U Minh Trinh Thám

Chương 312: Lôi điện

Lão Thiên Thúc Thúc

08/08/2014

- Chúng ta đi thôi!

Mị trầm ngâm thoáng chốc, hóa thành một bóng đen chui vào trong lòng Minh Diệu. Ở loại địa phương như nơi này, Mị tình nguyện đứng trong lòng Minh Diệu cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Minh Diệu đếm qua, tổng cộng có mười hai bồi dưỡng tào, trong đó chỉ có năm thiên sứ. Ngoài ra đều là bỏ trống. Hơn nữa bồi dưỡng tào cuối cùng không biết bị thứ gì đánh nát, mảnh thủy tinh vỡ rơi đầy khắp nơi, chất lỏng màu xanh biếc chảy lan tràn sàn nhà.

Minh Diệu đi tới cuối, đẩy cánh cửa trước mặt. Quang mang đột nhiên ánh vào mi mắt làm hắn cảm giác chói mắt, Minh Diệu mơ hồ cảm giác được có một tia quang mang màu lam đang hướng chỗ mình mạnh mẽ đánh úp tới. Hắn theo bản năng ngồi xổm người né tránh, bên tai liền truyền đến một tiếng nổ ầm vang.

Ánh mắt Minh Diệu dần dần thích ứng với ánh sáng, hắn ngẩng đầu nhìn lên, ở trong căn phòng trống trải nơi này, một nam nhân tóc lam đang đứng ngay giữa phòng, cả người trần truồng, không có giới tính. Ở sau lưng hắn chi có đôi cánh chim đủ màu đang từ từ mở rộng!

Minh Diệu chậm rãi đứng dậy, quay đầu lại nhìn. Cánh cửa kim loại bị đánh thủng một lỗ lớn, nơi lỗ hổng hiện ra hoa lửa màu lam.

- Không ngờ còn là một tên có thể công kích điện năng!

- Người bạn đột nhập của ta, biểu hiện của ngươi thật khiến cho ta giật mình!

Trên đỉnh đầu vang lên thanh âm của Gabi:

- Mặc dù là đánh lén nhưng ngươi vẫn tránh né được, chứng minh ngươi đúng là có thực lực phi phàm!

- Ta còn tưởng rằng làm hỏng con rối của ngươi, ngươi sẽ thẹn quá hóa giận đâu!

Minh Diệu lớn tiếng hô:

- Nhưng thật không ngờ sự chịu đựng của ngươi không tệ!

- Chỉ cần cho ta đầy đủ thời gian, tùy thời tùy lúc ta đều có thể tạo ra thiên sứ, nhưng thân thể đặc thù như ngươi thật rất khó gặp được!

Gabi nói:

- Ta thật muốn biết ngươi có thể làm tới trình độ nào!

- Bản thân ta đối với việc tiến hành biểu diễn cho ngươi xem lại không có bao nhiêu hứng thú!

Minh Diệu cười cười nói:

- Ta chỉ muốn giáp mặt tâm sự với ngươi một chút!

- Có thể, chỉ cần ngươi đánh bại hắn, thông qua cánh cửa kia là có thể nhìn thấy ta!

Thanh âm của Gabi lại truyền đến:

- Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là khi đó ngươi còn sống!

Nói xong những lời này, Gabi tắt đi máy truyền thanh.



- Trong phòng thí nghiệm không cung ứng trò giải trí, thật đúng là chán ghét!

Jackson ngồi trên ghế tìm một tư thế thoải mái dựa vào, mở miệng nói:

- Tiến sĩ thân ái, cà phê của anh còn không? Cho tôi một ly đi, tôi thật thích loại hương vị đó!

Ngẩng đầu nhìn Jackson đang bày ra bộ dạng như sắp được xem phim, Gabi lắc đầu đi ra khỏi phòng điều khiển.

Ba đạo lam sắc quang mang hiện lên bên người Minh Diệu, đem sàn nhà đánh cháy bốc lên một mảnh khói nhẹ. Tuy rằng cũng không bị đánh trúng ngay mặt, chỉ lướt sát qua bên người nhưng Minh Diệu đã cảm giác thân thể có chút tê dại, rất rõ ràng năng lực của thiên sứ này sử dụng chính là lôi điện.

Loại năng lực khống chế lôi điện ở tại Châu Âu là một kỹ năng thật bình thường. Những Linh Môi sư, Khu Ma sư, Thông Linh giả, Vu sư phần lớn đều biết được loại pháp thuật này. Trải qua linh lực ma sát sinh ra lôi điện, bên trong cất chứa năng lượng thật mãnh liệt, có thể thật hữu hiệu tiến hành sát thương đối với linh thể, cho nên Lôi Kích Thuật thường thường là một trong những bài học vỡ lòng của gia tộc linh lực Châu Âu.

Chỉ là lôi điện mới bay lướt qua bên người Minh Diệu thì khác hẳn, đó không phải lôi điện do linh lực ma sát tạo thành. Thiên sứ tóc lam đứng ở đối diện, Minh Diệu không hề cảm giác được linh lực dao động trên người hắn. Cả người thiên sứ kia hoàn toàn trần truồng, trên người cũng không đeo xâu chuỗi che chắn trang bị quấy nhiễu linh lực, loại năng lực khống chế lôi điện như vậy tựa hồ là năng lực bẩm sinh của chính hắn, không quan hệ gì tới linh lực.

- Mới vừa giết chết một con tiểu hỏa long lại chạy tới một con Pieca, hôm nay là ngày yêu quái đại tập kết sao?

Minh Diệu xoa xoa cánh tay than thở nói. Hắn lấy ra hộp nhỏ màu xanh trong túi, cổ tay nhẹ run, “xoát”, một thanh âm vang lên, Yêu Lân ra khỏi vỏ, quang mang trên thân kiếm giống như hô hấp nhanh chóng lóe lên.

- Hưng phấn đến như thế, xem ra ngươi đối với máu của loại thiên sứ này rất thích a!

Minh Diệu nhìn nhìn Yêu Lân cầm trong tay mình cười nói.

- Đồ vật rất thú vị!

Jackson ngồi trong phòng điều khiển quan sát, thật hứng trí nhìn Yêu Lân trong tay Minh Diệu.

- Cà phê của anh!

Gabi cầm ly cà phê đi vào phòng:

- Một đạo cụ linh lực cực mạnh mà thôi, không có gì đặc biệt chứ?

- Không đơn giản như vậy!

Jackson lắc đầu:

- Đó không phải là đạo cụ thuần túy, đó là một sinh vật sống!

- Anh nói thanh kiếm kia là vật sống?

Gabi kỳ quái nhìn vào màn hình, chỉ vào Yêu Lân trong tay Minh Diệu hỏi:

- Đây không phải chỉ là một thanh kiếm có hình dáng kỳ quái thôi sao?

- Không, không phải kiếm, đó là một loại sinh vật, là sinh vật sống!

Jackson lắc đầu nói:



- Trong truyền thuyến Đông Phương, đồ vật gì cũng đều có được linh hồn. Có được hồn phách hay không là phương pháp đến xác nhận sinh vật hay đồ vật sống hoặc chết. Khi một thanh kiếm có được chính linh hồn của nó, như vậy sẽ không còn bị xem là công cụ, mà là một sinh vật sống rành rành. Nghe nói thanh kiếm nếu có được kiếm hồn, sẽ sinh ra lực lượng thật đặc biệt!

- Sinh vật sống…

Hai mắt Gabi tỏa sáng, nếu như một món công cụ có được linh hồn, trở thành sinh vật sống, như vậy muốn làm cho thiên sứ có được linh hồn cũng không phải là chuyện không thể nào, trong lòng của hắn đột nhiên lại dấy lên hi vọng.

- Tôi biết anh đang suy nghĩ điều gì!

Jackson dùng một loại ánh mắt trào phúng nhìn Gabi:

- Loại chuyện làm cho thiên sứ có được linh hồn là không thể nào!

- Vì sao?

Gabi có chút tức giận nói:

- Ngay cả một thanh kiếm cũng có thể trở thành một loại sinh vật sống, như vậy thiên sứ có được ngoại hình của nhân loại vì sao lại không thể?

- Muốn trở thành sinh vật sống, nhất định phải có linh hồn.

Jackson nói:

- Mà thứ linh hồn này, ngoại trừ thần linh chân chính bất luận kẻ nào cũng đều không thể trống rỗng chế tạo ra được. Linh hồn thức tỉnh là cần có thời gian lâu dài lắng đọng lại. Nếu như tôi không đoán sai, thanh kiếm trong tay người kia ít nhất đã có thời gian tồn tại hơn một ngàn năm!

Jackson dừng lại một thoáng, tiếp tục nói:

- Hơn nữa dựa theo suy đoán của tôi, bên trong thanh kiếm kia đã từng uống qua rất nhiều máu huyết của đủ loại chủng tộc bất đồng, vô luận là yêu, quỷ, nhân loại, hoặc như là…bán thần!

- Bán thần?

Gabi dùng ánh mắt thật kỳ quái nhìn Jackson:

- Là người đàn bà mà anh từng đề cập đó sao?

- Trên thế giới này không có thần, nhưng bán thần không chỉ có một người!

Jackson nở nụ cười:

- Nhưng hiện tại đã rất khó tìm kiếm được. Cho nên nếu muốn tìm máu của bán thần đến chế tạo thiên sứ có linh hồn, đó là không dễ dàng!

- Vì sao không thể thực hiện được?

Đối với loại chuyện chế tạo ra thiên sứ có linh hồn, Gabi có chấp nhất thật lớn kinh người:

- Chỉ cần còn tồn tại trên thế giới này, như vậy nhất định đều có thể tìm được đến!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện U Minh Trinh Thám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook