Ú Oà! Bạn Trai Trên Mạng Của Tôi Là Trùm Trường
Chương 50: Cuộc thi võ
Barley
03/06/2023
Thời gian dài yên bình trôi qua, Nấm Hương vẫn đi học như ngày thường thì
chợt có tin nhắn nặc danh đến "Ngăn cản Linh Chi tham gia cuộc thi võ,
không được để cô ta thắng!".
Đọc xong Nấm Hương nghĩ rằng tin nhắn rác nên vẫn thờ ơ xem như chưa có chuyện gì, chỉ là mỗi khi gặp Cam Thảo thì Cam Thảo đều tỏ vẻ khó chịu nên Nấm Hương đành tránh.
Bên phía Mộc Linh vẫn đang vui vẻ với Nhân Sâm, cả hai suốt ngày trêu đùa với nhau khiến cho những người xung quanh thì thầm ghen tỵ.
Cứ thế trôi qua đến ngày cuộc thi ở trường võ, mọi người rủ nhau đến xem rất đông. Cả Mộc Linh và Nhân Sâm, Cam Thảo, Nấm Hương cũng đến xem để cổ vũ Linh Chi.
Cuộc thi mở màn bắt đầu, ai nấy đều nhanh chóng hạ gục đối thủ dễ dàng lọt vào vòng trong. Khi đến giờ nghỉ giải lao thì Cam Thảo đi mua nước cho mọi người, đang đi dọc đường thì bỗng nhiên hoa mắt chóng mặt nên ngất đi.
Mộc Linh, Nhân Sâm với Nấm Hương ngồi đợi mãi không thấy Cam Thảo trở lại nên lo lắng. Nấm Hương đứng dậy chủ động nói....
- Để tao đi tìm Cam Thảo, có lẽ đi lạc ấy!
- Có gì gọi cho tao đấy!
Mộc Linh cũng lo lắng dặn dò trước, Nấm Hương mỉm cười gật đầu rồi chạy đi.
Khi Cam Thảo lần nữa tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm ở phòng y tế, thấy cô đã tỉnh thì cô y tá đến lo lắng hỏi....
- Cô tỉnh lại rồi hả? Có người thấy cô ngất nên đưa đến đây đấy!
- Cô là....
- Tôi là y tá đến đây để khám cho các thí sinh, à mà trông cô xanh xao thế? Sức khỏe không được tốt à???
- Hả???
Nghe y tá hỏi vậy thì Cam Thảo đần mặt ra, chợt nhớ đến mọi người vẫn đang đợi mình nên cô vội vàng rời khỏi.
Nấm Hương tìm kiếm mãi vẫn không thấy bóng dáng Cam Thảo nên định gọi cho Mộc Linh, vừa quay sang thì thấy Cam Thảo đang đi ngang nên đành cất điện thoại rồi chạy đến.
- Cam Thảo!
Nghe tiếng gọi nên Cam Thảo dừng lại, quay lại thấy là Nấm Hương nên vẻ mặt bình thản. Nấm Hương chạy đến thở hổn hển hỏi....
- Mày đi đâu mà lâu vậy? Ai cũng đang lo lắng đấy.
- Xin lỗi!
Nói xong thì Cam Thảo lạnh lùng bỏ đi trước, Nấm Hương trong lòng rất khó chịu nhưng vẫn im lặng đi theo sau.
Đến chỗ Mộc Linh - Nhân Sâm, thấy cả hai đang vui đùa cùng nhau rất hạnh phúc khiến cho Cam Thảo có chút khó chịu. Thấy hai người đến thì Mộc Linh đứng dậy lo lắng hỏi....
- Cam Thảo? Nãy đi đâu thế??
- Hihi, tao xin lỗi!
Nhân Sâm ngồi gần đó thấy biểu hiện khác lạ đó của Cam Thảo thì có chút hoài nghi, Nấm Hương và Cam Thảo nhanh chóng ngồi xuống ghế để tiếp tục xem các thí sinh đấu với nhau.
Khi đến lượt Linh Chi ra ngoài thì Mộc Linh, Nấm Hương la hét điên cuồng cổ vũ. Linh Chi thấy họ như vậy thì cũng giơ tay lên rồi nở nụ cười tươi, những người xung quanh cũng cổ vũ trở nên nhiệt tình sôi nổi hơn.
Khi đối thủ vừa bước ra thì khiến cho Linh Chi ngơ ngác ngỡ ngàng suýt bật ngửa, ban giám khảo đọc to tên Dạ Cẩm. Người đứng trước mặt nhìn cô mỉm cười rồi nói....
- Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi!
- Anh....anh là.....
Linh Chi ngập ngừng không nói thành lời, chàng trai mặc đồng phục màu trắng đai đen đứng trước mặt tỏ vẻ bất lực hỏi....
- Cô mau quên tôi đến vậy à? Chẳng phải đêm hôm đó cô đã ôm chặt lấy tôi ngủ, không để tôi đi sao???
Nghe những lời nói đó khiến cho nội tâm Linh Chi ngượng ngùng gào thét "Trời ơi cứu tui, chớt tui trời ơi...!!"
Nhân Sâm ngồi ở dãy ghế VIP nhìn thấy cảnh này thì trong lòng thầm nghĩ "Ồ, người quen à? Cùng học chung bộ môn này thì còn gì bằng!!"
Đọc xong Nấm Hương nghĩ rằng tin nhắn rác nên vẫn thờ ơ xem như chưa có chuyện gì, chỉ là mỗi khi gặp Cam Thảo thì Cam Thảo đều tỏ vẻ khó chịu nên Nấm Hương đành tránh.
Bên phía Mộc Linh vẫn đang vui vẻ với Nhân Sâm, cả hai suốt ngày trêu đùa với nhau khiến cho những người xung quanh thì thầm ghen tỵ.
Cứ thế trôi qua đến ngày cuộc thi ở trường võ, mọi người rủ nhau đến xem rất đông. Cả Mộc Linh và Nhân Sâm, Cam Thảo, Nấm Hương cũng đến xem để cổ vũ Linh Chi.
Cuộc thi mở màn bắt đầu, ai nấy đều nhanh chóng hạ gục đối thủ dễ dàng lọt vào vòng trong. Khi đến giờ nghỉ giải lao thì Cam Thảo đi mua nước cho mọi người, đang đi dọc đường thì bỗng nhiên hoa mắt chóng mặt nên ngất đi.
Mộc Linh, Nhân Sâm với Nấm Hương ngồi đợi mãi không thấy Cam Thảo trở lại nên lo lắng. Nấm Hương đứng dậy chủ động nói....
- Để tao đi tìm Cam Thảo, có lẽ đi lạc ấy!
- Có gì gọi cho tao đấy!
Mộc Linh cũng lo lắng dặn dò trước, Nấm Hương mỉm cười gật đầu rồi chạy đi.
Khi Cam Thảo lần nữa tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm ở phòng y tế, thấy cô đã tỉnh thì cô y tá đến lo lắng hỏi....
- Cô tỉnh lại rồi hả? Có người thấy cô ngất nên đưa đến đây đấy!
- Cô là....
- Tôi là y tá đến đây để khám cho các thí sinh, à mà trông cô xanh xao thế? Sức khỏe không được tốt à???
- Hả???
Nghe y tá hỏi vậy thì Cam Thảo đần mặt ra, chợt nhớ đến mọi người vẫn đang đợi mình nên cô vội vàng rời khỏi.
Nấm Hương tìm kiếm mãi vẫn không thấy bóng dáng Cam Thảo nên định gọi cho Mộc Linh, vừa quay sang thì thấy Cam Thảo đang đi ngang nên đành cất điện thoại rồi chạy đến.
- Cam Thảo!
Nghe tiếng gọi nên Cam Thảo dừng lại, quay lại thấy là Nấm Hương nên vẻ mặt bình thản. Nấm Hương chạy đến thở hổn hển hỏi....
- Mày đi đâu mà lâu vậy? Ai cũng đang lo lắng đấy.
- Xin lỗi!
Nói xong thì Cam Thảo lạnh lùng bỏ đi trước, Nấm Hương trong lòng rất khó chịu nhưng vẫn im lặng đi theo sau.
Đến chỗ Mộc Linh - Nhân Sâm, thấy cả hai đang vui đùa cùng nhau rất hạnh phúc khiến cho Cam Thảo có chút khó chịu. Thấy hai người đến thì Mộc Linh đứng dậy lo lắng hỏi....
- Cam Thảo? Nãy đi đâu thế??
- Hihi, tao xin lỗi!
Nhân Sâm ngồi gần đó thấy biểu hiện khác lạ đó của Cam Thảo thì có chút hoài nghi, Nấm Hương và Cam Thảo nhanh chóng ngồi xuống ghế để tiếp tục xem các thí sinh đấu với nhau.
Khi đến lượt Linh Chi ra ngoài thì Mộc Linh, Nấm Hương la hét điên cuồng cổ vũ. Linh Chi thấy họ như vậy thì cũng giơ tay lên rồi nở nụ cười tươi, những người xung quanh cũng cổ vũ trở nên nhiệt tình sôi nổi hơn.
Khi đối thủ vừa bước ra thì khiến cho Linh Chi ngơ ngác ngỡ ngàng suýt bật ngửa, ban giám khảo đọc to tên Dạ Cẩm. Người đứng trước mặt nhìn cô mỉm cười rồi nói....
- Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi!
- Anh....anh là.....
Linh Chi ngập ngừng không nói thành lời, chàng trai mặc đồng phục màu trắng đai đen đứng trước mặt tỏ vẻ bất lực hỏi....
- Cô mau quên tôi đến vậy à? Chẳng phải đêm hôm đó cô đã ôm chặt lấy tôi ngủ, không để tôi đi sao???
Nghe những lời nói đó khiến cho nội tâm Linh Chi ngượng ngùng gào thét "Trời ơi cứu tui, chớt tui trời ơi...!!"
Nhân Sâm ngồi ở dãy ghế VIP nhìn thấy cảnh này thì trong lòng thầm nghĩ "Ồ, người quen à? Cùng học chung bộ môn này thì còn gì bằng!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.