Ức Vạn Hào Môn: Boss Lạnh Lùng Hung Hăng Yêu
Chương 140: Chờ tới lúc em gả cho anh
Tiểu Anh Đào
10/06/2018
"Đúng là Tổng giám đốc nhỏ của Bách Thịnh!"
Đôi mắt người chủ trì thông minh lanh lợi hiện lên nét am hiểu sâu sắc, ông ta biết tập đoàn Bách Thịnh sẽ không chịu thua.
Thoáng cái đã nhiều hơn 5 tỷ, hơn nữa người ra giá còn là thái tử gia của tập đoàn Bách Thịnh, lần này trong hội trường không còn ai dám tăng thêm giá.
"Còn ai cao hơn 35 tỷ nữa không?" Ánh mắt của người chủ trì lướt về phía Long Thiếu Tôn, "Như vậy, 35 tỷ lần thứ nhất, 35 tỷ lần thứ hai, 35 tỷ--"
"40 tỷ."
Giọng nói của người đàn ông đầy bình tĩnh nhưng lại làm cho toàn bộ hội trường bùng nổ.
Người đó, chính là tổng giám đốc của tập đoàn Vân Thiên!
Ánh mắt trêu chọc của Long Thiếu Tôn rơi vào người Đường Dĩ Phi, chẳng qua là trong một giây ngắn ngủi nhìn Mạc Duẫn Sâm đang ngồi bên cạnh cô, liền nhàn nhạt gật đầu.
"Còn ai cao hơn --"
"45 tỷ." Người chủ trì đang nói nhưng lại bị tiếng ra giá cắt ngang, toàn bộ hội trường rộ lên!
Vẫn lại là thái tử gia của tập đoàn Bách Thịnh!
"50 tỷ." Long Thiếu Tôn khôi phục vẻ lạnh lùng như cũ, nghiêm túc nhìn toàn bộ hội trường.
Mạc Duẫn Sâm nhíu mày, 50 tỷ?
Ba cho anh nhiều nhất là 46 tỷ, nếu như bây giờ là 50 tỷ, anh tất nhiên là không còn cơ hội ra giá nữa.
Chỉ là Mạc Duẫn Sâm cảm thấy thật kì lạ, nghe nói tập đoàn Vân Thiên không có công trình nào ở thành phố Mạc, sao đột nhiên Long Thiếu Tôn lại nhắm vào khối thịt béo bở này.
"50 tỷ lần thứ nhất, 50 tỷ lần thứ hai,..." Một lần nữa ánh mắt Long Thiếu Tôn lại rơi vào người Mạc Duẫn Sâm, thấy cậu ta chỉ lễ phép gật đầu với mình, ngay sau đó là tiếng búa gõ: "50 tỷ lần thứ ba, thành công!"
Hai tay đang nắm chặt của Đường Dĩ Phi buông ra, lặp đi lặp lại nhiều lần, cho đến khi Mạc Duẫn Sâm vươn tay vỗ nhẹ vào vai cô, lúc này cô mới phản ứng lại.
"Em làm sao vậy?"
Đêm nay cô đã ngẩn người vô số lần, chẳng lẽ là do sự có mặt của người kia?
Nghĩ như vậy, trong lòng Mạc Duẫn Sâm không khỏi căng thẳng, "Nếu không chúng ta đi về trước đi? Dù sao phần còn lại của buổi tiệc cũng không có ý nghĩa gì."
Đường Dĩ Phi gật đầu: "Được."
Cô đã sớm không muốn ở lại, đặc biệt là khi người chủ trì tuyên bố mảnh đất ở thành phố Mạc cuối cùng cũng thuộc về tổng giám đốc Long Thiếu Tôn của tập đoàn Vân Thiên, cô đã tính hất bàn rời đi rồi.
Đúng là một buổi đấu giá vô tích sự!
Nghĩ vậy, Đường Dĩ Phi liền đứng lên, chẳng qua là bỗng nhiên bụng dưới bị đau nhức làm cho trước mặt cô bỗng tối sầm lại, suýt chút nữa là đã ngã xuống.
May mà đúng lúc này có một đôi tay đỡ cô.
"Nhìn dáng vẻ này của em đúng là mất máu quá nhiều."
Mạc Duẫn Sâm giương khóe miệng cong lên, trêu ghẹo cô đồng thời đặt một tay lên vai cô, rồi cùng đi ra ngoài hội trường.
Đường Dĩ Phi liếc xéo anh một cái, thấp giọng nói: "Mạc Duẫn Sâm, khi nào thì anh mới có thể đứng đắn đây?" Thật sự là kiêu ngạo.
"Chờ đến lúc em gả cho anh, ha ha ha..."
"Anh..."
"Được rồi, giỡn thôi, chúng ta ra ngoài ăn cơm."
Hai người vừa nói vừa cười đi ra cửa hội trường, lúc này ở bên trong một đám người đang vây quanh chúc mừng Long Thiếu Tôn.
"Chúc mừng Long tiên sinh đã đấu giá thành công mảnh đất ở thành phố Mạc."
Long Thiếu Tôn nhìn người đi tới, nhưng sâu trong ánh mắt anh vẫn chăm chú để ý đến hai người đang ôm nhau ngoài cửa, lạnh lùng nói: "Cảm ơn."
Người đó vốn định nói chuyện muốn cùng tập đoàn Vân Thiên tương hỗ lẫn nhau, chỉ là giờ phút này nhìn vẻ mặt lạnh lùng của ạnh, một câu cũng không dám nói.
"Boss, lão thái gia đã nhận được tin tức nói anh trở về một chuyến." La Sâm vững bước đi tới, khẽ nói vào tai Long Thiếu Tôn.
"Đi chuẩn bị máy bay trực thăng." Long Thiếu Tôn nhỏ giọng phân phó.
"Vâng."
Đôi mắt người chủ trì thông minh lanh lợi hiện lên nét am hiểu sâu sắc, ông ta biết tập đoàn Bách Thịnh sẽ không chịu thua.
Thoáng cái đã nhiều hơn 5 tỷ, hơn nữa người ra giá còn là thái tử gia của tập đoàn Bách Thịnh, lần này trong hội trường không còn ai dám tăng thêm giá.
"Còn ai cao hơn 35 tỷ nữa không?" Ánh mắt của người chủ trì lướt về phía Long Thiếu Tôn, "Như vậy, 35 tỷ lần thứ nhất, 35 tỷ lần thứ hai, 35 tỷ--"
"40 tỷ."
Giọng nói của người đàn ông đầy bình tĩnh nhưng lại làm cho toàn bộ hội trường bùng nổ.
Người đó, chính là tổng giám đốc của tập đoàn Vân Thiên!
Ánh mắt trêu chọc của Long Thiếu Tôn rơi vào người Đường Dĩ Phi, chẳng qua là trong một giây ngắn ngủi nhìn Mạc Duẫn Sâm đang ngồi bên cạnh cô, liền nhàn nhạt gật đầu.
"Còn ai cao hơn --"
"45 tỷ." Người chủ trì đang nói nhưng lại bị tiếng ra giá cắt ngang, toàn bộ hội trường rộ lên!
Vẫn lại là thái tử gia của tập đoàn Bách Thịnh!
"50 tỷ." Long Thiếu Tôn khôi phục vẻ lạnh lùng như cũ, nghiêm túc nhìn toàn bộ hội trường.
Mạc Duẫn Sâm nhíu mày, 50 tỷ?
Ba cho anh nhiều nhất là 46 tỷ, nếu như bây giờ là 50 tỷ, anh tất nhiên là không còn cơ hội ra giá nữa.
Chỉ là Mạc Duẫn Sâm cảm thấy thật kì lạ, nghe nói tập đoàn Vân Thiên không có công trình nào ở thành phố Mạc, sao đột nhiên Long Thiếu Tôn lại nhắm vào khối thịt béo bở này.
"50 tỷ lần thứ nhất, 50 tỷ lần thứ hai,..." Một lần nữa ánh mắt Long Thiếu Tôn lại rơi vào người Mạc Duẫn Sâm, thấy cậu ta chỉ lễ phép gật đầu với mình, ngay sau đó là tiếng búa gõ: "50 tỷ lần thứ ba, thành công!"
Hai tay đang nắm chặt của Đường Dĩ Phi buông ra, lặp đi lặp lại nhiều lần, cho đến khi Mạc Duẫn Sâm vươn tay vỗ nhẹ vào vai cô, lúc này cô mới phản ứng lại.
"Em làm sao vậy?"
Đêm nay cô đã ngẩn người vô số lần, chẳng lẽ là do sự có mặt của người kia?
Nghĩ như vậy, trong lòng Mạc Duẫn Sâm không khỏi căng thẳng, "Nếu không chúng ta đi về trước đi? Dù sao phần còn lại của buổi tiệc cũng không có ý nghĩa gì."
Đường Dĩ Phi gật đầu: "Được."
Cô đã sớm không muốn ở lại, đặc biệt là khi người chủ trì tuyên bố mảnh đất ở thành phố Mạc cuối cùng cũng thuộc về tổng giám đốc Long Thiếu Tôn của tập đoàn Vân Thiên, cô đã tính hất bàn rời đi rồi.
Đúng là một buổi đấu giá vô tích sự!
Nghĩ vậy, Đường Dĩ Phi liền đứng lên, chẳng qua là bỗng nhiên bụng dưới bị đau nhức làm cho trước mặt cô bỗng tối sầm lại, suýt chút nữa là đã ngã xuống.
May mà đúng lúc này có một đôi tay đỡ cô.
"Nhìn dáng vẻ này của em đúng là mất máu quá nhiều."
Mạc Duẫn Sâm giương khóe miệng cong lên, trêu ghẹo cô đồng thời đặt một tay lên vai cô, rồi cùng đi ra ngoài hội trường.
Đường Dĩ Phi liếc xéo anh một cái, thấp giọng nói: "Mạc Duẫn Sâm, khi nào thì anh mới có thể đứng đắn đây?" Thật sự là kiêu ngạo.
"Chờ đến lúc em gả cho anh, ha ha ha..."
"Anh..."
"Được rồi, giỡn thôi, chúng ta ra ngoài ăn cơm."
Hai người vừa nói vừa cười đi ra cửa hội trường, lúc này ở bên trong một đám người đang vây quanh chúc mừng Long Thiếu Tôn.
"Chúc mừng Long tiên sinh đã đấu giá thành công mảnh đất ở thành phố Mạc."
Long Thiếu Tôn nhìn người đi tới, nhưng sâu trong ánh mắt anh vẫn chăm chú để ý đến hai người đang ôm nhau ngoài cửa, lạnh lùng nói: "Cảm ơn."
Người đó vốn định nói chuyện muốn cùng tập đoàn Vân Thiên tương hỗ lẫn nhau, chỉ là giờ phút này nhìn vẻ mặt lạnh lùng của ạnh, một câu cũng không dám nói.
"Boss, lão thái gia đã nhận được tin tức nói anh trở về một chuyến." La Sâm vững bước đi tới, khẽ nói vào tai Long Thiếu Tôn.
"Đi chuẩn bị máy bay trực thăng." Long Thiếu Tôn nhỏ giọng phân phó.
"Vâng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.