp đã có và mục đích.
Vương Tiểu Minh nguyên bản trong lòng khẩn trương chết đi được, nhưng lại thấy thần tình của Baal rất nhàn nhã ngồi bên cạnh cậu, trái tim run lẩy bẩy nãy giờ cũng chậm rãi bình tĩnh lại, thành thành thật thật mà trả lời các câu hỏi. Vô luận có chuyện gì xảy ra, ít ra Baal vẫn luôn ở đây. (tin chồk gớm >_ tửu ***.
Cuối cùng tớ đã tìm ra tên anh boss iu wí trong list của đọa thiên sứ :”>. Nguồn là đây: angelsghosts. Nguyên văn là: Baal – fallen angel whose name means “the lord.” – Baal: Đọa thiên sứ với cái tên mang ý nghĩa là “Chúa tể”, vâng, wả thật rất hợp với dáng anh =)). Thêm nữa Baal ko phải tên viết tắt củaBeelzebub – hoàng tử quỷ đâu nhá, kéo xuống cái list một chút là mọi người có thể thấy cái tên Beelzebub – một trong 7 đại ma vương của địa ngục, sa đọa vì… phàm ăn. Trong ULB chúng ta ko gặp anh này cho nên chắc không cần giới thiệu nhiều lắm đâu =)), thế nhưng có vẻ như bạn ý rất có thiện cảm vs boss nhà mình cho nên đã đề cử boss đại ca xung quân vào đội đâm thuê chém mướn trong ULG.
Chương này anh Baal có nhắc đến Mammon =)) – nhân vật chính của ULG (Cửu giới hệ liệt bộ 3), ai đọc ULTĐ rồi thì sẽ biết đến con người này, đọa thiên sứ “tham lam”. Địa ngục nhờ có vị ma vương này mà trở nên sung túc, giàu có, thêm nữa theo như Baal nói, bạn ý là người tham vọng không ai bằng, ấy thế mà trong ULG lại ‘ăn chay’ mới sợ chứ =))… để bik thêm chi tiết hãy tìm đọc U linh giới >o
Lực sát thương của Baal quá ghê gớm
* Ứng chinh: đi phỏng vấn
“Yên tâm đi, bọn họ sẽ nhận ngươi thôi.” Baal nói.
“Vì sao chứ?” Lần đầu tiên Vương Tiểu Minh được Baal an ủi.
Baal nói: “Bởi vì có ta giúp ngươi mà.”
…
Vương Tiểu Minh bước xuống xe, ngước mắt nhìn tòa nhà cao chừng mười tầng thật lâu, “Tráng lệ quá nha.” Cậu còn tưởng nơi này là KTV chứ, xem ra đại đa số các tửu *** chuẩn năm sao đều đặc biệt hoa lệ a.
Baal nói: “Cũng bình thường.”
Vương Tiểu Minh hiếu kỳ nói: “Chẳng lẽ thiên đường còn xa hoa hơn chỗ này sao?”
Baal nói: “So với nhân giới, thiên đường và địa ngục đầy chỗ xa hoa hơn.”
Nhắc đến địa ngục, Vương Tiểu Minh lập tức nghĩ ngay đến mười tám tầng địa ngục. Cậu nghệch mặt 囧 hỏi: “Địa ngục xa hoa như thế làm gì chứ?” Chẳng lẽ là đem trưng trước mặt mấy linh hồn phạm tội để chúng thèm khát hả?
Baal liếc nhìn cậu, giống như thể hắn không hiểu cậu hỏi gì. “Công dân của địa ngục cũng cần được sống, cần được hưởng thụ chứ sao.” Hơn nữa luận về dục vọng, công dân của địa ngục so với thiên đường còn mạnh hơn gấp ngàn lần. Điểm ấy chỉ cần nhìn vào Mammon* là đủ hiểu.
…
Chẳng lẽ địa ngục so với trong tưởng tượng của cậu khác biệt dữ vậy à?
Vương Tiểu Minh lại hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy sau khi ta chết sẽ được lên thiên đường hay là xuống địa ngục?”
“Chắc là thiên đường.”
Vương Tiểu Minh trong lòng phấn khởi. Xem ra lúc bình thường cậu đối nhân xử thế cũng không tệ nhỉ.
“Ngươi cũng hợp với cái nơi khỉ ho cò gáy đó lắm.” Baal bổ sung lời.
…
Cậu cũng nên biết rằng, loại vấn đề này không nên hỏi một đọa thiên sứ có lập trường rõ ràng đối lập thế này. Vương Tiểu Minh vội ho một tiếng nói: “Ta nói trước nha, ta chỉ đi phóng vấn đề làm phục vụ thôi đó.” Cậu sợ Baal hưng phấn quá, trực tiếp treo bảng hành nghề bán thân trước ngực cậu.
Baal nhướn mày nói: “Tùy ngươi. Dù sao mục đích của ta là giúp ngươi tìm kiếm người yêu mà.”
Vương Tiểu Minh im lặng đi đến cổng chính.
Cổng lớn của Ngân Quán rất phù hợp với hình tượng xa xỉ của nó, cánh cửa pha lê trong suốt hình lục giác, giống như một viên ngọc lớn, sắp xếp thật khéo léo làm cho ánh sáng chiếu vào rực rỡ.
Vương Tiểu Minh nheo mắt lại nói: “Nhìn đau cả mắt. Như vậy gọi là đẹp hả?”
Baal nói: “Mắt thẩm mỹ của nhân loại y chang như khả năng của chúng.”
Vương Tiểu Minh đương nhiên biết đây không phải là lời khen ngợi. Cậu nhíu mắt thành một đường, tò mò mà sờ bốn phía xung quanh để kiếm chuông cửa hoặc tay cầm hay thứ gì đó.
Phía sau đột nhiên vang lên tiếng ma sát thật lớn của bánh xe.
Vương Tiểu Minh quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu xám bạc phóng như bay, hướng về phía cậu mà vọt tới. Cậu hoảng sợ nhìn chiếc xe càng lúc càng gần trước mắt, hoàn toàn không có dấu hiệu giảm tốc.
Baal đứng ở bên cạnh, âm thầm suy tính nên quẳng cái xe này lên nóc nhà hay ném vào một cái phòng nhỏ.
Xe thể thao đột nhiên phanh mạnh kèm theo một tiếng ma sát chói tai, dừng lại khi cách Vương Tiểu Minh chỉ có ba bốn phân.
Vương Tiểu Minh sau lưng tuôn chảy mồ hôi lạnh.
Cửa xe mở ra, một gã con trai đeo kính râm, cao lêu đêu với cái đầu tuốt thật ngắn, nhuộm vàng khè, khó chịu bước xuống xe, vịn tay vào cửa nói: “Bộ mi là thằng ngu hả? Nhìn thấy xe chạy đến mà không biết tránh xa sao?”
Vương Tiểu Minh thành thực trả lời: “Quên mất.”
Gã con trai gầy nhom mang kính râm màu nhạt, cho nên Vương Tiểu Minh nhìn thấy ánh mắt gã dòm cậu rất khinh thường, “Mi tới đây để chờ phỏng vấn hả?”
Vương Tiểu Minh gật đầu.
“Bộ ở nhà không có gương soi hay sao vậy?” Gã mỉa mai nói, “Cho dù không biết soi gương thì tốt xấu gì cũng phải xem đến mấy tiêu chuẩn của Ngân Quán chứ?”
Không nghĩ là Ngân Quán liên tục khiêu khích nhân viên phục vụ gay gắt như vậy.
Vương Tiểu Minh trong lòng càng sợ hãi, “Ta chưa tra trên Baidu.”
“Bai… Baidu?” Gã lấy tay vút vút lông mi, “Nơi này chỉ tiếp hội viên, bộ mi cho đây là siêu thị a. Lại còn Baidu nữa.”
Vương Tiểu Minh cúi gằm mặt.
“Thôi dẹp, nói chuyện với cái tên thỏ đế như mi thật lãng phí thời gian.” Gã nhìn vào đồng hồ, “Tránh đường, ta muốn đi vào.”
Vương Tiểu Minh ngoan ngoãn tránh ra.
Gã leo lên xe, chạy tới trước cổng, ấn hai tiếng còi.
Cánh cổng chói mắt như thạch anh kia hơi chuyển động, sau đó từ từ nâng lên.
Gã giẫm ga, đang định chạy xe vào, đột nhiên thân thể chấn động, cơn buồn ngủ ập đến, nhanh chóng mất đi ý thức.
Vương Tiểu Minh mở to hai mắt nhìn Baal biến mất trong thân thể gã, sau đó hướng cậu ngoắc tay, “Lên xe mau.”
“Nhưng mà…”
Ánh mắt Baal rõ ràng đang thông qua gã kia, xuyên thấu kính râm hung hằng trừng cậu.
Vương Tiểu Minh đành phải từ từ chậm rãi bước lên xe.
Sau khi lên xe, xe vẫn đứng yên như cũ.
Vương Tiểu Minh nhìn hắn quờ quạng đông tây, lo lắng nói: “Ngươi không biết lái xe hả?”
“Ai bảo thế.” Xe đột nhiên như tên rời khỏi cung, xoẹt một cái phóng vào.
Bên trong không giống như một bãi rộng mà Vương Tiểu Minh tưởng tượng ra, so với một bãi rộng của tửu *** năm sao, nó là một cái gara cực kỳ tráng lệ.
Hơn mười chiếc xe nổi tiếng được để tách biệt với nhau trong phòng kiếng, bốn xung quanh có đèn nhỏ màu cam chiếu vào.
Vương Tiểu Minh nhìn xe đang nổi cơn như muốn đâm vào tường kiếng trước mặt, sợ tới mức hét lên.
Đột nhiên, xe dừng lại.
Vương Tiểu Minh tim đập muốn trào khỏi ngực, quay sang nhìn người ngồi bên cạnh.
“Xuống xe đi.” Thanh âm của Baal cực kỳ bình tĩnh.
Vương Tiểu Minh không dám kháng chỉ, lập tức bước xuống xe.
Ngay sau đó, cậu thấy Baal cũng bước từ trong xe ra, “Đi thôi.” Hắn dùng cằm hướng về phía thang máy.
Vương Tiểu Minh trong lòng run sợ quan sát bốn xung quanh, phát hiện ra không có ai mới nhẹ nhàng thở phào, nhắm mắt chạy theo Baal.
Thang máy đang dừng tại lầu một, cho nên vừa nhấn nút là có thể đi vào.
Vương Tiểu Minh nhìn thang máy trong suốt toàn tập, không khỏi lo lắng nói: “Nơi này biết đâu có thể có camera á.”
“Trên đầu ngươi kìa.” Baal giọng thoải mái nói.
Vương Tiểu Minh theo bản năng ngẩng đầu lên, quả nhiên nhìn thấy một cái camera tối như mực đối diện cậu, “Làm sao bây giờ?” Cậu lông tóc đều dựng đứng cả lên rồi đây này.
“Mỉm cười đi. Giơ tay làm tư thế OK cái coi.”
Vương Tiểu Minh theo phản xạ mà làm.
Baal vừa lòng cười nói: “Chậc, đôi khi ngươi rất giống lũ chó săn dưới địa ngục. Tuy là bên ngoài không có móng vuốt sắc bén giống vậy nhưng ít ra rất biết nghe lời nha.”
Vương Tiểu Minh đang vô cùng khẩn trương, làm gì còn tâm tình mà so đo mấy lời trêu chọc của hắn, liên tục nhìn lên bảng điện thang máy: “Chúng ta lên lầu mấy đây?”
“Lầu cao nhất đi.” Baal nói, “Đại nhân vật luôn ở nơi cao nhất mà.”
Vương Tiểu Minh nhất nút, thang máy bắt đầu đi lên.
Đột nhiên chiếc xe thể thao kia không hề báo trước lao vào phòng kiếng, làm cái rầm vào đuôi chiếc xe bên trong.
…
Vương Tiểu Minh khiếp sợ nói: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Baal nhún vai nói: “Ta cái gì cũng chưa làm nha.”
Vẻ mặt Vương Tiểu Minh như thể không tin.
“Chỉ là khôi phục trạng thái của cái xe trước khi ngươi bước xuống thôi.”
“Nhưng mới vừa nãy rõ ràng là ngươi đã dừng xe lại mà.”
“Ta mới nãy là lập một cái kết giới cố định xe trong một phạm vi.” Baal vô tâm vô phế nói, “Sau khi chúng ta bước ra rồi thì phá kết giới đi.”
“…” Vương Tiểu Minh áy náy nhìn chiếc xe thể thao, sau đó lại thấy bốn phương tám hướng đột nhiên rất nhiều người chạy về phía chiếc xe. Bởi vì thang máy đi lên rất nhanh cho nên cậu cũng chẳng nhìn rõ ai với ai.
Đing đoong.
Thang máy dừng lại.
Cửa chậm rãi mở ra, một thiếu nữ dung mạo đáng yêu tựa búp bê đứng ở trước cửa, nhìn cậu mỉm cười nói: “Tiên sinh, xin hỏi số chứng minh thư của anh là bao nhiêu?”
Mặc dù cô nàng khá giỏi che dấu nhưng mà Vương Tiểu Minh vẫn nhìn thấy từ trong mắt cô ngập tràn nghi ngờ lẫn đề phòng. Bất quá một nơi như thế này tự dưng người như cậu xông vào, cho dù là ai cũng đều cảnh giác. Cậu nhẫn nại nói: “Tôi đến tham dự phỏng vấn.” Thấy cô ta lộ vẻ kinh ngạc, cậu lại nói tiếp, “Là xét tuyển nhân viên phục vụ đó.”
Sau đó, cô gái kia cũng chẳng hỏi thêm gì nữa, chỉ mời cậu vào phòng khách, ngồi đợi trên chiếc sofa tròn tròn trắng tinh.
Vương Tiểu Minh nhìn tấm thảm lông xù trắng tinh dưới chân, hết sức lo lắng cọ cọ đế giày.
May mắn là hôm nay trời nắng cho nên giày của cậu mặc dù có đất nhưng sẽ không bôi bẩn ra thảm.
Lúc Hạng Văn Huân từ trong bước ra, liền nhìn thấy một thanh niên mặc áo sơmi rẻ tiền màu xám đang cúi xuống thảm phủi bụi.
“Cậu đến tham dự xét tuyển sao?” Anh ta đi đến ghế sofa đối diện cậu rồi ngồi xuống. Mấy người dưới kia bảo cậu ta hình như là được Đào Nhạc mang tới, nhưng mà từ lúc cậu ta xuống xe, Đào Nhạc chẳng những không bước xuống mà còn tự nhiên lái xe lao vào phòng trưng bày. Tuy là không bị thương nghiêm trọng nhưng cũng phải khâu đến vài mũi. Cái người trước mặt này rõ ràng nhìn thấy Đào Nhạc tông xe mà lại không một chút lo lắng…
Tuy hai sự việc trông thì không liên quan với nhau, nhưng khi ghép chúng lại thì lại thấy có vẻ gì đó quỷ dị.
Cậu ta và Đào Nhạc đến tột cùng là quan hệ như thế nào?
Hạng Văn Huân trong lòng suy đoán nhưng trên mặt lại rất thản nhiên, giống như đang thực sự phỏng vấn cậu. Ngồi nghiêm chỉnh vào ghế sofa, anh ta liền hỏi cậu một vài vấn đề như bằng cấp đã có và mục đích.
Vương Tiểu Minh nguyên bản trong lòng khẩn trương chết đi được, nhưng lại thấy thần tình của Baal rất nhàn nhã ngồi bên cạnh cậu, trái tim run lẩy bẩy nãy giờ cũng chậm rãi bình tĩnh lại, thành thành thật thật mà trả lời các câu hỏi. Vô luận có chuyện gì xảy ra, ít ra Baal vẫn luôn ở đây. (tin chồk gớm >_ tửu ***.
Cuối cùng tớ đã tìm ra tên anh boss iu wí trong list của đọa thiên sứ :”>. Nguồn là đây: angelsghosts. Nguyên văn là: Baal – fallen angel whose name means “the lord.” – Baal: Đọa thiên sứ với cái tên mang ý nghĩa là “Chúa tể”, vâng, wả thật rất hợp với dáng anh =)). Thêm nữa Baal ko phải tên viết tắt củaBeelzebub – hoàng tử quỷ đâu nhá, kéo xuống cái list một chút là mọi người có thể thấy cái tên Beelzebub – một trong 7 đại ma vương của địa ngục, sa đọa vì… phàm ăn. Trong ULB chúng ta ko gặp anh này cho nên chắc không cần giới thiệu nhiều lắm đâu =)), thế nhưng có vẻ như bạn ý rất có thiện cảm vs boss nhà mình cho nên đã đề cử boss đại ca xung quân vào đội đâm thuê chém mướn trong ULG.
Chương này anh Baal có nhắc đến Mammon =)) – nhân vật chính của ULG (Cửu giới hệ liệt bộ 3), ai đọc ULTĐ rồi thì sẽ biết đến con người này, đọa thiên sứ “tham lam”. Địa ngục nhờ có vị ma vương này mà trở nên sung túc, giàu có, thêm nữa theo như Baal nói, bạn ý là người tham vọng không ai bằng, ấy thế mà trong ULG lại ‘ăn chay’ mới sợ chứ =))… để bik thêm chi tiết hãy tìm đọc U linh giới >o
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.