Ước Định Trăng Tròn: Xà Vương Biết Yêu
Chương 65: Mạc đào còn sống
Hoa Sen Trắng
24/06/2024
Giữa lúc Nam Cung Thống và Alan ẩu đả qua lại thì bất ngờ từ xa vang lên giọng nói lảnh lót, rất đỗi quen thuộc khiến cả hai lập tức dừng đánh, theo phản xạ mà ngoái đầu nhìn lại. Ngay khi thấy người trước mặt, cả hai người họ trợn trừng mắt sửng sốt mà đồng thanh lên tiếng, lắp bắp nói:
- “Mạc…Mạc Đào? Chẳng phải…cô…cô đã chết rồi sao?”
Mạc Đào nét mặt có chút hoảng sợ như thể đã trải qua chuyện gì rất kinh hoàng. Cô thở dốc, chạy một mạch đến chỗ đám đông đang hóng chuyện mà dõng dạc lên tiếng tố cáo tội ác của hai người ở trước mặt mình.
- “Cái chết của những cô gái không phải do xà vương gây ra. Mà chính là bọn họ. Chính Nam Cung Thống là người đứng sau tất cả chuyện này. Ông ta thậm chí cử người đến tận hộp đêm truy sát tôi, bởi vì tôi chính là một trong những người biết được những tội ác mà ông ta đã làm.”
Câu nói này khiến toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía Nam Cung Thống khiến ông ta cảm thấy có chút lo lắng nhưng vẫn đanh giọng phủ nhận:
- “Mạc Đào, tôi và cô chỉ gặp nhau có vài lần. Hơn nữa, tôi biết con người của cô xấu xa như thế nào. Đến mức, bán đứng chị của mình để chuộc lợi. Hạng người như cô, có chuyện gì không bịa ra được chứ?”
Trong lúc tất cả đang nhốn nháo về cuộc tranh cãi đang diễn ra trước cổng lớn tập đoàn Lục thị thì phía bên kia đường, người đàn ông trong chiếc áo thun mài nâu cổ lọ với vẻ mặt điềm thản, ngồi bên trong chiếc xe hơi đắt tiền, âm thầm quan sát tình hình từ xa mà nhếch môi cười nhạt. Người đàn ông này không ai khác chính là Lâm Quân Hạo.
- “Lục Tây, lần này cậu nợ tôi đấy nhé.”
Phía bên này, Lục Tây dường như cảm nhận được giọng nói của cậu bạn thân mà lập tức hướng mắt nhìn về phía chiếc xe đang đậu ở bên kia đường. Anh nhoẻn miệng cười, hồi âm lại với người đằng xa:
- “Cảm ơn người bạn tốt. Cả ba người họ hiện đang ra sức tố cáo đối phương. Nhân lúc đám đông đổ dồn chú ý vào cuộc tranh cãi, tôi sẽ mau chóng thiêu hủy quyển tà chú đó để nó không bao giờ làm hại đến tôi, và cả xà vương kế nhiệm sau này.”
Trở về phía Mạc Đào, cô dõng dạc tường thuật lại mọi chuyện đã xảy ra vào cái đêm kinh hoàng ấy.
[Kể lại…]
- “Khốn kiếp. Lũ tài xế chết quách rồi hay sao? Hôm nay, Mạc Đào tôi gặp may mắn, muốn bo thêm cho các người, vậy mà chẳng có lấy một ai lái xe đến đón người may mắn này đây.”
Lúc Mạc Đào cố gắng vẫy tay để gọi taxi đến rước mình thì bên tai cô lúc này truyền đến giọng nói vang vọng của một người đàn ông, khiến gương mặt vốn đang say bí tỉ của cô phút chốc trở nên bàng hoàng ngay khi hay tin bản thân sắp gặp phải chuyện kinh hoàng, đến mức mất đi cả mạng sống.
- “Mạc Đào, chỉ năm phút nữa thôi, người của Nam Cung Thống sẽ đến đây bắt cô. Sau đó, ông ta sẽ cho người rút máu trong người cô đến khi cạn chết mới thôi.”
Nghe đến đây khiến thâm tâm Mạc Đào có chút lo lắng nhưng vẫn lắc đầu bác bỏ:
- “Anh là ai? Tại sao lại biết trước chuyện này? Đừng…đừng thấy tôi say mà tự tiện bịa chuyện để lừa gạt đấy nhé. Mạc Đào này không tin có chuyện đó đâu. Nam Cung Thống làm sao có thể cho người đến tận đây tìm kiếm tôi chứ?”
Cô vừa dứt lời thì nhìn thấy bóng lưng rộng lớn của một người đàn ông, có chút mờ ảo đứng ở phía trước, lạnh giọng lên tiếng nói:
- “Tôi cho cô hai lựa chọn. Một, là vạch trần tội ác của Nam Cung Thống trước tất cả mọi người. Hai, là tôi sẽ để cho mọi việc diễn ra theo số mệnh, rằng cô sẽ mất mạng nội trong đêm nay.”
Trước những lời này, khiến Mạc Đào không thể không sợ. Bất giác, cả người cô run nhẹ ngay khi nghe người đàn ông chậm rãi đếm ngược. Không chút nghĩ ngợi, Mạc Đào gật đầu đồng ý, hạ giọng cầu xin nói:
- “Được. Tôi làm, tôi làm. Chỉ cần có thể giữ được mạng sống, bất kể có đứng trước mặt Nam Cung Thống để vạch trần tội ác của ông ta, tôi cũng sẽ làm.”
Câu trả lời của cô khiến đối phương vô cùng hài lòng. Liền sau đó, cả người cô phút chốc trở nên mờ nhạt, trợn trừng mắt ngay khi nhìn thấy một Mạc Đào bản sao, y chang mình hiện ra trước mặt với dáng vẻ say mèm, không ngừng vẫy tay, lớn giọng gọi taxi:
“Bác tài, mau lái xe đưa tôi về nhà.”
- “Được rồi. Thưa quý cô.”
Trong bộ dáng tàng hình, Mạc Đào tận mắt chứng kiến toàn bộ diễn biến việc Nam Cung Thống cho người giả làm taxi đến tận hộp đêm để bắt cô về biệt thự Nam Cung mà thực hiện nghi thức giết rút cạn máu cô và giết chết những trinh nữ nhằm chỉ để hóa giải toàn bộ phong ấn của quyển chú ma thuật.
[Trở về hiện tại…]
- “Chính Nam Cung Thống mới là kẻ sát hại những cô gái vô tội. Ông ta bịa ra câu chuyện xà vương để dẫn dắt dư luận, vu oan cho Lục tổng.”
- “Mọi người đừng tin cô ta. Chuyện xà vương tồn tại là có thật. Nếu như mọi người không tin, tôi…tôi sẽ dùng quyển chú vạch trần thân phận của hắn.”
- “Mạc…Mạc Đào? Chẳng phải…cô…cô đã chết rồi sao?”
Mạc Đào nét mặt có chút hoảng sợ như thể đã trải qua chuyện gì rất kinh hoàng. Cô thở dốc, chạy một mạch đến chỗ đám đông đang hóng chuyện mà dõng dạc lên tiếng tố cáo tội ác của hai người ở trước mặt mình.
- “Cái chết của những cô gái không phải do xà vương gây ra. Mà chính là bọn họ. Chính Nam Cung Thống là người đứng sau tất cả chuyện này. Ông ta thậm chí cử người đến tận hộp đêm truy sát tôi, bởi vì tôi chính là một trong những người biết được những tội ác mà ông ta đã làm.”
Câu nói này khiến toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía Nam Cung Thống khiến ông ta cảm thấy có chút lo lắng nhưng vẫn đanh giọng phủ nhận:
- “Mạc Đào, tôi và cô chỉ gặp nhau có vài lần. Hơn nữa, tôi biết con người của cô xấu xa như thế nào. Đến mức, bán đứng chị của mình để chuộc lợi. Hạng người như cô, có chuyện gì không bịa ra được chứ?”
Trong lúc tất cả đang nhốn nháo về cuộc tranh cãi đang diễn ra trước cổng lớn tập đoàn Lục thị thì phía bên kia đường, người đàn ông trong chiếc áo thun mài nâu cổ lọ với vẻ mặt điềm thản, ngồi bên trong chiếc xe hơi đắt tiền, âm thầm quan sát tình hình từ xa mà nhếch môi cười nhạt. Người đàn ông này không ai khác chính là Lâm Quân Hạo.
- “Lục Tây, lần này cậu nợ tôi đấy nhé.”
Phía bên này, Lục Tây dường như cảm nhận được giọng nói của cậu bạn thân mà lập tức hướng mắt nhìn về phía chiếc xe đang đậu ở bên kia đường. Anh nhoẻn miệng cười, hồi âm lại với người đằng xa:
- “Cảm ơn người bạn tốt. Cả ba người họ hiện đang ra sức tố cáo đối phương. Nhân lúc đám đông đổ dồn chú ý vào cuộc tranh cãi, tôi sẽ mau chóng thiêu hủy quyển tà chú đó để nó không bao giờ làm hại đến tôi, và cả xà vương kế nhiệm sau này.”
Trở về phía Mạc Đào, cô dõng dạc tường thuật lại mọi chuyện đã xảy ra vào cái đêm kinh hoàng ấy.
[Kể lại…]
- “Khốn kiếp. Lũ tài xế chết quách rồi hay sao? Hôm nay, Mạc Đào tôi gặp may mắn, muốn bo thêm cho các người, vậy mà chẳng có lấy một ai lái xe đến đón người may mắn này đây.”
Lúc Mạc Đào cố gắng vẫy tay để gọi taxi đến rước mình thì bên tai cô lúc này truyền đến giọng nói vang vọng của một người đàn ông, khiến gương mặt vốn đang say bí tỉ của cô phút chốc trở nên bàng hoàng ngay khi hay tin bản thân sắp gặp phải chuyện kinh hoàng, đến mức mất đi cả mạng sống.
- “Mạc Đào, chỉ năm phút nữa thôi, người của Nam Cung Thống sẽ đến đây bắt cô. Sau đó, ông ta sẽ cho người rút máu trong người cô đến khi cạn chết mới thôi.”
Nghe đến đây khiến thâm tâm Mạc Đào có chút lo lắng nhưng vẫn lắc đầu bác bỏ:
- “Anh là ai? Tại sao lại biết trước chuyện này? Đừng…đừng thấy tôi say mà tự tiện bịa chuyện để lừa gạt đấy nhé. Mạc Đào này không tin có chuyện đó đâu. Nam Cung Thống làm sao có thể cho người đến tận đây tìm kiếm tôi chứ?”
Cô vừa dứt lời thì nhìn thấy bóng lưng rộng lớn của một người đàn ông, có chút mờ ảo đứng ở phía trước, lạnh giọng lên tiếng nói:
- “Tôi cho cô hai lựa chọn. Một, là vạch trần tội ác của Nam Cung Thống trước tất cả mọi người. Hai, là tôi sẽ để cho mọi việc diễn ra theo số mệnh, rằng cô sẽ mất mạng nội trong đêm nay.”
Trước những lời này, khiến Mạc Đào không thể không sợ. Bất giác, cả người cô run nhẹ ngay khi nghe người đàn ông chậm rãi đếm ngược. Không chút nghĩ ngợi, Mạc Đào gật đầu đồng ý, hạ giọng cầu xin nói:
- “Được. Tôi làm, tôi làm. Chỉ cần có thể giữ được mạng sống, bất kể có đứng trước mặt Nam Cung Thống để vạch trần tội ác của ông ta, tôi cũng sẽ làm.”
Câu trả lời của cô khiến đối phương vô cùng hài lòng. Liền sau đó, cả người cô phút chốc trở nên mờ nhạt, trợn trừng mắt ngay khi nhìn thấy một Mạc Đào bản sao, y chang mình hiện ra trước mặt với dáng vẻ say mèm, không ngừng vẫy tay, lớn giọng gọi taxi:
“Bác tài, mau lái xe đưa tôi về nhà.”
- “Được rồi. Thưa quý cô.”
Trong bộ dáng tàng hình, Mạc Đào tận mắt chứng kiến toàn bộ diễn biến việc Nam Cung Thống cho người giả làm taxi đến tận hộp đêm để bắt cô về biệt thự Nam Cung mà thực hiện nghi thức giết rút cạn máu cô và giết chết những trinh nữ nhằm chỉ để hóa giải toàn bộ phong ấn của quyển chú ma thuật.
[Trở về hiện tại…]
- “Chính Nam Cung Thống mới là kẻ sát hại những cô gái vô tội. Ông ta bịa ra câu chuyện xà vương để dẫn dắt dư luận, vu oan cho Lục tổng.”
- “Mọi người đừng tin cô ta. Chuyện xà vương tồn tại là có thật. Nếu như mọi người không tin, tôi…tôi sẽ dùng quyển chú vạch trần thân phận của hắn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.