Chương 323: Linh hồn bị nhốt
Lão Thiên Thúc Thúc
19/08/2014
- Rầm!
Một tiếng nổ lớn, bồi dưỡng tào nổ tung ra, chất dịch màu xanh biếc chảy đầy dưới sàn. Adam đã hoàn toàn chiếm cứ thân thể Minh Diệu từ trong bồi dưỡng tào bị phá nát bước đi ra, mà trong tay hắn đang cầm một quang cầu nho nhỏ, bên trong còn mang theo một ít hồng quang.
- Ha ha ha…cuối cùng thành công!
Tuy rằng vẫn có bề ngoài của Minh Diệu, nhưng lại là thanh âm của Adam. Hắn ngẩng đầu lên, phát ra tiếng cười khoan khoái:
- Có được thân thể này, ta rốt cục đã thoát khỏi phạm trù của nhân loại, chân chính hướng tới con đường thành thần!
- Vậy thật là nên chúc mừng ngươi!
Khóe môi Lilith nở nụ cười miễn cưỡng, rất rõ ràng nàng đối với kết quả này cũng không hài lòng, dáng tươi cười tuyệt không chút tình nguyện.
- Ta muốn cảm ơn ngươi!
Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu đi tới, ôm lấy Lilith. Thân thể Lilith chợt run rẩy lên, cũng không giãy dụa, mặc cho Adam ôm thân thể có chút băng sương của nàng:
- Nếu không phải ngươi đưa tới cho ta thân thể hoàn mỹ như vậy, ta cũng không thể thành thần!
- Ta nói rồi, lần này ta sẽ không tiếp tục ngăn cản ngươi.
Lilith tựa hồ như đã nghĩ thông suốt chuyện gì, đôi mày chậm rãi giãn ra, khóe môi khôi phục lại dáng tươi cười mê người.
- Xem như đền bù sai lầm hai ngàn năm trước của ta!
- Thân thể bộ dạng này thật đúng là không tệ!
Adam hưng phấn thử hoạt động đủ loại động tác, cảm thụ thân thể mới của mình. Hắn ngẩng đầu nhìn lên mặt Lilith, đột nhiên nở nụ cười:
- Nguyên lai ở trong mắt của nam nhân này ngươi có bộ dáng như vậy sao? Ha ha, thật đúng là thú vị!
- Hiện tại ngươi mới chú ý tới bộ dáng của ta sao?
Lilith nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ngươi vẫn giống như trước kia thôi!
- Có quan hệ gì đâu chứ!
Adam mỉm cười, dùng tay đùa nghịch quang cầu nho nhỏ:
- Dù sao ngươi cùng ta đều có thật nhiều thời gian để lãng phí, cần gì phải vội vã đi thích ứng hình tượng mới của đối phương đây?
- Có mới nới cũ là bản tính của nhân loại, ngươi cũng không ngoại lệ.
Lilith cười lạnh một tiếng nói:
- Không biết hình tượng này của ta có bao nhiêu năng lực mang đến cảm giác mới mẻ cho ngươi được bao lâu thời gian?
- Linh hồn của nam nhân kia đã không còn tác dụng gì, hay là hủy đi?
Biểu tình Adam có chút xấu hổ, hắn không trả lời câu hỏi của Lilith, mà đùa bỡn linh hồn của Minh Diệu trong tay.
- Không, đưa cho ta đi!
Lilith tiếp lấy linh hồn của Minh Diệu trong tay Adam, ôm trong lòng bàn tay mình.
- Xem như lưu lại làm kỷ niệm tốt lắm!
- Ha ha, tùy ngươi, dù sao đối với ta mà nói cũng không cần thiết…ách…
Nguyên trên mặt Adam đang mang theo ý cười đột nhiên khựng lại, hắn cảm giác trong thân thể có chút không đúng lắm. Đột nhiên tứ chi không thể khống chế, từ đáy lòng nổi lên một cảm giác đói khát không thể ức chế.
“Như thế nào lại cảm giác đói khát, ta không phải đã trở thành thần rồi hay sao?”, thân thể Adam run rẩy lên, chậm rãi ngã xuống đất. Toàn bộ cơ thể đều run rẩy, căn bản không thể nhúc nhích.
Adam chợt bừng tỉnh, hắn hơi ngẩng đầu, dùng loại ánh mắt mang theo vẻ phẫn nộ lẫn nghi hoặc nhìn Lilith. Mà Lilith cũng không hề để ý đến hắn. Nàng chỉ chuyên tâm quan sát quang cầu trong tay, tựa hồ hết thảy đều không quan hệ gì tới nàng.
- Phốc xuy…
Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu, mạch máu trên người không ngừng bị nổ tung nhuộm đỏ cả mặt đất. Máu văng lên áo váy trắng như tuyết của Lilith, máu huyết đỏ tươi dính trên váy tạo ra hình ảnh như những đóa hoa tươi diễm màu đỏ. Mà Lilith tựa hồ đối với hết thảy chuyện này hoàn toàn không có phản ứng, không ngừng dùng tay vuốt ve quang cầu đựng linh hồn của Minh Diệu, tựa hồ mọi chuyện phát sinh không hề quan hệ gì tới nàng.
- Ngươi…lừa ta…
Hiện tại Adam chỉ có thể sử dụng được mắt cùng miệng.
- Trong thân thể này có đại lượng tạp chất, đây không phải là một thân thể hoàn mỹ, đây là một cạm bẫy!
- Ai nha, thật vậy chăng? Ta thật sự không biết!
Lilith che miệng mở to mắt nhìn, làm ra động tác như thật kinh ngạc. Nhưng diễn cảm của nàng thật sự quá mức khoa trương, làm cho người ta chỉ cần liếc mắt nhìn liền biết nàng chỉ là giả vờ.
- Nhân loại tên Minh Diệu này đã lừa ta, không nghĩ tới ngay cả ngươi cũng bị lừa. Làm sao bây giờ, hiện tại ngươi có thể rời khỏi thân thể này hay không?
Thân thể Adam không ngừng run rẩy lên. Hắn muốn đem linh hồn của mình rời khỏi thân thể của Minh Diệu, nhưng lại phát giác bên trong thân thể tựa hồ có đồ vật gì đó đã nhốt kín linh hồn của hắn căn bản không thể thoát ra ngoài. Hơn nữa loại vật chất kỳ quái kia còn đang không ngừng ăn mòn lên linh hồn của hắn, suy yếu lực lượng linh hồn hắn.
- Nguyên lai ngươi vẫn cứ hận ta!
Ánh mắt Adam xoay chuyển, dùng một loại ngữ khí trầm thấp nói:
- Ta vốn cho rằng ngươi đã chịu tha thứ cho ta, lần này sau khi ta đạt được thân thể hoàn mỹ, sẽ không còn người nào gây trở ngại cho hai người chúng ta, chúng ta có thể luôn sống theo ý nguyện của chính mình…
- Thu hồi chuyện ma quỷ của ngươi đi!
Lilith cười lạnh nói:
- Có lẽ lời ngon tiếng ngọt của ngươi có thể lừa được nữ nhân Eva ngu ngốc kia, nhưng không lừa được ta. Trong đầu của ngươi chỉ muốn trở thành thần chân chính, nghe theo mệnh lệnh của chí cao vô thượng phụ mà thôi. Mà về phần ta, bất quá chỉ là quân cờ cho ngươi lợi dụng đạt tới mục đích!
Hai tay Lilith vươn lên, duỗi bờ lưng như mệt mỏi:
- Nhưng ngươi đã nhìn lầm ta. Ở trong nhân gian nhiều năm như vậy, ta đã nhìn thấy thật nhiều tấm gương như thế. Nữ nhân bị mê hoặc trong lời ngon tiếng ngọt của nam nhân, làm ra những chuyện vô cùng ngu xuẩn, chuyện này rất bình thường. Nhưng nếu một nữ nhân liên tục hai lần đều bị lời ngon tiếng ngọt của cùng một nam nhân mê hoặc, chỉ có thể nói nữ nhân kia trời sinh chính là kẻ ngu ngốc.
Lilith ngồi xổm trước mặt Adam, cười khanh khách nói:
- Ngươi cảm thấy được ta là kẻ trời sinh ngu ngốc như Eva hay sao?
- Không phải ngươi đã nói sẽ không tiếp tục gây trở ngại ta sao?
Nguyên bản biểu tình thâm trầm u buồn của Adam trong nháy mắt chuyển thành vẻ mặt phẫn nộ, giống như cao thủ biến sắc mặt.
- Ngươi lại dám vi bối ước định với Cha…
- Chờ một chút, ta cũng không làm trái ước định a!
Lilith cắt đứt lời nói của Adam:
- Ta không hề làm qua chuyện gì, hơn nữa ta còn đặc biệt tìm khối thân thể này tới cho ngươi. Hơn nữa ước định giữa ta cùng Cha, là khi nhân loại không thể cứu thục, sẽ cho ngươi trở thành thần, cùng nhau đem thế giới này trở về bình tĩnh. Nhưng hiện tại ngươi lại thế này, làm sao được xem là chân chính thành thần đây?
- Thế nhưng ngươi đã nói…
- Ta cũng chưa từng nói qua khối thân thể này nhất định có thể khiến cho ngươi trở thành thần đi?
Lilith híp mắt, ý cười trên mặt càng đậm:
- Đây là do chính ngươi tuyển chọn, cũng không phải ta mạnh mẽ nhét cho ngươi, ta cũng chỉ là cung cấp đề nghị mà thôi, không thích hợp cũng không nên trách ta!
- Ngươi rõ ràng bố trí cạm bẫy này để lừa gạt ta!
Adam nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngươi biết rõ ta cần phải là một nhân loại hỗn huyết tinh thuần, nhưng ngươi lại che giấu trong thân thể này còn có tạp chất khác!
- Ngươi nói vậy chính là oan uổng ta.
Vẻ mặt Lilith u oán nói:
- Làm sao ta biết được bên trong khối thân thể này lại có tạp chất đây? Ta cũng không phải linh thể, đối với cấu tạo thân thể nhân loại không hiểu biết như ngươi.
Nói tới đây, Lilith đột nhiên làm ra biểu tình như tỉnh ngộ:
- A, ta nhớ ra rồi, nhân loại này tựa hồ ở mấy tháng trước từng bị lây nhiễm máu của một loại quái vật nhân tạo. Nghe nói máu của loại quái vật này có tính lây nhiễm, có phải là bị ô uế vào lúc đó hay không đây?
Nàng vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Adam:
- Thân ái, ngươi thật quá sơ ý, khi muốn chiếm cứ thân thể này, vì sao không chịu tìm hiểu cho rõ ràng chứ? Việc này cũng không nên trách ta đi?
- Bất quá nói lại, có lẽ chuyện này ta cũng có một chút trách nhiệm đi.
Lilith không để ý tới ánh mắt giết người của Adam, đứng dậy, bước chân như tung tăng trong phòng.
- Ta nhớ được lúc ấy khi ta gặp được nhân loại này, từng trợ giúp hắn rửa sạch máu huyết bị ô nhiễm, nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của ngươi mà xem, có lẽ bên trong còn có thứ gì không bị ta rửa sạch sẽ rồi!
Lilith quay đầu lại, hai tay chắp trước ngực, vẻ mặt mỉm cười như xin lỗi nhìn Adam:
- Darling, ngươi sẽ không trách ta phải không?
Hiện tại Adam đã hoàn toàn không thể lên tiếng nói. Hắn chỉ dùng ánh mắt phẫn nộ gắt gao nhìn chằm chằm Lilith, nếu như ánh mắt có thể giết người, hiện tại trên người Lilith đã che kín vết thương.
Nếu chỉ là thân thể nhân loại bình thường, đối với Adam mà nói cũng không có gì trở ngại. Hắn có được linh hồn cường đại nhất nhân loại, hoàn toàn có thể khống chế bất luận thân thể của kẻ nào làm của riêng cho mình. Dù như không có thân thể, chỉ nương theo chính linh hồn cường đại của bản thân, Adam cũng có thể hoàn toàn hoạt động tự do, hơn nữa cũng không bị thân thể ước thúc linh thể, có thể lấy được lực lượng càng thêm cường đại.
Nhưng vấn đề chính là cỗ thân thể mà hắn nghĩ đủ mọi biện pháp muốn lấy đến, chính hắn luôn cho rằng là cỗ thân thể hoàn mỹ nhất, là thân thể có thể giúp hắn trở thành thần, nhưng hắn căn bản không thể khống chế, cỗ thân thể kia lại đem linh hồn của hắn vây khốn bên trong, dù hắn muốn đào thoát cũng không cách nào. Hơn nữa trong cỗ thân thể này có một loại vật chất vô cùng kỳ quái, trói buộc chặt chẽ linh hồn của hắn. Loại vật chất kia thật kỳ lạ, nếu như linh hồn của một người bình thường ở trong cỗ thân thể này thì loại vật chất kia hoàn toàn không làm nên tác dụng gì, nhưng một khi linh hồn mạnh mẽ vượt qua giới hạn thân thể, thì loại vật chất kia sẽ lập tức ăn mòn bộ phận dư thừa cường đại của linh hồn, thẳng đến khi nào linh hồn trong thân thể khôi phục lại cường độ mà thân thể có thể chịu đựng được. Giống như ngươi vươn tay vào trong một bình hoa, có lẽ khi ngươi đút vào thật dễ dàng, nhưng khi ngươi muốn rút tay ra ngoài, trừ phi tay ngươi có thể thu nhỏ đến mức độ nhất định, nếu không sẽ bị kẹt cứng bên trong. Hơn nữa bên trong bình hoa kia còn có chất axit ăn mòn bàn tay của ngươi.
Hiện tại khi Adam bừng tỉnh hiểu được thì mọi chuyện đã chậm, khối thân thể này của Minh Diệu là do Lilith đặc biệt tìm đến bố trí cạm bẫy cho hắn tự nhảy xuống.
Nếu hắn không xâm nhập vào cỗ thân thể này, hắn không thể trở thành thần. Nhưng một khi hắn đi vào trong, như vậy loại vật chất kỳ quái kia sẽ không ngừng ăn mòn linh hồn cường đại của hắn, thẳng đến khi nào linh hồn của hắn trở nên nhỏ yếu như linh hồn của nhân loại bình thường mới thôi.
- Hai ngàn năm trước ngươi thu mua tín đồ của ta, dẫn dụ ta trúng kế. Sau đó hóa thành một binh lính nhân loại, dùng trường thương đâm chết thân thể có thể trở thành thần, cơ hồ thiếu chút nữa làm cho ta thay vì trở thành thần nhưng linh hồn vì vậy mà lâm vào ngủ say. Tuy rằng thân thể đã chết, nhưng ngươi biết linh hồn của ta vẫn thật cường đại, không thể bị hủy diệt. Vì làm yên lòng sự phẫn nộ của Cha, ngươi cùng Cha làm xuống ước định, sau khi ta tỉnh lại sẽ không tiếp tục đến gây trở ngại ta. Mà hôm nay sau hai ngàn năm, ngươi lại nghĩ ra biện pháp làm suy yếu lực lượng linh hồn của ta, làm cho ta rơi bẫy.
Adam dùng ngữ khí thật bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ ngươi hận ta tới như vậy?
- Phải, ta hận ngươi!
Nụ cười trên mặt Lilith đọng lại trong nháy mắt, tuy rằng nàng vẫn đang cười, nhưng không có cảm giác như cười, lại khiến cho lòng người dâng lên một cỗ hàn ý.
- Ngươi được Thượng Đế phong làm chúa cứu thế, lấy được thân thể hoàn mỹ. Mà ta chỉ là một linh hồn hư giả. Ta vì muốn có được lực lượng để xứng đôi cùng ngươi, phải rời khỏi Eden, đi tìm thân thể xứng đôi với ngươi. Nhưng đợi khi ta tìm được thân thể cho mình, ngươi lại có người vợ thứ hai. Ta làm hết thảy chỉ vì ngươi, nhưng ngươi lại từ bỏ ta, trong lòng lại ôm một người đàn bà ngu ngốc ngốc nghếch khác!
- Đó là do thiên phụ an bài.
Adam thở dài một hơi nói:
- Mặc dù Eva không xinh đẹp như ngươi, cũng không có trí tuệ như ngươi, nhưng nàng lại có một thứ ngươi không có, đó là phục tùng!
- Đủ rồi, ta đã nghe đủ cái chuyện ma quỷ thiên phụ an bài linh tinh kia rồi!
Lilith lớn tiếng cắt đứt lời của Adam:
- Vô luận là ngươi cũng tốt, nữ nhân ngu ngốc kia cũng vậy, những thiên sứ kia cũng tốt, một đám con rối bị người thao túng mà thôi. Dựa vào cái gì hắn lại có thể tùy ý ra lệnh, mà ta lại phải nói gì nghe nấy?
- Bởi vì hắn là Cha của ngươi, cũng là của ta!
Adam chậm chạp nói:
- Cha là tín ngưỡng của chúng ta, chúng ta nguyện ý đi theo bước chân của ngài. Nghe theo ngài dạy bảo, điều này có gì là không đúng?
- Cho nên hắn dùng xương sườn của ngươi chế tạo ra nữ nhân ngu ngốc kia, ngươi cũng vui vẻ nhận, ném ta ra sau đầu?
Lilith cười rộ lên lạnh lẽo:
- Cho nên hắn ra lệnh cho ngươi dẫn dắt thiên sứ đuổi bắt ta, ngươi cũng không hề có chút ít do dự. Ngươi có từng nghĩ qua, ta cũng từng là vợ của ngươi?
- Cho nên ngươi oán hận ta, không tiếc hóa thân thành loài rắn, dụ dỗ Eva hái quả táo, lừa gạt nàng ăn cùng với ta, về sau vì trái với mệnh lệnh của Cha, Eva cùng ta đều bị trục xuất Eden, rơi vào nhân gian.
Adam thở dài:
- Mà ngươi làm tất cả những chuyện này chỉ là vì trả thù!
- Phải, ta chính là vì trả thù!
Gương mặt xinh đẹp của Lilith biến thành một mảnh băng sương:
- Nhưng ta thật sự không ngờ, ngươi lại chấp nhất đến như vậy đối với việc quay trở về Eden. Hai ngàn năm trước ngươi đã thất bại một lần, hai ngàn năm sau ngươi vẫn không chịu buông tha. Chẳng lẽ có thể quay về bên người thiên phụ, đối với ngươi mà nói lại quan trọng đến như vậy hay sao?
Lilith cau mày nói:
- Hắn muốn cho ngươi đầu nhập nhân gian, hóa thân thành thần, cũng không phải là vì muốn cho ngươi quay về Eden. Mục đích của hắn chỉ là cho ngươi đi tụ tập tín ngưỡng lực cho hắn mà thôi. Mà khi phát hiện hiện tại nhân giới cũng không toàn tâm toàn ý dâng tín ngưỡng lực cho hắn, hắn không thể lấy được tín ngưỡng lực mà hắn muốn, thì hắn lại đòi hủy diệt những nhân loại không chịu phục tùng hắn khỏi thế gian!
- Không, ngươi lầm rồi, Cha là nhân từ!
Adam nói như đinh chém sắt:
- Dù cho hiện tại nhân loại đã hoàn toàn sa đọa không thể cứu vớt, nhưng Cha cũng không mất đi lòng nhân từ. Cha một lần lại một lần cho ta đầu nhập nhân gian, hóa thân giảng đạo. Đây là sự cố gắng muốn cho nhân loại biết lỗi tìm về tín ngưỡng của chính mình. Nhưng nếu như không thể cứu vớt, như vậy chỉ có triệt để hủy diệt mới có thể mang đến nhân sinh mới, đây cũng là biểu hiện nhân từ của thiên phụ!
- Ngươi biết không? Khi ta ở phương Đông, ta đã học được một câu nói!
Lilith cười khinh miệt:
- Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu!
- Có ý tứ gì?
Adam khó hiểu hỏi. Mặc dù sau khi thiên địa sơ khai không bao lâu, hắn cũng đã được chế tạo ra. Nhưng mỗi ngày hắn được nghe cũng chỉ là những lời dạy bảo của Thượng Đế. Thần nói: ngoại trừ ta ra, ngươi không thể có tín ngưỡng khác. Vì vậy những tôn giáo tín ngưỡng khác Adam cũng chẳng thèm nhìn tới, tự nhiên sẽ không hiểu được Đạo gia thánh điển.
- Những lời này có ý nói, cái gọi là thần linh, không có nhân từ hay không nhân từ, sinh ra vạn vật, lại đem vạn vạn cho rằng rơm rạ kết thành loài heo chó để đùa bỡn!
Lilith lắc đầu, giải thích:
- Ngươi nói thiên phụ nhân từ gì đó, bất quá cũng chỉ là như thế. Đối với nhân loại do mình chế tạo ra, nhìn thấy họ đã mất đi giá trị để hắn lợi dụng, vượt ra khỏi sự khống chế của hắn, liền muốn đem toàn bộ nhân loại hủy diệt, tiếp tục thay vào một đám khác biết nghe lời, biết không ngừng cung cấp tín ngưỡng lực cho hắn. Đây chính là cái mà hắn gọi là nhân từ!
- Không, không phải như thế.
Adam vội vàng phản bác:
- Cha của ta, ngài luôn nhân từ…
- Như vậy vị Cha nhân từ kia của ngươi, cần gì phải cùng ta ký kết ước định văn thư Biển Chết? Còn ước định sau khi ngươi thành thần, thì nhờ vào tay của ta đến hủy diệt nhân loại?
Lilith lớn tiếng nói:
- Cha của ngươi muốn hủy diệt thế giới cùng nhân loại, nhưng chính hắn lại sợ bị ngươi nhìn thấu lòng nhân từ giả nhân giả nghĩa của hắn, cho nên hắn đi tìm ta! Tìm tới Lilith này, những nhi đồng do chính tay hắn chế tạo ra tới, lại muốn đem đi hủy diệt, rồi lại muốn cho ta tới gánh vác lấy phần tội nghiệt này. Nói như vậy, hắn vừa có thể đạt được ước muốn vừa không cần làm dơ bẩn bàn tay của mình!
- Không…không phải như thế…ngươi đang xuyên tạc lời dạy bảo của thiên phụ…
Adam đứt quãng nói. Bởi vì cỗ vật chất kỳ quái trong thân thể Minh Diệu đang không ngừng ăn mòn linh hồn của hắn, hiện tại hắn càng lúc càng suy yếu, ngay cả nói chuyện cũng phải cố hết sức. Trong lòng của hắn thiên phụ vĩnh viễn luôn đúng, lòng nhân từ của thiên phụ cùng lòng nhân ái là không cho hoài nghi. Hắn không cho phép bất luận kẻ nào chỉ trích cùng hoài nghi thiên phụ, hắn muốn cùng Lilith tiếp tục lý luận, nhưng đã hoàn toàn không còn khí lực để nói chuyện.
- Nữ nhân ngu ngốc kia vĩnh viễn cũng sẽ không giống như ta luôn cùng ngươi tranh luận không ngớt đi?
Chứng kiến bộ dáng diễn cảm yếu đuối muốn tranh luận như không có khí lực của Adam, Lilith thở dài:
- Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà ngươi lại nghe theo mệnh lệnh của hắn vứt bỏ ta đi ôm ấp nữ nhân ngu ngốc kia. Đối với nam nhân mà nói, nữ nhân quá mức thông minh cùng có ý nghĩ tự chủ, cũng không phải là chuyện đáng vui mừng. Bọn hắn càng thêm ưa thích loại nữ nhân trong đầu óc chỉ có hồ đồ ngốc nghếch, chỉ biết vâng vâng dạ dạ phụ họa!
- Lilith điện hạ, đồ vật đã chuẩn bị xong!
Trong tay Alie cầm theo một bình trong suốt, xuất hiện ngay sau lưng Lilith, cung kính nói. Chiếc bình trong suốt trong tay nàng cũng không biết dùng tài liệu gì làm thành, vô cùng trong sáng, dưới ánh sáng phản xạ ra vẻ sáng rọi khác thường.
- Cũng đã đến lúc!
Lilith nhìn Adam nằm trên mặt đất, chậm rãi nói. Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu, hiện tại đã hoàn toàn mất đi năng lực hoạt động, thậm chí cả khí lực mở miệng nói chuyện cũng không có. Thân thể hắn cũng đã dần dần ổn định, mạch máu nứt toác khắp toàn thân cũng đã không còn chảy máu, hoặc là nói máu trong thân thể đã chảy cạn khô. Hiện tại nhìn Adam, ngoại trừ linh hồn cường hãn chẳng khác gì như một người chết. Cho dù bị loại vật chất kỳ quái trong thân thể Minh Diệu không ngừng ăn mòn, nhưng dù sao cũng là nhân loại đầu tiên được thần chế tạo, linh hồn mạnh mẽ cũng không cần hoài nghi.
Bàn tay Lilith nhẹ nhàng phất qua đỉnh đầu Adam, đem toàn bộ ý nghĩ của hắn dứt bỏ. Theo tay nàng chậm rãi rời khỏi đỉnh đầu Minh Diệu, một đoàn quang cầu tỏa ra hào quang sáng ngời cũng từ trong thân thể Minh Diệu bị kéo ra ngoài.
Đây là linh hồn của Adam. Tuy rằng bị ăn mòn rất lợi hại, mất đi đại bộ phận lực lượng, nhưng quang mang phát ra vẫn sáng ngời hơn linh hồn của Minh Diệu rất nhiều.
Chứng kiến Lilith đem linh hồn Adam rút ra khỏi thân thể Minh Diệu, hai tay Alie cầm bình chứa trong suốt, bước nhanh tới trước mặt Lilith. Lilith mở nắp bình chứa, nhẹ nhàng đem quang cầu thả vào bên trong. Động tác thật sự mềm mại, giống như đoàn quang cầu là bảo bối vô thượng đối với nàng, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm nó bị thương.
Chứng kiến động tác cẩn thận của Lilith, trong lòng Alie không nhịn được than thở. Từ bắt đầu cho tới bây giờ, tiêu phí tinh lực lớn như thế, còn bị mất đi một nửa lực lượng, bày ra thế cục này, cuối cùng mục đích chỉ là một linh hồn mà thôi.
- Ngươi không hiểu!
Lilith xem thấu ý tưởng của Alie, nhẹ nhàng thở dài. Nàng tiếp nhận bình chứa trong suốt, cẩn thận nhìn vào quang cầu đang không ngừng va chạm giãy dụa muốn thoát ra khỏi bình chứa, thoáng nở nụ cười.
- Hãy xem đi, như vậy ngươi sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh ta!
Lilith tươi cười, dáng cười thỏa mãn cùng hạnh phúc!
- Thu lại thân thể Minh Diệu, chúng ta về thôi!
Cầm lấy bình chứa trong suốt, Lilith cầm quang cầu chứa linh hồn của Minh Diệu đưa cho Alie đứng sững sờ bên cạnh nói.
- Thân thể này? Mang về còn hữu dụng sao?
Alie nhìn thân thể Minh Diệu nằm trên mặt đất, bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt, lại cúi người xuống dùng ngón tay cẩn thận chọc chọc lên thân thể Minh Diệu vài cái, nói:
- Mạch máu toàn thân đều nổ tung, kinh mạch trong thân thể đều bị chặt đứt. Dù cho mang về cũng không thể thả linh hồn của hắn trở vào. Khối thân thể này đã hoàn toàn phế bỏ!
- Mang về thôi, ta sẽ nghĩ biện pháp!
Lilith nhìn thân thể Minh Diệu nằm trong vũng máu, thở dài nói:
- Bất kể nói như thế nào cũng là ta lừa hắn. Hơn nữa nguyên nhân cũng nhờ có hắn nên ta mới có thể đem Adam quay trở về bên cạnh mình. Ta không thích thiếu nhân tình của người khác!
- Phân nửa lực lượng của ta tổn thất lại phải tính thế nào đây?
Alie nhỏ giọng than thở:
- Cũng không thấy ngài bồi thường nha!
- Thế nào mà không bồi thường cho ngươi đây?
Lilith nghe Alie oán hận, trên mặt lại hiện lên dáng tươi cười như ác ma. Nàng nhẹ nhàng đi qua, dùng ngón tay đẩy nhẹ cằm Alie lên, thổi nhẹ xuống tai nàng:
- Đêm hôm đó không phải ngươi đùa rất cao hứng sao?
- Thế nào thế nào, làm gì có!
Gương mặt Alie nháy mắt liền đỏ lên:
- Rõ ràng chính là Lilith điện hạ thừa dịp ta ngủ trộm chạy lên giường ta, còn…còn…
Alie ấp úng vài lời cũng không cách nào nói tiếp.
Một tiếng nổ lớn, bồi dưỡng tào nổ tung ra, chất dịch màu xanh biếc chảy đầy dưới sàn. Adam đã hoàn toàn chiếm cứ thân thể Minh Diệu từ trong bồi dưỡng tào bị phá nát bước đi ra, mà trong tay hắn đang cầm một quang cầu nho nhỏ, bên trong còn mang theo một ít hồng quang.
- Ha ha ha…cuối cùng thành công!
Tuy rằng vẫn có bề ngoài của Minh Diệu, nhưng lại là thanh âm của Adam. Hắn ngẩng đầu lên, phát ra tiếng cười khoan khoái:
- Có được thân thể này, ta rốt cục đã thoát khỏi phạm trù của nhân loại, chân chính hướng tới con đường thành thần!
- Vậy thật là nên chúc mừng ngươi!
Khóe môi Lilith nở nụ cười miễn cưỡng, rất rõ ràng nàng đối với kết quả này cũng không hài lòng, dáng tươi cười tuyệt không chút tình nguyện.
- Ta muốn cảm ơn ngươi!
Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu đi tới, ôm lấy Lilith. Thân thể Lilith chợt run rẩy lên, cũng không giãy dụa, mặc cho Adam ôm thân thể có chút băng sương của nàng:
- Nếu không phải ngươi đưa tới cho ta thân thể hoàn mỹ như vậy, ta cũng không thể thành thần!
- Ta nói rồi, lần này ta sẽ không tiếp tục ngăn cản ngươi.
Lilith tựa hồ như đã nghĩ thông suốt chuyện gì, đôi mày chậm rãi giãn ra, khóe môi khôi phục lại dáng tươi cười mê người.
- Xem như đền bù sai lầm hai ngàn năm trước của ta!
- Thân thể bộ dạng này thật đúng là không tệ!
Adam hưng phấn thử hoạt động đủ loại động tác, cảm thụ thân thể mới của mình. Hắn ngẩng đầu nhìn lên mặt Lilith, đột nhiên nở nụ cười:
- Nguyên lai ở trong mắt của nam nhân này ngươi có bộ dáng như vậy sao? Ha ha, thật đúng là thú vị!
- Hiện tại ngươi mới chú ý tới bộ dáng của ta sao?
Lilith nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ngươi vẫn giống như trước kia thôi!
- Có quan hệ gì đâu chứ!
Adam mỉm cười, dùng tay đùa nghịch quang cầu nho nhỏ:
- Dù sao ngươi cùng ta đều có thật nhiều thời gian để lãng phí, cần gì phải vội vã đi thích ứng hình tượng mới của đối phương đây?
- Có mới nới cũ là bản tính của nhân loại, ngươi cũng không ngoại lệ.
Lilith cười lạnh một tiếng nói:
- Không biết hình tượng này của ta có bao nhiêu năng lực mang đến cảm giác mới mẻ cho ngươi được bao lâu thời gian?
- Linh hồn của nam nhân kia đã không còn tác dụng gì, hay là hủy đi?
Biểu tình Adam có chút xấu hổ, hắn không trả lời câu hỏi của Lilith, mà đùa bỡn linh hồn của Minh Diệu trong tay.
- Không, đưa cho ta đi!
Lilith tiếp lấy linh hồn của Minh Diệu trong tay Adam, ôm trong lòng bàn tay mình.
- Xem như lưu lại làm kỷ niệm tốt lắm!
- Ha ha, tùy ngươi, dù sao đối với ta mà nói cũng không cần thiết…ách…
Nguyên trên mặt Adam đang mang theo ý cười đột nhiên khựng lại, hắn cảm giác trong thân thể có chút không đúng lắm. Đột nhiên tứ chi không thể khống chế, từ đáy lòng nổi lên một cảm giác đói khát không thể ức chế.
“Như thế nào lại cảm giác đói khát, ta không phải đã trở thành thần rồi hay sao?”, thân thể Adam run rẩy lên, chậm rãi ngã xuống đất. Toàn bộ cơ thể đều run rẩy, căn bản không thể nhúc nhích.
Adam chợt bừng tỉnh, hắn hơi ngẩng đầu, dùng loại ánh mắt mang theo vẻ phẫn nộ lẫn nghi hoặc nhìn Lilith. Mà Lilith cũng không hề để ý đến hắn. Nàng chỉ chuyên tâm quan sát quang cầu trong tay, tựa hồ hết thảy đều không quan hệ gì tới nàng.
- Phốc xuy…
Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu, mạch máu trên người không ngừng bị nổ tung nhuộm đỏ cả mặt đất. Máu văng lên áo váy trắng như tuyết của Lilith, máu huyết đỏ tươi dính trên váy tạo ra hình ảnh như những đóa hoa tươi diễm màu đỏ. Mà Lilith tựa hồ đối với hết thảy chuyện này hoàn toàn không có phản ứng, không ngừng dùng tay vuốt ve quang cầu đựng linh hồn của Minh Diệu, tựa hồ mọi chuyện phát sinh không hề quan hệ gì tới nàng.
- Ngươi…lừa ta…
Hiện tại Adam chỉ có thể sử dụng được mắt cùng miệng.
- Trong thân thể này có đại lượng tạp chất, đây không phải là một thân thể hoàn mỹ, đây là một cạm bẫy!
- Ai nha, thật vậy chăng? Ta thật sự không biết!
Lilith che miệng mở to mắt nhìn, làm ra động tác như thật kinh ngạc. Nhưng diễn cảm của nàng thật sự quá mức khoa trương, làm cho người ta chỉ cần liếc mắt nhìn liền biết nàng chỉ là giả vờ.
- Nhân loại tên Minh Diệu này đã lừa ta, không nghĩ tới ngay cả ngươi cũng bị lừa. Làm sao bây giờ, hiện tại ngươi có thể rời khỏi thân thể này hay không?
Thân thể Adam không ngừng run rẩy lên. Hắn muốn đem linh hồn của mình rời khỏi thân thể của Minh Diệu, nhưng lại phát giác bên trong thân thể tựa hồ có đồ vật gì đó đã nhốt kín linh hồn của hắn căn bản không thể thoát ra ngoài. Hơn nữa loại vật chất kỳ quái kia còn đang không ngừng ăn mòn lên linh hồn của hắn, suy yếu lực lượng linh hồn hắn.
- Nguyên lai ngươi vẫn cứ hận ta!
Ánh mắt Adam xoay chuyển, dùng một loại ngữ khí trầm thấp nói:
- Ta vốn cho rằng ngươi đã chịu tha thứ cho ta, lần này sau khi ta đạt được thân thể hoàn mỹ, sẽ không còn người nào gây trở ngại cho hai người chúng ta, chúng ta có thể luôn sống theo ý nguyện của chính mình…
- Thu hồi chuyện ma quỷ của ngươi đi!
Lilith cười lạnh nói:
- Có lẽ lời ngon tiếng ngọt của ngươi có thể lừa được nữ nhân Eva ngu ngốc kia, nhưng không lừa được ta. Trong đầu của ngươi chỉ muốn trở thành thần chân chính, nghe theo mệnh lệnh của chí cao vô thượng phụ mà thôi. Mà về phần ta, bất quá chỉ là quân cờ cho ngươi lợi dụng đạt tới mục đích!
Hai tay Lilith vươn lên, duỗi bờ lưng như mệt mỏi:
- Nhưng ngươi đã nhìn lầm ta. Ở trong nhân gian nhiều năm như vậy, ta đã nhìn thấy thật nhiều tấm gương như thế. Nữ nhân bị mê hoặc trong lời ngon tiếng ngọt của nam nhân, làm ra những chuyện vô cùng ngu xuẩn, chuyện này rất bình thường. Nhưng nếu một nữ nhân liên tục hai lần đều bị lời ngon tiếng ngọt của cùng một nam nhân mê hoặc, chỉ có thể nói nữ nhân kia trời sinh chính là kẻ ngu ngốc.
Lilith ngồi xổm trước mặt Adam, cười khanh khách nói:
- Ngươi cảm thấy được ta là kẻ trời sinh ngu ngốc như Eva hay sao?
- Không phải ngươi đã nói sẽ không tiếp tục gây trở ngại ta sao?
Nguyên bản biểu tình thâm trầm u buồn của Adam trong nháy mắt chuyển thành vẻ mặt phẫn nộ, giống như cao thủ biến sắc mặt.
- Ngươi lại dám vi bối ước định với Cha…
- Chờ một chút, ta cũng không làm trái ước định a!
Lilith cắt đứt lời nói của Adam:
- Ta không hề làm qua chuyện gì, hơn nữa ta còn đặc biệt tìm khối thân thể này tới cho ngươi. Hơn nữa ước định giữa ta cùng Cha, là khi nhân loại không thể cứu thục, sẽ cho ngươi trở thành thần, cùng nhau đem thế giới này trở về bình tĩnh. Nhưng hiện tại ngươi lại thế này, làm sao được xem là chân chính thành thần đây?
- Thế nhưng ngươi đã nói…
- Ta cũng chưa từng nói qua khối thân thể này nhất định có thể khiến cho ngươi trở thành thần đi?
Lilith híp mắt, ý cười trên mặt càng đậm:
- Đây là do chính ngươi tuyển chọn, cũng không phải ta mạnh mẽ nhét cho ngươi, ta cũng chỉ là cung cấp đề nghị mà thôi, không thích hợp cũng không nên trách ta!
- Ngươi rõ ràng bố trí cạm bẫy này để lừa gạt ta!
Adam nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngươi biết rõ ta cần phải là một nhân loại hỗn huyết tinh thuần, nhưng ngươi lại che giấu trong thân thể này còn có tạp chất khác!
- Ngươi nói vậy chính là oan uổng ta.
Vẻ mặt Lilith u oán nói:
- Làm sao ta biết được bên trong khối thân thể này lại có tạp chất đây? Ta cũng không phải linh thể, đối với cấu tạo thân thể nhân loại không hiểu biết như ngươi.
Nói tới đây, Lilith đột nhiên làm ra biểu tình như tỉnh ngộ:
- A, ta nhớ ra rồi, nhân loại này tựa hồ ở mấy tháng trước từng bị lây nhiễm máu của một loại quái vật nhân tạo. Nghe nói máu của loại quái vật này có tính lây nhiễm, có phải là bị ô uế vào lúc đó hay không đây?
Nàng vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Adam:
- Thân ái, ngươi thật quá sơ ý, khi muốn chiếm cứ thân thể này, vì sao không chịu tìm hiểu cho rõ ràng chứ? Việc này cũng không nên trách ta đi?
- Bất quá nói lại, có lẽ chuyện này ta cũng có một chút trách nhiệm đi.
Lilith không để ý tới ánh mắt giết người của Adam, đứng dậy, bước chân như tung tăng trong phòng.
- Ta nhớ được lúc ấy khi ta gặp được nhân loại này, từng trợ giúp hắn rửa sạch máu huyết bị ô nhiễm, nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của ngươi mà xem, có lẽ bên trong còn có thứ gì không bị ta rửa sạch sẽ rồi!
Lilith quay đầu lại, hai tay chắp trước ngực, vẻ mặt mỉm cười như xin lỗi nhìn Adam:
- Darling, ngươi sẽ không trách ta phải không?
Hiện tại Adam đã hoàn toàn không thể lên tiếng nói. Hắn chỉ dùng ánh mắt phẫn nộ gắt gao nhìn chằm chằm Lilith, nếu như ánh mắt có thể giết người, hiện tại trên người Lilith đã che kín vết thương.
Nếu chỉ là thân thể nhân loại bình thường, đối với Adam mà nói cũng không có gì trở ngại. Hắn có được linh hồn cường đại nhất nhân loại, hoàn toàn có thể khống chế bất luận thân thể của kẻ nào làm của riêng cho mình. Dù như không có thân thể, chỉ nương theo chính linh hồn cường đại của bản thân, Adam cũng có thể hoàn toàn hoạt động tự do, hơn nữa cũng không bị thân thể ước thúc linh thể, có thể lấy được lực lượng càng thêm cường đại.
Nhưng vấn đề chính là cỗ thân thể mà hắn nghĩ đủ mọi biện pháp muốn lấy đến, chính hắn luôn cho rằng là cỗ thân thể hoàn mỹ nhất, là thân thể có thể giúp hắn trở thành thần, nhưng hắn căn bản không thể khống chế, cỗ thân thể kia lại đem linh hồn của hắn vây khốn bên trong, dù hắn muốn đào thoát cũng không cách nào. Hơn nữa trong cỗ thân thể này có một loại vật chất vô cùng kỳ quái, trói buộc chặt chẽ linh hồn của hắn. Loại vật chất kia thật kỳ lạ, nếu như linh hồn của một người bình thường ở trong cỗ thân thể này thì loại vật chất kia hoàn toàn không làm nên tác dụng gì, nhưng một khi linh hồn mạnh mẽ vượt qua giới hạn thân thể, thì loại vật chất kia sẽ lập tức ăn mòn bộ phận dư thừa cường đại của linh hồn, thẳng đến khi nào linh hồn trong thân thể khôi phục lại cường độ mà thân thể có thể chịu đựng được. Giống như ngươi vươn tay vào trong một bình hoa, có lẽ khi ngươi đút vào thật dễ dàng, nhưng khi ngươi muốn rút tay ra ngoài, trừ phi tay ngươi có thể thu nhỏ đến mức độ nhất định, nếu không sẽ bị kẹt cứng bên trong. Hơn nữa bên trong bình hoa kia còn có chất axit ăn mòn bàn tay của ngươi.
Hiện tại khi Adam bừng tỉnh hiểu được thì mọi chuyện đã chậm, khối thân thể này của Minh Diệu là do Lilith đặc biệt tìm đến bố trí cạm bẫy cho hắn tự nhảy xuống.
Nếu hắn không xâm nhập vào cỗ thân thể này, hắn không thể trở thành thần. Nhưng một khi hắn đi vào trong, như vậy loại vật chất kỳ quái kia sẽ không ngừng ăn mòn linh hồn cường đại của hắn, thẳng đến khi nào linh hồn của hắn trở nên nhỏ yếu như linh hồn của nhân loại bình thường mới thôi.
- Hai ngàn năm trước ngươi thu mua tín đồ của ta, dẫn dụ ta trúng kế. Sau đó hóa thành một binh lính nhân loại, dùng trường thương đâm chết thân thể có thể trở thành thần, cơ hồ thiếu chút nữa làm cho ta thay vì trở thành thần nhưng linh hồn vì vậy mà lâm vào ngủ say. Tuy rằng thân thể đã chết, nhưng ngươi biết linh hồn của ta vẫn thật cường đại, không thể bị hủy diệt. Vì làm yên lòng sự phẫn nộ của Cha, ngươi cùng Cha làm xuống ước định, sau khi ta tỉnh lại sẽ không tiếp tục đến gây trở ngại ta. Mà hôm nay sau hai ngàn năm, ngươi lại nghĩ ra biện pháp làm suy yếu lực lượng linh hồn của ta, làm cho ta rơi bẫy.
Adam dùng ngữ khí thật bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ ngươi hận ta tới như vậy?
- Phải, ta hận ngươi!
Nụ cười trên mặt Lilith đọng lại trong nháy mắt, tuy rằng nàng vẫn đang cười, nhưng không có cảm giác như cười, lại khiến cho lòng người dâng lên một cỗ hàn ý.
- Ngươi được Thượng Đế phong làm chúa cứu thế, lấy được thân thể hoàn mỹ. Mà ta chỉ là một linh hồn hư giả. Ta vì muốn có được lực lượng để xứng đôi cùng ngươi, phải rời khỏi Eden, đi tìm thân thể xứng đôi với ngươi. Nhưng đợi khi ta tìm được thân thể cho mình, ngươi lại có người vợ thứ hai. Ta làm hết thảy chỉ vì ngươi, nhưng ngươi lại từ bỏ ta, trong lòng lại ôm một người đàn bà ngu ngốc ngốc nghếch khác!
- Đó là do thiên phụ an bài.
Adam thở dài một hơi nói:
- Mặc dù Eva không xinh đẹp như ngươi, cũng không có trí tuệ như ngươi, nhưng nàng lại có một thứ ngươi không có, đó là phục tùng!
- Đủ rồi, ta đã nghe đủ cái chuyện ma quỷ thiên phụ an bài linh tinh kia rồi!
Lilith lớn tiếng cắt đứt lời của Adam:
- Vô luận là ngươi cũng tốt, nữ nhân ngu ngốc kia cũng vậy, những thiên sứ kia cũng tốt, một đám con rối bị người thao túng mà thôi. Dựa vào cái gì hắn lại có thể tùy ý ra lệnh, mà ta lại phải nói gì nghe nấy?
- Bởi vì hắn là Cha của ngươi, cũng là của ta!
Adam chậm chạp nói:
- Cha là tín ngưỡng của chúng ta, chúng ta nguyện ý đi theo bước chân của ngài. Nghe theo ngài dạy bảo, điều này có gì là không đúng?
- Cho nên hắn dùng xương sườn của ngươi chế tạo ra nữ nhân ngu ngốc kia, ngươi cũng vui vẻ nhận, ném ta ra sau đầu?
Lilith cười rộ lên lạnh lẽo:
- Cho nên hắn ra lệnh cho ngươi dẫn dắt thiên sứ đuổi bắt ta, ngươi cũng không hề có chút ít do dự. Ngươi có từng nghĩ qua, ta cũng từng là vợ của ngươi?
- Cho nên ngươi oán hận ta, không tiếc hóa thân thành loài rắn, dụ dỗ Eva hái quả táo, lừa gạt nàng ăn cùng với ta, về sau vì trái với mệnh lệnh của Cha, Eva cùng ta đều bị trục xuất Eden, rơi vào nhân gian.
Adam thở dài:
- Mà ngươi làm tất cả những chuyện này chỉ là vì trả thù!
- Phải, ta chính là vì trả thù!
Gương mặt xinh đẹp của Lilith biến thành một mảnh băng sương:
- Nhưng ta thật sự không ngờ, ngươi lại chấp nhất đến như vậy đối với việc quay trở về Eden. Hai ngàn năm trước ngươi đã thất bại một lần, hai ngàn năm sau ngươi vẫn không chịu buông tha. Chẳng lẽ có thể quay về bên người thiên phụ, đối với ngươi mà nói lại quan trọng đến như vậy hay sao?
Lilith cau mày nói:
- Hắn muốn cho ngươi đầu nhập nhân gian, hóa thân thành thần, cũng không phải là vì muốn cho ngươi quay về Eden. Mục đích của hắn chỉ là cho ngươi đi tụ tập tín ngưỡng lực cho hắn mà thôi. Mà khi phát hiện hiện tại nhân giới cũng không toàn tâm toàn ý dâng tín ngưỡng lực cho hắn, hắn không thể lấy được tín ngưỡng lực mà hắn muốn, thì hắn lại đòi hủy diệt những nhân loại không chịu phục tùng hắn khỏi thế gian!
- Không, ngươi lầm rồi, Cha là nhân từ!
Adam nói như đinh chém sắt:
- Dù cho hiện tại nhân loại đã hoàn toàn sa đọa không thể cứu vớt, nhưng Cha cũng không mất đi lòng nhân từ. Cha một lần lại một lần cho ta đầu nhập nhân gian, hóa thân giảng đạo. Đây là sự cố gắng muốn cho nhân loại biết lỗi tìm về tín ngưỡng của chính mình. Nhưng nếu như không thể cứu vớt, như vậy chỉ có triệt để hủy diệt mới có thể mang đến nhân sinh mới, đây cũng là biểu hiện nhân từ của thiên phụ!
- Ngươi biết không? Khi ta ở phương Đông, ta đã học được một câu nói!
Lilith cười khinh miệt:
- Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu!
- Có ý tứ gì?
Adam khó hiểu hỏi. Mặc dù sau khi thiên địa sơ khai không bao lâu, hắn cũng đã được chế tạo ra. Nhưng mỗi ngày hắn được nghe cũng chỉ là những lời dạy bảo của Thượng Đế. Thần nói: ngoại trừ ta ra, ngươi không thể có tín ngưỡng khác. Vì vậy những tôn giáo tín ngưỡng khác Adam cũng chẳng thèm nhìn tới, tự nhiên sẽ không hiểu được Đạo gia thánh điển.
- Những lời này có ý nói, cái gọi là thần linh, không có nhân từ hay không nhân từ, sinh ra vạn vật, lại đem vạn vạn cho rằng rơm rạ kết thành loài heo chó để đùa bỡn!
Lilith lắc đầu, giải thích:
- Ngươi nói thiên phụ nhân từ gì đó, bất quá cũng chỉ là như thế. Đối với nhân loại do mình chế tạo ra, nhìn thấy họ đã mất đi giá trị để hắn lợi dụng, vượt ra khỏi sự khống chế của hắn, liền muốn đem toàn bộ nhân loại hủy diệt, tiếp tục thay vào một đám khác biết nghe lời, biết không ngừng cung cấp tín ngưỡng lực cho hắn. Đây chính là cái mà hắn gọi là nhân từ!
- Không, không phải như thế.
Adam vội vàng phản bác:
- Cha của ta, ngài luôn nhân từ…
- Như vậy vị Cha nhân từ kia của ngươi, cần gì phải cùng ta ký kết ước định văn thư Biển Chết? Còn ước định sau khi ngươi thành thần, thì nhờ vào tay của ta đến hủy diệt nhân loại?
Lilith lớn tiếng nói:
- Cha của ngươi muốn hủy diệt thế giới cùng nhân loại, nhưng chính hắn lại sợ bị ngươi nhìn thấu lòng nhân từ giả nhân giả nghĩa của hắn, cho nên hắn đi tìm ta! Tìm tới Lilith này, những nhi đồng do chính tay hắn chế tạo ra tới, lại muốn đem đi hủy diệt, rồi lại muốn cho ta tới gánh vác lấy phần tội nghiệt này. Nói như vậy, hắn vừa có thể đạt được ước muốn vừa không cần làm dơ bẩn bàn tay của mình!
- Không…không phải như thế…ngươi đang xuyên tạc lời dạy bảo của thiên phụ…
Adam đứt quãng nói. Bởi vì cỗ vật chất kỳ quái trong thân thể Minh Diệu đang không ngừng ăn mòn linh hồn của hắn, hiện tại hắn càng lúc càng suy yếu, ngay cả nói chuyện cũng phải cố hết sức. Trong lòng của hắn thiên phụ vĩnh viễn luôn đúng, lòng nhân từ của thiên phụ cùng lòng nhân ái là không cho hoài nghi. Hắn không cho phép bất luận kẻ nào chỉ trích cùng hoài nghi thiên phụ, hắn muốn cùng Lilith tiếp tục lý luận, nhưng đã hoàn toàn không còn khí lực để nói chuyện.
- Nữ nhân ngu ngốc kia vĩnh viễn cũng sẽ không giống như ta luôn cùng ngươi tranh luận không ngớt đi?
Chứng kiến bộ dáng diễn cảm yếu đuối muốn tranh luận như không có khí lực của Adam, Lilith thở dài:
- Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà ngươi lại nghe theo mệnh lệnh của hắn vứt bỏ ta đi ôm ấp nữ nhân ngu ngốc kia. Đối với nam nhân mà nói, nữ nhân quá mức thông minh cùng có ý nghĩ tự chủ, cũng không phải là chuyện đáng vui mừng. Bọn hắn càng thêm ưa thích loại nữ nhân trong đầu óc chỉ có hồ đồ ngốc nghếch, chỉ biết vâng vâng dạ dạ phụ họa!
- Lilith điện hạ, đồ vật đã chuẩn bị xong!
Trong tay Alie cầm theo một bình trong suốt, xuất hiện ngay sau lưng Lilith, cung kính nói. Chiếc bình trong suốt trong tay nàng cũng không biết dùng tài liệu gì làm thành, vô cùng trong sáng, dưới ánh sáng phản xạ ra vẻ sáng rọi khác thường.
- Cũng đã đến lúc!
Lilith nhìn Adam nằm trên mặt đất, chậm rãi nói. Adam chiếm cứ thân thể Minh Diệu, hiện tại đã hoàn toàn mất đi năng lực hoạt động, thậm chí cả khí lực mở miệng nói chuyện cũng không có. Thân thể hắn cũng đã dần dần ổn định, mạch máu nứt toác khắp toàn thân cũng đã không còn chảy máu, hoặc là nói máu trong thân thể đã chảy cạn khô. Hiện tại nhìn Adam, ngoại trừ linh hồn cường hãn chẳng khác gì như một người chết. Cho dù bị loại vật chất kỳ quái trong thân thể Minh Diệu không ngừng ăn mòn, nhưng dù sao cũng là nhân loại đầu tiên được thần chế tạo, linh hồn mạnh mẽ cũng không cần hoài nghi.
Bàn tay Lilith nhẹ nhàng phất qua đỉnh đầu Adam, đem toàn bộ ý nghĩ của hắn dứt bỏ. Theo tay nàng chậm rãi rời khỏi đỉnh đầu Minh Diệu, một đoàn quang cầu tỏa ra hào quang sáng ngời cũng từ trong thân thể Minh Diệu bị kéo ra ngoài.
Đây là linh hồn của Adam. Tuy rằng bị ăn mòn rất lợi hại, mất đi đại bộ phận lực lượng, nhưng quang mang phát ra vẫn sáng ngời hơn linh hồn của Minh Diệu rất nhiều.
Chứng kiến Lilith đem linh hồn Adam rút ra khỏi thân thể Minh Diệu, hai tay Alie cầm bình chứa trong suốt, bước nhanh tới trước mặt Lilith. Lilith mở nắp bình chứa, nhẹ nhàng đem quang cầu thả vào bên trong. Động tác thật sự mềm mại, giống như đoàn quang cầu là bảo bối vô thượng đối với nàng, chỉ sợ không cẩn thận sẽ làm nó bị thương.
Chứng kiến động tác cẩn thận của Lilith, trong lòng Alie không nhịn được than thở. Từ bắt đầu cho tới bây giờ, tiêu phí tinh lực lớn như thế, còn bị mất đi một nửa lực lượng, bày ra thế cục này, cuối cùng mục đích chỉ là một linh hồn mà thôi.
- Ngươi không hiểu!
Lilith xem thấu ý tưởng của Alie, nhẹ nhàng thở dài. Nàng tiếp nhận bình chứa trong suốt, cẩn thận nhìn vào quang cầu đang không ngừng va chạm giãy dụa muốn thoát ra khỏi bình chứa, thoáng nở nụ cười.
- Hãy xem đi, như vậy ngươi sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh ta!
Lilith tươi cười, dáng cười thỏa mãn cùng hạnh phúc!
- Thu lại thân thể Minh Diệu, chúng ta về thôi!
Cầm lấy bình chứa trong suốt, Lilith cầm quang cầu chứa linh hồn của Minh Diệu đưa cho Alie đứng sững sờ bên cạnh nói.
- Thân thể này? Mang về còn hữu dụng sao?
Alie nhìn thân thể Minh Diệu nằm trên mặt đất, bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt, lại cúi người xuống dùng ngón tay cẩn thận chọc chọc lên thân thể Minh Diệu vài cái, nói:
- Mạch máu toàn thân đều nổ tung, kinh mạch trong thân thể đều bị chặt đứt. Dù cho mang về cũng không thể thả linh hồn của hắn trở vào. Khối thân thể này đã hoàn toàn phế bỏ!
- Mang về thôi, ta sẽ nghĩ biện pháp!
Lilith nhìn thân thể Minh Diệu nằm trong vũng máu, thở dài nói:
- Bất kể nói như thế nào cũng là ta lừa hắn. Hơn nữa nguyên nhân cũng nhờ có hắn nên ta mới có thể đem Adam quay trở về bên cạnh mình. Ta không thích thiếu nhân tình của người khác!
- Phân nửa lực lượng của ta tổn thất lại phải tính thế nào đây?
Alie nhỏ giọng than thở:
- Cũng không thấy ngài bồi thường nha!
- Thế nào mà không bồi thường cho ngươi đây?
Lilith nghe Alie oán hận, trên mặt lại hiện lên dáng tươi cười như ác ma. Nàng nhẹ nhàng đi qua, dùng ngón tay đẩy nhẹ cằm Alie lên, thổi nhẹ xuống tai nàng:
- Đêm hôm đó không phải ngươi đùa rất cao hứng sao?
- Thế nào thế nào, làm gì có!
Gương mặt Alie nháy mắt liền đỏ lên:
- Rõ ràng chính là Lilith điện hạ thừa dịp ta ngủ trộm chạy lên giường ta, còn…còn…
Alie ấp úng vài lời cũng không cách nào nói tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.