Ú Oà! Bạn Trai Trên Mạng Của Tôi Là Trùm Trường
Chương 1: Bạn trên mạng.
Barley
13/05/2023
Cô là Mộc Linh vừa mới chuyển trường đến khu phố x, trong lúc rảnh rỗi lên mạng quẹt được một người lạ mặt nhìn ảnh đại diện là ảnh ngược sáng nên chỉ thấy được cái mũi cao cùng với làn da rám nắng.
Đang bối rối không biết người này là ai, dù sao cô cũng chỉ để mỗi ảnh hình xăm con rắn ở cánh tay mình. Thế là đánh liều nhắn tin để giết thời gian....
" Chào! "
Tíc tắc, tíc tắc đã nửa tiếng trôi qua vẫn không có động tĩnh gì nên cô thầm nghĩ không lẽ người này hướng nội à? Trong lúc cô định thu hồi tin nhắn thì điện thoại reo lên tiếng tin nhắn đến, cô mở ra xem thì thấy người đó đã phản hồi.
" ? "
Nhìn thấy chỉ duy nhất dấu "?" khiến cho cô hoài nghi về nhân sinh, tại sao không nói gì mà chỉ "?" nghĩ vậy cô liền gửi thêm một tin nhắn nữa xem sao.
"Có thể làm quen không?"
Vừa nhắn xong thì cô lại tiếp tục ngồi đợi, khoảng 5p sau thì có tin nhắn đến.
"Được!"
"Tôi là Mộc Linh, còn anh?"
"Nhân Sâm!"
Nghe cái tên này khiến cho cô bật cười như điên, con trai mà lại có cái tên này sao?? Nghĩ vậy cô liền nhắn tiếp.
"Vậy chắc hẳn anh là người khoẻ mạnh và dồi dào sinh lực lắm!"
Anh nhìn thấy dòng tin nhắn kia thì sắc mặt trở nên rất khó coi, những người xung quanh thấy vậy thì tò mò lại gần xem thì thấy liền cười không nhịn được mồm. Khiến cho anh tức giận rep lại.
"Vậy cô có muốn thử một chút không?"
Cô đang vui vẻ thì thấy tin nhắn của anh, dường như đang mắng mình nên tức giận rep lại.
"Xin lỗi, tôi chỉ đùa chút thôi!"
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy trả lời nên cô đi ngủ để sáng mai đến trường đi học, phía bên kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào màn hình về tấm ảnh đại diện hình xăm con rắn của cô.
Sáng hôm sau cô thức dậy chuẩn bị để đi học, vừa đến trường thì thấy có một chiếc xe phân khối lớn chạy đến rồi phanh gấp lại. Thu hút sự chú ý từ những người xung quanh, cô nhìn ra thì thấy là một anh chàng cao tầm m8 mặc chiếc áo khoác da màu đen.
Những nữ sinh khác đều thì thầm với nhau rằng anh ta rất đẹp trai, rất đúng gu và rất soái,.... Dù sao cũng không phải gu của cô nên cô quay người bỏ đi.
Tiếng trống trường vang lên, tên trùm trường cùng với vài người khác đi đến cuối lớp rồi ngồi xuống. Bộ dạng trông rất kiêu ngạo, cô mặc kệ bọn họ nên tiếp tục ngồi chơi game một chút thì lúc này có tin nhắn đến. Nhìn thấy là tin nhắn của người lúc tối khiến cho cô hơi giật mình, vì cô nghĩ rằng họ sẽ không trả lời tin nhắn của mình nữa.
"Chào buổi sáng!"
Trông thấy là tin nhắn chào mình, thì cô cũng vui vẻ rep lại.
"Chào, tối qua anh ngủ ngon không?"
"Bình thường!"
"Tôi vẫn chưa biết anh làm nghề gì? À, anh còn đi học không?"
Trong lúc cô đang bồi hồi ngồi đợi tin nhắn thì anh ta đã rep lại.
"Tôi vừa đi học vừa đi làm!"
"Hihi, tôi cũng còn đi học nè!"
"Ừm!"
Nghĩ vậy cô liền hí hửng gửi tiếp tin nhắn.
"Anh học trường nào thế?"
"THPT Lý Thường Kiệt!"
Đúng lúc này giáo viên vào lớp nên cô đành cất điện thoại, cũng may vừa đọc được tin nhắn là giáo viên vào. Nếu như là trường THPT Lý Thường Kiệt thì chẳng phải là học chung trường với cô rồi sao.
Hết tiết cô liền lấy điện thoại ra để rep lại thì thấy đối phương liên tục gửi tin nhắn cho mình, cô thầm nghĩ trong giờ học mà anh ta lại có thể được gửi tin nhắn cho mình sao?
"Còn cô học trường nào?"
"Nếu như cùng trường thì tôi sẽ bảo kê cho cô!"
"Hay là tan học chúng ta gặp nhau đi!"
Nhìn những dòng tin nhắn kia khiến cho cô có chút ngại ngùng, nghĩ lại tan học cũng không bận gì nên cô cũng rep tin nhắn trả lời lại.
"Cũng được, anh gửi địa chỉ qua cho tôi!"
Đang bối rối không biết người này là ai, dù sao cô cũng chỉ để mỗi ảnh hình xăm con rắn ở cánh tay mình. Thế là đánh liều nhắn tin để giết thời gian....
" Chào! "
Tíc tắc, tíc tắc đã nửa tiếng trôi qua vẫn không có động tĩnh gì nên cô thầm nghĩ không lẽ người này hướng nội à? Trong lúc cô định thu hồi tin nhắn thì điện thoại reo lên tiếng tin nhắn đến, cô mở ra xem thì thấy người đó đã phản hồi.
" ? "
Nhìn thấy chỉ duy nhất dấu "?" khiến cho cô hoài nghi về nhân sinh, tại sao không nói gì mà chỉ "?" nghĩ vậy cô liền gửi thêm một tin nhắn nữa xem sao.
"Có thể làm quen không?"
Vừa nhắn xong thì cô lại tiếp tục ngồi đợi, khoảng 5p sau thì có tin nhắn đến.
"Được!"
"Tôi là Mộc Linh, còn anh?"
"Nhân Sâm!"
Nghe cái tên này khiến cho cô bật cười như điên, con trai mà lại có cái tên này sao?? Nghĩ vậy cô liền nhắn tiếp.
"Vậy chắc hẳn anh là người khoẻ mạnh và dồi dào sinh lực lắm!"
Anh nhìn thấy dòng tin nhắn kia thì sắc mặt trở nên rất khó coi, những người xung quanh thấy vậy thì tò mò lại gần xem thì thấy liền cười không nhịn được mồm. Khiến cho anh tức giận rep lại.
"Vậy cô có muốn thử một chút không?"
Cô đang vui vẻ thì thấy tin nhắn của anh, dường như đang mắng mình nên tức giận rep lại.
"Xin lỗi, tôi chỉ đùa chút thôi!"
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy trả lời nên cô đi ngủ để sáng mai đến trường đi học, phía bên kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào màn hình về tấm ảnh đại diện hình xăm con rắn của cô.
Sáng hôm sau cô thức dậy chuẩn bị để đi học, vừa đến trường thì thấy có một chiếc xe phân khối lớn chạy đến rồi phanh gấp lại. Thu hút sự chú ý từ những người xung quanh, cô nhìn ra thì thấy là một anh chàng cao tầm m8 mặc chiếc áo khoác da màu đen.
Những nữ sinh khác đều thì thầm với nhau rằng anh ta rất đẹp trai, rất đúng gu và rất soái,.... Dù sao cũng không phải gu của cô nên cô quay người bỏ đi.
Tiếng trống trường vang lên, tên trùm trường cùng với vài người khác đi đến cuối lớp rồi ngồi xuống. Bộ dạng trông rất kiêu ngạo, cô mặc kệ bọn họ nên tiếp tục ngồi chơi game một chút thì lúc này có tin nhắn đến. Nhìn thấy là tin nhắn của người lúc tối khiến cho cô hơi giật mình, vì cô nghĩ rằng họ sẽ không trả lời tin nhắn của mình nữa.
"Chào buổi sáng!"
Trông thấy là tin nhắn chào mình, thì cô cũng vui vẻ rep lại.
"Chào, tối qua anh ngủ ngon không?"
"Bình thường!"
"Tôi vẫn chưa biết anh làm nghề gì? À, anh còn đi học không?"
Trong lúc cô đang bồi hồi ngồi đợi tin nhắn thì anh ta đã rep lại.
"Tôi vừa đi học vừa đi làm!"
"Hihi, tôi cũng còn đi học nè!"
"Ừm!"
Nghĩ vậy cô liền hí hửng gửi tiếp tin nhắn.
"Anh học trường nào thế?"
"THPT Lý Thường Kiệt!"
Đúng lúc này giáo viên vào lớp nên cô đành cất điện thoại, cũng may vừa đọc được tin nhắn là giáo viên vào. Nếu như là trường THPT Lý Thường Kiệt thì chẳng phải là học chung trường với cô rồi sao.
Hết tiết cô liền lấy điện thoại ra để rep lại thì thấy đối phương liên tục gửi tin nhắn cho mình, cô thầm nghĩ trong giờ học mà anh ta lại có thể được gửi tin nhắn cho mình sao?
"Còn cô học trường nào?"
"Nếu như cùng trường thì tôi sẽ bảo kê cho cô!"
"Hay là tan học chúng ta gặp nhau đi!"
Nhìn những dòng tin nhắn kia khiến cho cô có chút ngại ngùng, nghĩ lại tan học cũng không bận gì nên cô cũng rep tin nhắn trả lời lại.
"Cũng được, anh gửi địa chỉ qua cho tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.